Cực Phẩm Thái Tử Gia

Quyển 4 - Chương 840: Sự ngăn cản của Phó chủ tịch tỉnh Đường

Phù Trầm

20/03/2013



Đối với Đường Sinh mà nói, hoặc đúng ra là đối với Đường Thiên Tắc mà nói, trong năm 2007 chiến lược hạng nhất chính là đem 4 Đại tướng xuất thân từ Giang Trung bổ nhiệm vào Ủy ban trung ương, bọn họ chính là Lục Như Hành, Ninh Thiên Hữu, Hoa Tuấn Minh, Vinh Quốc Hoa, hai người Ninh - Hoa thì được điều ra tỉnh Giang Trung hoạt động.

Lúc cha con họ Đường đang bày ra đại kế cho tương lai thì người nhà lão Vương cũng không nhàn rỗi, lấy Vương Ngạn Khải cầm đầu đóng giữ Bắc Kinh, cùng em trai Vương Ngạn Chương, em gái lớn Vương Ngạn Vân bày ra kế hoạch năm năm tương lai của lão Vương gia, đối với bọn họ mà nói, tình hình đáng giá vui mừng duy nhất ở Lỗ Đông chính là khơi mào được đấu tranh giữa Đường Thiên Tắc và Miêu Kiến Quốc, như vậy lão Miêu Và lão Đường sẽ đối chọi gay gắt, rất tốt.

-…Lão Miêu chỉ là tạm thời thôi, mặt khác, chúng ta cần phải tiến hành tiếp xúc với lão Khuông, em trai ông ta là Khuông Thế Hùng bị đánh gãy chân, trong lòng chắc chắn vẫn ấm ức, ngoài mặt thì coi là tranh chấp giữa bọn nhỏ với nhau, nhưng muốn nói trong lòng không nghĩ gì thì ai tin?

- Tôi nghĩ ý tưởng của anh Hai là rất thông minh, Miêu - Khuông kết hợp, chính là đại kế phát triển tương lai chúng ta, mặc dù nhà lão Đường và nhà lão Đinh có mối liên hệ với nhau, chúng ta cũng không sợ bọn họ, lúc này làm người ta lo lắng chính là Phó chủ tịch nước Ngu, sự kiện Hoa - Điện gây ra ảnh hưởng rất sâu sắc, lão Ngu khiến cháu gái mình là Ngu Cơ Mỹ bị hại thảm, nếu như cuối năm trên hội nghị không thể thuận lợi đón nhận quốc phó đứng đầu thì sẽ khó khăn rồi, chúng ta bên này ủng hộ ai?

Vương Ngạn Khải cười khổ lắc đầu:

- Phó chủ tịch nước đứng đầu khẳng định không cần suy xét, ảnh hưởng của sự kiện Hoa Điện lão Ngu nhất định có trách nhiệm liên quan, khiến Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà Nước Khương Thế Bình đều bị liên lụy vào, Ngu Cơ Mỹ làm việc tốt không thấy, mà việc hỏng lại đầy rẫy, nếu không phải cô ta và Miêu Kiến Quốc có mối liên hệ, tôi đã đem cô ta đá xa một chút…

Theo tin tức mà Vương Ngạn Tương truyền đến thì có khả năng Ngu Cơ Mỹ và Miêu Kiến Quốc có thông đồng với nhau.

Nếu quả thực là như vậy, Ngu Cơ Mỹ vẫn còn có thể dùng được, có thể liên hệ được với lão Miêu, so với lão Phó chủ tịch nước Ngu kia còn lợi hại hơn.

Vương Ngạn Chương bình tĩnh nói:

- Nếu lão Ngu không thể đi lên, vậy chúng ta chuyển lại đưa đại biểu của lão Đàm là Phí Quốc Thanh lên làm Phó chủ tịch nước đi.

Phí Quốc Thanh, một trong những vị Phó chủ tịch nước, là một trong những đại biểu tiêu biểu của nhà họ Đàm, giống như Nhiễm Hàn Thăng của nhà họ Đường, Ngu Kiệt Thư của nhà họ Vương, dựa theo tư tưởng của bọn họ, liên kết Miêu - Khuông, sau đó lại đưa thêm nhà họ Đàm vào, thì phải là Vương - Miêu - Khuông - Đàm, 4 gia tộc lớn liên kết.

Tuy rằng nhà họ Đàm ở giới chính trị có ảnh hưởng không lớn, nhưng ảnh hưởng của nhà họ ở quân đội cũng đủ dũng mãnh, tuyệt không thể khinh thường được.

Không khí sặc mùi chính trị của Đại nhiệm kỳ mới ngày qua ngày càng tăng mạnh, áp lực khiến nhiều vị quan lớn của giới chính trị đều thở không nổi.

Ở Lỗ Đông, Phó bí thư Tỉnh ủy Miêu Kiến Quốc mỗi lần đề nghị điều động nhân sự đều bị Phó chủ tịch thường trực Tỉnh Đường Thiên Tắc ngăn cản, theo lý mà nói quyền hành nhân sự là do Phó bí thư Miêu Kiến Quốc nắm ở trong tay đặc quyền, nhưng bình thường bổ nhiệm nhân sự quan trọng là phải thông qua hội nghị Bộ máy tỉnh ủy định đoạt, Đường Thiên Tắc có lực để ngăn chặn, sau khi ông lên tiếng, Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Tỉnh Thẩm Hồng Nho, Bí thư Đảng ủy Công an Tỉnh Lưu Quang Chấn đều tỏ thái độ không đồng ý đề cử của Phó bí thư Miêu, kết quả lần ngăn chặn nhân sự này khiến Miêu Kiến Quốc phải im lặng nuốt hận, Bí thư Chương và Chủ tịch Tỉnh Lâm đều không tỏ thái độ gì, bọn họ là nhân vật số một số hai, bình thường đến cuối cùng mới lên tiếng, hơn nữa còn chưa thấy rõ tình hình phía trước, cho nên không ai lên tiếng cả.

Thật ra Bí thư Chương rất muốn lên tiếng ủng hộ Miêu Kiến Quốc, nhưng Chủ tịch Tỉnh Lâm Chi Mậu không có mở miệng trước, là Bí thư ông ta đương nhiên không tiện quyết định, nếu chẳng may ông định rồi, Lâm Chi Mậu lại đến bảo lưu ý kiến hay gì khác, vậy mặt mũi Bí thư Tỉnh ủy để vào đâu?

Tóm lại, đấu tranh Tỉnh ủy phức tạp, khi tình thế còn chưa có hiện rõ ra, nhân vật số một, số hai nhất định sẽ không dễ dàng lên tiếng.

Tranh chấp giữa các quan to, không phải chỉ ở ngoài miệng tranh luận ai dài ai ngắn, cho dù bọn họ chỉ nói ‘ Tôi nghĩ không thích hợp’ chỉ 5 từ ngắn gọn như vậy, liền đủ để cho thấy lập trường bọn họ, trên thực tế hội nghị Tỉnh ủy là rất áp lực, tuyệt đối không giống như cái chợ ầm ĩ đến ầm ĩ đi, vậy quan lớn nước cộng hòa quả thực là không có trình độ rồi, giống như Miêu Kiến Quốc tán thành đề xuất nhân sự của Trưởng ban tổ chức cán bộ nói: ‘Đồng chí này được đó’, cái này biểu hiện thái độ của ông ta, mà Đường Thiên Tắc thì, ông ngăn chặn cũng chỉ bằng một câu rất nhẹ nhàng: ‘ Sắp tới có một số đồng chí này cần phê bình, tôi nghĩ hay là cứ đuổi đi’, sau đó Bí thư Ủy ban kỷ luật sẽ nói một câu ‘ Tôi nghĩ người đó không thích hợp’.

Đổi lại là người khác nói câu: ‘Tôi nghĩ không thích hợp’ thì còn phải nêu rõ lý do tại sao, nhưng điều này từ miệng Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật nói ra thì phân lượng sẽ không giống, phải biết rằng đồng chí này đã có chứng cớ gì đó bị Ủy ban kỷ luật nắm được? Nếu không lão Trầm sẽ không mở miệng nói người đó không thích hợp?

Không có tranh chấp bằng mồm mép gì nhiều, mỗi người một câu đều đem lập trường của mình biểu lộ, trong lòng mọi người đều đã đi suy nghĩ tin tức sâu xa, cảnh tượng tranh cãi đỏ mặt tía tai, rất ít khi gặp được ở Hội nghị Tỉnh ủy, càng đừng nói ai muốn hơn thua, vậy sẽ tự chứng tỏ bản thân không có trình độ, đừng tưởng rằng trên hội nghị đánh mặt người khác là rất giỏi, chỉ làm những người khác đối với nhân phẩm của người đó thêm nghi ngờ mà thôi.



Nội tình bên trong quan trường rất sâu sắc và thâm thúy, theo cơ cấu cấp bậc Chính phủ trở lên cũng sẽ không ngừng sâu sắc thêm, ở trên hội nghị có bất luận biểu hiện gì nông cạn chỉ khiến những người cán bộ cùng cấp khác đối với người đó có ánh mắt khinh thường, cho nên mỗi người khi mở miệng nói ra đều đã có chuẩn bị từ trước.

Biểu đạt của các quan to đều rất kín đáo, có đôi khi chỉ là một nụ cười tươi cũng đã cho ngươi đáp án, người ta đều không cần nói rõ, quan lớn như vậy mới có chiều sâu, khiến ngươi suy nghĩ mãi không ra, có khi còn bị tâm thần, cho ngươi nghĩ mãi không hiểu, để ngươi nhìn thấu còn gọi gì là cấp trên?

Giống như Lâm Chi Mậu, lúc Đường Thiên Tắc ngăn chặn Miêu Kiến Quốc trên mặt ông ta không có một tia dao động, không lên tiếng cũng không tỏ thái độ gì, ngay cả Bí thư Chương cũng không hiểu rõ ông ta, cho nên ông ta cũng không dám lên tiếng, việc này sẽ mở ra chiều sâu, khiến người phía dưới càng không đoán ra được.

Nhưng có một số người lại nhìn rất rõ ràng, Phó bí thư Miêu và Phó chủ tịch Tỉnh Đường đối lập, lập trường phân chia rất lớn, mặc dù lão Miêu là người quản nhân sự, nhưng khi đưa ra hội nghị thường vụ thảo luận quyết sách, một mình ông cũng không quyết định được.

Sau đó, Miêu Kiến Quốc vẻ mặt bình tĩnh đi ra, gặp Bí thư Chương còn ở lại cuối cùng, ông ta liền chậm lại một bước, cùng lão Chương đi ra ông ta miễn cưỡng cười, Chương Khải Minh thì tiến tới nhẹ nhàng vỗ sườn lưng ông ta, hành động rất thân thiết:

- Kiến Quốc a, có một số việc trước tiên cần phải có móc ngoặc thật nhiều thôi!

Lời nói này có một chút ý vị phê bình, anh trước cuộc họp gây bất hòa với các ủy viên thường vụ đã cấu kết tốt với nhau, ở trong cuộc họp đề xuất trong lòng đã không có cơ sở, kết quả là bị người ta ngăn chặn. Chứng tỏ trước đó anh cùng các ủy viên thường vụ móc ngoặc với nhau không đến nơi đến chốn, nên cũng không có mấy người ủng hộ anh.

Nói hội nghị Đảng, thực ra hơn phân nửa công việc đều đã được làm trước, khi hội nghị thực sự diễn ra, cơ bản sẽ không xuất hiện phản đối, đường đường là nhân vật số 3, ở trên hội nghị lại bị nhân vật thứ 4 ngăn chặn, người này mặt mũi để đâu? Không nắm chắc chuyện vì sao còn dám đề cử?

Miêu Kiến Quốc là không dự đoán được Đường Thiên Tắc lại ngăn chặn ông ta rõ ràng như vậy, càng không đoán được Thẩm Hồng Nho và Lưu Quang Chấn cũng phản đối ông ta.

Giữa trưa về tới biệt thự của Ngu Cơ Mỹ, ông ta vẫn còn than thở, Ngu Cơ Mỹ dính lại hỏi làm sao không vui, ông ta liền đem tình hình hội nghị thường vụ nói lại một lần, Ngu Cơ Mỹ cảm thấy mừng thầm, ông ta rốt cục đã chống lại Đường Thiên Tắc, mâu thuẫn càng sâu càng tốt.

Đường Sinh ở nhà cũng nghe cha nói chuyện hội nghị thường vụ buổi sáng, cũng càng hiểu biết về thay đổi tình hình ở Tỉnh Ủy, Đường - Miêu đối lập.

- Ba, buổi chiều con bay đến Phượng Thành, bên này có chuyện gì gọi điện thoại cho con và Mai Chước đều được, cô ấy ở lại Tuyền Thành.

Mai Chước cũng không định đi theo, Phượng Thành bên kia có Sắc Sắc, Cẩn Du, Sở Tình, cô đi qua đó nữa để thêm vui chắc.

- Đường Sinh, Đường Cẩn có đi theo không?

Liễu Vân Huệ hỏi hắn, sau khi Đường Cẩn lên đại học, cô cũng rất tự do.

- Đường Cẩn phải đi Bắc Kinh, ba cô bé kia học hành không tốt, trốn học hơn một tuần, bị người ta đuổi học rồi.

Đường Thiên Tắc và Liễu Vân Huệ đều mở lớn mắt:

- Con trai, mẹ nghĩ đây là do bị lây bệnh của con, con đừng có trách các cô ấy.

Liễu Vân Huệ ngược lại còn nói thay cho ba cô gái, trong lòng bà vẫn phản đối chuyện đem các cô Đậu Đậu vào trường An ninh, con gái học võ làm gì?



Kỳ thực Đường Sinh chỉ là muốn rèn luyện các cô một chút, chủ yếu là Quan Đậu Đậu và Ninh Manh đều có ham mê ở phương diện này, trước kia Ninh Manh cũng được, coi như là đoan chính đi, nhưng sau khi ở Thanh Thị xảy ra cảnh tượng hoạn quan kia, cô bé đó liền thay đổi, thường xuyên trải qua sự đời, cá tính cũng mạnh mẽ, cứng rắn hơn nhiều, lại bị Đậu Đậu kiêu ngạo cuốn hút, kết quả một ma nữ biến thành hai, còn lại Đoan Mộc Yên là đi theo bảo vệ hai cô.

- Mẹ, con thì không nói làm gì, con trốn học là đi làm chính sự, các cô ấy thì sao? Khẳng định là không phải việc gì chính đáng, con không thể không xử lý các cô ấy được!

Liễu Vân Huệ lại bĩu môi, trong lòng nghĩ, con thu thập được các cô ấy sao? Con ít sủng ái các nàng hơn còn khó, lại còn khoác lác?

Bị mẹ chê trách, Đường Sinh giả bộ không thấy, hướng về phía ba nói:

- Ba, con đã nói với chị Dung, đem bác Hoa ở Giang Lăng điều đến Liêu Đông, nếu là bỏ lỡ đều cử vào đại nhiệm kỳ năm nay, chỉ sợ phải đợi 5 năm nữa, mà theo tuổi của bác Hoa thì, đợi 5 năm nữa thì xong rồi còn đâu.

Đường Thiên Tắc đồng ý luôn, Hoa Tuấn Minh ở Giang Lăng, xem như là người ủng hộ đáng tin tưởng cho mình, tương lai có chỗ trọng dụng.

