Quyển 4 - Chương 819: Phó phòng cũng hoành tráng lắm sao?
Phù Trầm
20/03/2013
Lời nói của Đường Thiên Tứ còn có hàm ý khác, cấp trên chỉ là nhìn chăm chú vào Hoa Viễn quốc tế hay sao? Chỉ sợ là có vấn đề khiến bọn họ mê muội mà không có lời giải đáp đi.
Bối cảnh giữa Hoa viễn quốc tế của Bích Tú Hinh, Sở Đại và Giang Lăng Cẩn Sinh là có tương quan chặt chẽ, không khó để những người có tâm liên tưởng đến các phương diện, mọi người không phải đồ ngốc, tưởng có thể lừa dối được hay sao? Đương nhiên, Đường Sinh có lẽ cũng bị lừa dối, hắn không sợ để cho Hoa viễn bộc lộ ra ngoài.
Đều là việc buôn bán chính thức, ai nhập cổ đông với ai, hoặc ai bắt tay nhường tài nguyên cho ai, chuyện đó là do lợi ích buôn bán quyết định.
Hiện tại Đường Thiên Tứ rất chú ý đến sự vụ quốc tế, ông sau khi điều nhiệm quân ủy thì bắt đầu chú ý về tình thế quốc tế rộng khắp, mặc dù bản thân ông còn kiêm chức đảm nhiệm việc hành chính quản trị ở Bộ quốc phòng Quốc tế, kỳ thực đây đều là cơ cấu không có tác dụng, công tác chân chính muốn làm vẫn là Bộ tổng tham mưu.
- ….Cấp trên biết cái kế hoạch bí mật ‘kiến long tại điền’ kia nhưng đối với hoạt động sắp tới vẫn là tràn đầy nghi vấn, tiến trình nội chiến của Sri Lanka nhanh chóng đẩy mạnh cũng vượt ra ngoài sự phỏng đoán của cấp trên, tuy nhiên rất tán thành với hiệu quả thực tế của kế hoạch ‘kiến long tại điền’, nếu Hoa viễn quốc tế xuất hiện ở trong kế hoạch này, 1 tỷ thùng dầu mỏ cấp trên cũng rất quan tâm, dù sao thì giá trị của nó cũng rất xa xỉ ….
- Tứ thúc, cháu muốn nói chính là ‘kiến long tại điền’ là một quy tắc chung của một kế hoạch lâu dài từ 5 tới 10 năm, mà không phải ngắm vào 1 tỷ thùng dầu mỏ, mục tiêu xa của nó vượt qua điểm lợi nhuận nhỏ ấy, tương lai khả năng sẽ đạt được 1 tỷ tấn trữ lượng dầu mỏ, thùng và tấn là không thể so sánh được đúng không? Hơn nữa, phương diện này có một chút chính trị rất phức tạp ẩn núp, một tỷ thùng chỉ là cái mồi, kế hoạch vừa mới công bố triển khai, sao cấp trên đã không nhẫn nhịn mà chống đỡ được a? Nếu không, bảo Sri Lanka đưa đơn đặt hàng vũ khí trước cho chúng ta đã?
Đất nước Sri Lanka trải qua 23 năm nội chiến, hệ thống quốc phòng có tổn hại rõ ràng, đặt hàng lấy vũ khí mới gia tăng thực lực quốc phòng là cần thiết, lấy quan hệ tư nhân giữa Hujino Nana và Ủy ban Chính phủ Sri Lanka có khả năng thúc đẩy một việc.
Đường Thiên Tứ liền mỉm cười:
- Bên trong nội loạn bọn họ làm gì có nhiều tinh lực như vậy để kiến thiết quốc phòng trước? Khôi phục kinh tế mới là chuyện lớn nhất cần phải làm, đương nhiên phương diện sự vụ này cũng có tiến hành cấu kết tất yếu, để cho Hujino Nana ra mặt? Không bằng để cho Hoa viễn quốc tế làm thay có tốt hơn không?
