Cực Phẩm Thái Tử Gia

Quyển 4 - Chương 858: Sự kiện nhỏ, chiến lược lớn

Phù Trầm

20/03/2013

Nhà máy phân hóa học Tuyền Hóa là một doanh nghiệp nhà nước lâu đời, bởi vì mấy năm thua lỗ liên tục nên đã sớm gán nợ. Từ khi Đường Thiên Tắc làm Phó chủ tịch tỉnh tới nay, đều có những đóng góp và hướng đi cho các xí nghiệp của thành phố, tập đoàn Tuyền Hóa cũng nằm trong số đó.

Nhưng theo chỉ thị mà Phó chủ tịch tỉnh đã phê duyệt, 60% công nhân nhà máy hóa chất Tuyền Hóa thất nghiệp, điều này khiến cho các công nhân bất mãn, mấy nghìn công nhân của nhà máy, muốn đưa vào khuôn khổ tổ chức cũng không phải là chuyện dễ dàng. Hơn nửa số công nhân thất nghiệp, ai nuôi sống họ đây? Thế không phải là cắt mất cần câu cơm của họ rồi sao.

Đương nhiên, nếu theo ý kiến của Đường Thiên Tắc thì không phá cũ sẽ chẳng thể xây mới, xí nghiệp phải vứt bỏ hết các gánh nặng không cần thiết, nếu không cuối cùng sẽ bị phá sản. Có thể lúc bình thường công nhân bất hòa còn có thể nói với họ, chứ bây giờ họ chỉ biết có kẻ đã cắt đứt nguồn kiếm sống của họ.

Ai ở sau lưng kích động công nhân gây rối? Ai muốn gây rắc rối cho Phó chủ tịch tỉnh Đường Thiên Tắc? Trong lòng Đường Thiên tắc đều biết nhưng ông không thèm để bụng. Cải tạo các xí nghiệp cỡ trung và lớn thì phải tác động vào những công nhân phổ thông trước, bọn họ đều tuyệt vọng khi nghĩ rằng xí nghiệp đã bỏ rơi mình rồi.

Bí thư thành ủy thành phố Tuyền Thành Trần Lạc Quan cũng là một trong những ủy viên đảng của tỉnh, đích thân ông đi cùng Phó chủ tịch tỉnh Đường Thiên Tắc đến khảo sát nhà máy Tuyền Hóa. Trên thực tế việc cải tổ Tuyền Hóa đã tiến hành được một nửa rồi, thật sự là có chút khó khăn và bất lợi. Trong quá trình xúc tiến thì vốn dĩ tỉnh ủy vẫn rất coi trọng công tác cải tổ của Tuyền Hóa lần này, không hề muốn công nhân gây ồn ào hay biểu tình, sắc mặt của Bí thư Trần thật sự có chút nặng nề.

Đã điều một lượng nhân lực lớn từ Bộ công an của thành phố để gìn giữ trật tự và xử lý các công nhân biểu tình. Không thể tránh được những xung đột nhỏ, cuối cùng có vài công nhân bị thương, thậm chí còn có người đàn ông khoảng 30 tuổi quỳ gối giữa đường yêu cầu chính phủ đưa ra một lời giải thích thỏa đáng.

Một loạt các vị lãnh đạo của Tuyền Thành đứng vây quanh Phó chủ tịch tỉnh Đường, khi bọn họ đến nơi thì vốn dĩ cục diện hỗn loạn đã tạm thời bị khống chế. Khi các vị lãnh đạo chuẩn bị rời khỏi đó thì người đàn ông quỳ giữa đường bông vượt khỏi đám hàng rào cảnh sát tiến tới, nhưng không có tác dùng gì, bởi cảnh sát ngay lập tức tiến đến. Xe của Đường Thiên tắc còn chạy qua chỗ của người đàn ông đó.

- Gọi điện cho chính quyền Tuyền Thành, không được làm khó công nhân, bọn họ cũng phải lao động rất vất vả cực nhọc, cứ để cho bọn họ trút giận chút đi. Việc sắp xếp lại Tuyền Hóa cũng có đôi chỗ chưa được thỏa đáng. Tỉnh ủy nên thành lập một đội điều tra cặn kẽ vào các công nhân mới phải.

Ngồi ở đối diện với Phó chủ tịch tỉnh là Trưởng ban thư ký UBND tỉnh Trần Tú Lăng đang ghi lại những chỉ thị của Phó chủ tịch tỉnh Đường, miệng khẽ dạ một tiếng. Trong con mắt của anh ta vị Phó chủ tịch tỉnh vẫn còn khá trẻ này có một uy quyền nhất định nào đó, trong cuộc họp tỉnh ủy ông ra mặt ngăn cản Phó bí thư Miêu và một số người khác càng làm tăng uy quyền của ông trong mắt người khác. Đường Thiên Tắc lúc này rất điềm đạm, ánh mắt lướt qua gương mặt của các công nhân đang đứng dưới đường. Bọn họ bây giờ đang tràn đầy thất vọng, gương mặt nửa chút thất thần, nửa chờ đợi, điều này khiến cho Đường Thiên Tắc thấy khó chịu.

Làm quan phụ mẫu mà khiến cho dân chúng thất vọng thì chính là một thất bại lớn. Tuy nhiên ông hiểu rõ quá trình cải cách không thể tránh được việc làm tổn thương người dân, nhưng trong tận đáy lòng vẫn thấy xót xa. Phải tỏ ra cứng rắn trước bọn họ để bọn họ hiểu cách tự lập, để bọn họ tìm được con đường đi của chính mình. Người Trung Quốc có đôi tay cần cù, ở thời đại này cũng sẽ không chết đói đâu.

Thất nghiệp, một mặt sẽ cứu vớt xí nghiệp, một mặt là chấn chỉnh lại chất lượng của xí nghiệp đã có uy tín từ trước, loại bỏ sự đình trệ của nó.

Trần Tú Lăng ở trong xe liền rút điện thoại ra gọi cho Cục trưởng Cục công an thành phố Tuyền Thành:

- Phó chủ tịch tỉnh Đường có chỉ thị, hôm nay tất cả các công nhân đi biểu tình sẽ được miễn truy tố trách nhiệm, nhưng phải đặc biệt điều tra về người cầm đầu, những người bị thương phải chăm sóc chữa trị kịp thời.

Đường Thiên Tắc được xe cảnh sát mở đường rời khỏi Tuyền Hóa, rời khỏi hàng trăm công nhân thất nghiệp đang thẫn thờ nhìn theo.



Đường Sinh sớm đã đến hiện trường cũng chứng kiến cảnh ấy, hắn hòa lẫn với dòng người đứng giữa cổng Tuyền Hóa xem cảnh chen lấn náo nhiệt, nhìn thấy người đàn ông 30t quỳ đón xe kia, trong mắt toát lên vẻ tuyệt vọng, Đường Sinh hiểu cha mình trong tình huống ấy không có cách nào xử lý được những chuyện như thế, làm chính trị là phải chấp nhận, dù người thanh niên đó có quỳ ở đó mãi cũng không giải quyết được gì.

Trên thực tế giải quyết một số vấn đề cấp thiết mới là việc người dân quan tâm nhất. Nhìn thấy lãnh đạo của Tuyền Hóa bình chân như vại, cảnh trong ngoài hỗn loạn, thậm chí còn có cả máu đổ, Đường Sinh liền hỏi những người xung quanh xem người thanh niên kia có chuyện gì.

Một người trung tuổi bên cạnh lắc đầu thở dài:

- Cái tổ chức sắp xếp nhân sự chết tiệt, các vị lãnh đạo nhà máy toàn tham ô, đuổi hết những công nhân cần mẫn thật thà đi, chỉ giữ lại những công nhân có quan hệ hay họ hàng thân thích của bọn họ. Tuyền Hóa như thế này thì có cải tổ lại 10 lần cũng vẫn sẽ phá sản thôi! Người đang quỳ kia là Tiểu Mã, là lái xe của nhà máy, là một công nhân rất cừ khôi, rất thật thà. Nhưng thật thà quá nên bị người ta bắt nạt, vợ cậu ta là kế toán của nhà máy, vì hoàn cảnh gia đình khó khăn, không muốn bị liệt vào danh sách giảm biên chế nên đã đi cầu xin các vị lãnh đạo. Nào ngờ bị 3 vị cán bộ tầm trung cho uống thứ nước gì ấy rồi làm nhục…Ôi…

Đường Sinh sau khi nghe xong vô cùng giận dữ, hai hàm răng nghiến chặt lại, cái mẹ gì thế?

- Vậy sau đó thì sao?

- Vợ của Tiểu Mã không dám nói thật, sợ chồng không cần mình nữa, nên cố gắng chịu đựng. Ai ngờ không lâu sau Tiểu Mã mắc bệnh, đi bệnh viện khám người ta bảo đó là bệnh lây lan qua đường tình dục…Kết quả là vợ anh ta không còn mặt mũi nào nhìn ai nữa nên đã nhảy lầu tự tử. Tiểu Mã vì muốn đòi lại công bằng cho vợ nên đã đến nói lí lẽ, nhưng người ta có quan hệ, ở Cục công an cũng có người quen, nên đến tận bây giờ vẫn chưa có kết quả gì. Mẹ của Tiểu Mã bị bệnh nằm liệt suốt, việc thuốc men điều trị rất khó khăn, Tiểu Mã phải nuôi mẹ già con nhỏ, bây giờ anh ta bị cắt chức rồi, nên quỳ xuống để xin một lời nói phải đạo lý của phía lãnh đạo.

