Cực Phẩm Thái Tử Gia

Quyển 3 - Chương 697: Oa! Xấu hổ

Phù Trầm

21/03/2013



Hả? Bạn trai chị Sở Tình là Cung Phi? Đường Sinh cười ha hả, chủ động bắt tay với anh chàng đẹp trai Cung Phi này.

- Anh Cung! Xin chào, chưa nghe chị Tình nói về anh nha?

Lần đầu gặp Vi Ngọc Hoa, ấn tượng của Đường Sinh đối với bà không được tốt lắm, sỉ nhục tôi hả?

Không ngờ giới thiệu với ta người đàn ông đẹp trai này là “Cung Phi, bạn trai chị Sở Tình”? Ta đây cũng muốn biết đôi chút về anh họ Cung này.

Trong lòng Sở Tinh khỏi nói cũng biết là xấu hổ cỡ nào. Cô bị mẹ kiên quyết kéo tới, đành miễn cưỡng đi để bà đẹp mặt, nào biết bà giới thiệu lung tung như vậy?

Là Vi Ngọc Hoa cố ý, vừa nghe con gái nói Đường Sinh là bạn nó, trong bụng bà không thích, vì sao? Bởi vì Đường Sinh quá đẹp trai, tám mươi phần trăm là đồ mặt trắng ăn hại, cho nên dựa vào Cung Phi đả kích hắn một tý, để con gái khỏi bị hắn lừa tiền, lừa sắc.

Sở Tình bất đắc dĩ liếc mắt nhìn người yêu, bàn tay giấu ở phía dưới nhẹ nhàng nắm lấy đùi hắn, ý là cậu đừng nghe mẹ tôi nói bừa.

Cách đó không xa, Mai Chước, Đường Hoa, Sở Nghĩa Xương đều nhìn thấy cảnh tượng này. Kìa! Mỹ nữ kia không ngờ lặng lẽ sờ chân Đường Sinh? Bọn hắn đang ngồi ở phía sau lưng Đường Sinh và Sở Tình, cho nên hai người bọn họ chỉ làm một động tác nhỏ là ba người bên này cũng dễ dàng trông thấy.

Sở Tình bởi vì hoảng hốt, không chú ý đến tình hình bên kia. Nắm đùi Đường Sinh cũng không khó giải thích khiến người ta nghi ngờ. Không có cách nào, ai kêu ngươi đã là người của họ Đường chứ? Loại hiểu lầm “Bạn trai” linh tinh kiểu này cũng không thể có, bởi vì giải thích sẽ rất phiền phức.

Vi Ngọc Hoa thấy con gái đang rất lo lắng, cô quyết chí thề không lấy chồng, cũng không sống hoài tuổi xuân. Bây giờ cô đang rất nhiều tiền, ở bên ngoài bao cái tên mặt trắng … còn không phải là dễ như trở bàn tay? Bà cũng đã nhìn ra, lúc này con gái đã không còn “phẳng” như trước nữa, bộ ngực no đủ, to lớn , mông căng tròn, lộ rõ vẻ đẹp chín muồi. Nhìn kỹ, cô đang nhìn Đường Sinh với vẻ dịu dàng quyến rũ.

Được, tên mặt trắng, dụ dỗ con gái ta sao? Lúc này nghe Đường Sinh hỏi Cung Phi, mà Cung Phi cũng hơi lúng túng, Vi Ngọc Hoa liền thay hắn trả lời:

- Chuyện này cũng có thể nói bừa với người khác ư? Sở Tình nhà chúng ta không phải loại người thích khoe khoang, đúng không Sở Tình?

Sở Tình liếc mắt vẻ bất mãn, không là cái gì nha? Quá mức làm rối rồi, mặt cô cũng sa sầm:

- Mẹ! Con nói rồi, chuyện của con mẹ đừng làm lộn xộn lên, lần đầu gặp mặt đã gọi là bạn trai?

Nói xong, cô cũng không sợ Cung Phi kia không chịu nổi, nói với y:

- Tiểu Cung, ngại quá, mẹ tôi muốn tôi đi cùng một chuyến, tới thì tới, nhưng tôi cũngnói rõ quan điểm của tôi. Mẹ tôi và anh đã nói cái gì anh cũng đừng để trong lòng, chuyện tình cảm này phải xem cảm giác của đôi bên. Mà theo bản thân tôi mà nói, tôi không định chọn anh làm đối tượng.

