Quyển 3 - Chương 673: Muốn hiếp dâm à?
Phù Trầm
21/03/2013
Tại sở Công an Thanh Thị, Trưởng phòng hình sự cũng báo cáo với Trần Vượng Đông tình tiết liên quan đến việc Đào Quân bị đánh, cũng nói luôn chị của đương sự Ninh Manh là Ninh Hân – Cục phó Cục phòng chống tội phạm công an Tỉnh cũng đang xuống Thanh Thị để thị sát tình hình…
- Trước đó nhân viên phá án có liên hệ với người nhà của Ninh Manh đã gọi điện cho Ninh Hân, không ngờ cô lấy danh nghĩa thị sát để tới Thanh Thị, trong sự việc này liệu có…
Trần Vượng Đông xua xua tay, nhíu hàng lông mày rậm nói
- Đừng nghĩ linh tinh, Sở tỉnh gần đây vẫn đang làm công tác chỉnh đốn hệ thống chính trị, pháp luật, người ta đến đây cũng không phải là việc làm bột phát, cả hai chúng ta đều biết rõ ảnh hưởng của hai họ Bạch -Triều ở Tuyền Thành và Thanh Thị, lần này họ đến rõ ràng là có mục đích, nếu không muốn to chuyện thì cứ xử đúng theo lệ thôi.
- Tuân lệnh sếp, tôi hiểu rồi.
Trưởng phòng hình sự Triệu Trưởng Quân kính lễ.
- Sếp còn có chỉ thị gì nữa không ?
- Lão Triệu à, việc của Đào Quân lần này chỉ là chút chuyện nhỏ, cần nhanh chóng giải quyết triệt để, không cần thiết phải liên lụy, đối với Sở tỉnh hay trong thành phố đều phải thể hiện rõ thái độ của chúng ta. Giai đoạn này đang là thời kỳ mẫn cảm, Bí thư Mạc sẽ quan sát việc này, ngươi đừng nghĩ đấy là việc nhỏ, nó có thể dẫn đến những việc lớn khác nữa, ý tôi là điều giải như một vụ án dân sự thôi, nhanh chóng chấm dứt sự việc này đi!
Buổi chiều cùng ngày, sự việc Đào Quân đã không còn hơi tiếng gì, sự việc đến nhanh đi cũng nhanh, nằm ngoài dự kiến của Ninh Hân.
Ở Thành ủy, Trưởng Ban Thư ký Khổng Lệnh Trăn đang gõ cửa phòng làm việc của bí thư Mạc, đến lúc có tiếng đáp từ bên trong ông mới đẩy cửa bước vào.
Chút sự việc liên quan đến Đào Quân đúng là đã làm Bí thư Mạc phải chú ý, lúc này nghe Khổng Lênh Trăn báo cáo kết quả, Bí thư Mạc khẽ gật đầu.
- Trần Vượng Đông đúng là vẫn còn biết suy nghĩ, có thể hiểu được thời thế. Lệnh Trăn này, hiệp hội thương nghiệp tàu thuyền đều chuẩn bị xong xuôi rồi chứ.
- Đều xong xuôi rồi, chỉ đợi đến ngày kia họp thôi. Lần này các thương nghiệp tham gia cũng không ít, Đóng tàu Trung Quốc và Công nghiệp nặng đóng tàu Ttung Quốc, bao gồm đại biểu đại diện cục nghiên cứu Quân giới 8561 cũng đến, công nghiệp nặng Sắc Hinh, Thanh Cương, đến cả lãnh đạo những doanh nghiệp ở Long Cương, Cửa biển và trên đảo cũng có trong danh sách mời. Theo quy hoạch thì sau này Ngân Than sẽ kéo đến tận vịnh Tây Hải, tổng thể quy hoạch khá lớn, Thanh Thị của chúng ta sẽ trở thành thánh địa đóng tàu lớn nhất tỉnh Lỗ Đông hay thậm chí lớn nhất cả nước, tương lai cũng có thể nằm trong top 5 về công nghiệp đóng tàu thế giới.
Mạc Trung Hoàng chắp tay bước vài bước, nét mặt thoáng hiện lên vẻ kiêu ngạo.
- Phải làm cho đến nơi đến chốn chứ không thể chỉ là đơn giản trên giấy tờ được. Công nghiệp nặng Huyndai, Samsung, Đại dương Deawoo, công nghiệp nặng Tam hồ Huyndai cuả Hàn Quốc, thuyền nghiệp Thống nhất, Tân Trị, Thường Thạch, Đại Đảo, Trụ Hữu của Nhật cũng đều đến chứ?