- Mẹ cái bọn mất dạy!

Đường Sinh căm giận chửi đổng, lại hỏi Tiểu Mã sống ở đâu, người trung niên đó nói ở khu nhà tập thể của Tuyền Hóa.

Buổi chiều có ba chiếc xe con tiến vào khu nhà tập thể của Tuyền Hóa, những người này tới gặp người quỳ ở đường – Tiểu Mã. Khu tập thể được xây từ những năm 90, nên hạ tầng rất thô sơ và lạc hậu, môi trường của Tuyền Hóa cũng không được tốt lắm, lại không được tiến hành cải tạo sửa chữa gì. Nhưng khu nhà của các lãnh đạo thì đã được đập đi xây mới những hai lần rồi. Khu nhà tập thể mới của Tuyền Hóa xây năm 2005 hầu hết là cho lãnh đạo cấp cao và cấp trung của Tuyền Hóa ở, nghe nói nơi đây xây dựng rất xa hoa, là một khu nhà biệt lập rộng những 500m2, ba tầng, nhìn trông vô cùng sang trọng, con cháu ở đó đều được du học nước ngoài.

Nhà Tiểu Mã rộng 43m2, chỉ có một phòng ngủ và 1 phòng khách, với 1 gian như nhà kho. Mấy khẩu đều sống ở đó, anh ta với vợ, con cùng mẹ già, thêm cả bà cô chưa lấy chồng nữa. Bây giờ vợ mất mặt tự sát rồi, cả nhà ai cũng sầu thảm, Tiểu Mã cũng căm tức cực độ rồi, anh ta mài dao sắc bén, nếu như các người ko quản, ta giết các người!

Không ngờ khi Tiểu Mã quyết định phải dùng chính bản thân anh ta giải quyết vấn đề thì đoàn người đó liền tới hỏi thăm gia đình anh ta, một nhóm người mặc trang phục màu sẫm, nhìn ai cũng vô cùng nghiêm túc, Tiểu Mã thấy có vẻ như những người này là lãnh đạo của thành phố thì phải.

Trên thực tế thì bên ngoài nhà Tiểu Mã sớm đã có rất nhiều người hiếu kì vây quanh, chật như nêm. Chuyện của Tiểu Mã được người dân quanh đó bàn luận xôn xao, nên thu hút sự chú ý của lãnh đạo rồi sao? Mọi người đều không biết những người đó là ai, vì sau khi họ đi vào mọi người mới ùa đến.

Câu chuyện của một công nhân bình thường lại có thể phản ánh được hiện thực đau lòng của xã hội. Trong thực tế có rất ít người quan tâm đến bọn họ. Các vị lãnh đạo bận rộn lắm sao? Đích thực là rất bận rộn, chỉ một ông chủ doanh nghiệp tư nhân nhỏ thôi còn bận từ sáng đến tối, lúc thì đi dự tiệc này, lúc thì đi dự hội thảo nọ, khi thì phải phê duyệt giấy tờ, việc gì cũng đáng lo cả! Thế thì nói gì đến các vị lãnh đạo đầu ngành tỉnh ủy chứ!



Cho nên những tình huống giống như Tiểu Mã, dù oan ức đến mấy cũng khó mà gặp được các vị lãnh đạo chủ chốt, các vị lãnh đạo có liên quan, Chủ tịch thành phố hoặc Chủ tịch tỉnh có bao giờ thèm hỏi đến những chuyện đó chứ. Bọn họ còn bận quan tâm đến những chuyện đại sự, cứ như thế, các tầng lớp thấp đương nhiên không tránh được việc phải chịu thiệt thòi.

Một phụ nữ tóc bạc hết nằm trên giường, thật ra bà mới hơn 50 tuổi, nhưng do căn bệnh hành hạ mà nhìn bà như 70, Đường Thiên Tắc đến ngồi xuống bên cạnh giường, nói chuyện với mẹ của Tiểu Mã mấy câu, ông cảm thấy quá chua xót về những góc khuất của xã hội này.

Tiểu Mã và em gái cùng lũ trẻ đều nhìn đám người đang đứng chật nhà mình, bọn họ thấp hèn quá, nên chẳng nhận ra được người nào trong số những vị này, cũng chẳng biết họ tên gì, chức vụ ra sao. Nhưng bên ngoài có người khác nhận ra được nên đã chạy đi báo với lãnh đạo Tuyền Hóa rồi.

Nghe xong câu chuyện của Tiểu Mã, mọi người im lặng không nói gì, ánh mắt của mọi người đều nhìn vào Đường Thiên Tắc.

- Chị à, chị cứ yên tâm dưỡng bệnh, tôi tin là nhà nước sẽ đòi lại công bằng cho con trai chị, có đôi khi nhà nước làm không đến nơi đến chốn, nên mới khiến người dân phải khổ cực như thế này…Tiểu Mã, anh cũng không cần phải mài dao, sẽ có cách giải quyết vấn đề này, xã hội này vẫn còn có luật pháp, phải tin vào đảng ủy và nhà nước, bất cứ ai dẫm đạp lên quyền lợi của người dân, đảng và nhà nước cũng sẽ không dung tha.

Sau cùng Đường Thiên Tắc lấy ra một ít tiền để lên đầu giường, đây chỉ là để tỏ thành ý, chứ vài trăm tệ chẳng giải quyết được việc gì, nhưng nó như một sự an ủi lớn, Phó chủ tịch tỉnh Đường hỏi thăm và động viên người dân nghèo, chính là trọng điểm mà lãnh đạo thành phố cũng đang cố gắng hướng tới mà.

Thái độ này có ý nghĩa vô cùng to lớn, điều này chứng tỏ Phó chủ tịch tỉnh Đường cũng bất mãn với cách cải tổ của Tuyền Hóa, chứng minh rằng tỉnh ủy và thành phố sẽ chấn chỉnh lại lãnh đạo cấp cao của Tuyền Hóa, triệt để điều chỉnh những cán bộ Tuyền Hóa bị tha hóa.

Hai ngày sau, Tuyền Hóa có một cuộc điều chỉnh lớn chưa từng có, toàn bộ lãnh đạo cấp cao đều bị bắt, các công nhân biểu tình đều được thả..Những điều này được ghi lại trong quá trình công tác của Phó chủ tịch tỉnh Đường, ông không những không bị cuốn vào vũng bùn, mà còn giải quyết ổn thỏa mọi việc, nâng cao uy quyền của mình, giới truyền thông đều ca ngợi việc này.

- Việc chỉnh đốn và cải cách Tuyền Hóa chỉ là một sự công cuộc nhỏ, nhưng nó chứng tỏ sự quyết tâm của chính phủ với việc cải cách doanh nghiệp..

Trong cuộc họp quan trọng của tỉnh ủy vài ngày sau, Đường Thiên Tắc chỉ nói vài câu như vậy, những người đứng sau điều khiển ngầm vụ này vẫn bình an vô sự.

Miêu Kiến Quốc cũng là một tay rất giỏi làm kinh tế, nhưng việc xây dựng đảng ủy lại không khôn khéo lắm. Hắn ta nghe lời Ngu Cơ Mỹ tiến hành vài thao tác nhỏ để làm giảm danh tiếng của Đường Thiên Tắc, cuối cùng lại còn làm tăng thêm uy lực của ông, nên hắn ta rất là phiền muộn.

Từ kinh nghiệm công tác cơ sở dày dặn của mình, Đường Thiên Tắc rõ ràng biết nên bắt đầu từ đâu. Mấy trò vặt vãnh ấy đương nhiên ông biết rõ, muốn tranh quyền đoạt vị nhiều người có thể bất chấp thủ đoạn. Chiến thắng của Đường Thiên Tắc khiến cho quần chúng và hầu hết các vị cán bộ khác nể phục, có rất nhiều vị cán bộ còn thay đổi cách nhìn về Đường Thiên Tắc.

Đường Sinh luôn ủng hộ công tác của cha, cũng rất để ý, từng bước đi của cha rất vững vàng. Hắn cũng không lo lắng lắm về chuyện này, việc quan trường trong nước thì những người có thể ngáng đường cha cũng không nhiều lắm, mặc dù đối phương có lực lượng hùng hậu đến đâu đi chăng nữa.

Một loạt các đề án cải cách và điều chỉnh lãnh đạo cấp cao của Tuyền Hóa đều có sự can thiệp của Phó chủ tịch tỉnh Đường, chỉ có dẹp tan bọn tham quan thì công nhân mới sống yên ổn được, Đường Thiên Tắc chính là muốn mượn chuyện nhỏ này để vạch ra một chiến lược lớn!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Cực Phẩm Thái Tử Gia

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook