Chương 1392
Hoa Khôi
12/03/2022
Bạch Hải Hồng liền nói lại mọi chuyện mà Trần Gia Bảo đã làm ở tỉnh
Phú Thọ, cuối cùng nói: “Cái gọi là cây lạ mọc trong rừng, gió sẽ phá
hủy nó, thì Trần Gia Bảo đã giết chết ba vị tông sư, gây nên thù oán với nhà họ Hoàng, nếu như họ Bạch của chúng ta cùng hội cùng thuyền với
Trần Gia Bảo, không còn nghi ngờ gì nữa nhà họ Bạch sẽ chìm ngập trong
tai ương, cho nên vì lợi ích của nhà họ Bạch, con mới cố gắng hết sức
phản đối Bạch Ngọc Thanh và Trần Gia Bảo ở bên nhau.”
Ông Bạch sau khi nghe xong, cả người hoàn toàn chấn động, bị sốc, không ngờ chỉ trong thời gian ngắn mà Trần Gia Bảo lại có thể làm nhiều chuyện kinh thiên động địa như vậy, không nhịn được mà cười ha ha: “Không ngờ cháu rể của bố lại lợi hại đến như vậy, thật khoái chí, thật rất sảng khoái, Hải Hồng, con có từng nghĩ rằng, nói không chừng Trần Gia Bảo có thể cũng sẽ đạp nhà họ Hoàng dưới chân không?”
Đạp nhà họ Hoàng dưới chân?
Bạch Hải Hồng ngẩng người, chuyện này có thể sao?
Bạch Hải Hồng lắc đầu, trong lòng không tin nói: “Mặc dù Trần Gia Bảo rất mạnh, nhưng căn cứ theo những gì con biết, thì cậu ta là một tông sư hậu kỳ rất mạnh mà thôi, nhưng tông sư hậu kỳ thuộc dạng đặc biệt mà thôi, còn nhà họ Hoàng lại truyền kỳ như một tòa thành đồ sộ, Trần Gia Bảo làm sao có thể giẫm đạp lên nhà họ Hoàng được?”
Ông Bạch cười nói: “Mặc dù bố và Trần Gia Bảo chỉ gặp nhau có một lần nhưng con mắt nhìn người của bố rất chuẩn, Trần Gia Bảo chắc chắn là một nhân vật lớn nào đó, nếu như cậu ấy thật sự dám khiêu khích nhà họ Hoàng, vậy thì nhất định cậu ta phải suy xét cẩn thận, bằng không chúng ta đặt cược ván này đi, một khi giữa nhà họ Hoàng và Trần Gia Bảo xảy ra xung đột, giành được chiến thắng cuối cùng thì người đó chắc chắn sẽ là Trần Gia Bảo!”
Trong lòng Bạch Hải Hồng cũng rất cảm thấy khó hiểu, rốt cuộc Trần Gia Bảo có ma lực gì mà có thể khiến cho ông cụ tin cậu ta đến như vậy?
Bây giờ Bạch Hải Hồng đang là chủ của nhà họ bạch, ông sẽ cân nhắc về lợi ích cho nhà họ Bạch, đương nhiên chuyện này không thể dựa vào cảm tính được, cho dù xảy ra chuyện gì thì giữa nhà họ Hoàng lớn mạnh và Trần Gia Bảo đơn phương độc mã, chắc chắn Bạch Hải Hồng sẽ cho rằng khả năng chiến thắng của nhà họ Hoàng cao hơn.
Ông ta lập tức cười ha ha, thắng thua sau này của Trần Gia Bảo và nhà họ Hoàng không thể nói rõ được.
Cái gọi là “con hơn cha”, ông Bạch sao có thể không nhìn ra được suy nghĩ của Bạch Hải Hồng, không khỏi âm thầm lắc đầu, nói: “Ngoài ra, về chuyện hôn ước của Trần Gia Bảo và Ngọc Thanh, đổi ngày tìm thời gian phù hợp, tổ chức đám cưới cho hai đứa nó đi.”
