Cực Phẩm Thái Tử Gia

Quyển 4 - Chương 718: Mục tiêu là Ninh Hân

Phù Trầm

21/03/2013



Chuyện của Đường Sinh và Quan Cẩn Du vậy là không xong, ngược lại gặp được bi kịch như vậy làm cho Chủ tịch thành phố Vệ cảm thấy mất mặt, ông cũng không nói chuyện gì liên quan tới hạng mục Ngân Loan, buổi chiều liền tự mình đi tới cục Quản lý đô thị xử lý việc này, quả thực là làm việc quá bừa bãi.

Bí thư Mạc lại dẫn bọn Đường Sinh đi tới Ngân Long Mặc vận cư, lần này cũng có vẻ nhiệt tình chiêu đãi, lần trước ông ta cũng bị mắng thành một trong hai lão già cổ hủ, mặc khác, Quan Cẩn Du là Chủ tịch tập đoàn Sở Đại, không thể coi thường.

-…Quan tổng, Tiểu Đường, về chuyện hạng mục Ngân Loan Thành ủy Thanh Thị cũng rất khó xử, Tập đoàn tàu thủy Trung Quốc thực lực rất hùng hậu, lần này lại liên kết với Tập đoàn năng lượng điện Trung Quốc, Tập đoàn điện lực Trung Quốc, Tập đoàn Đại Đôn Nguyên Hanh muốn nắm giữ Ngân Loan, Sở Đại Sắc Hinh các người lại không chịu buông tay, kỳ thật tôi đều xem trọng cả hai bên, nếu cả hai bên đều cùng hiểu một chút, vậy thì tốt quá.

Đường Sinh không nói gì, chậm rãi uống trà thơm mát, giả bộ nhìn “Lão già cổ hủ” kia , Quan Cẩn Du vừa thấy thái độ của Nhị Thế Tổ liền hiểu rõ, cô nói:

- Tôi cũng không giấu ông nữa, Sở Đại Sắc Hinh hoàn toàn có khả năng nhận được việc xây dựng hạng mục Ngân Loan, bất kể là giai đoạn đầu hay là sau này, nguồn vốn của chúng tôi không có vấn đề gì. Lúc này Tập đoàn Sở Đại ở Giang Trung đã nghiên cứu và bàn bạc việc xây dựng nhà máy điện Hố Khẩu, sau khoảng sáu bảy tháng nữa điện lực của Sở Đại ở Giang Trung sẽ được chuyển không ngừng tới Đại Tân cùng Lỗ Đông. Chúng tôi có tài nguyên cùng thực lực như vậy, mà tinh lực của Tập đoàn công nghiệp tàu thủy Sắc Hinh chủ yếu sẽ dồn vào việc xây dựng hạng mục Ngân Loan, có sản xuất công nghiệp Đông Thái làm sản xuất công nghiệp ở dưới, có Sở Đại ở phía sau ủng hộ. Có rất nhiều vấn đề nhưng lại không phải vấn đề, nói thật, chúng tôi không muốn cùng Tập đoàn tàu thủy Trung Quốc kinh doanh ngân loan, chúng tôi đã cùng Sở 8561 ký hợp đồng hợp tác lâu dài, để chúng tôi có được đầy đủ trang bị kỹ thuật để có thể tự hoàn thành việc xây dựng Ngân Loan…

Sau khi làm sáng rõ nhiều vấn đề, tỏ vẻ đối với việc kết hợp của các doanh nghiệp có chút lo lắng, sợ đầu tư nối tiếp hoặc xây dựng cùng nhau sẽ gây ra cãi cọ, cuối cùng Cẩn Du còn nói:

- Trước tết Nguyên Đán tôi còn muốn đại diện của Tập đoàn tàu thủy Sắc Hinh tới Hoa Thành ở Liêu Đông tham dự một thương vụ.

Mạc Trung Hoàng cười khổ một chút, Hoa Thành Liêu Đông đã hô khẩu hiệu sẽ là nơi đầu tiên trên thế giới sản xuất được tàu thủy, Tập đoàn tàu thủy Trung Quốc và Tập đoàn công nghiệp tàu thủy Trung Quốc đều có cử người đi, tóm lại là đã chọn lựa được nhà đầu tư, người ta bỏ vốn cùng quyết tâm lớn như vậy, chính làm muốn một mình kinh doanh Ngân Loan, huống chi họ đã lý hợp đồng với Sở nghiên cứu cơ giới quân sự 8561, Sở 8561 của quân uỷ mà dễ dàng ký hợp đồng với ngươi sao? Vấn đề này đã được làm rõ ràng.

- Thành ủy Thanh Thị sẽ thận trọng suy sét mục đích đầu tư của Sở Đại Sắc Hinh, ngày mai tôi sẽ cho nghiên cứu cùng thảo luận chuyện này,

Mạc Trung Hoàng trầm giọng nói.

Ngày 24 tháng 12, Đường Sinh quay trở về Tuyền Thành, Cẩn Du cùng vợ chồng Liễu Tông Quyền, Cam Tịnh đi Hoa Thành Liêu Đông bàn về thương vụ.

Hôm nay là thứ 7, buổi chiều Đường Sinh xuống máy bay liền tới bệnh viện thăm tên Bích Tông Nguyên bị cắt một bên tinh hoàn một chút.

Bích thiếu gia thật đáng thương, trải qua hai lần trắc trở cũng không bị cắt tinh hoàn, nhưng lần thứ ba lại bị mất một bên rồi, chắc là do vận hạn nên viên tinh hoàn này mới bị mang đi, cũng không ai biết, Bích Tú Hinh đối với em trai khen ngợi tới tận mây xanh.

Còn có bảy ngày nữa là tới tết rồi, xem ra đến lúc đó Bích Tông Nguyên có thể ngồi dậy được, thấy Đường Sinh đến thăm mình, Bích Tông Nguyên cũng thấy rối rắm.

- Sao rồi? Mấy hôm nay tâm trạng đã ổn hơn chưa?

Đường Sinh đứng ngoài hành lang hỏi Bích Tú Hinh, tiểu mỹ nhân cũng nóng lòng, gầy đi một chút.

- Cũng khá hơn nhiều rồi, cậu nói em trai của tôi số phận bị sao vậy? Mấy lần rồi, đều bị như vậy dường như là trời đã định trước thế?

Đường Sinh sờ sờ cái mũi, cười ha hả nói:

- Tôi phải nói sao đây? Nếu tôi nói đó là báo ứng, có lẽ cô sẽ không tin đâu?

Bích Tú Hinh trừng mắt nhìn hắn liếc mắt một cái,

- Báo ứng? Không phải chứ? Về điểm này so sánh với cậu nó có làm chuyện gì đâu chứ? Tôi không nghĩ ra.

Phù, Đường Sinh mắt trợn trắng,

- Hinh tổng, tôi là người tốt, cô không phải hy vọng tôi cũng xảy ra chuyện chứ? Thật là độc ác.

- Không phải vậy, cậu vừa nói là báo ứng đấy thôi, cậu xem cậu gây sức ép với mấy người phụ nữ chứ, nó thì sao? So với cậu còn kiềm chế rất nhiều?

- Ý tôi không phải là như vậy, khi ở Giang Lăng, tôi có nghe người ta nói Bích thiếu gia hàng đêm làm với nhiều người, tôi mới làm chuyện đó với mấy người chứ? Chỉ mấy người bên cạnh thôi có đến hơn một nửa tôi vẫn chưa “mở nút”, cô chính là một trong số đó đi, đổi lại là em trai cô, cậu ấy chịu được à?



Khuôn mặt xinh đẹp của Bích Tú Hinh liền đỏ lên, nhìn quanh hành lang không có người đi qua mới liếc mắt với hắn một cái, nghĩ ra cũng đúng, luận về tổng số xem chừng em trai mình vượt xa Đường Sinh, Đường Sinh tổng cộng mới mở vài cái? Nếu hắn mở hết toàn bộ mà cũng không chịu trách nhiệm, thì bên cạnh hắn còn lại mấy người chứ?

- Dù sao số mệnh nó là đủ xấu rồi, không nói chuyện này nữa, chờ nó khá hơn cậu sẽ không bỏ nó không dùng nữa chứ?

Cô lo lắng quá.

Đường Sinh cũng rối rắm,

- Tập đoàn tàu thủy Sắc Hinh chắc chắn là cậu ta không thể ở lại được, hơn nữa sau này nếu em trai cô lại có lúc điên cuồng? Thả ra ngoài sớm muộn lại gây chuyện, tôi đau đầu chết luôn, phải tìm việc gì đó để cho cậu ấy làm, để cậu ấy đi gây tai họa cho Vương Ngạn Đôn đi? Tôi dám chắc là được.

- Cái gì? Cậu thấy nó là đồ vô dụng nên muốn lợi dụng nó hả? Nó làm sao có thể đi gây tai họa cho Vương Ngạn Đôn được?

Bích Tú Hinh trừng mắt, không hiểu được ý Đường Sinh.

- Như thế này này…

Đường Sinh bám vào eo Bích Tú Hinh nói nhỏ mấy câu, khiến đôi mi thanh tú của Bích Tú Hinh vểnh lên.

- Như vậy… Có được không? Nếu chẳng may có chuyện gì, Vương Ngạn Đôn có bắt nó không…

- Yên tâm đi, Vương Ngạn Đôn này rất tự phụ, đối với một nhân vật nhỏ anh ta không để trong lòng đâu, chủ yếu là xem xét giá trị lợi dụng, nếu em trai cô có giá trị lợi dụng, họ Vương nhất định sẽ đãi ngộ cậu ấy. Cậu ấy ở Trụ sở Sắc Hinh thể hiện như vậy, khẳng đi mọi người đã biết, nói không chừng đã bày cách tiếp cận cậu ấy, cô nói chuyện với cậu ấy đi, nếu cậu ấy vui vẻ đồng ý sau này sẽ không có thiệt thòi gì đâu?

Cuối cùng Tú Hinh cũng gật đầu, Đường Sinh đi rồi cô liền vào phòng bệnh, hai vệ sĩ ở trong phòng liền đi ra ngoài cửa, ngày đêm đều có ít nhất hai vệ sĩ bảo vệ chỗ của Bích thiếu gia, giờ cậu ta coi như cũng dễ chịu hơn, chỉ là có chút buồn bực.

-… Gì gì? Không phải chứ? Chị, em, em sao có thể làm chuyện này được? Chị xem em có làm nổi không?

Nghe xong cô nói nhỏ giọng lại, Bích Tông Nguyên hơi giật mình, tính cậu ta hơi ngông cuồng kiêu ngạo, nhưng không phải là người thiểu năng trí tuệ, cho nên cậu ta vừa nghe là hiểu câu chuyện.

Bích Tú Hinh vỗ nhẹ nhẹ cánh tay em trai,

- Có lẽ em là người thích hợp, em ở trụ sở Sắc Hinh gây ra cảnh ầm ĩ đó, mặc dù thông tin ít nhưng vẫn sẽ có người biết, anh ta quyết tâm đối chọi với Đường Sinh sẽ không bỏ qua một chi tiết nào cả…

- Vậy em sẽ thử xem?

Bích Tông Nguyên cắn chặt răng, đối với Đường Sinh vẫn có điều không biết nói là có hận hay không hận?

- Em tự mình cân nhắc đi, chị của em cả đời này cũng như thế, có người cũng là người mà cả đời này em phải ngưỡng mộ.

Lời nói của Bích Tú Hinh rất rõ ràng, Bích Tông Nguyên ánh mắt rủ xuống, không nói gì nữa,

- Em nghỉ đi, chị về trước đây.

Đều cùng ở Tuyền Thành, nhưng Ngu Phong Đình cùng Chương Tú Vân mua biệt thư riêng, Vương Ngạn Đôn, Ngu Cơ Mỹ, Thiệu Tiểu Giác bọn họ đều ở đây. Biệt thự này lấy danh nghĩa của Ngu Phong Đình mua, đối với y mà nói việc này không tính là gì, chỉ là biệt thự mà thôi, phí cố vấn của y rất cao, cũng không ai điều tra y được, đương nhiên nếu điều tra thật cũng là có chút phiền toái, tuy nhiên y cũng không sợ.

Sau khi y cùng Chương Tú Vân đính hôn, hai người cơ bản là tới ở chung, ở thời đại này quan niệm này rất phổ biến. Từ góc độ khác mà nói Ngu -Chương kết hợp có chút hương vị chính trị, cha của Ngu Phong Đình là phó Quốc vụ viện, cha của Chương Tú Vân phụ trách biên giới, có thể nói là môn đăng hộ đối.

Ngoài biệt thự có một thương vụ khác, sau đó có vài người xuống dưới, sau vài phút bọn họ vào biệt thự, bốn người đàn ông lực lưỡng khoẻ mạnh, ánh mắt Thiệu Tiểu Giác đẹp như hoa như ngọc đứng trước cửa sổ, ôm tay đứng đó, nhìn qua cửa sổ sáng ngời chăm chú nhìn bốn người. Bọn họ là người chị Thiệu Lệ Hinh đưa tới, kỳ thực là cảnh sát đặc công đến từ đồn cảnh sát, phụng sự cấp cao.

-… Ngạn Đôn, anh tới đây xem, bọn họ tới rồi, chị của em nói bọn họ từng phục vụ cho lão gia bên nhà hơn hai năm…

Vương Ngạn Đôn cũng đi tới trước cửa sổ nhìn trước, Cảnh vệ Trung ương có một số tính cơ động là tồn tại rất mạnh, nhiệm vụ chính của bọn họ là bảo vệ các lão cán bộ lãnh đạo, mặc dù những người đó sớm rời khỏi vũ đài chính trị hoặc thôi chức, nhưng vẫn hưởng thụ một pho tượng quang vinh và đãi ngộ rất tốt.



Trước đây vệ sĩ đi theo bảo vệ Vương Ngạn Đôn là người được rút ra từ đội bảo vệ của lão gia, cũng giống như Trần tỷ ở bên cạnh Đường Sinh.

Đáng tiếc vị kia đã bị Đoan Mộc Yên phế đi, đến bây giờ anh ta đã rời khỏi danh sách đội bảo vệ về nhà dưỡng lão rồi, cũng bởi vì anh ta biết không ít chuyện cho nên về già anh ta không cần tiếng tăm, chỉ cần sống một cuộc sống bình thường nhất, cơ bản anh ta sẽ không nói gì cả.

Bốn người ở trước biệt thự, ngửa đầu nhìn thấy lên tầng hai thấy Vương Ngạn Đôn cùng Thiệu Tiểu Giác, tiểu thiếu gia của Vương gia, bọn họ đương nhiên biết.

Vương Ngạn Đôn nhìn bon họ hơi gật đầu bồn người cũng đáp lại, lại nhìn Thiệu Tiểu Giác hành lễ, hiển nhiên bọn họ trước đó đã gặp qua Tiểu Giác.

Sau đó Vương Ngạn Đôn đi xuống đại sảnh ở tầng một nhìn bốn người, người dẫn đầu tên là Trác Tử Sơn, người thứ hai là Hải Lạp Nhĩ… Nghe bọn họ báo tên xong, Vương Ngạn Đôn không khỏi mỉm cười, nhìn người thứ ba nói:

- Cậu không phải tên là Nhị Liên Đặc chứ?

Thiệu Tiểu Giác liền mỉm cười.

Người thứ ba hơi bối rối, cười khổ nói:

- Thật ra tên tôi là Tích Lâm Trì, cậu ấy mới là Nhị Liên Đặc.

Anh ta chỉ vào người thứ tư.

Quả nhiên Vương Ngạn Đôn đoán đúng rồi, bọn họ không báo tên thật, cũng là có mã số riêng, Vương Ngạn Đôn hơi hơi gật đầu,

- Được rồi, đi xuống dưới sắp xếp đi, bất luận là cần cái gì thì hỏi Tiểu Giác, cô ấy sẽ giải quyết mọi việc cho các cậu,

Có bốn người này thật sự là chuyện tốt.

Tiểu Giác nghiêng đầu nhìn Vương Ngạn Đôn thấp giọng nói:

- Bọn họ có thân phận khác che dấu ở bên cạnh, chịu sự quản lý của Bộ An ninh Quốc gia điều tra nơi nào đó.

Thực tế tính cơ động của đội bảo vệ này rất mạnh mẽ đều có dấu vết của các gia tộc, chăm sóc nhiều gia tộc, người khác sẽ không dùng ngươi, nếu đã từng đi theo Đường gia, người khác cũng sẽ không tuyển ngươi, cuối cùng ngươi chỉ có một con đường là xuất ngũ, vĩnh viễn rời khỏi cái vòng tròn đó.

Vương Ngạn Đôn rất vừa lòng nên gật đầu, có thân phận của Bộ An ninh Quốc gia che dấu thì có thể làm một số chuyện đặc biệt, chỉ cần không ra cách đúng thời cơ bọn họ đều tự mình giải quyết một số việc vặt thật là tốt,

- Giác, lại đây gọi điện thoại cho chị đi, thay anh cảm ơn chị em.

Đàm Tiểu Ngũ từng nói Vương Ngạn Đôn cùng thiếu tướng Thiệu Lệ Hinh có quan hệ rất gần gũi, xem ra là lầm rồi, hóa ra là cùng cô em có quan hệ.

Sau khi quay lại tầng hai, tâm tình Vương Ngạn Đôn rất tốt, Chương Tú Vân nói:

- Trụ sở Sắc Hinh xảy ra chuyện đó không nhiều người biết lắm, nhưng nơi đó còn có người của chúng ta, Bích Tông Nguyên dường như là bị thần kinh, người như vậy chúng ta có thể tin tưởng cậu ta sao?

- Không quan trọng là tin tưởng hay không, có lợi thì hợp tác, sử dụng năng lực tốt nhất vì tôi, không dùng được thì đá cậu ta sang một bên…

- Đôn, có bọn Trác Tử Sơn rồi, có nên bảo bọn họ “Mời” cô Đinh tới đây cho anh không?

Mấy người đều nhìn Vương Ngạn Đôn, kể ra với thân phận điều tra viên của Bộ An ninh Quốc gia, ai cũng có thể mời đến.

Vương Ngạn Đôn khẽ lắc đầu,

- Không thể quá coi thường người ta, không nói Đinh Hải Dung bây giờ có quan hệ cùng Đường Sinh, chỉ cần với thân phận khuê nữ Đinh gia của cô ấy cũng không dễ dàng chạm vào, bằng không sẽ đưa tới phiền toái, mục tiêu của chúng ta là một người khác, đó là Ninh Hân.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Cực Phẩm Thái Tử Gia

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook