Chương 1022
Hoa Khôi
19/01/2022
Trần Gia Bảo nói bằng một giọng hết sức bình thản nhưng sắc mặt lại hết sức nghiêm nghị.
“Dạ dạ dạ, tôi biết rồi ạ. Xin anh Bảo cứ yên tâm, tôi xin cam đoan là từ nay về sau sẽ không có ai đến quầy rầy cô Dương nữa, cũng giống như cô Lâm Thanh Hà và Tần Thanh Nhã trước đây ạ.” Mục Lương Huy giống y như con gà con đang mổ thóc, cứ gật đầu lia lịa mà trong lòng lại khóc không ra nước mắt.
Con mẹ nó chứ, vốn dĩ anh ta đến đây để tán gái mà kết quả không cua được gái lại còn phải thay Trần Gia Bảo dọn sạch ruồi bọ xung quanh người tình của anh nữa chứ. Thật đúng là tiền mất tật mang mà.
Đoạn Thi Dương cười hạnh phúc khi nhìn thấy Trần Gia Bảo vì lo lắng cho mình mà làm như vậy, cho nên cô càng cảm động hơn nữa.
Bên cạnh đó là Kha Triển Bằng bị té trên mặt đất đang sợ hãi.
Giờ đây Chu Linh Hoa đang cùng Hà Kim Hương đi dạo trên sân trường. Bầu trời đêm đầy sao, làn gió khẽ thổi qua mát rượi khiến Chu Linh Hoa cảm thấy khoan khoái trong lòng.
Cách đây vài phút, Chu Linh Hoa và Hà Kim Hương đưa Đoạn Khánh Tân đến phòng y tế để kiểm tra.
Sau khi xác định rõ là mắt cá chân của giảng viên Tân không có vấn đề gì thì đã đưa cô ấy về phòng nghỉ ngơi. Chu Linh Hoa cũng muốn về nghỉ ngơi nhưng nhìn thấy Hà Kim Hương như muốn nói gì đó thì lại quyết định đi dạo cùng cô ấy.
“Nói đi, có chuyện gì?” Chu Linh Hoa ngồi trên mặt cỏ với dáng vẻ thoải mái.
Hà Kim Hương ngồi bên cạnh Chu Linh Hoa hơi do dự rồi cũng mạnh dạn nói: “Chị Linh Hoa, lúc trước chị đã từng nói với em sở dĩ đêm nay em ngạc nhiên vì em chưa biết rõ về con người của Trần Gia Bảo.
Vậy chị có thể kể cho em nghe về Trần Gia Bảo được không?”
“Em muốn biết chuyện gì?” Chu Linh Hoa kinh ngạc hỏi, rồi sau đó cô như nghĩ ra điều gì liền hỏi: “Không lẽ em thích Trần Gia Bảo?” “Không, không có. Hôm nay em mới nhìn thấy Trần Gia Bảo lần đầu, sao có thể thích anh ta được chứ?”
Chu Linh Hoa càng thêm khó hiểu nói: “Vậy tại sao em lại muốn tìm hiểu về Trần Gia Bảo?”
Hà Kim Hương thở dài, trong ánh mắt vừa hối hận vừa buồn bã: “Em chỉ cảm thấy hôm nay em giống như một con ngốc vậy…”
Đương nhiên còn có một nguyên nhân mà cô ta chưa nói ra, đó là ban đầu cô ta luôn nghĩ Trần Gia Bảo là một tên vô danh tiểu tốt nên luôn khinh thường miệt thị anh nhưng chỉ trong chớp mắt Trần Gia Bảo đã xoay 360 độ chuyển mình trở thành một người mà đến ngay cả Mục Lương Huy còn phải cung kính khom lưng lấy lòng. Loại cảm xúc tương phản này khiến Hà Kim Hương hoa mắt chóng mặt nên tò mò muốn tìm hiểu về Trần Gia Bảo, mà một khi người con gái đã tò mò về một người đàn ông thì xem như đã bắt đầu rơi vào tay giặc rồi.
Chu Linh Hoa nhớ lại thái độ của Hà Kim Hương đối với Trần Gia Bảo thì lập tức hiểu được vì sao Hà Kim Hương lại nói cô ta là đồ ngốc. Bởi vì trước đây cô ta luôn khinh miệt châm biếm Trần Gia Bảo thì sao hôm nay còn dám đi theo Trần Gia Bảo làm người tình chứ?
Cho nên Chu Linh Hoa có vẻ đồng cảm với Hà Kim Hương nên trong lòng lại dường như có ý thân cận hơn mà nắm tay cô ta rồi thở dài nói: “Trần Gia Bảo giống như là một loại thuốc độc mê người vậy, nhất là đối với phụ nữ thì càng khiến người ta mê mẩn. Nếu em hiểu biết về anh ấy càng nhiều thì càng khó dứt ra được, do đó chị nghĩ em không cần phải tìm hiểu quá sâu về con người của anh ấy. Nhưng nếu như em đã muốn biết thì chị sẽ nói cho em nghe, có điều chị cũng chỉ biết được một ít thôi.”
Hà Kim Hương phấn chấn hẳn lên, vểnh tai lắng nghe.
“Em biết chị đến từ thành phố Hòa Bình, vậy em có biết Trần Gia Bảo chính là người đàn ông có quyền lực đứng đầu thành phố Hòa Bình không?” Chu Linh Hoa nói.
Câu nói đầu tiên của Chu Linh Hoa đã khiến Hà Kim Hương khiếp sợ: “Trần Gia Bảo chính là người đàn ông có quyền lực đứng đầu thành phố Hòa Bình sao? Điều này… điều này sao có thể chứ?”
“Mặc dù chuyện này sẽ khiến người khác giật mình nhưng sự thật là như vậy.” Chu Linh Hoa tỏ vẻ bình thường khi thấy phản ứng của Hà Kim Hương nên quyết định nói ra một tin tức ghê gớm hơn: “Mặt khác, Trần Gia Bảo chính là ông vua của thế giới ngầm của tỉnh Hòa Bình.”
Sau đó, cô giải thích sơ qua về cái gì gọi là thế giới ngầm và địa vị cũng như quyền lực của Trần Gia Bảo trong tỉnh Hòa Bình. Tất cả các đại ca trong thế giới ngầm của tỉnh Hòa Bình đều là đàn em dưới tay của Trần Gia Bảo mà thôi.
“Dạ dạ dạ, tôi biết rồi ạ. Xin anh Bảo cứ yên tâm, tôi xin cam đoan là từ nay về sau sẽ không có ai đến quầy rầy cô Dương nữa, cũng giống như cô Lâm Thanh Hà và Tần Thanh Nhã trước đây ạ.” Mục Lương Huy giống y như con gà con đang mổ thóc, cứ gật đầu lia lịa mà trong lòng lại khóc không ra nước mắt.
Con mẹ nó chứ, vốn dĩ anh ta đến đây để tán gái mà kết quả không cua được gái lại còn phải thay Trần Gia Bảo dọn sạch ruồi bọ xung quanh người tình của anh nữa chứ. Thật đúng là tiền mất tật mang mà.
Đoạn Thi Dương cười hạnh phúc khi nhìn thấy Trần Gia Bảo vì lo lắng cho mình mà làm như vậy, cho nên cô càng cảm động hơn nữa.
Bên cạnh đó là Kha Triển Bằng bị té trên mặt đất đang sợ hãi.
Giờ đây Chu Linh Hoa đang cùng Hà Kim Hương đi dạo trên sân trường. Bầu trời đêm đầy sao, làn gió khẽ thổi qua mát rượi khiến Chu Linh Hoa cảm thấy khoan khoái trong lòng.
Cách đây vài phút, Chu Linh Hoa và Hà Kim Hương đưa Đoạn Khánh Tân đến phòng y tế để kiểm tra.
Sau khi xác định rõ là mắt cá chân của giảng viên Tân không có vấn đề gì thì đã đưa cô ấy về phòng nghỉ ngơi. Chu Linh Hoa cũng muốn về nghỉ ngơi nhưng nhìn thấy Hà Kim Hương như muốn nói gì đó thì lại quyết định đi dạo cùng cô ấy.
“Nói đi, có chuyện gì?” Chu Linh Hoa ngồi trên mặt cỏ với dáng vẻ thoải mái.
Hà Kim Hương ngồi bên cạnh Chu Linh Hoa hơi do dự rồi cũng mạnh dạn nói: “Chị Linh Hoa, lúc trước chị đã từng nói với em sở dĩ đêm nay em ngạc nhiên vì em chưa biết rõ về con người của Trần Gia Bảo.
Vậy chị có thể kể cho em nghe về Trần Gia Bảo được không?”
“Em muốn biết chuyện gì?” Chu Linh Hoa kinh ngạc hỏi, rồi sau đó cô như nghĩ ra điều gì liền hỏi: “Không lẽ em thích Trần Gia Bảo?” “Không, không có. Hôm nay em mới nhìn thấy Trần Gia Bảo lần đầu, sao có thể thích anh ta được chứ?”
Chu Linh Hoa càng thêm khó hiểu nói: “Vậy tại sao em lại muốn tìm hiểu về Trần Gia Bảo?”
Hà Kim Hương thở dài, trong ánh mắt vừa hối hận vừa buồn bã: “Em chỉ cảm thấy hôm nay em giống như một con ngốc vậy…”
Đương nhiên còn có một nguyên nhân mà cô ta chưa nói ra, đó là ban đầu cô ta luôn nghĩ Trần Gia Bảo là một tên vô danh tiểu tốt nên luôn khinh thường miệt thị anh nhưng chỉ trong chớp mắt Trần Gia Bảo đã xoay 360 độ chuyển mình trở thành một người mà đến ngay cả Mục Lương Huy còn phải cung kính khom lưng lấy lòng. Loại cảm xúc tương phản này khiến Hà Kim Hương hoa mắt chóng mặt nên tò mò muốn tìm hiểu về Trần Gia Bảo, mà một khi người con gái đã tò mò về một người đàn ông thì xem như đã bắt đầu rơi vào tay giặc rồi.
Chu Linh Hoa nhớ lại thái độ của Hà Kim Hương đối với Trần Gia Bảo thì lập tức hiểu được vì sao Hà Kim Hương lại nói cô ta là đồ ngốc. Bởi vì trước đây cô ta luôn khinh miệt châm biếm Trần Gia Bảo thì sao hôm nay còn dám đi theo Trần Gia Bảo làm người tình chứ?
Cho nên Chu Linh Hoa có vẻ đồng cảm với Hà Kim Hương nên trong lòng lại dường như có ý thân cận hơn mà nắm tay cô ta rồi thở dài nói: “Trần Gia Bảo giống như là một loại thuốc độc mê người vậy, nhất là đối với phụ nữ thì càng khiến người ta mê mẩn. Nếu em hiểu biết về anh ấy càng nhiều thì càng khó dứt ra được, do đó chị nghĩ em không cần phải tìm hiểu quá sâu về con người của anh ấy. Nhưng nếu như em đã muốn biết thì chị sẽ nói cho em nghe, có điều chị cũng chỉ biết được một ít thôi.”
Hà Kim Hương phấn chấn hẳn lên, vểnh tai lắng nghe.
“Em biết chị đến từ thành phố Hòa Bình, vậy em có biết Trần Gia Bảo chính là người đàn ông có quyền lực đứng đầu thành phố Hòa Bình không?” Chu Linh Hoa nói.
Câu nói đầu tiên của Chu Linh Hoa đã khiến Hà Kim Hương khiếp sợ: “Trần Gia Bảo chính là người đàn ông có quyền lực đứng đầu thành phố Hòa Bình sao? Điều này… điều này sao có thể chứ?”
“Mặc dù chuyện này sẽ khiến người khác giật mình nhưng sự thật là như vậy.” Chu Linh Hoa tỏ vẻ bình thường khi thấy phản ứng của Hà Kim Hương nên quyết định nói ra một tin tức ghê gớm hơn: “Mặt khác, Trần Gia Bảo chính là ông vua của thế giới ngầm của tỉnh Hòa Bình.”
Sau đó, cô giải thích sơ qua về cái gì gọi là thế giới ngầm và địa vị cũng như quyền lực của Trần Gia Bảo trong tỉnh Hòa Bình. Tất cả các đại ca trong thế giới ngầm của tỉnh Hòa Bình đều là đàn em dưới tay của Trần Gia Bảo mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.