- Đều sẽ đến. Đại biểu của các bên đã tập họp ở Ngân Than, bọn họ đều có ý muốn đầu tư vào Ngân Than.
- Ha, Ngân Than à, vẫn phải dựa chủ yếu vào các doanh nghiệp trong nước, Hàn Quốc, Nhật Bản vốn dĩ đều là những cường quốc đóng tàu trên thế giới, nếu để cho bọn họ tham gia vào thì bờ biển vàng của chúng ta sẽ lại như chiếc bánh ga-tô bị xâu xé trước kia. Ở trong thành phố, điểm này rất được chú trọng, có một số người sợ bị người khác chiếm phần ngon, đây là vấn đề có tính nguyên tắc, dựa chủ yếu vào sức mình, sản nghiệp vẫn phải do mình gây dựng. Thông báo bắt đầu họp.
Lúc Thành Ủy Thanh Thị tổ chức họp các doanh nghiệp Tàu thuyền thảo luận các quyết sách quan trọng thì Đường Sinh cũng đang mở cuộc họp của mình tại biệt thự ở Ngân Than.
Sắc Sắc, Liễu Tông Quyền, Loan Nghệ Mỹ bọn họ đều có mặt, quan điểm của Đường Sinh là phải có được Ngân bãi, trước mắt Công nghiệp Sắc Hinh là có đủ nguồn lực tài chính. Ngoài ra Đường Sinh cũng biết khả năng các công ty Nhật Hàn được chia miếng bánh ngọt này là không lớn, Thanh Thị có dễ dãi đi chăng nữa thì Tỉnh Ủy cũng không đồng ý, Quốc Vụ viện cũng không đồng ý, cũng có thể nói là Nhật Hàn vốn là cường quốc trong ngành công nghiệp đóng tàu trên thế giới, nếu để bọn họ xâm nhập vào ngành công nghiệp đóng tàu trong nước, chia sẻ bãi biển vàng này thì có khác nào lắp thêm cánh cho hổ? Chuyện này là không thể.
Không cần để ý đến các doanh nghiệp Hàn Nhật, đối thủ chính của chúng ta chính là đại diện đến từ Thanh Cương, Đóng tàu Trung Quốc và công nghiệp nặng đóng tàu Trung Quốc, hai tập đoàn lớn này là doanh nghiệp dẫn đầu ngành công nghiệp đóng tàu trong nước, lại là hai trong mười doanh nghiệp Công nghiệp quân đội lớn, rất có thế lực. Chỉ có điều những năm gần đây bọn họ đầu tư nhiều ở lục địa lại không tập trung, dường như là khu ven biển đều bị bọn họ tranh hết rồi, tất cả chỉ dừng lại ở mức đầu tư, thực sự phát sinh lợi nhuận lại rất có hạn, ít nhất trong vài năm tới ngành công nghiêp đóng tàu trong nước vẫn có thể phát triền gấp ba bốn lần. Ưu thế của Sắc Hinh chúng ta chính là có thể đem nguồn vốn dồi dào đánh tập trung vào một chỗ chứ không phải là đi đầu tư rải rác lót đường quy mô lớn gì…
Liễu Tông Quyền hiểu rất rõ ý đồ của Đường Sinh, chính là dồn lực gây dựng nên xưởng đóng thuyền lớn nhất chỗ này.
- Đường Sinh à, quy hoạch Ngân Than quá lớn, quy mô còn lớn hơn hạng mục vịnh Hải Tây trước kia, dì con có tính sơ sơ thời kỳ đầu phải bỏ ra không dưới tám tỷ. Khả năng chúng ta một mình nuốt trọn Ngân Than là không ớn, Thành ủy Thanh Thị cũng không cho phép.
Tám tỷ, Đường Sinh gõ gõ đầu gối, La Sắc Sắc ở bên cạnh nói:
- Tám tỷ không phải là chúng ta không có, nhưng vấn đề là trong thời gian ngắn sẽ gây cho chúng ta khó khăn về tài chính, chúng ta cũng có thể chấp nhận hợp tác với đóng tàu Trung Quốc hoặc Công nghiệp nặng đóng tàu Trung Quốc, Sắc Hinh phải nắm được trên 51% cổ phần hoặc thậm chí là trên 60%, đóng tàu Trung Quốc bọn họ hiện nay chưa chắc đã có thế mạnh tài chính, vừa mới thu mua Thanh Cương, đối với bọn họ mà nói để vào được Lỗ Đông đã là một sự thu hoạch rồi, tâm lý cũng tương đối thoải mái. Mặc dù nói mỗi bên bỏ ra sáu trăm triệu nhưng sáu trăm triệu này đối với bọn họ mà nói cũng không phải dễ dàng gom được, bởi vì căn cứ của bọn họ quá lớn.
Tổng tài sản của Công nghiệp nặng đóng tàu Trung Quốc đã vượt xa hai trăm tỷ, tổng tài sản của tập đoàn đóng tàu Trung Quốc ở vào khoảng một trăm bảy mươi tỷ, đều là những ông trùm trong ngành, giữa hai bên có cạnh tranh cũng là đương nhiên, lĩnh vực mà bọn họ phát triển và sản nghiệp gần như là trùng nhau.
Chính và bọn họ không ngừng phát triển đã đẩy ngành công nghiệp đóng thuyền trong nước phát triển lên một tầm cao mới sánh ngang tầm thế giới.
Đối với ngành công nghiệp đóng tàu trong nước, tập đoàn công nghiệp nặng Sắc Hinh lại ở một độ cao mới. Có thể không cần đến năm năm để Trung Quốc bỏ lại Nhật Hàn phía sau để trở thành quốc gia đi đầu ngành công nghiệp đóng tàu, điều này không phải là không thể mà là một kết quả tất nhiên.
Đường Sinh biết rõ vịnh Hải Tây là căn cứ xây dựng ngành công nghiệp đóng tàu và lần này đối thủ cạnh tranh thực sự là tập đoàn đóng tàu Trung Quốc, mà còn có tập đoàn công nghiệp nặng đóng tàu Trung Quốc, người đứng sau nắm 30% cổ phần của Thanh Cương cơ bản không có mưu cầu gì xa xôi, lần này chỉ đến cho vui.
- Bước tiếp theo của Công nghiệp nặng đóng tàu Trung Quốc chính là dự án xây dựng Vịnh Hải Tây, chứ không phải là bây giờ tranh chấp với chúng ta hoặc tập đoàn đóng tàu Trung Quốc địa bàn Ngân Bãi, họ chỉ đến cho thêm phần nhộn nhịp, đương nhiên nếu như có chỗ nào trống cũng không dám chắc là họ không kiếm một lô.
Liễu Tông Quyền cười nói.
- Đến góp vui cũng không chỉ có mình bọn họ, đại diện đại biểu của các tập đoàn đóng tàu lớn của Nhật Hàn cũng đã đến tập trung ở hội quán thương vụ Ngân Than. Không ít kẻ đang cố tiếp xúc với Thành ủy Thanh Thị, không có nhiều người biết được nội tình nhưng ít nhất thành ủy Thanh thị cũng đang phải bàn luận cân nhắc thiệt hơn với những thành phần đến góp vui này. Có một vài người ủng hộ thu hút đầu tư nước ngoài, bọn họ cho rằng các doanh nghiệp Nhật Hàn có thực lực mạnh, lại càng muốn lợi dụng kỹ thuật của họ. Không phủ nhận đóng tàu Trung Quốc và tập đoàn công nghiệp nặng đóng tàu Trung Quốc lập ra gần trăm viện nghiên cứu kỹ thuật nhưng còn nhiều vấn đề kỹ thuật vẫn còn khiếm khuyết, một số người khác thì có quan niệm hàng nội không bằng hàng nhập.
Đây là một góc độ nhìn nhận khác cho việc sản phẩm trong nước có chất lượng thấp kém, mà sản xuất ra những sản phẩm có chất lượng thấp kém, tuần hòan như vậy mới có thể duy trì được sự hưng thịnh của doanh nghiệp, một thứ đồ vật làm ra đến mười năm không hỏng thì hàng hóa của doanh nghiệp phải chất cao như núi. Rồi cả dịch vụ hậu mãi cũng trở nên vô dụng. Nếu không như vậy thì các doanh nghiệp đâu có đất sống. Thế nên chất lượng thấp kém cũng là việc cần thiết.
Thay đổi góc độ khác để suy nghĩ, vậy sao không tập trung công sức vào việc sáng tạo cái mới, để cho một thời đại sản phẩm mới đào thải sản phẩm đời cũ, điều này lại mắc phải vấn đề nghiêm trọng: khoa học kỹ thuật không đổi mới và phát triển, làm sao có thể tạo ra được một thế hệ sản phẩm mới? Kỹ thuật trong nước còn yếu kém.
Không ngừng đổi mới, không ngừng khai phá lĩnh vực mới, không ngừng phát triển mới là lẽ đúng đắn để phát triển doanh nghiệp, nếu cứ khăng khăng giữ mãi nếp cũ chỉ có suy bại mà thôi.
- Kỹ thuật, sức mạnh kỹ thuật là điểm mấu chốt, công nghiệp nặng Sắc Hinh muốn phát triển được cần phải có sức mạnh kỹ thuật, hãy bắt đầu từ viện nghiên cứu phát triển quân giới 8561, chúng ta phải nắm giữ nó, đầu tư thêm nhiều chi phí nghiên cứu, kỹ thuật mới là mấu chốt của sự cạnh tranh. Có được kỹ thuật rồi sẽ không sợ không tạo ra được tàu quân hạm hay dân dụng, không sợ không đạt được định mức đóng tàu thế giới, nhất định phải đầu tư vào kỹ thuật.
Lần này sẽ để Nghệ Mỹ ghi chép lại rồi gửi về Tổng công ty, Tú Hinh ở bên đó sẽ truyền đạt lại tinh thần của cuộc họp.
Vài giờ sau, Ninh Hân cùng Hải Dung cũng về đến biệt thự. Tông Quyền và Nghệ Mỹ đã rời đi, Ninh Manh cùng Tử Tử cùng về đến. Sự việc Đào Quân cũng lắng xuống, gã đó xem như là dính vận đen, thế nhưng Đào Quân vênh vang như vậy liệu có nhẫn nhục nuốt hận không?
Lúc ăn đêm, Tử Tử nhận được tin nhắn từ bạn học, sau khi đưa Ninh Manh xem, cô nàng này lại chuyển cho Đường Sinh xem:
- Ô, các bạn em nhắn tin tên Đào Quân kia đang chuẩn bị trả thù, đã đi tập hợp bọn lưu manh rồi, haiz, Đường Sinh, anh nói xem liệu hắn có đưa em với Tử Tử đến góc nào đấy rồi hãm hiếp tập thể không? Sợ chết đi được.
Cô nàng cố ý nói khoa trương, thực ra trong lòng rất bất mãn với Đào Quân, muốn Đường Sinh trừng trị hắn.
- Dám sao? Muốn hiếp dâm tập thể à?
Đường Sinh trợn mắt xem thường, thế nhưng tên họ Đào kia không chịu từ bỏ lại đi tập hợp bọn người kia đúng là rất đáng ghét, nếu không xử lý tên đó thì rồi gã cũng sẽ vẫn làm bậy, cũng giống như con ruồi bay vo ve xung quanh mình, một chốc một lát lại đến quấy nhiễu…
Đối với tên khốn ruồi bọ này, bóp chết gã cũng không đáng, đánh gã thì lại cũng lắm chuyện, thật đúng là rắc rối.
Đường Sinh đưa điện thoại cho Hải Dung, người đẹp này làm việc có phần tàn nhẫn.
- Hải Dung, đối phó với bọn ruồi thối này làm ta buồn nôn.
Hải Dung hiểu rõ ý người tình, thế nhưng ở Thanh Thị này không có người nào có thể dùng được, tòan là khiến cô có chút rối rắm. Tuy nhiên cũng không có gì khó với Hải Dung, cô khẽ gật đầu:
- Được, để ta xử lý bọn ruồi bọ. Ninh Manh, đi, chúng ta nói chuyện chút.
Ninh Hân khẽ liếc Đường Sinh với vẻ là là, hắn ta cũng hướng mắt về phía cô, chỉ sang chỗ bên cạnh mình ra hiệu cho cô đến ngồi đó:
- Chị và Hải Dung tính cách khác nhau, chị là thái cực tông sư, có phần cách biệt, không so đo với bọn tiểu nhân, thế nên chị không hợp để làm việc này. Còn Hải Dung thì khác, đối với việc này cô ấy không phân biệt lớn nhỏ, nhưng sẽ làm rất sạch sẽ, dứt điểm.
Ninh Hân khẽ gật đầu, nếu để cô tính kế giống mấy học sinh như em mình cô không làm được, điểm này không thể so sánh với Hải Dung, vì Hải Dung không cho phép bất cứ một sự uy hiếp nào tồn tại bên cạnh mình, không kể đó chỉ là những mỗi nguy hại rất nhỏ, cô ta cũng nghiền nát.
- Ninh Hân, chúng ta đi làm việc đại sự, việc nhỏ cứ để Hải Dung giải quyết, tôi chỉ nghĩ là, liệu có quan chức nào của Thanh Thị tư lợi kết hợp với mấy công ty phía Nhật Hàn, có một số người có thái độ rất kiên quyết về việc thu hút vốn đầu tư nước ngoài, bọn họ liệu có ăn phần trăm không?
Ninh Hân mỉm cười:
- Các loại tiền hoa hồng có vô số kiểu, chúng ta không chắc có thể tóm được. Hơn nữa, tôi lại chẳng thuộc Ủy ban kỷ luật.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.