“Bố, chuyện đám cưới từ từ rồi hẵng nói, ít nhất cũng phải đợi đến khi mâu thuẫn giữa Trần Gia Bảo và nhà họ Hoàng được giải quyết đã, như thế nhà họ Bạch chúng ta cũng có thể chiếm được thế chủ động hơn.” Bạch Hải Hồng còn chưa nói xong câu sau, một khi Trần Gia Bảo chết dưới tay nhà họ Hoàng, thì nhà họ Bạch có thể hoàn toàn cắt đứt với Trần Gia Bảo, vì thế có thể bảo vệ hết mức tối đa nhà họ Bạch.”
Ông cụ Bạch suy nghĩ một chút, cũng biết Bạch Hải Hồng suy nghĩ đến lợi ích cho nhà họ Bạch, thở dài nói: “Thế cứ theo ý con mà làm, còn về chuyện Ngọc Thanh và Gia Bảo, cứ để cho hai đứa phát triển theo lẽ tự nhiên.”
“Vâng, con và Hạ Tử Lan đi gọi Tiểu Liên đến chăm sóc cho bố nghỉ ngơi, hai bọn con xin phép đi trước ạ.”
Bạch Hải Hồng cười trừ hai tiếng, sau khi bảo Hạ Tử Lan ra ngoài, liền nhớ đến hôn ước của Ngọc Thanh và Trần Gia Bảo, trong lòng tức giận.
Lại nói về Trần Gia Bảo lái xe, dưới sự phản chiếu của ánh trăng, anh chạy thẳng một đường về thành phố Yên Bái.
Lúc anh anh đến khách sạn, đã là mười hai giờ khuya.
Anh đẩy cửa phòng hạng tổng thống đi vào, chỉ thấy đèn vẫn còn sáng, Liễu Ngọc Phi mặc một bộ đồ ngủ màu hồng phấn, đeo một đôi mắt kính màu vàng, đang dựa vào đầu giường tập trung đọc sách.
Nghe thấy tiếng mở cửa vang lên, Liễu Ngọc Phi lập tức ngẩng đầu nhìn xem, thấy Trần Gia Bảo mỉm cười bước vào, liền đặt sách xuống một bên, nhảy xuống khỏi giường, nhào vào lòng Trần Gia Bảo, giống như một người vợ, ra đón chồng trở về.
Ông Bạch sau khi nghe xong, cả người hoàn toàn chấn động, bị sốc, không ngờ chỉ trong thời gian ngắn mà Trần Gia Bảo lại có thể làm nhiều chuyện kinh thiên động địa như vậy, không nhịn được mà cười ha ha: “Không ngờ cháu rể của bố lại lợi hại đến như vậy, thật khoái chí, thật rất sảng khoái, Hải Hồng, con có từng nghĩ rằng, nói không chừng Trần Gia Bảo có thể cũng sẽ đạp nhà họ Hoàng dưới chân không?”
Đạp nhà họ Hoàng dưới chân?
Bạch Hải Hồng ngẩng người, chuyện này có thể sao?
Bạch Hải Hồng lắc đầu, trong lòng không tin nói: “Mặc dù Trần Gia Bảo rất mạnh, nhưng căn cứ theo những gì con biết, thì cậu ta là một tông sư hậu kỳ rất mạnh mà thôi, nhưng tông sư hậu kỳ thuộc dạng đặc biệt mà thôi, còn nhà họ Hoàng lại truyền kỳ như một tòa thành đồ sộ, Trần Gia Bảo làm sao có thể giẫm đạp lên nhà họ Hoàng được?”
