Quyển 3 - Chương 700: Không ai biết ngượng à?
Phù Trầm
21/03/2013
Chiều nay Đường Sinh lại dẫn Dương Tiểu Đường tới Tỉnh ủy, Liễu TIểu Quyên không đi theo đến, cô và Quan Cẩn Tú tới Tòa án nhân dân tối cao.
Đường Sinh muốn tìm Hồng Triệu Cương ngồi một lúc tiện thể cũng muốn quấn quít với chị họ Dương Tiểu Đường,
- Đường Sinh, bên Ủy ban Kỷ luật cậu có quen ai không?
- Chị quên rồi sao? Hôm chị cưới ông ta cũng đến đó, Phó bí thư Hồng - Hồng Triệu Cương, em phải hỏi chị mới đúng chứ, chị rút cuộc là muốn đi đâu? Ban tổ chức cán bộ hay là Ủy ban kỷ luật? Nói với em đi, bên phía Ban tổ chức thì rất rộng, cán bộ của Ủy ban kỷ luật yêu cầu khá nghiêm.
- Chị à..
Dương Tiểu Đường nghĩ một lát
- Chị thấy hay cứ tới Ban tổ chức đi sẽ hợp với tính cách không cẩn thận, nghiêm túc của chị, hơn nữa Ủy ban Kỷ luật phải làm gương tốt, phải thanh liêm, không như ở Ban tổ chức kia, chị chưa chuẩn bị để tham ô.
- Ối giời, khó nói lắm.
Đường Sinh trịnh trọng nhìn cô một cái, đổi lại nhận được một nắm đấm của Dương Tiểu Đường:
- Chị nói sai sao?
Dương Tiểu Đường đỏ mặt, nhìn trái nhìn phải
- Chị nói cho chú biết, làm quan mà, ít nhiều gì ai cũng phải có chút “ưu đãi” chứ? Chú khỏi cần phải mưu mô gì đó cho chị, tiền hay gì gì đó chị không thiếu, chị chỉ là muốn nắm chút quyền xây dựng một mạng lưới của riêng chị.
- Hix, thật không nhìn ra được, chị họ mình không ngờ lại là một nữ chính trị gia có dã tâm lớn vậy? Chị thật sự định xâm nhập quan trường sao?
- Đúng vậy, làm quan tốt biết bao, ăn của công, uống của công, lấy của công, ở cũng của công, dùng cũng của công, đây không phải tiết kiệm à?
Đường Sinh nhíu mày:
- Không phải chứ? Nguyên nhân chị họ muốn làm quan là vì thế à? Chị thật là thẳng thắn đấy?
- Đương nhiên, chị nói với em những thứ này thì sợ gì chứ? Với người khác thì mới không nói, yên tâm đi nhiều nhất chị cũng là hưởng thụ thôi.
- Vậy thì, em giờ hối hận vì kéo chị đến đây rồi, em có thể tự tay đưa một nữ quan quá tham nhũng vào con đường làm quan, rắc rối lắm.
- Rắc rối cái con khỉ ấy, chị là chị họ của em đấy? Chú không giúp chị cũng không được, chị phải làm quan, phụ nữ làm quan thì đàn ông mới nịnh bợ.
- Chị là muốn khiến đàn ông nịnh nọt chị? Lẽ nào chị đã bị người khác kích động sao? Chị họ, có phải là chị bị tên nào đó đá rồi đúng không?
Dương Tiểu Đường hừ một tiếng:
- Đúng, đúng là chị bị đá, chị phải trả thù anh ta, chị phải trà đạp lên gã, đàn ông có gì tốt chứ, cái gì mà thề non hẹn biển, cái gì mà mãi mãi vững bền, toàn là nói láo, cái tên ghê tởm đó đã chạy theo một người đàn bà làm quan khác rồi.
Nói xong, cô phát hiện thấy Đường Sinh có vẻ mặt nghi hoặc lại nói:
- Đường Sinh chị mà gặp lại anh ta chị sẽ báo thù, tóm lại chị họ của em là người tốt em vẫn không tin chị à? Chị có thể bôi nhọ thanh danh của em sao? Giúp chị đi chị sẽ giới thiệu Tiểu Nguyệt cho em.
Đường Sinh lại bật ra, bà chị họ này cũng quá là ác độc rồi? Thậm trí còn biết rõ tính cách của mình nữa?
- Cái đó thì khỏi cần, em đã học làm người tốt rồi mà.
- Được rồi, không phải giả vờ nữa? Người khác không hiểu em, chị họ em cũng không hiểu em sao? Chị nói thật với em Tiểu Nguyệt rất phong tình chỉ thích những anh chàng đẹp trai, em có làm chuyện đó với cô ấy thì cô ấy cũng sẽ bám theo bắt em cưới đâu, em kém cô ấy năm tuổi để chị tác hợp cho.
- Không, không, không cần đâu, chị vào Ban tổ chức cũng được, phía bác Đậu cũng không vấn đề gì, nhưng chị phải đồng ý với em là không được làm càn nhé.
Cứ như thế một mình Dương Tiểu Đường tới Ban Tổ Chức kia tìm Đậu Vân Huy, ăn cơm xong bọn họ chia nhau đi không cùng nhau quay lại, chị Tiểu Đường chỉ cần đến nói tên của mình là Đậu Vân Huy hiểu ngay là có chuyện gì. Đường Sinh chỉ lo lắng với tính cách của chị họ Tiểu Đường này thì rất khó nói.
Gặp mặt Hồng Triệu Cương liền ngồi cả buổi chiều ở trong văn phòng của ông ta, đến khoảng 5h30, Dương Tiểu Đường mới gọi điện tới, nói buổi tối mời hắn ăn cơm để cảm ơn, Đường Sinh nói không cần, người một nhà khách khí gì chứ? Dương Tiểu Đường lại kiên quyết nói không đi không được, đành phải đồng ý.
Dương Tiểu Đường bên này cúp điện thoại xong liền nhìn sang Lưu Tiểu Nguyệt lấy tay ra hiệu là OK rồi,
- OK rồi, tối nay xem cô thể hiện thế nào, em họ tôi đã rất đa tình, cô phải quyến rũ hắn mạnh vào, nếu thực sự quyến rũ được hắn thì tiền đồ của chúng ta sẽ vững chắc lên mấy phần.
Lưu Tiểu Nguyệt đỡ kính mắt,
- Đường tử à, tôi được không? Người ta chưa từng làm chuyện thế này, cô cũng biết đấy, xấu hổ chết đi được.
Dương Tiểu Đường lườm một cái nói:
- Cô ít giả bộ thôi, ở trường những người phong tình như cô, nào là xem truyện tranh, vào web đen, chỗ nào cũng là cô? Còn viết thư tình cho ai đó nữa chứ, cô nghĩ tôi không biết sao? Em họ tôi đẹp trai đến mức đó cơ mà? Lời cho cô rồi đấy.
Lưu Tiểu Nguyệt cười híp mắt lại nói:
- Đẹp trai thì đẹp thật, ai mà biết có phải là nhìn được không dùng được chứ? Hơn nữa hắn có để ý tôi không?
Dương Tiểu Đường bĩu môi,
- Đàn ông còn không phải là đức tính đó sao? Em họ tôi lại càng háo sắc, học cấp hai đã đẩy bạn gái vào góc tường sờ mó vào những chỗ nhạy cảm rồi, hắn căn bản không thể chịu nổi sự quyến rũ đâu, tôi nói thật nhé cô phải làm được chuyện đấy, ưmh?
- Tôi thử xem thế nào, tôi nào có thể so sánh với cô chứ? Tôi có một phần của cô thì khỏi phải nói rồi, cái tên gì đó không phải bị cậu làm cho mê muội rồi sao?
- Mê muội cái gì chứ, đừng nhắc tới tên xấu xa đó nữa, tôi mà gặp anh ta thì sẽ cho anh ta một trận, lão nương cho gã ăn, cho gã tiêu, cho gã chơi, cho gã niềm vui, cuối cùng thì sao chứ? Tên khốn đó chạy mất cùng mụ già dâm đãng rồi, cái trò gì nữa không biết? Lần này có thể gặp em họ tôi cũng là một việc tốt, tôi nhất định phải đứng lên, giẫm bẹp cái tên khốn nạn và mụ già dâm đãng đó mới được, lần này mà không hả được cơn giận, Đường Tiểu Dương này thề không làm người.
Hóa ra Dương Tiểu Đường lại là một người phụ nữ đáng thương chịu nhiều đau khổ trong chuyện tình cảm, Lưu Tiểu Nguyệt thở dài:
- Lúc đầu hai người là một đôi thật khiến cho người ta phải khâm phục, tiền cô chu cấp cho gã cũng phải hơn ba trăm nghìn tệ rồi? Người đàn ông đó thật không có lương tâm, đừng nên dễ dàng tha cho gã.
- Tha cho gã ư? Hừ, có thể sao? Tiểu Nguyệt, buổi tối cô nhất định phải chủ động một chút, kiên quyết thu phục em họ tôi. Đến hôm nay tôi mới nhận ra, nhà mình còn có một người thân thích hoành tráng như vậy, trước đây thật là đã mù quáng lãng phí tình cảm rồi, chúng ta có thể nhận ra sớm hơn thì vào đây còn phải mất tiền sao?
Buổi chiều, Dương Tiểu Đường tìm Đậu Vân Huy, người ta gọi hai cú điện thoại đã có thể giải quyết được công việc của mình, rất đơn giản.
- Tiểu Đường, tôi thật không chắc được đâu, một là không có chút kinh nghiệm nào, hai là khi đối diện với em họ cô tôi hơi chột dạ, không biết tại sao
- Ồ, cô sợ gì chứ? Thật là…, hắn là em họ của tôi, nếu đổi lại là người khác tôi đã quyến rũ hắn rồi.
Lời nói này, hình như cô ta rất tùy tiện quyến rũ người khác sao? Trên thực tế cô sống rất buông thả cũng đã từng có kết cục của mối tình đầu rất thảm hại.
Đường Sinh không biết chị họ mình đang tính kế với mình, hắn không hề để tâm đến chuyện của Dương Tiểu Đường và Lưu Tiểu Nguyệt, hắn và Hồng Triệu Cương đang bàn việc đại sự, bước tiếp theo với Hồng Triệu Cương là quay lại Bắc Kinh và đi Lỗ Đông, còn phải tìm hiểu một chút về những nơi khác.
Hồng Triệu Cương lại cho rằng bây giờ không bằng lưu lại ở tỉnh Giang Trung, thanh danh bên này đã có rồi Phó bí thư Hồng là thanh thiên, được hơn một năm thì thôi, đợi đến nhiệm kỳ tiếp theo năm 2007 lại xem thế nào, Đường Sinh cũng gật đầu, Hồng Triệu Cương tương lai sẽ là trung kiên của họ Đường .
Trước khi đi, Đường Sinh viết cho Hồng Triệu Cương một cái tên “Dương Tiểu Đường”,
- Đây là chị họ tôi, sẽ sắp xếp trong Tỉnh ủy, cậu rảnh thì nghe ngóng một chút về chị ấy, quan tâm chị ấy một chút, cháu e chị ấy làm bậy, cần xử phạt thì cứ phạt chị ấy.
Hồng Triệu Cương khẽ gật đầu, Đường Sinh cũng hết cách chị họ cứ nhất định muốn vào hắn cũng phải giúp đỡ, nhưng cũng phải âm thầm làm như vậy.
Đường Sinh rất thông minh hắn thật không muốn có quan hệ gì với Lưu Tiểu Nguyệt, hắn có thể nhìn thấy một chút cực đoan qua ánh mắt của chị họ lại sợ chị họ gây chuyện, hắn liền vội lấy cớ gọi điện cho cậu hai Liễu Vân Cương nói tối nay cùng nhau ăn cơm tiện thể ngồi nói chuyện một lát.
Kết quả làm cho kế hoạch của Dương Tiểu Đường bị phá sản, Cậu hai cũng muốn bàn bạc chút việc với cháu trai, Dương Tiểu Đường và Lưu Tiểu Nguyệt cũng đi, các cô đi theo làm nền Tiểu Nguyệt rất thất vọng, sao lại thế chứ? Đánh mất đi một cơ hội giao thiệp với một anh chàng đẹp trai sao?
Ăn xong nói là phải bàn chuyện với cậu hai, để cậu hai đuổi khéo bọn Tiểu Đường đi trước, Đường Sinh thở phào nhẹ nhõm, thật ra cũng không có việc gì lớn,
- Cậu nghe nói Uông gia rất tích cực muốn cấu kết với tập đoàn Sở Đại, tốt nhất có thể bị thu mua.
- Cậu hai, kinh doanh là kinh doanh, tình cảm là tình cảm, đứng về góc độ buôn bán mà nói lợi ích số một, thu mua thì có thể nhưng cũng phải nghiêm khắc chọn lựa con đường theo trình tự. Những ngành sinh ra nhiều lợi nhuận mới có thể thu hút được hứng thú của người khác, những ngành không tạo ra sản nghiệp gì thì có ai muốn chứ? Cũng giống như khi tham gia vào thị trường chứng khoán, anh không phơi bày ra những điểm tốt của anh thì sao người ta cho tham gia chứ, đây là một đạo lý, cháu lại không ngại thu mua ai.
- Được, được, được, nguyên tắc này rất được, Côn ty quản lý quỹ Cẩn Sinh tương lai sẽ làm thế nào? Cậu nghe nói bên trên rất coi trọng Cẩn Sinh.
- Cứ để thế trước, mỗi lần kéo dài một tháng, tài sản của Cẩn Sinh sẽ chuyển sang một bộ phận, tài sản lại khổng lồ thêm một phần, đều là tiền.
Liễu Vân Cương lấy ngón tay chỉ, cười haha:
- Thằng này được, cháu so với người có danh là cậu hai ta đây còn anh minh, sáng suốt hơn nhiều à.
Sau khi chia tay với cậu hai hắn quay về cung Cẩn Sinh, Mai Chước và Sở Tình đều đang ở đây, thấy hắn nồng nặc mùi rượu trở về liền nói:
- Uống với ai vậy?
- Cậu hai tôi, Liễu Tài Thần, Uông tổng, chú hai của cô Uông lão tổng không tìm cô nói chuyện à, Uông Thị hình như đang rất muốn sát nhập với Sở Đại.
Sở Tình nói:
- Chỉ cần không vi phạm quy định mà cậu đặt ra, làm thế nào cũng được, theo tư chắc chắn không được, con người tôi có nguyên tắc.
Mai Chước bật cười:
- Đều nói phụ nữ hướng ngoại, ăn ai thì hướng người đó, Tình tổng đã nhanh như vậy không quen người trong nhà rồi sao?
Sở Tình đảo mắt cười khổ:
- Tôi dám á? Một số người rất ác độc, tôi không chịu nổi bị người ta xử lý đâu.
Đường Sinh vừa cởi áo, vừa cười:
- Vị nương nương nào muốn dẫn Trấm đi tắm nào? Ai dám mượn cớ lảng tránh, sẽ bị trọng phạt.
Hai cô gái cùng hừ lên một tiếng rồi một người bên phải, một người bên trái đến kéo hắn
- Không ai biết ngượng à, rèm nhà tắm còn chưa kéo ra đâu.
Ba người cùng nhau vào phòng tắm, kết quả chiến sự trong bồn tắm bắt đầu, sau đó kéo nhau lên giường, Đường Sinh nằm ngửa không nhúc nhích, để mặc hai người bọn họ gây sức ép.
Sáng sớm Đường Sinh dậy rửa mặt, Trưởng ban thư ký đã sớm bảo người chuẩn bị bữa sáng rồi, cô ta không chỉ là trưởng ban thư ký đảm nhiệm công việc của Mai Chước, mà còn gánh vác công việc Thư ký đời sống, tóm lại là Lam Khấu phục vụ Mai Chước rất tốt, cô ta rất biết việc.
Hóa ra con X5 của Đường Sinh hiện đang thuộc về công ty Cẩn Sinh, Mai Chước thỉnh thoảng lái ra ngoài, người khác cũng không được dùng. Buổi sáng Đường Sinh lái xe đưa Sở Tình đến Uông gia, hôm nay chính thức gặp mặt bố mẹ của Sở Tình, xuất hiện với thân phận bạn trai.
Vương Ngọc Hoa cũng nói chuyện của Sở Tình với chồng là Uông Lý, khuê nữ của anh không quản nổi rồi, không kết hôn mà lại ra ngoài tìm đứa con để sinh. Nó rất giàu sợ kết hôn rồi lại không có danh nghĩa tài sản, sợ tất cả những người yêu nó đều là vì tiền, haiz, phụ nữ không thể nổi tiếng à.
Hôm trước Cung Phi cũng đem tất cả những chuyện nghe được nói với Vi Ngọc Hoa, điều này khiến bà đối với Đường Sinh đã có chút chuyển biến về cách nhìn, cũng đã thương lượng với chồng:
- Anh nói xem người thanh niên này có lai lịch gì? Tại sao lại có thể bắt tay với Phó bí thư Tỉnh Ủy, và Trưởng ban tổ chức cán bộ như vậy?
- Sao anh biết? Hỏi con gái bảo bối của em ấy, con nha đầu này ai quản nổi chứ? Cá tính mạnh quá,
- Đừng mù quáng, con gái tự có phúc khí của nó, con gái của chúng ta thân gia rất lớn, lại có thành tích còn cần gì nữa chứ? Để em nói nhé, những người xuất chúng sẽ xứng đôi với những người xuất chúng, Sở Tình chính là điển hình, tóm lại em thấy vinh dự vì con gái mình.
Khi điện thoại rung, Vi Ngọc Hoa nghe xong điện thoại thì cười,
- Này, con gái anh dẫn bạn trai về làm khách này …
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.