- Đúng là chú tư nói có lý, Hujino Nana không thể công khai ra mặt, Hoa viễn nếu có thể trở thành người đại diện trong việc buôn bán súng ống đạn dược với đất nước Libya thì thực hoành tráng, có sự hợp tác lúc này đây, chính phủ Sri Lanka đối với Hoa viễn vẫn là tương đối tín nhiệm, phương diện liên hệ này còn chờ tăng mạnh.
- Ừ, như vậy cũng có thể thôi, tình huống hoạt động dầu mỏ của Hoa viễn chú sẽ viết một báo cáo mới nộp lên trên, cháu nên nhanh chóng chứng thực đơn đặt hàng thuốc súng với Sri Lanka đi, nước Mỹ hiện tại vùi lấp ở trong vũn bùn chiến tranh tiến thoái lưỡng nan, cố cũng không hơn người khác. Tình thế Afghanistan cháu cũng chú ý một chút, vũ trang Taliban chính là nhìn ra nước Mỹ lực bất tòng tâm nên mới lại kiêu ngạo như lên như thế, sau chiến tranh ở Iraq sẽ bị chú ý.
Đường Sinh nhẹ nhàng dạ, Afghanistan bất mãn đối với Trung Quốc là bởi vì Trung Quốc đầu tư quá ít ở Afghanista, bọn họ muốn khẩn cấp lôi kéo người Trung Quốc đến Afghanistan đầu tư, nhưng việc này sẽ khiến nước Mỹ có cảm giác không thoải mái, vốn là họ giúp Afghanistan đánh Taliban.
Trong đầu Đường Sinh còn nhớ rất rõ chuyện xảy ra ở kiếp sau, ông OBAMA của Mỹ đã đề xuất quay trở lại khu vực Thái Bình Dương và tạo ra căng thẳng giữa Mỹ và Trung Quốc. Nếu Afghanista tuyên bố thế cục có thể ngăn chặn Mỹ thì OBAMA chắc hắn sẽ đau đầu nhưng năm 2007 ông ấy vẫn chưa lên làm tổng thống.
Kết thúc cuộc nói chuyện với chú Tứ, Đường Sinh lại lật lại những gì có liên quan đến ‘lịch sử’ cái này trợ giúp rất nhiều những ký ức trong kiếp sau của hắn. Thực ra hiện tại hắn cũng chưa muốn thâm nhập vào Afghanista, hắn vẫn chưa có nhiều thực lực, thẩm thấu trên phương diện kinh tế vẫn chưa ra được một cái khung cơ bản, có rất nhiều việc vẫn chưa thực hiện được huống chi tới quyền phát ngôn chứ, phải từ từ mà tiến hành thôi.
Ban đêm, Đường Cẩn lại nhận được điện thoại của Trương Na, cô ấy lại muốn đãi khách, bởi vì công ty muốn cô trở về tiếp tục đi làm, Hồng Lương Vũ đuổi việc cô không được tính, ngược lại bản thân y còn phải nộp đơn xin từ chức lên công ty, màn kịch này chuyển hướng thật sự là khiến người không nghĩ tới.
Vẫn là nhóm 5 người bọn họ cùng một chỗ , Đường Sinh, Đường Cẩn, Trần Tỷ, Trương Na, Phương Thắng Bình, lần gặp mặt này lại càng hòa hợp hơn một chút.
- Đường Cẩn, công ty bảo tôi trở về, tôi cũng không tiện trở về, cô xem bị người ta đuổi đi rồi, tôi làm sao mà trở về nữa đây?
Trương Na là da mặt rất mỏng, khi cô nói lời này bản thân còn khá thẹn thùng người ta nói ngựa khôn cũng không ăn lại cỏ, tôi như thế thì coi là gì chứ?