Chuyện ở Giang Trung con xem rồi xử lý, mặt khác, cậu em vợ chú họ kia của con có chút oán giận, con đi gặp nó đi.

Buổi chiều trước khi lên máy bay, Đường Sinh và Vũ Thiệu Hoành gặp mặt nhau, cũng không thể oán hắn xem nhẹ người thân của mình, tiếp xúc không sâu thôi, cho nên không thể hoàn toàn tín nhiệm ông ta, hàn huyên một chút với Vũ Thiệu Hoành về chuyện đầu tư trước mắt, ông ta nói có đầu tư một ít bất động sản, gần đây lại phát hiện việc đầu tư vào SUV ở Phượng Khí rất náo nhiệt, cũng bắt đầu chú ý, Đường Sinh cười nói:

- Chú chú ý cũng muộn rồi, đại lý trên cả nước người ta đều nhận hết rồi.

Khoảng giữa tháng 4 đến tháng 5, chiến lược phát triển SUV của Phượng Khí tạm thời thiết lập 6 khu vực tổng đại lý trên cả nước, mỗi khu vực phân công quản lý vài tỉnh, khu vực đại lý do bọn họ quản, Phượng Khí sẽ không động vào, nhưng phí khu vực tổng đại lý thu thì rất cao.

Chẳng qua người bên ngoài không rõ lắm phí tổng cộng đại lý thu cao đến mức nào, trên thực tế bọn họ đối với SUV Phượng Khí còn đang xem chừng.

Trường Thành Hover cũng bị tăng áp lực theo, thế lực của Phượng Khí quá lớn mạnh, khiến cho Trường Thành Hover choáng váng, cũng phải có sự chuẩn bị sẵn.

Vũ Thiệu Hoành quả thực không tin tưởng lắm vào SUV Phượng Khí, mặc dù có chuyên gia và kỹ thuật của Đức cùng dây chuyền sản xuất mới, nhưng sản phẩm chính thức mọi người cũng không biết rõ lắm, Phượng Khí không có đem tin tức ở phương diện này công bố, các doanh nghiệp tạo khí trong nước đều rất ngạc nhiên.

- Đường Sinh, nếu như vậy thì tôi lại càng xem trọng Trường Thành Hover hơn, nó có tiềm lực đối mặt thị trường rất lớn, tính năng của xe và ưu thế cạnh tranh cũng mạnh, điều quan trọng là tiết kiệm năng lượng và bảo vệ môi trường, còn phụ thuộc vào cả giá cả dầu mỏ nữa, bình thường mọi người mua sắm xe đều chú ý vấn đề lượng dầu tiêu hao.

Hover là động cơ dầu ma dút, ở phương diện lượng dầu tiêu hao rất có ưu thế, mà bảo dưỡng động cơ dầu ma dút so với động cơ Ben zin còn thấp hơn, đây đều là ưu thế.

- Tôi chỉ có thể nói, có một số ưu thế cũng bù lại được thiếu hụt bẩm sinh, cậu nghĩ SUV Phượng Khí rất tiêu tốn dầu sao?

-Đây là vấn đề rõ ràng, rõ ràng động cơ Benzin của SUV tiêu hao nhiều dầu hơn mà? Huống chi ma dút tiện nghi lại rẻ hơn xăng nhiều.

- Được rồi, cháu nói cho chú một chút, ai bảo chúng ta có quan hệ họ hàng chứ? Phượng Khí SUV cũng là động cơ dầu ma dut, còn có cả bộ đệm bánh xe.

Vũ Thiệu Hoành trợn mắt há hốc mồm, cũng là động cơ dầu ma dút? Lại còn có cả bộ đệm bánh xe? Vậy, vậy không phải là vô cùng hoành tráng sao?

- A? Vậy, vậy giá cả thì như thế nào? Đường Sinh, tôi cũng muốn làm tổng đại lý? Cháu đi đâu vậy? Phượng Thành? Đợi chú, chú cũng đi….

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Cực Phẩm Thái Tử Gia

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook