Chương 1352
Hoa Khôi
12/03/2022
Những lời này tràn đầy vẻ chế nhạo.
Takashima Seira trầm mặc một chút, sau đó lại lập tức nói: “Tu vi của anh Trần đây thực sự là vô cùng cao thâm, uyên bác, điều này làm cho Takashima Seira tôi kính nể không thôi, nói thật là tôi không muốn đứng ở phía đối lập với anh Trần, nhưng Takashima Seira tôi vốn là một người Nhật chỉ có thể vì đại nghĩa của quốc gia mà từ bỏ lập trường của cá nhân mình.”
Vẻ mặt Trần Gia Bảo dần dần trở nên khinh miệt, cười nói: “Thì ra ‘đại nghĩa’ mà nước các người nói chính là đi cướp bảo vật của nước khác hay sao, chậc chậc, đại nghĩa như thế thật sự khiến người khác phải ghê tởm.”
Sắc mặt Takashima Seira vô cùng khó coi nhưng mà ông ta cũng đuối lý nên chỉ có thể ngậm miệng lại không nói gì nữa.
Kobayashi Shino rất muốn phản bác lại nhưng lại kiêng dè thực lực vô cùng mạnh mẽ của Trần Gia Bảo cho nên những lời nói phản bác ở trong lòng chỉ có thể nghẹn lại không nói thành lời.
Hơn mười phút sau “kẽo kẹt” một tiếng, cửa phòng ngủ được đẩy ra, Terai Chika
một lần nữa đi ra giữa phòng khách.
Cô ta một lần nữa bày ra nhan sắc tinh xảo, nhan sắc vốn đã mỹ mạo nay càng thêm quyến rũ, mị hoặc, mặt khác trong tay cô ta còn cầm một cái khay gỗ, trên khay còn đặt ba chén rượu trắng.
Trong mắt Kobayashi Shino là vẻ si mê nồng đậm, anh ta càng quyết tâm hơn, thề sống thề chết phải bảo vệ cô Terai.
Terai Chika thướt tha đi tới trước mặt Trần Gia Bảo, cô ta cầm cái khay đến, trên khay có ba chén rượu sứ màu trắng, lần lượt đặt trên bàn trà trước mặt Trần Gia Bảo, mùi rượu nồng nặc lan tỏa trong không khí.
Trần Gia Bảo nhướng mày nói: “Đây chính là cái mà cô nói là ‘đánh cược tính mạng’ sao ?”
Terai Chika lộ ra nụ cười mê hoặc chúng sinh, nói: “Đúng như những gì anh Trần nhìn thấy, ở đây có ba chén rượu trắng, trong đó có hai chén đã được hạ kịch độc, một loại độc là ‘U Minh Tán’ ý nghĩa như tên, trúng phải loại độc ‘U Minh Tán’ này thì chỉ trong vòng 10 giấy linh hồn sẽ rời khỏi thể xác, đi đời nha ma.
Loại độc trong một chén rượu khác tên là ‘Thiên Mệnh Ma Nhụy’ vốn là một loại độc vật thần bí ở tận sâu trong rừng mưa Đông Nam Á, sau này lại bị chuyên gia hóa học trong nước mang về chế tạo thành một loại độc dược không màu không vị, nếu trúng phải độc này nó sẽ phá hủy toàn bộ các huyệt đạo trên người anh, võ công cao cường của anh cũng có thể bị phá hủy, trong nháy mắt có thể phá hủy toàn bộ tu vi của anh.
Sắc mặt của Kobayashi Shino khẽ biến đối, đối với một người trong võ đạo như anh ta mà nói, mất đi tu vi so với mất đi tính mạng còn nghiêm trọng hơn, cho dù chén ‘Thiên Mệnh Ma Nhụy’ này là để cho Trần Gia Bảo uống nhưng anh ta vẫn kinh sợ theo bản năng lùi về phía sau từng bước.
Terai Chika quay đầu nhìn về phía Trần Gia Bảo, muốn nhìn thấy vẻ mặt hoảng sợ thậm chí là sợ hãi của Trần Gia Bảo, nhưng mà lại khiến cô ta thất vọng rồi, sắc mặt Trần Gia Bảo bình tĩnh, thản nhiên, không có một chút dao động nào.
“Chẳng lẽ tâm trạng của Trần Gia Bảo đã vững vàng đến mức này rồi sao? Hừ, chờ đến lúc anh ta uống phải chén rượu độc xem anh ta còn bình tĩnh như thế nào nữa.”
Terai Chika nghĩ đến đây ý cười bên miệng càng đậm, cô ta tiếp tục nói: “Trong ba chén rượu trắng này chỉ có một chén là rượu bình thường, mà quy tắc của trận ‘đánh cược tính mạng’ lần này chính là trong ba chén rượu tại đây anh Trần chọn một chén để uống, sau khi uống xong nếu anh còn có thể bình an vô sự thì Chika
liền hai tay dâng ‘Ngọc tỷ Truyền Quốc’ cho anh.
Ngược lại nếu anh Trần không cẩn thận uống phải uống độc làm mất mạng hoặc bị phế công lực thì đó là anh Trần thua, chẳng những làm mất ‘Ngọc tỷ Truyền Quốc’ thậm chí ngay cả mạng hoặc tu vi của mình cũng sẽ mất đi nếu thua ở nơi này, anh Trần, phương pháp đánh cược mạng sống như vậy anh cảm thấy đủ kích thích chưa?
Takashima Seira trầm mặc một chút, sau đó lại lập tức nói: “Tu vi của anh Trần đây thực sự là vô cùng cao thâm, uyên bác, điều này làm cho Takashima Seira tôi kính nể không thôi, nói thật là tôi không muốn đứng ở phía đối lập với anh Trần, nhưng Takashima Seira tôi vốn là một người Nhật chỉ có thể vì đại nghĩa của quốc gia mà từ bỏ lập trường của cá nhân mình.”
Vẻ mặt Trần Gia Bảo dần dần trở nên khinh miệt, cười nói: “Thì ra ‘đại nghĩa’ mà nước các người nói chính là đi cướp bảo vật của nước khác hay sao, chậc chậc, đại nghĩa như thế thật sự khiến người khác phải ghê tởm.”
Sắc mặt Takashima Seira vô cùng khó coi nhưng mà ông ta cũng đuối lý nên chỉ có thể ngậm miệng lại không nói gì nữa.
Kobayashi Shino rất muốn phản bác lại nhưng lại kiêng dè thực lực vô cùng mạnh mẽ của Trần Gia Bảo cho nên những lời nói phản bác ở trong lòng chỉ có thể nghẹn lại không nói thành lời.
Hơn mười phút sau “kẽo kẹt” một tiếng, cửa phòng ngủ được đẩy ra, Terai Chika
một lần nữa đi ra giữa phòng khách.
Cô ta một lần nữa bày ra nhan sắc tinh xảo, nhan sắc vốn đã mỹ mạo nay càng thêm quyến rũ, mị hoặc, mặt khác trong tay cô ta còn cầm một cái khay gỗ, trên khay còn đặt ba chén rượu trắng.
Trong mắt Kobayashi Shino là vẻ si mê nồng đậm, anh ta càng quyết tâm hơn, thề sống thề chết phải bảo vệ cô Terai.
Terai Chika thướt tha đi tới trước mặt Trần Gia Bảo, cô ta cầm cái khay đến, trên khay có ba chén rượu sứ màu trắng, lần lượt đặt trên bàn trà trước mặt Trần Gia Bảo, mùi rượu nồng nặc lan tỏa trong không khí.
Trần Gia Bảo nhướng mày nói: “Đây chính là cái mà cô nói là ‘đánh cược tính mạng’ sao ?”
Terai Chika lộ ra nụ cười mê hoặc chúng sinh, nói: “Đúng như những gì anh Trần nhìn thấy, ở đây có ba chén rượu trắng, trong đó có hai chén đã được hạ kịch độc, một loại độc là ‘U Minh Tán’ ý nghĩa như tên, trúng phải loại độc ‘U Minh Tán’ này thì chỉ trong vòng 10 giấy linh hồn sẽ rời khỏi thể xác, đi đời nha ma.
Loại độc trong một chén rượu khác tên là ‘Thiên Mệnh Ma Nhụy’ vốn là một loại độc vật thần bí ở tận sâu trong rừng mưa Đông Nam Á, sau này lại bị chuyên gia hóa học trong nước mang về chế tạo thành một loại độc dược không màu không vị, nếu trúng phải độc này nó sẽ phá hủy toàn bộ các huyệt đạo trên người anh, võ công cao cường của anh cũng có thể bị phá hủy, trong nháy mắt có thể phá hủy toàn bộ tu vi của anh.
Sắc mặt của Kobayashi Shino khẽ biến đối, đối với một người trong võ đạo như anh ta mà nói, mất đi tu vi so với mất đi tính mạng còn nghiêm trọng hơn, cho dù chén ‘Thiên Mệnh Ma Nhụy’ này là để cho Trần Gia Bảo uống nhưng anh ta vẫn kinh sợ theo bản năng lùi về phía sau từng bước.
Terai Chika quay đầu nhìn về phía Trần Gia Bảo, muốn nhìn thấy vẻ mặt hoảng sợ thậm chí là sợ hãi của Trần Gia Bảo, nhưng mà lại khiến cô ta thất vọng rồi, sắc mặt Trần Gia Bảo bình tĩnh, thản nhiên, không có một chút dao động nào.
“Chẳng lẽ tâm trạng của Trần Gia Bảo đã vững vàng đến mức này rồi sao? Hừ, chờ đến lúc anh ta uống phải chén rượu độc xem anh ta còn bình tĩnh như thế nào nữa.”
Terai Chika nghĩ đến đây ý cười bên miệng càng đậm, cô ta tiếp tục nói: “Trong ba chén rượu trắng này chỉ có một chén là rượu bình thường, mà quy tắc của trận ‘đánh cược tính mạng’ lần này chính là trong ba chén rượu tại đây anh Trần chọn một chén để uống, sau khi uống xong nếu anh còn có thể bình an vô sự thì Chika
liền hai tay dâng ‘Ngọc tỷ Truyền Quốc’ cho anh.
Ngược lại nếu anh Trần không cẩn thận uống phải uống độc làm mất mạng hoặc bị phế công lực thì đó là anh Trần thua, chẳng những làm mất ‘Ngọc tỷ Truyền Quốc’ thậm chí ngay cả mạng hoặc tu vi của mình cũng sẽ mất đi nếu thua ở nơi này, anh Trần, phương pháp đánh cược mạng sống như vậy anh cảm thấy đủ kích thích chưa?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.