Quyển 4 - Chương 833: Nhân vật điển hình phái chủ chiến
Phù Trầm
20/03/2013
Nước cộng hòa vùng lên là một nỗi lo lắng với Mỹ, nước cộng hòa càng hùng mạnh thì Mỹ càng đau đầu, nó muốn bảo vệ quyền lợi của mình.
Đường Sinh đối với việc này vô cùng bất mãn, cho nên hắn mới muốn Hujino Nana đưa mấy chuyên gia của Liên Xô đi Libya, Gaddfi tương lai sẽ từ chức, Aisha sẽ lên thay, Libya sẽ hùng mạnh đứng lên, biến nó thành đất nước dẫn đầu đứng lên đấu tranh chống chủ nghĩa bá quyền ở Đại Trung Hải.
Trên thực tế trong ba năm tiến hành kiểm tra việc Libya có năng lượng nguyên tử, sau khi trong nội bộ tổ chức cán bộ Baradei nói y không chấp nhận việc Libya đã có vũ khí hạt nhân, chính xác là không thể có được, bằng không sau đó sẽ không cho NATO đánh suy sụp như vậy.
Tuy nhiên nó nắm giữ vũ khí hạt nhân như một phương tiện, nhưng xa xa không có năng lực xây dựng hạt nhân, về điểm này sau khí kiểm tra đối chiếu sự thật đã được chứng minh là đúng.
Đường Sinh trước đó đã nghĩ đến việc đưa các chuyên gia hạt nhân tới bên kia cũng là xuất phát từ một cân nhắc khác, Pháp sau khi lên đài phỏng vấn về lợi ích quốc gia, liền đưa ra đề nghị giúp đỡ Libya xây dựng hạt nhân, từng bị nhân sĩ quốc tế chỉ trích, nói có khả năng sẽ khiến kẻ độc tài có được vũ khí hạt nhân.
Trên thực tế việc chế tạo vũ khí hạt nhân cũng không phải chuyện đơn giản, không phải có lò phản ứng hạt nhân là có thể làm ra đạn hạt nhân, quan trọng là kỹ thuật và tài liệu, việc này nếu làm không tốt sẽ đến nhiên liệu hạt nhân phát ra chịu sự khống chế của các nước lớn, bọn họ cũng sợ hạt nhân sẽ lan rộng.
Đường Sinh vào trong ổ chăn của Đường Cẩn, gọi điện thoại quốc tế đường dài cho Aisha,
-… Mấy ngày nữa sẽ có một nhóm người tới Libya, cô tiếp đãi bọn họ thật tốt, nhất định phải giấu đi và chờ thời cơ thích hợp để xuất hiện, bọn họ cam đoan sẽ nâng cao lực lượng quốc phòng trở thành lợi ích cho chính phủ.
- Hujino tiên sinh muốn nói cho tôi biết điều gì? Bọn họ là nhân tài rất quan trọng sao?
Aisha có ý nghĩ nhạy cảm về giới chuyên gia công nghiệp quân sự.
- Đương nhiên, nếu đất nước các người có được hạt nhân, cô nói Mỹ và các cường quốc ở Phương Tây có thể đợi các cô không? Trên thế giới nước nào có hạt nhân, chủ nghĩa bá quyền sẽ yếu và được chia bớt ra, nhưng ảnh hưởng tiêu cực cũng thật lớn, quốc tế có nguy cơ bị chia rẽ. Hạt nhân là một sự uy hiếp, mà không phải thật sự muốn dùng nó đánh ai, cha cô không thể biết sẽ có tình huống này, cô cũng không nói với ông ấy, bằng không sẽ khiến ông ấy kiêu căng, cho rằng mấy chuyên gia đó sẽ ủng hộ, tương lai có thấy giúp đất nước xây dựng lò phản ứng hạt nhân, đây là một cơ hội phát triển mạnh mẽ, cá nhân tôi hy vọng cô có thể tham dự vào việc chính trị của đất nước và xây dựng kinh tế, cô hiểu không.
Thì thầm mắng cho một trận, Đường Cẩn nghe cũng hiểu một chút, chỉ có điều trình độ tiếng Anh của cô chưa bằng trình độ của Đường Sinh, hắn nói rất lưu loạt nhìn không hiểu đầy đủ được, được rồi, tôi sẽ ức hiếp ngươi, Cẩn mỹ nữ làm chuyện mà cô ấy nên làm, Đường Sinh thì hưởng thụ.
Đối với Đường Sinh mà nói, có quá nhiều chuyện trên thế giới phải suy xét, hắn có có lúc buồn chán, cũng sẽ đau đầu, tự hỏi lãnh đạo một quốc gia thật sự là không dễ dàng gì, tranh chấp trên thế giới chỗ nào cũng có, đều là vì lợi ích của mình, phải đi nịnh hót một nước khác vì lợi ích của mình thì chả vui gì, muốn ở giữa thế giới phức tạp này mà tìm được lợi ích thuộc sở hữu của mình, thì cần gì phải nghĩ?
Được rồi, để tôi tôn kính nhóm lãnh đạo cao quý, nước cộng hòa chúng ta có thể vùng lên ở bên ngoài tuyệt đối không đơn giản như vậy.
Trong lòng Đường Sinh hiểu rõ, không tới năm năm, nước cộng hòa sẽ nhảy lên thành cường quốc kinh tế đứng thứ hai thế giới, nó không chỉ là một cường quốc kinh tế, còn đồng thời là một cường quốc quân sự, nếu cùng Nga liên thủ, chúng nó chính là tổng tư lệnh vụ trang mạnh nhất trên địa cầu, Mỹ cũng sẽ phải run rẩy.
Trong trí nhớ kiếp sau, sự kiện Libya sẽ dẫn tới một nguy cơ tuyệt đại, cũng thúc đẩy nước Nga yên lặng đã lâu phát ra tiếng nói phẫn nộ, nó cùng với nước cộng hòa liên kết khiến NATO bị hủy đi, bọn này là tổ chức chó má đã có hiệp ước giải tán vậy mà không có giải tán, ngược lại càng thêm lớn mạnh, còn từ đó về sau phát động một loạt các cuộc chiến tranh, càng đùa giỡn với uy phong của Nga, chịu nhịn đủ rồi.
Lúc này, Đường Sinh biết tầm quan trọng của Libya, thừa dịp hiện tại có cơ hội, phải tăng thêm sức mạnh ở mặt này làm nền.
Sáng sớm, mặt trời vừa mới lên, Đường Cẩn vẫn còn lười biếng ôm người trong lòng ngủ, buổi tối không tránh được cùng tình lang yêu mấy lần, mỗi lần đều khiến xương thịt mềm nhũn, nhưng mỗi lần ngủ có hương thơm đặc biệt, cô cho rằng muốn ngủ ngon thì phải gây được sức ép trước khi ngủ.
Một tiếng chuông điện thoại vang lên Đường Sinh liền nhanh như chớp nghe máy, chỉ sợ gây ra tiếng động làm mỹ nhân thức giấc, nhưng Đường Cẩn cũng đã mở mắt rồi, thấy Đường Sinh nghe điện thoại, liền càng ôm hắn rồi nhắm mắt lại, gối lên vai hắn mới có thể yên tâm ngủ được.
- … Đường Sinh à, Bích Tú Hinh đã liên hệ với tôi rồi, Hoa Viễn đã trở thành đại diện quốc tế của Sri Lanka, chính phủ Sri Lanka đồng ý xuất ra 15% lợi nhuận từ lượng dầu dự trữ để đổi lấy vũ khí của chúng ta, đây là giao dịch đã ký với hơn mười tỷ đô la Mỹ, hai năm tới chúng ta có thể giao hàng, vừa lúc đã đồng bộ việc thăm dò dầu mỏ, cùng đi khác thai dầu mỏ, chúng nó thay các nước khác đưa tiền mua bán, tới đây chúng ta sẽ phòng tránh trước bằng cách mời bộ Quốc phòng của hai nước đến trao đổi về vấn đề xây dựng hệ thống phòng ngự của hai nước, đảo quốc Nam á này có chiến lược rất nặng trên toàn cầu, nó giống bán đảo Ấn Độ như giọt nước, chuyện đó có vị trí rất quan trọng… Chỉ sợ quan hệ Mỹ Ấn nhạy cảm thôi.
- Chú tứ, việc buôn bán thôi mà, các nước lại không có trong danh sách bị Liên Hợp Quốc cấm vận vũ khí, cho dù là thế thì sao chứ? Liên Hợp Quốc ra nghị quyết, tuy nhiên chỉ là lấy mạnh bắt nạt yếu, lớn bắt nạt nhỏ mà thôi, Hội đồng bảo an Liên Hợp Quốc từng ra nghị quyết từ chối việc Mỹ đem quân đánh Iraq, nhưng Mỹ Anh không làm theo, không cần trên danh nghĩa Liên Hợp Quốc vẫn đem quân đánh chính quyền Saddam Hussein, Nga ở đâu chứ, cũng không xem nghị quyết của Liên Hợp Quốc vẫn đưa quân xâm chiếm Georgia. Hai quốc gia cường quốc tiến hành xuất quân, nói lên rằng nghị quyết của Liên Hợp Quốc với hai cường quốc đó chưa có đủ sức ràng buộc đâu?
- Haha… Ta xem tên tiểu tử cháu là điển hình cho phái chủ chiến rồi, tương lai nếu cháu đi lên vị trí cao, ta lo lắng cháu sẽ giải quyết mọi chuyện bằng nắm đấm quá.
- Chú à, Nga không phải xúc động quá sao, rất ngạc nhiên là họ để một số quốc gia trên thế giới sử dụng vũ lực rất tùy tiện, cháu cũng có một cá tính khá xung đột, nhưng ý của cháu là sau khi suy nghĩ cặn kẽ hơn, các tướng lĩnh quân đội chúng ta hẳn là giống chim ưng đều có thể đổi thành bồ câu. Nhưng khi xướng lên khúc ca hòa bình tuyệt đối không buông tha cho việc sử dụng vũ lực quyết tâm bảo vệ giữ gìn chủ quyền quốc gia, ở đây là một vũ lực nhẹ sẽ được sử dụng trong thế kỷ mới, quân đội chúng ta cũng không phải chỉ dùng để uy hiếp, phải ra tay thì ra tay thôi. Cho tới bây giờ nước Mỹ chính là đang bắt nạt kẻ yếu, nó ngăn chặn nước cộng hòa vùng lên đó là lập trường chưa bao giờ thay đổi, đất nước chúng ta lại ngày càng hùng mạnh, nó cảm nhận được sự uy hiếp nghiêm trọng ngày càng tăng, vậy sẽ khiến nó ở trên thế giới càng bị vùi sâu trong vũng bùn một chút, cùng với các nước trao đổi về việc xây dựng hệ thống phòng ngự thì cháu tán thành, về phần Ấn Độ, không cần xem phản ứng của họ.
Nói đến Ấn Độ có mâu thuẫn với nước cộng hòa người dân trong nước đều biết, 60 năm trước bọn họ đến khiêu khích trước, kết quả bị quân giải phóng đánh tới Madrid, cuối cùng tha cho bọn họ chủ động rút quân, ngược lại người ta lại nói là trải qua khó khăn cỡ nào quá trình đấu tranh gian khổ đã đánh bại được quân giải phóng, trời, chỉ là khoác lác, không biết lục quân nước cộng hòa sắc bén là số một thế giới sao? Đúng là khoác lác không bị đánh thuế?
Sau khi Đường Thiên Tứ nghe xong lại cười,
- Đường Sinh à, cháu đối với việc có thể thực hiện vấn đề hạt nhân thấy thế nào?
- Tuyệt đối không nên nhân nhượng, Nhật có quyền lực đó, năng lượng hạt nhân dân dụng là có thể, nhưng nếu muốn làm vũ khí hạt nhân thì sẽ nguy hiểm, ba nước Trung Triều Hàn cứ ngồi xem đi? Một nước là bại trong cuộc đại chiến thế giới lần thứ hai, xây dựng đội tự vệ quốc gia cũng muốn làm hạt nhân? Qủa thực khiến các nước khác cười rơi răng hàm, nước Nhật khiến Mỹ ném 2 quả bom nguyên tử xuống hai thành phố của nó chết hàng loạt, phụng Mỹ lạnh Trung, cháu thấy Mỹ giả bộ mù không nhìn thấy, muốn Trung Triều Hàn đánh nhau, nó lại không xảy ra. Khi chiến tranh thế giới thứ 2 thì hai nước Trung Triều chịu chúng nó. Ngược lại, hiện tại sao có thể chỉ ngồi xem chúng nó triển khai tiến hành hạt nhân? Không nói tới nước ta, ngay cả Bắc Triều vài năm gần đây vũ lực cũng rất khả quan, tên lửa đạn đạo phát triển không ít đi? Cháu xem Nhật bao trùm toàn bộ đảo cũng không phải vấn đề. Mặt khác đạn đạo của Hàn Quốc mặc dù không bằng Trung Triều, nhưng bọn họ không có năng lực tấn công trong bán kính 1500km hơn một trăm cái f16 cũng không phải sắp xếp.
- Tiểu tử này lợi hại nhỉ, bàn về kinh tế lại bàn về quân sự, hình như không có gì là cháu không biết thì phải? Ai nói với cháu vậy?
- Chú tứ à, sách giáo khoa của nước ta có dạy mà, có thể trở mình thì trở mình thôi, tuy nhiên vấn đề của Nhật không cần lo lắng, một đất nước có oán hận chất chứa quá dầy, sẽ có lúc nào đó cảm động tới trời xanh, ông trời không nghĩ sẽ chiếu cố chúng nó đâu.
Đường Sinh nói chỗ này mịt mờ về thời điểm xảy ra động đất dẫn tới nguy cơ hạt nhân, chỉ là Đường Thiên Tứ không hiểu hắn đang nói cái gì.
Nói chuyện xong với chú tứ, Đường Sinh cũng biết Trung Triều hai nước sẽ tăng cường tiếp xúc ở độ cao mới, tuy nói đảo quốc Nam á này không lọt vào mắt Mỹ, nhưng nó phải quan tâm, có một mục tiêu để lo lắng, tinh lực vừa muốn phân tán đầu sẽ càng đau.
Trong lòng Đường Sinh nghĩ không sai, rốt cục đưa nước kia khối lợi nhuận từ dầu mỏ vào trong nước tới 15%, thu hoạch này là không nhỏ, nhưng thu hoạch lớn hơn là trên chính trị, bồi dưỡng một đồng minh chống lại chủ nghĩa bá quyền, như vậy sẽ có càng nhiều nước đứng về phe nước cộng hòa.
ôm Đường Cẩn không mảnh vải che thân đi tắm, hai người đùa giỡn một lúc, mới cùng nhau đi tới trường, hiện giờ cơ bản là Đường Sinh đều đến trường, dù sao nhiều chuyện không cần hắn đích thân tới, gọi mấy cuộc điện thoại tới là được rồi, trong đầu hắn liền bày mưu tính kế, quyết thắng ngàn dặm.
- Đường Sinh, đề án của Lục Tiểu Hải cậu xem chưa? Tôi xem rồi, cũng không tệ lắm, hoàn thoàn làm theo ý kiến của cậu…
Ở trường học, Vương Hàm chủ động nói chuyện đó với Đường Sinh, Đường Sinh nhìn cô, cố ý nhìn bộ ngực còn lớn hơn Đường Cẩn của cô ấy, liền nói:
- Cô, xem cũng hiểu sao?
ý của hắn là nói ngươi chỉ được cái ngực lớn còn đầu thì đơn giản quá đi? Haha.
- Đường Cẩn, cô cũng không quản tên này à? Hắn nhìn chằm chằm vào chỗ này của tôi, còn châm biếm tôi, tôi sẽ không để yên cho hắn.
Đường Cẩn lại mỉm cười,
- Anh ấy chỉ nói đùa thôi mà? Của cô cũng lớn thật, có phải cô cũng dùng cái loại áo lót có đệm dầy mới đó không?
Phù, Đường Sinh cười văng lên, Cẩn à, thực không hổ danh là bà xã của mình, một lòng với mình, để chúng ta cũng nhau trêu chọc cô ta đi.
Vương Hàm liền hếch cái mũi lên,
- Đường Cẩn, cô thật xấu xa, không ngờ cùng hắn ức hiếp tôi? Của tôi là hàng thật đấy.
Bọn họ đang cười đùa, Lục Tiểu Hải dẫn các thành viên của quỹ y gây dựng sự nghiệp tới đây, đưa cho Đường Sinh dự án kia,
- Cậu xem xem.
Đường Sinh mơ hồ tiếp nhận xem,
- Được, lần này không khác nhiều lắm, tuy nhiên tôi muốn hỏi một chút là các thành viên góp vốn thế nào?
Kỳ thật Đường Sinh vừa nhìn hắn đã đánh giá được dự trù kinh phí sẽ văng lên, lần đầu đầu tư dự trù là 100.000, được, kể ra cũng rất mạnh.
Trời, 100.000, đối với học sinh nghèo mà nói có thể là một khoản đầu tư khổng lồ nhưng lần này bọn họ muốn làm đến nơi đến chốn.
- Tôi sẽ góp một vạn, tôi có thể mượn được,
Lục Tiểu Hải nói trước, Trần Đông thì nói:
- Chúng tôi mỗi người 2000.
Bọn họ có năm người, mỗi người hai ngàn là mười ngàn, như vậy sáu người mới được hai vạn, còn lại là tám vạn Đường Cẩn cùng Vương Hàm bỏ ra, Đường Cẩn nhìn Vương Hàm, ý muốn hỏi cô góp bao nhiêu? Vương Hàm nói:
- Tôi có ba vạn, còn lại năm vạn cô bỏ ra.
- Được được, các người bảy người ta năm vạn, tôi sẽ góp năm vạn, tôi chính là cổ đông lớn nhất.
Đường Cẩn cười khanh khách đứng lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.