Chương 1356
Hoa Khôi
12/03/2022
Lát sau, Trần Gia Bảo chỉ lắc đầu, nếu đã không nghĩ ra được thì tạm thời không nghĩ nữa vậy.
“Câu hỏi thứ hai.” Trần Gia Bảo cầm chén rượu thứ hai lên cạn sạch rồi nói: “Hóa ra bắt đầu từ mười năm trước, Nhật Bản các cô dòm ngó đến Ngọc tỷ Truyền Quốc của rồi, vậy tại sao hiện tại mới tìm được Ngọc tỷ Truyền Quốc?”
Trong lòng Terai Chika có hơi thất vọng bởi vì chén rượu Trần Gia Bảo vừa uông chính là chén rượu không có độc. Nhưng cũng không cần phải vội, dù sao thì Trần Gia Bảo cũng đã trúng Thiên Mệnh Ma Nhụy nên cô ta liền hào phóng thừa nhận: “Mười năm trước, vì để hoàn thành nhiệm vụ tìm kiếm Ngọc tỷ Truyền Quốc mà gia tộc nhà ông Takashima đã phụng mệnh mang tiền đến tỉnh Phú Thọ của Việt Nam bắt đầu mượn danh nghĩa của các tập đoàn không ngừng âm thầm thăm dò tin tức của Ngọc tỷ Truyền Quốc.
Cuối cùng ông trời cũng không phụ lòng người, một tháng trước đã chúng tôi đã vô tình biết được Ngọc tỷ Truyền Quốc đang ở trong một ngôi mộ cổ ở ngoại ô thành phố Thái Bình qua lời của Liễu Đức Thắng, sau đó chúng tôi hứa hẹn sẽ cho Liễu Đức Thắng một khoản tiền để ông ta trộm Ngọc tỷ Truyền Quốc ra khỏi ngôi mộ cổ đó.”
“Hóa ra còn có chuyện như vậy.” Trần Gia Bảo như bừng tỉnh, mọi chuyện cũng gần như những gì anh suy đoán, xem ra là Terai Chika cũng không có nói dối.
Kobayashi Shino bỗng nhiên cười lạnh, cực kỳ khinh miệt nói: “Chuyện đáng cười chính là Ngọc tỷ Truyền Quốc chính là tượng trưng của vương quyền Việt Nam, là vật luôn được xếp vào ba văn vật đứng đầu trong lịch sử Việt Nam, nhưng chúng tôi chỉ cho Liễu Đức Thắng một trăm vạn mà ông ta đã đồng ý lấy Ngọc tỷ Truyền Quốc ra cho chúng tôi, quả thực là buồn cười mà.”
Trần Gia Bảo chỉ liếc nhìn Kobayashi Shino lạnh thấu xương, anh nói: “Nếu anh còn mở miệng nói thêm lời nào nữa thì tôi đảm bảo rằng kiếm khí của tôi sẽ xuyên thẳng qua yết hầu của anh.”
Sắc mặt Kobayashi Shino bỗng thay đổi, anh ta còn định châm chọc Trần Gia Bảo anh cũng đã trúng độc rồi nhưng anh ta bỗng nhiên lại thấy Terai Chika đưa mắt ra hiệu với anh ta nên anh ta chỉ hừ mạnh một cái rồi không nói thêm gì nữa.
Trần Gia Bảo thu lại ánh mắt rồi nâng lên chén rượu thứ ba, nói: “Còn một câu hỏi cuối cùng, tôi mong rằng sau khi tôi hỏi xong thì Ngọc tỷ Truyền Quốc xuất hiện trước mắt tôi, nếu không thì các cô tự gánh lấy hậu quả.”
Terai Chika ngạc nhiên không thôi, Trần Gia Bảo thực sự đã uống liền ba chén rồi sao? Thật không thể tin được, độc U Minh Tán và Thiên Mệnh Ma Ngụy chính là độc dược đến cả cường giả cũng không chịu nổi trong truyền thuyết, Trần Gia Bảo thực sự là ngu ngốc sao?
Takeshima Sei cùng Kobayashi Shino đều vô cùng sốc!
Ngay sau đó, Trần Gia Bảo liền vô cùng khí phách ngưởng đầu uống cạn chén rượu trước ánh mắt khiếp sợ của ba người Terai Chika!
“Một câu hỏi cuối cùng.”
Sau khi uống xong, Trần Gia Bảo đập ly rượu xuống bàn nhỏ uống trà kêu “canh” lên một tiếng. Dưới sự tác động của anh, 3 ly rượu lập tức vỡ tan tành, nói: “Mấy người các cô đã bắt đầu tìm kiếm “Ngọc tỷ Truyền Quốc” từ 10 năm trước rồi, lại còn thực sự nghĩ trăm phương ngàn kế nữa. Theo như suy đoán của tôi trước đó, mấy người các cô đã có được “Ngọc tỷ Truyền Quốc” từ mấy ngày trước rồi, vậy tại sao lại không mang “Ngọc tỷ Truyền Quốc” về nước ngay lập tức?”
Terai Chika tự đắc cười nói: “Bởi vì ở đây là tỉnh Phú Thọ, mười đại gia tộc kiểm soát mọi mặt ở tỉnh Phú Thọ này, hơn nữa “Ngọc tỷ Truyền Quốc” lại vô cùng quan trọng, chỉ cần Chika để lộ một chút ra ngoài thôi thì rất có thể sẽ bị người của mười đại gia tộc phát hiện.”
“Vậy nên, để đảm bảo không gặp nguy hiểm, Chika chỉ có thể đợi một cơ hội tuyệt vời và anh đã đến đấy thôi. Và chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, anh đã làm đảo lộn cả tỉnh Phú Thọ đến long trời lở đất, ánh mắt của tất cả mọi người đều đặt hết lên người anh. Thế nên Chika biết cơ hội tuyệt vời mà tôi đang đợi đã đến rồi. Nếu như không có gì ngoài ý muốn thì ngày mai tôi sẽ lên máy bay về nước và mang theo “Ngọc tỷ Truyền Quốc” về nước Nhật.
Chỉ là tôi không ngờ rằng mục đích anh Trần tới tỉnh Phú Thọ lần này lại là vì “Ngọc tỷ Truyền Quốc”, hơn nữa còn chủ động tìm đến tận cửa, suýt chút nữa đã phá hỏng kế hoạch ban đầu của chúng tôi rồi.”
“Câu hỏi thứ hai.” Trần Gia Bảo cầm chén rượu thứ hai lên cạn sạch rồi nói: “Hóa ra bắt đầu từ mười năm trước, Nhật Bản các cô dòm ngó đến Ngọc tỷ Truyền Quốc của rồi, vậy tại sao hiện tại mới tìm được Ngọc tỷ Truyền Quốc?”
Trong lòng Terai Chika có hơi thất vọng bởi vì chén rượu Trần Gia Bảo vừa uông chính là chén rượu không có độc. Nhưng cũng không cần phải vội, dù sao thì Trần Gia Bảo cũng đã trúng Thiên Mệnh Ma Nhụy nên cô ta liền hào phóng thừa nhận: “Mười năm trước, vì để hoàn thành nhiệm vụ tìm kiếm Ngọc tỷ Truyền Quốc mà gia tộc nhà ông Takashima đã phụng mệnh mang tiền đến tỉnh Phú Thọ của Việt Nam bắt đầu mượn danh nghĩa của các tập đoàn không ngừng âm thầm thăm dò tin tức của Ngọc tỷ Truyền Quốc.
Cuối cùng ông trời cũng không phụ lòng người, một tháng trước đã chúng tôi đã vô tình biết được Ngọc tỷ Truyền Quốc đang ở trong một ngôi mộ cổ ở ngoại ô thành phố Thái Bình qua lời của Liễu Đức Thắng, sau đó chúng tôi hứa hẹn sẽ cho Liễu Đức Thắng một khoản tiền để ông ta trộm Ngọc tỷ Truyền Quốc ra khỏi ngôi mộ cổ đó.”
“Hóa ra còn có chuyện như vậy.” Trần Gia Bảo như bừng tỉnh, mọi chuyện cũng gần như những gì anh suy đoán, xem ra là Terai Chika cũng không có nói dối.
Kobayashi Shino bỗng nhiên cười lạnh, cực kỳ khinh miệt nói: “Chuyện đáng cười chính là Ngọc tỷ Truyền Quốc chính là tượng trưng của vương quyền Việt Nam, là vật luôn được xếp vào ba văn vật đứng đầu trong lịch sử Việt Nam, nhưng chúng tôi chỉ cho Liễu Đức Thắng một trăm vạn mà ông ta đã đồng ý lấy Ngọc tỷ Truyền Quốc ra cho chúng tôi, quả thực là buồn cười mà.”
Trần Gia Bảo chỉ liếc nhìn Kobayashi Shino lạnh thấu xương, anh nói: “Nếu anh còn mở miệng nói thêm lời nào nữa thì tôi đảm bảo rằng kiếm khí của tôi sẽ xuyên thẳng qua yết hầu của anh.”
Sắc mặt Kobayashi Shino bỗng thay đổi, anh ta còn định châm chọc Trần Gia Bảo anh cũng đã trúng độc rồi nhưng anh ta bỗng nhiên lại thấy Terai Chika đưa mắt ra hiệu với anh ta nên anh ta chỉ hừ mạnh một cái rồi không nói thêm gì nữa.
Trần Gia Bảo thu lại ánh mắt rồi nâng lên chén rượu thứ ba, nói: “Còn một câu hỏi cuối cùng, tôi mong rằng sau khi tôi hỏi xong thì Ngọc tỷ Truyền Quốc xuất hiện trước mắt tôi, nếu không thì các cô tự gánh lấy hậu quả.”
Terai Chika ngạc nhiên không thôi, Trần Gia Bảo thực sự đã uống liền ba chén rồi sao? Thật không thể tin được, độc U Minh Tán và Thiên Mệnh Ma Ngụy chính là độc dược đến cả cường giả cũng không chịu nổi trong truyền thuyết, Trần Gia Bảo thực sự là ngu ngốc sao?
Takeshima Sei cùng Kobayashi Shino đều vô cùng sốc!
Ngay sau đó, Trần Gia Bảo liền vô cùng khí phách ngưởng đầu uống cạn chén rượu trước ánh mắt khiếp sợ của ba người Terai Chika!
“Một câu hỏi cuối cùng.”
Sau khi uống xong, Trần Gia Bảo đập ly rượu xuống bàn nhỏ uống trà kêu “canh” lên một tiếng. Dưới sự tác động của anh, 3 ly rượu lập tức vỡ tan tành, nói: “Mấy người các cô đã bắt đầu tìm kiếm “Ngọc tỷ Truyền Quốc” từ 10 năm trước rồi, lại còn thực sự nghĩ trăm phương ngàn kế nữa. Theo như suy đoán của tôi trước đó, mấy người các cô đã có được “Ngọc tỷ Truyền Quốc” từ mấy ngày trước rồi, vậy tại sao lại không mang “Ngọc tỷ Truyền Quốc” về nước ngay lập tức?”
Terai Chika tự đắc cười nói: “Bởi vì ở đây là tỉnh Phú Thọ, mười đại gia tộc kiểm soát mọi mặt ở tỉnh Phú Thọ này, hơn nữa “Ngọc tỷ Truyền Quốc” lại vô cùng quan trọng, chỉ cần Chika để lộ một chút ra ngoài thôi thì rất có thể sẽ bị người của mười đại gia tộc phát hiện.”
“Vậy nên, để đảm bảo không gặp nguy hiểm, Chika chỉ có thể đợi một cơ hội tuyệt vời và anh đã đến đấy thôi. Và chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, anh đã làm đảo lộn cả tỉnh Phú Thọ đến long trời lở đất, ánh mắt của tất cả mọi người đều đặt hết lên người anh. Thế nên Chika biết cơ hội tuyệt vời mà tôi đang đợi đã đến rồi. Nếu như không có gì ngoài ý muốn thì ngày mai tôi sẽ lên máy bay về nước và mang theo “Ngọc tỷ Truyền Quốc” về nước Nhật.
Chỉ là tôi không ngờ rằng mục đích anh Trần tới tỉnh Phú Thọ lần này lại là vì “Ngọc tỷ Truyền Quốc”, hơn nữa còn chủ động tìm đến tận cửa, suýt chút nữa đã phá hỏng kế hoạch ban đầu của chúng tôi rồi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.