Ông Bạch cười nói: “Mặc dù bố và Trần Gia Bảo chỉ gặp nhau có một lần nhưng con mắt nhìn người của bố rất chuẩn, Trần Gia Bảo chắc chắn là một nhân vật lớn nào đó, nếu như cậu ấy thật sự dám khiêu khích nhà họ Hoàng, vậy thì nhất định cậu ta phải suy xét cẩn thận, bằng không chúng ta đặt cược ván này đi, một khi giữa nhà họ Hoàng và Trần Gia Bảo xảy ra xung đột, giành được chiến thắng cuối cùng thì người đó chắc chắn sẽ là Trần Gia Bảo!”
Trong lòng Bạch Hải Hồng cũng rất cảm thấy khó hiểu, rốt cuộc Trần Gia Bảo có ma lực gì mà có thể khiến cho ông cụ tin cậu ta đến như vậy?
Bây giờ Bạch Hải Hồng đang là chủ của nhà họ bạch, ông sẽ cân nhắc về lợi ích cho nhà họ Bạch, đương nhiên chuyện này không thể dựa vào cảm tính được, cho dù xảy ra chuyện gì thì giữa nhà họ Hoàng lớn mạnh và Trần Gia Bảo đơn phương độc mã, chắc chắn Bạch Hải Hồng sẽ cho rằng khả năng chiến thắng của nhà họ Hoàng cao hơn.
Ông ta lập tức cười ha ha, thắng thua sau này của Trần Gia Bảo và nhà họ Hoàng không thể nói rõ được.
Cái gọi là “con hơn cha”, ông Bạch sao có thể không nhìn ra được suy nghĩ của Bạch Hải Hồng, không khỏi âm thầm lắc đầu, nói: “Ngoài ra, về chuyện hôn ước của Trần Gia Bảo và Ngọc Thanh, đổi ngày tìm thời gian phù hợp, tổ chức đám cưới cho hai đứa nó đi.”
“Bố, chuyện đám cưới từ từ rồi hẵng nói, ít nhất cũng phải đợi đến khi mâu thuẫn giữa Trần Gia Bảo và nhà họ Hoàng được giải quyết đã, như thế nhà họ Bạch chúng ta cũng có thể chiếm được thế chủ động hơn.” Bạch Hải Hồng còn chưa nói xong câu sau, một khi Trần Gia Bảo chết dưới tay nhà họ Hoàng, thì nhà họ Bạch có thể hoàn toàn cắt đứt với Trần Gia Bảo, vì thế có thể bảo vệ hết mức tối đa nhà họ Bạch.”
Ông cụ Bạch suy nghĩ một chút, cũng biết Bạch Hải Hồng suy nghĩ đến lợi ích cho nhà họ Bạch, thở dài nói: “Thế cứ theo ý con mà làm, còn về chuyện Ngọc Thanh và Gia Bảo, cứ để cho hai đứa phát triển theo lẽ tự nhiên.”
“Vâng, con và Hạ Tử Lan đi gọi Tiểu Liên đến chăm sóc cho bố nghỉ ngơi, hai bọn con xin phép đi trước ạ.”
Bạch Hải Hồng cười trừ hai tiếng, sau khi bảo Hạ Tử Lan ra ngoài, liền nhớ đến hôn ước của Ngọc Thanh và Trần Gia Bảo, trong lòng tức giận.
Lại nói về Trần Gia Bảo lái xe, dưới sự phản chiếu của ánh trăng, anh chạy thẳng một đường về thành phố Yên Bái.
Lúc anh anh đến khách sạn, đã là mười hai giờ khuya.
Anh đẩy cửa phòng hạng tổng thống đi vào, chỉ thấy đèn vẫn còn sáng, Liễu Ngọc Phi mặc một bộ đồ ngủ màu hồng phấn, đeo một đôi mắt kính màu vàng, đang dựa vào đầu giường tập trung đọc sách.
Nghe thấy tiếng mở cửa vang lên, Liễu Ngọc Phi lập tức ngẩng đầu nhìn xem, thấy Trần Gia Bảo mỉm cười bước vào, liền đặt sách xuống một bên, nhảy xuống khỏi giường, nhào vào lòng Trần Gia Bảo, giống như một người vợ, ra đón chồng trở về.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.