Sở Tình mạnh mẽ đáp trả thái độ không tốt của mẹ mình đối với Đường Sinh, trong lòng cũng trách mẹ, mẹ làm rối lên thế này, đâu biết tên xấu xa sẽ gây sức ép thế nào đối với con?? Đêm nay chỉ sợ vất vả, không thể không bị hắn “làm” tới bến, thảm rồi!

Vi Ngọc Hoa thấy rõ tình hình này, con gái luôn sợ mất lòng cái tên mặt trắng mà nó bao này, lại làm cho Cung Phi khó xử.

Cung Phi vẻ mặt không được tốt, nhưng cũng không dám để lộ sự tức giận. Ở Gang Trung, hắn sớm đã bị danh tiếng của Uông Sở Tình làm cho kinh hãi, nghe mẹ nói người nhà họ Uông sẽ giới thiệu mình với Uông Sở Tình, hắn thật sự giống như đang nằm mơ. Trời ơi, tôi sẽ không may mắn như vậy chứ?

Hôm nay đúng là kích động, nào ngờ ở bữa ăn đêm lại gặp phải tình cảnh như thế này. Chẳng những gặp được Sở Tình, lại bị Sở Tình cự tuyệt ngay trước mặt, trong lòng y thấy rất khó chịu, mình cũng là một người đàn ông đẹp trai hơn người, cũng dựa vào chính tài hoa và năng lực của chính mình mà được xã hội thừa nhận, tuy không bằng người phụ nữ “hoành tráng” này, nhưng ta cũng là một người đàn ông tự lực cánh sinh, đừng có đả kích ta như vậy.



Lúc này lại nhìn Đường Sinh, trong lòng Cung Phi không phục. Vẻ bề ngoài thực sự là mình không thể so sánh với họ Đường này, dáng vóc, tướng mạo đều tốt, phong cách cũng khá đặc biệt, nhưng nhìn hắn thấy không thuận mắt chút nào, không ngờ đặt mông ngồi bên cạnh Sở Tình? Ngwoi xứng sao? Ngươi chỉ là đồ mặt trắng, ngươi nghĩ là người ta coi trọng ngươi sao? Ngươi chỉ đáng liếm chân người ta! Đợi cô ta hưởng thụ ngươi xong rồi, còn không chà đạp ngươi?

Nghĩ như vậy, đột nhiên phát hiện mình đang có những suy nghĩ xấu xa, coi Sở Tinh như loại phụ nữ lẳng lơ, đột nhiên đổ mồ hôi, nhưng lại nghĩ: có thể lắm chứ! Ai bảo Sở Tình là Chủ tịch tập đoàn Sở Đại? Có rất nhiều tiền, ra vào đều có một đámg thư ký, trợ lý linh tinh vây quanh, có thể tuỳ tiện ra vào Tỉnh ủy…Được “gần gũi” người phụ nữ mạnh mẽ, cứng rắn này thì có phải liếm đầu ngón chân cô ta cũng đáng, chỉ e rằng cô ta không thèm gọi mình liếm thôi!

Đường Sinh ngồi một hồi rồi rời đi, hắn chỉ muốn gặp mặt mẹ Sở Tình, để lại chút ấn tượng thôi. Về phần Cung Phi… căn bản hắn không quan tâm, không tin Sở Tình coi hắn là bạn trai, cả Uông gia các ngươi tác hợp cũng vô dụng.

Sở Tình trong lòng không nghĩ như vậy, cô đã là người của Nhị Thế Tổ, có thể không sợ hắn hiểu lầm sao? Liền nhắn tin cho hắn:

“Đường Sinh, đừng nghe mẹ tôi nói bừa. Tới đây ăn cơm chính là cùng Cung Phi nói rõ ràng, là mẹ tôi giới thiệu”

Đường Sinh cười thầm, tôi có thể không biết sao? Chẳng qua hắn quanh co trả lời: “Chị nha, cứ chờ xem tối nay tôi ‘trừng phạt’ chị như thế nào!”

Sở Tình lại gửi tin nhắn: “Thích trừng phạt thế nào cũng được, tôi chấp nhận hết”. Lời này ẩn chứa tình ý, Đường Sinh trong lòng nóng lên, trả lời cô: “Vậy được rồi, nhanh ăn xong cho mẹ chị về đi, một lát sẽ trực tiếp liên hệ tôi, không được chậm trễ”.

Bên này bọn Tiểu Chu đã quan sát Đường Sinh chạy tới chạy lui. Bọn họ cũng thấy Mai Chước, nhưng không dám đi tới. Tuy rằng là cô giáo cũ, nhưng hiện giờ Mai Chước rất “hoành tráng”, khiến bọn họ cảm thấy có khoảng cách, không thể với tới. Mà đám người tiểu Chu, Dật Phong cũng không rõ quan hệ của Đường Sinh và Mai Chước cụ thể như thế nào, chẳng qua biết một ít, chẳng lẽ hai người là “bồ bịch” thật sao? Chuyện này không ai dám nói nha.

Bởi vì có Đường Vĩ- em trai Đường Cẩn ở đây, Đường Sinh sẽ không nói linh tinh. Khi cùng ngồi với bọn họ, hắn không thích cảm giác bị trói buộc. Đường Vĩ là em vợ tương lai, Đường Sinh dù sao cũng phải duy trì hình tượng anh rể thôi, bằng không trong lòng em vợ sẽ nghĩ sao?

Vui vẻ đến chín giờ, Sở Tình nhắn tin, nói rằng mẹ cùng với tên họ Cung đi rồi, Đường Sinh bảo cô đi Cẩn Sinh cung tìm Mai Chước.

Mà Đường Sinh lại đi đến nhà trọ của bọn tiểu Chu chơi khoảng một tiếng, đến mười một giờ hắn mới quay lại Nam Phong Cẩn Sinh cung.

Ban đêm trái ôm phải ấp, bởi vì bất kể là Mai Chước hay Sở Tình đều không thể một mình ứng phó với tên tiểu Ma vương này, hai cô không thể không “hợp tác”.

Sáng sớm hôm sau hai người phụ nữ vẫn còn đang ngủ. Trước hết Đường Sinh đi tới Tỉnh ủy, hắn cần gặp một người, là ai vậy? Hồng Triệu Cương - anh vợ của Đường Thiên Tứ, cũng chính là đương nhiệm Phó bí thư Uỷ ban Kiểm tra kỷ luật tỉnh Giang Trung, Giám đốc sở Giám sát, Chánh văn phòng Tỉnh uỷ Hồng Triệu Cương.

Nói đến cũng khéo, ở lối vào đại viện Tỉnh ủy gặp ngay Cung Phi ngày hôm qua, anh chàng đẹp trai này hoá ra là công tác ở Tỉnh ủy?

Đúng vậy, Cung Phi công tác ở Tỉnh ủy, là cán bộ cấp phó phòng ở Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, năm nay hai mươi tám tuổi, còn chưa có người yêu. Nhưng thật ra y rất được các lãnh đạo xem trọng, xem trọng bởi vì phẩm chất tạm được, hơi tài hoa và có học thức, tiền đồ cũng hơi phát triển, nhưng ở con đường làm quan, muốn thăng cao mà chỉ bằng nhiêu đó thì cố gắng cả đời cũng chưa chắc đạt được. .

Đối với Cung Phi mà nói, nếu thật sự có thể trở thành bạn trai Sở Tình, ngày hắn bay lên cao sẽ không xa. Ở Tỉnh ủy, đa số quan to đều nể mặt Sở Tình, tập đoàn Sở Đại quá mạnh tạo ưu thế lớn này. Ngay cả phòng làm việc của Bí thư Tỉnh ủy, cô ta cũng có thể tùy ý ra vào.

- Này! Không phải tiểu Đường sao? Đến Tỉnh ủy làm việc à?

Cung Phi lúc này hơi kiêu căng. Y cho rằng Đường Sinh nhờ ở bên cạnh Sở Tình làm một tên nô tài, có thể liếm ngón chân cô cũng là tổ tiên tám đời tích đức rồi? Ngươi nghĩ Uông Sở Tình sẽ đề bạt ngươi sao? Ngươi đừng nằm mơ nữa, tên nô tài liếm ngón chân vĩnh viễn sẽ không thể ngóc đầu lên.

Ai lại muốn phơi bày chuyện riêng tư của mình? Sở Tình là người có danh tiếng cỡ nào? Cô càng không thể trước mặt người khác nói giúp cho một kẻ không ra gì như thế này. Vừa nghĩ như thế, trong lòng Cung Phi liền cân bằng, cho nên có chút cảm giác hơn hẳn, thậm chí cảm thấy mình mạnh hơn Đường Sinh.

Đường Sinh nhìn hắn ngẩng đầu lên, thầm mỉm cười. Ngày hôm qua nhìn ngươi còn khá điềm đạm, làm sao hôm nay lại cao ngạo thế kia?

- Đúng vậy, đến tìm người. Anh Cung, hóa ra anh công tác ở Tỉnh ủy à? Đường Sinh cố ý cười thật rạng rỡ, giả vờ giật mình.



Cung Phi thấy bộ dạng của hắn, cũng đắc ý, càng khinh hắn hơn:

- Đúng vậy! Tôi ở Ban tổ chức cán bộ Tỉnh úy, anh đến tìm ai? Có chuyện gì?

Trước tiên là phải hỏi điều này, nhỡ hắn đến tìm một người có chức lớn, mình đừng đắc ý quá sớm.

- Ồ… Tôi đến tìm người bạn ngồi một lát, bàn chút chuyện thôi, cũng không phải là chuyện gì đúng đắn. Kìa, anh Cung, vội thế!

- Được, có gì cần giúp anh tới ban Tổ chức cán bộ tìm tôi, hỏi ai cũng biết tôi… Y càng kiêu ngạo.

Đường Sinh nghĩ thầm: “Sao không nói ngươi là bộ trưởng luôn đi? Như vậy không nổi tiếng hơn à? Ha… “

Nhưng hắn vẫn mỉm cười nói:

- Được, có chuyện gì tôi sẽ qua tìm anh.

Đúng lúc này, bên cạnh Đường Sinh hai mỹ nữ đi tới.

- Này…Không phải là Đường Sinh sao? Sao cậu quay về Nam Phong? Không phải ở Lỗ Đông đi học sao?

Hai người rõ ràng là chị họ của Đường Sinh, Liễu Tiểu Quyên và Dương Tiểu Đường.

- Ấy, chị Quyên, chị Đường, hai người đến Tỉnh ủy sao? Em cũng quay về đi thăm bạn học và ông ngoại, mới đến hôm qua.

- Ồ, vậy à. Chị cùng Tiểu Đường đến Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy tìm một cô bạn hỏi một số chuyện, Tiểu Đường vừa mới tốt nghiệp năm nay, vừa về còn không có phân phối công tác. Đây không phải vội vàng muốn tìm quan hệ tiến vào chính phủ sao? Cô bạn học thì vừa mới được vào làm việc ở Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy.

Cung Phi ở bên cạnh, nghe xong liền tiếp lời:

- Mọi người đang nói đến Lưu Tiểu Nguyệt sao? Cô ấy được phân công ở phòng cán bộ ba, hiện nay ấy à, tiến vào ngành chính phủ cũng không dễ dàng như vậy đâu. Đi thôi! Tôi dẫn mọi người vào trong, nhà Tiểu Lưu có chút “biện pháp”, mới được phân vào, nhất là ở tỉnh lại càng không dễ tiến vào, năm nay không có chỉ tiêu. Tuy nhiên…Tôi có thể giúp mọi người hỏi trưởng phòng.

Cung Phi tốt bụng là do thấy Dương Tiểu Đường đẹp, y cũng biết mình không thể với tới Sở Tình, hay là nghĩ cách khác đi.

- A… Vậy phải cám ơn anh, anh làm ở Tỉnh uỷ? Là bạn của em họ ta sao? Vậy anh hỏi trưởng phòng của anh giúp tôi đi!

Dương Tiểu Đường rất muốn vào làm ở tỉnh, thấy tên này tướng mạo cũng xuất chúng, dễ nhìn, lại còn chủ động giúp đỡ, cô liền vui vẻ. Nhưng thực tế từ dì Hai sau khi dời tỉnh, nhà họ Liễu quan hệ trong chốn quan trường không bằng trước kia, thật ra là bề ngoài. Liễu gia lão nhị Vân Cương vừa mới ở trong quan trường lời nói có trọng lượng. Nói đùa, lời nói của Chủ tịch ngân hàng lại có thể không có trọng lượng sao?

Tuy nhiên Liễu Vân Cương tính cách rất cẩn thận, mở miệng hờ người xử lý đều là những chuyện lớn, còn chuyện công tác linh tinh của con cháu cũng không quá để ý. Thời buổi này, đi cơ quan đơn vị nào cũng phải có bản lĩnh của mình, không thể cứ mãi dựa vào sự giúp đỡ của người nhà.

Mà người nhà họ Liễu cùng dì Hai (Liễu Vân Huệ) cũng không phải hoà hợp gì. Trước kia khinh thường người ta, bây giờ không thể nhờ cậy, huống chi người ta điều đi rồi, còn không phải có câu “người đi, trà lạnh” sao? Tin tức cụ thể thế nào, các cô là con cháu đều không được rõ.

Đường Sinh ở một bên cười cười, họ Cung vô cùng nhiệt tình? Được! Để xem y gỉở thủ đoạn gì, muốn dụ dỗ chị Đường sao? Ha ha!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Cực Phẩm Thái Tử Gia

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook