Chương 1466
Hoa Khôi
12/03/2022
Nhanh, nhanh hơn cả một lần chớp mắt!
Trần Gia Bảo giật mình, cả cơ thể đều phản ứng theo bản năng, anh né khỏi Cung Thiên Kình ở phía bên phải, tránh thoát đòn tấn công của hắn ta giữa tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc. Đồng thời, chân nguyên trong cơ thể anh cũng xuất hiện, anh lại dùng đến “Trảm Nhân Kiếm” một lần nữa, đâm xuống mạn sườn của Cung Thiên Kinh.
“Chỉ có chút tài mọn vậy thôi sao!”
Giọng nói khinh thường của Cung Thiên Kinh bỗng vang lên, hắn ta quay người, thủ đao đâm xuyên qua luồng khí màu đỏ, rồi thuận thế bổ ra ngoài. Một lần nữa, hắn lại dùng thủ đao để chống lại “Trảm Nhân Kiếm”, trong chốc lát, tiếng kim loại va chạm bỗng vang lên, luồng khí mãnh liệt sượt qua khiến gò má Trần Gia Bảo đau nhức.
Trần Gia Bảo thấy cơ thể mình bị đẩy lùi, đành phải vội vàng tìm cách hóa giải tấn công điên cuồng của Cung Thiên Kinh lên “Trảm Nhân Kiếm”. Chỉ như thế mới có thể miễn cưỡng giải được thế giằng co. Thế nhưng, mạch máu trong cơ thể bỗng đau nhói lên, có thể tưởng tượng được áp lực đè nặng lên Trần Gia Bảo nặng nề đến nhường nào!
Cung Thiên Kinh cười một tiếng khinh bỉ, hắn ta không công kích vào “Trảm Nhân Kiếm” của Trần Gia Bảo nữa, mà đưa chân lên đá thẳng vào ngực của Trần Phi Vũ.
Cú đá này đá vào chỗ rất hiểm, hơn nữa còn đứng ở khoảng cách gần như vậy, khiến người ta khó mà phòng bị được!
Trần Gia Bảo đã vận hết võ công để chống đỡ được thủ đao của Cung Thiên Kinh, giờ làm gì còn sức lực để kháng cự trước cú đá này của hắn?
Đạm Đài Thái Vũ thấy vậy thì lập tức rút kiếm ra giúp đỡ, cô ta bất chấp cả “Trảm Nhân Kiếm” và thủ đao đang hừng hực khí thế kia, bước lên trước hai bước, đến sau lưng Cung Thiên Kình. Nhưng với tính cách cao ngạo, cô ta không muốn đánh lén sau lưng, mà cố ý quát khẽ một tiếng, rồi giáng kiếm xuống một đòn trí mạng, chém thẳng vào sau gáy Cung Thiên Kinh.
Nhát kiếm vô cùng nhanh nhẹn và mạnh mẽ, xuống tay không hề có chút thương tiếc nào cả!
Cung Thiên Kinh khẽ cau mày, hắn ta đạp bay Đạm Đài Thái Vũ ra ngoài chỉ trong một cú, đôi chân vô thức kiềm lực lại. Trần Gia Bảo gắng gượng hóa giải nội lực đang tàn phá cơ thể mình, trên khóe miệng bỗng tràn ra chút máu tươi.
Cùng lúc này, Cung Thiên Kinh quay người đối diện với phát kiếm mà Đạm Đài Thái Vũ đã dùng toàn lực để chém xuống. Hắn ta nhẹ nhàng đưa tay ngón tay ra mà đương đầu với nó.
Trong nháy mắt, kiếm Thu Thủy dừng lại giữa không trung, ánh sáng lóe lên từ thanh kiếm bỗng tan biến.
Hai ngón tay của Cung Thiên Kình kẹp lấy thân kiếm, dù nhìn như nhẹ bẫng, nhưng dù Đạm Đài Thái Vũ có gắng sức đến mức nào thì cũng không thể nhúc nhích nổi.
Đạm Đài Thái Vũ tái mặt, quả nhiên, cường giả Truyền Kỳ thực sự rất mạnh.
“Cô Đạm Đài, xin thứ lỗi!”
Cung Thiên Kinh hừ nhẹ một tiếng, ngón tay bỗng dùng thêm sức.
Đạm Đài Thái Vũ cảm nhận được một luồng nội lực khổng lồ truyền tới từ thân kiếm, rồi điên cuồng tàn phá thân thể cô ta.
Chốc lát sau, Đạm Đài Thái Vũ rên lên một tiếng, cô ta vô thức bị đánh bật về phía sau, một ngụm máu tươi bị phun ra giữa không trung rồi rơi xuống đất. Mấy tiếng “cộp cộp cộp” vang lên, cô ta phải lập tức dùng kiếm chống xuống đất mới có thể ngăn mình bị đẩy lui ra, lòng thầm thấy sợ hãi.
Trong chớp mắt, sự kết hợp giữa Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ lại một lần nữa bị Cung Thiên Kình đánh lui, hắn ta đả thương hai người dễ như trở bàn tay!
Với thực lực này có thể nói là quá sức mạnh mẽ!
Trần Gia Bảo giật mình, cả cơ thể đều phản ứng theo bản năng, anh né khỏi Cung Thiên Kình ở phía bên phải, tránh thoát đòn tấn công của hắn ta giữa tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc. Đồng thời, chân nguyên trong cơ thể anh cũng xuất hiện, anh lại dùng đến “Trảm Nhân Kiếm” một lần nữa, đâm xuống mạn sườn của Cung Thiên Kinh.
“Chỉ có chút tài mọn vậy thôi sao!”
Giọng nói khinh thường của Cung Thiên Kinh bỗng vang lên, hắn ta quay người, thủ đao đâm xuyên qua luồng khí màu đỏ, rồi thuận thế bổ ra ngoài. Một lần nữa, hắn lại dùng thủ đao để chống lại “Trảm Nhân Kiếm”, trong chốc lát, tiếng kim loại va chạm bỗng vang lên, luồng khí mãnh liệt sượt qua khiến gò má Trần Gia Bảo đau nhức.
Trần Gia Bảo thấy cơ thể mình bị đẩy lùi, đành phải vội vàng tìm cách hóa giải tấn công điên cuồng của Cung Thiên Kinh lên “Trảm Nhân Kiếm”. Chỉ như thế mới có thể miễn cưỡng giải được thế giằng co. Thế nhưng, mạch máu trong cơ thể bỗng đau nhói lên, có thể tưởng tượng được áp lực đè nặng lên Trần Gia Bảo nặng nề đến nhường nào!
Cung Thiên Kinh cười một tiếng khinh bỉ, hắn ta không công kích vào “Trảm Nhân Kiếm” của Trần Gia Bảo nữa, mà đưa chân lên đá thẳng vào ngực của Trần Phi Vũ.
Cú đá này đá vào chỗ rất hiểm, hơn nữa còn đứng ở khoảng cách gần như vậy, khiến người ta khó mà phòng bị được!
Trần Gia Bảo đã vận hết võ công để chống đỡ được thủ đao của Cung Thiên Kinh, giờ làm gì còn sức lực để kháng cự trước cú đá này của hắn?
Đạm Đài Thái Vũ thấy vậy thì lập tức rút kiếm ra giúp đỡ, cô ta bất chấp cả “Trảm Nhân Kiếm” và thủ đao đang hừng hực khí thế kia, bước lên trước hai bước, đến sau lưng Cung Thiên Kình. Nhưng với tính cách cao ngạo, cô ta không muốn đánh lén sau lưng, mà cố ý quát khẽ một tiếng, rồi giáng kiếm xuống một đòn trí mạng, chém thẳng vào sau gáy Cung Thiên Kinh.
Nhát kiếm vô cùng nhanh nhẹn và mạnh mẽ, xuống tay không hề có chút thương tiếc nào cả!
Cung Thiên Kinh khẽ cau mày, hắn ta đạp bay Đạm Đài Thái Vũ ra ngoài chỉ trong một cú, đôi chân vô thức kiềm lực lại. Trần Gia Bảo gắng gượng hóa giải nội lực đang tàn phá cơ thể mình, trên khóe miệng bỗng tràn ra chút máu tươi.
Cùng lúc này, Cung Thiên Kinh quay người đối diện với phát kiếm mà Đạm Đài Thái Vũ đã dùng toàn lực để chém xuống. Hắn ta nhẹ nhàng đưa tay ngón tay ra mà đương đầu với nó.
Trong nháy mắt, kiếm Thu Thủy dừng lại giữa không trung, ánh sáng lóe lên từ thanh kiếm bỗng tan biến.
Hai ngón tay của Cung Thiên Kình kẹp lấy thân kiếm, dù nhìn như nhẹ bẫng, nhưng dù Đạm Đài Thái Vũ có gắng sức đến mức nào thì cũng không thể nhúc nhích nổi.
Đạm Đài Thái Vũ tái mặt, quả nhiên, cường giả Truyền Kỳ thực sự rất mạnh.
“Cô Đạm Đài, xin thứ lỗi!”
Cung Thiên Kinh hừ nhẹ một tiếng, ngón tay bỗng dùng thêm sức.
Đạm Đài Thái Vũ cảm nhận được một luồng nội lực khổng lồ truyền tới từ thân kiếm, rồi điên cuồng tàn phá thân thể cô ta.
Chốc lát sau, Đạm Đài Thái Vũ rên lên một tiếng, cô ta vô thức bị đánh bật về phía sau, một ngụm máu tươi bị phun ra giữa không trung rồi rơi xuống đất. Mấy tiếng “cộp cộp cộp” vang lên, cô ta phải lập tức dùng kiếm chống xuống đất mới có thể ngăn mình bị đẩy lui ra, lòng thầm thấy sợ hãi.
Trong chớp mắt, sự kết hợp giữa Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ lại một lần nữa bị Cung Thiên Kình đánh lui, hắn ta đả thương hai người dễ như trở bàn tay!
Với thực lực này có thể nói là quá sức mạnh mẽ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.