Mặt khác, cô cũng không phải là nhân viên quan trọng gì, đối với công ty mà nói có thể có, có thể không, tìm một người tùy tiện cũng có thể thay cô.
Phương Thắng Bình cũng nói:
- Anh nghĩ công ty cho em trở về cũng chỉ là để ổn định lòng người, bị Hồng Lương Vũ gây náo loạn như vậy cảm xúc của nhóm nhân viên sẽ không ổn định lắm, rơi vào tay người ngoài sẽ nghi ngờ chế độ quản lý nhân sự của xí nghiệp Tập đoàn công nghiệp tàu thuỷ Sắc Hinh, đây cũng chỉ là muốn cứu vãn ảnh hưởng thôi.
- Ồ, em còn có chút tác dụng như vậy ao? Em đây càng không quay về nữa, Thắng Bình, anh sẽ nuôi em, đúng không?
- Trời ạ…Dựa vào chút tiền lương của anh, hàng tháng cũng chẳng đủ để mua đồ trang điểm cho em, đương nhiên, nếu em tiết kiệm chút thì còn có thể.
Trương Na bĩu môi:
- Mấy người nghe một chút kìa, anh ta còn chưa có cưới tôi về nhà đâu, thế mà đã cướp đoạt quyền mua đồ ăn và đồ trang điểm của tôi rồi, về sau tôi còn có thể sống hay không? Vậy anh hy vọng trong tương lai bà xã của anh chỉ trong vòng vài năm liền biến thành một thiếu phụ luống tuổi có chồng sao? Tôi thật là thương tâm a!
Mọi người đều mỉm cười, Phương Thăng Bình cũng cười khổ, về điểm tiền lương này của anh ta đích thực là không đủ để gây sức ép, không gây sức ép sẽ không có.
Trái lại thì Đường Sinh lại nhớ tới chuyện ba mình đang tìm kiếm một người thư ký, Phương Thăng Bình này điềm đạm, chắc chắn và ý nghĩ cũng miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn, chỉ có điều cấp bậc quá thấp, thư ký của cán bộ cấp Cục phó cũng phải ở cấp phó Tỉnh, mà Phương Thăng Bình mới chỉ ở cấp phó phòng, vậy thì hơi khó.
Trong lòng ngẫm nghĩ một chút cũng không phải chuyện gì quá lớn, bên này Trương Na và Đường Cẩn lèo xèo thì thầm thảo luận chuyện có nên quay về công ty hay không, con gái mà chính là rất phiền toái chỉ một chút việc nhỏ như vậy cũng khiến các cô đàm luận nghiêm túc như vậy? Đường Sinh sẽ theo ý hỏi về tình hình của Phương Thắng Bình một chút.
Phương Thắng Bình cũng đem chuyện trong nhà ra nói một chút, nhà người ta cũng chỉ là bối cảnh nhỏ nhưng đây là chuyện trước kia, cha anh ta cũng trong lúc bị một đám người hãm hại, đã từng gia nhập quân đội, cũng làm binh lính, sau lại cống hiến lực lượng kiến thiết xây dựng Trung Quốc mới. Khi đó vẫn là nhân tài kỹ thuật ở Nhị cơ bộ, sau khi bị hãm hại một thời gian sau thì qua đời, sau này cũng được sửa lại thành án xử sai nhưng người cũng đã chết. Trên thực tế cũng không nhận được bồi thường gì, những đứa con vẫn bình thản sống, anh ta là anh cả tiếp bước cha bước vào nhị cơ bộ, đương nhiên cũng chẳng phải là lãnh đạo gì, chỉ là công nhân bình thường thôi, mấy năm gần đây cũng được là tiểu cán bộ linh tinh.
Nhị cơ bộ hiện tại chính là tập đoàn công ty công nghiệp hạt nhân, là một trong mười lực lượng công nghiệp to lớn nhất của Trung Quốc, hạt nhân của Trung Quốc cũng là khá mạnh.
Đường Sinh hơi hơi há miệng, Phương Thắng Bình quả thực rất cẩn thận, cá tính nghiêm túc, một người như vậy thật sự là rất bền vững để dựa vào, kỳ thực bên người cha cũng cần một ngừoi như vậy, nói như thế nào nhà họ Phương cũng có cha xuất thân nửa giai cấp vô sản vì bọn họ đặt tư tưởng cơ sở thôi.
Lại ngẫm nghĩ một chút bằng cấp của Phương Thắng Bình cũng là không tồi, loại người cẩn thận, nghiêm túc này phong cách học tập cũng là dốc hết sức, ngày sau có thể sẽ đạt được thành tựu xuất sắc. Đêm đó, Đường Sinh trở về Lam Nha bảo liền gọi điện thoại cho cha, nói một ít về chuyện Hoa viễn quốc tế, liền đem Phương Thắng Bình đề cử cho ông,
- … Ba, hiện giờ Phương Thắng Bình đang ở phòng thông tin đối ngoại của Ủy ban nhân dân tỉnh, năm trước vừa mới nhận học vị thạc sĩ quản lý kinh tế, tuy nhiên lại không có người xem trọng anh ta, nhét ở phòng thông tin đối ngoại thật quá lãng phí nhân tài, ba nếu thấy trong tay thiếu người dùng, thì có thể bồi dưỡng anh ta một chút.
Chỉ là cấp phó phòng thôi, làm thế nào để đề bạt đến bên cạnh bây giờ? Chỉ có thể chuyển đến phòng Thư ký bồi dưỡng trước, đợi tới cơ hội chín muồi lại rút đi lên.
Đường Thiên Tắc biết con trai sẽ không bắn tên không đích, phỏng đoán Phương Thắng Bình này chắc cũng rất có tài năng ,
- Ừ, ba biết rồi!
Hai ngày sau đó, Trương Na đúng là vẫn trở về Tập đoàn công nghiệp tàu thuỷ Sắc Hinh, cũng bởi công việc tốt như hiện tại cũng không dễ tìm, sao lại không quay về? Hơn nữa ở chung với Đường Cẩn cũng không tồi, vẫn là nên trở về, cô chủ yếu cũng là cân nhắc, hôm đó sau khi xảy ra xung đột với Hồng Lương Vũ, vị được xưng là thân thích của Loan tổng giám liền gặp phải bi kịch như thế nào? Một đường bi kịch tái không phát hiện người, trên thực tế, Hồng Lương Vũ phải buồn bực muốn chết.
- Đường Sinh, Trương Na lại mời ăn cơm, nói là lúc này bạn trai cô được vận chuyển điều động công tác, đến phòng Thư ký.
Buổi tối ngày hôm đó gọi điện thoại đề cử Phương Thắng Bình, hắn đang ở trong ổ chăn của Đường Cẩn, cô đương nhiên là biết nhưng cũng sẽ không chọn đi phá.
Cá tính của Đường Cẩn chưa bao giờ thích khoe khoang, điểm này rất được Đường Sinh tán thưởng, chủ yếu cũng là do tâm cô đã sớm quen, ở bên cạnh Đường Sinh trong nhiều trường hợp, học được rất nhiều kiến thức vượt qua các thử thách, Đường Cẩn lắng đọng xuống, trở nên phóng khoáng tiêu sái hơn.
- Thăng cấp a? Được, đi ăn của họ một bữa cũng được.
Đường Sinh cũng yên tâm thoải mái mà ăn, bởi người khác không biết tình hình mà.
Tuy nhiên hôm nay Phương Thắng Bình không chỉ mời bọn Đường Sinh mà còn mời một ít đồng nghiệp và thủ trưởng của anh ta trước kia ở Phòng thông tin đối ngoại, mọi người lớn tiếng chúc mừng, vị Phó chủ nhiệm phòng thông tin đối ngoại mang kính mắt kiêm phòng chủ nhiệm nào đó có chút ghen tị nói:
- Trưởng phòng Thăng, phải mời lớn thôi!
Kết quả, người này ra sức gọi món ăn, rất không khách khí đem Phương Thắng Bình ra làm thịt, mẹ kiếp, nó được thăng chức, có biết làm đỏ chết mắt của bao nhiêu người hay không? Không ăn của cậu thì ăn của ai? Cái gì tôm hùm, cua biển, tổ yến có không? Đưa hết lên đi, rượ Mao đài có không? Cũng đưa lên đi!
Phương Thắng Bình trong lòng nhỏ máu, trời ạ, sao tôi lại rộng rãi đến nỗi để cho bọn họ gọi món ăn, những người này cũng thật không có tấm lòng?
Trương Na thẳng mắt trợn trắng nhưng nói lên cũng xấu hổ, có thể nói cái gì chứ? Ăn đi, dù sao cũng chỉ có bữa tiệc này, ai bảo tôi thích khoe khoang làm cho mọi người bắt được? Kỳ thực mời khách là Trương Na làm chủ, ‘anh lên chứ trưởng phòng, mời bọn họ cũng là để cho bọn họ không dám xem thường anh’.
Cừ thật, bữa tiệc này chỉ sợ cũng ăn đến mấy ngàn đồng đấy? Trương Na nhỏ giọng oán hận với Đường Cẩn,
- Tôi sợ đến lúc thanh toán cũng không thanh toán nổi.
Đường Cẩn thản nhiên cười, từ trong túi lấy ra thẻ ngân hàng của mình,
- Cầm lấy cái này đi tính tiền là được, cứ để cho bọn họ ăn thoải mái.
Hả? Trong miệng Trương Na nuốt nuốt nước miếng, cũng biết Đường Cẩn và Đường Sinh không phải người bình thường nhưng nhiều ít cũng có hơi ngượng ngùng ,
- Vậy cô cho tôi mượn.
- Hôm nay tính là tôi mời đi, cô đã mời tôi ăn những hai lần rồi, tôi cũng nên mời cô một lần.
Đường Cẩn cừoi khanh khách nói, Trương Na lại không đồng ý, sao có thể làm vậy chứ? Hai lần kia tôi mời cô tổng cộng cũng không tốn năm trăm đồng, mà hôm nay hai bàn này, cũng phải tới 7, 8 ngàn, sượng mặt.
Vị lãnh đạo đeo kính bên kia ăn uống no đủ, ánh mắt quét lên mặt Đường Cẩn và Trương Na,
- Tôi nói, ăn xong uống cũng xong rồi, Thắng Bình à, sắp xếp đi ca hát đi, khó được hôm nay cậu mời khách, bốn năm rồi, thật không dễ dàng a, mọi người nói xem, có ý kiến gì hay không a?
- Không, không có ý kiến gì hết, Thắng Bình lên chức là chuyện tốt, cho phòng thông tin đối ngoại của chúng ta chút giọng điệu, một chút liền lẻn đến phòng Thư ký, thực là khó lường a. Thăng Bình, có phải cậu có bối cảnh gì hay không a? Ha…Được đấy, hôm nay cậu là nhất định phải tiêu pha rồi, chúng tôi phải ăn của cậu.
Phương Thắng Bình có thể nói gì chứ? Bữa tiệc ngày hôm nay khẳng định đã khiến cho tài sản của mình thành số âm rồi
- Không có việc gì, mọi người vui vẻ là tốt rồi.
Còn phùng má giả làm người mập? Trương Na liền mở miệng,
- Ăn uống xong rồi thì nên trở về nhà thôi, ca hát cái gì chứ? Tôi thấy hay là thôi đi…
- A, Tiểu Trương, đây là cô không đúng rồi, tôi lớn nhỏ gì cũng là cấp Phó phòng, cô và vị Đường tiểu thư này phải đi hát cùng chúng tôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.