Chương 1482
Hoa Khôi
15/03/2022
Quần áo săn bắn, khi bảy thanh kiếm nhỏ bắn tới trước mặt, hắn đang chuẩn bị dùng đao cương đánh lại.
Bỗng nhiên, bảy luồng kiếm quang này giống như không thấy đao cương của anh ta, trực tiếp xuyên thấu qua đao cương mà tiếp tục đi tới.
“Chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Cung Thiên Kinh sững sờ một lúc, bảy luồng kiếm quang đã đâm thẳng vào cơ thể anh ta với tốc độ cực nhanh.
Trong phút chốc, Trần Gia Bảo đã cầm kiếm quang to lớn màu tím đuổi theo sát phía sau!
Cung Thiên Kinh bị bảy thanh kiếm mỏng đâm xuyên vào người, trong lòng cực kì ngạc nhiên, không quan tâm đến việc Trần Gia Bảo vung kiếm đến, vội vã kiểm tra tình trạng thân thể, lại kinh ngạc phát hiện, trên người hắn ta không có một vết thương nào, đồng thời thở phào một cái nhẹ nhõm, trong lòng cảm thấy vô cùng kì lạ.
Nhưng mà ngay sau đó, Cung Thiên Kinh liền khinh thường hừ một tiếng, đối mặt với Trần Gia Bảo đang điều khiển thanh kiếm màu tím phi tới, nói: “Tôi còn cho rằng át chủ bài của cậu thần kì như thế nào, thì ra chỉ là cái thùng rỗng kêu to mà thôi.”
“Vậy sao? Uổng cho anh thân là một cường giả truyền kì, vậy mà kiếm xuyên qua người cũng không biết, đây là một chuyện đáng cười hay đáng buồn đây.”
Trần Gia Bảo đang phi kiếm, cả người đã bị kiếm quang bao phủ biến thành màu tím, nhưng sát ý trong mắt không thể che giấu!
“Tôi đã bị trúng một chiêu kiếm? Vậy thì sao nào, bây giờ tôi vẫn không bị làm sao đứng ở chỗ này?”
Cung Thiên Kinh khẽ cau mày, sau đó cười khinh thường, chuẩn bị lùi về phía sau để tránh đòn tấn công của Trần Gia Bảo.
Khi hắn ta vừa mới nhảy lùi về sau được nửa mét, đột nhiên cảm giác được chân khí trong người lập tức biến mất, cả người lại nặng nề ngã trên mặt đất, thậm chí đứng còn không vững suýt nữa ngã, đồng thời thấy cơ thể già đi nhanh chóng với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, làn da của hắn ta trở nên khô và chảy xệ xuống, trong phút chốc tóc cũng chuyển sang màu trắng, trên khuôn mặt đầy những nếp nhăn già nua, hắn ta trợn to mắt kinh ngạc nói: “Đây là….Đây là chuyện gì vậy? Tại sao tôi lại trở nên già nua như vậy, hơn nữa đến ngay cả tu vi của tôi cũng mất hết….”
Còn chưa kịp nói xong, răng của Cung Thiên Kinh cũng đã rụng từng cái xuống đất, ngay cả giọng nói cũng bắt đầu thều thào, lão hóa càng thêm nghiêm trọng.
Trong nháy mắt, một Cung Thiên Kinh ban đầu vẫn mang phong thái thần tiên phong độ phóng khoáng ngời ngời, bây giờ đã trở thành một ông lão già nua!
“Đây chính là “Liệt Địa Kiếm”, là kiếm tiên chi chiêu, đừng nói đến anh chỉ là một cường giả “truyền kỳ trung kỳ”, cho dù có anh đạt tới “truyền kỳ hậu kỳ”, cũng sẽ bị đủ để giết chết!”
Trần Gia Bảo vừa nói xong câu, đã nhảy vọt tới trước người của Cung Thiên Kinh, vung một thanh kiếm cực lớn màu tím, từ cổ anh ta chặt đầu rơi xuống đất.
Đầu lìa khỏi ra!
Trần Gia Bảo kiêu ngạo đứng tại chỗ cất “Liệt Địa Kiếm”, kiếm quang màu tím khổng lồ từ từ biến mất, lộ ra thân kiếm mờ ảo của “Thiên Tế Kiếm”. Toàn bộ rừng trúc mất đi sự chiếu rọi của “Liệt địa kiếm”, cũng chuyển từ màu tím sang màu xanh lục, mà trên mặt đất của rừng trúc là xác của Cung Thiên Kinh và mười một vị tông sư truyền kỳ, máu đổ khắp mặt đất, nhìn thấy mà giật mình!
Mà Trần Gia Bảo tay đang cầm một lưỡi kiếm sắc bén, trên quần áo đầy máu, giống như quỷ thần tái sinh từ đống tro tàn!
Terai Chika và Takashima Seira cách đó không xa, hoàn toàn không ngờ rằng sẽ là kết quả như vậy, suýt nữa đã hóa đá tại chỗ vì kinh ngạc.
Terai Chika che miệng nhỏ của mình lại kinh ngạc, hoảng sợ nói: “Đây… Đây rốt cuộc là có chuyện gì đã xảy ra vậy, tại sao… tại sao trong phút chốc Cung Thiên Kinh lại già nua như vậy? Hơn nữa còn… còn dễ dàng bị Trần Gia Bảo giết rồi? Trời ơi, lẽ nào thật sự như Trần Gia Bảo nói, đây là kiếm pháp do kiếm tiên để lại sao?”
Bỗng nhiên, bảy luồng kiếm quang này giống như không thấy đao cương của anh ta, trực tiếp xuyên thấu qua đao cương mà tiếp tục đi tới.
“Chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Cung Thiên Kinh sững sờ một lúc, bảy luồng kiếm quang đã đâm thẳng vào cơ thể anh ta với tốc độ cực nhanh.
Trong phút chốc, Trần Gia Bảo đã cầm kiếm quang to lớn màu tím đuổi theo sát phía sau!
Cung Thiên Kinh bị bảy thanh kiếm mỏng đâm xuyên vào người, trong lòng cực kì ngạc nhiên, không quan tâm đến việc Trần Gia Bảo vung kiếm đến, vội vã kiểm tra tình trạng thân thể, lại kinh ngạc phát hiện, trên người hắn ta không có một vết thương nào, đồng thời thở phào một cái nhẹ nhõm, trong lòng cảm thấy vô cùng kì lạ.
Nhưng mà ngay sau đó, Cung Thiên Kinh liền khinh thường hừ một tiếng, đối mặt với Trần Gia Bảo đang điều khiển thanh kiếm màu tím phi tới, nói: “Tôi còn cho rằng át chủ bài của cậu thần kì như thế nào, thì ra chỉ là cái thùng rỗng kêu to mà thôi.”
“Vậy sao? Uổng cho anh thân là một cường giả truyền kì, vậy mà kiếm xuyên qua người cũng không biết, đây là một chuyện đáng cười hay đáng buồn đây.”
Trần Gia Bảo đang phi kiếm, cả người đã bị kiếm quang bao phủ biến thành màu tím, nhưng sát ý trong mắt không thể che giấu!
“Tôi đã bị trúng một chiêu kiếm? Vậy thì sao nào, bây giờ tôi vẫn không bị làm sao đứng ở chỗ này?”
Cung Thiên Kinh khẽ cau mày, sau đó cười khinh thường, chuẩn bị lùi về phía sau để tránh đòn tấn công của Trần Gia Bảo.
Khi hắn ta vừa mới nhảy lùi về sau được nửa mét, đột nhiên cảm giác được chân khí trong người lập tức biến mất, cả người lại nặng nề ngã trên mặt đất, thậm chí đứng còn không vững suýt nữa ngã, đồng thời thấy cơ thể già đi nhanh chóng với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, làn da của hắn ta trở nên khô và chảy xệ xuống, trong phút chốc tóc cũng chuyển sang màu trắng, trên khuôn mặt đầy những nếp nhăn già nua, hắn ta trợn to mắt kinh ngạc nói: “Đây là….Đây là chuyện gì vậy? Tại sao tôi lại trở nên già nua như vậy, hơn nữa đến ngay cả tu vi của tôi cũng mất hết….”
Còn chưa kịp nói xong, răng của Cung Thiên Kinh cũng đã rụng từng cái xuống đất, ngay cả giọng nói cũng bắt đầu thều thào, lão hóa càng thêm nghiêm trọng.
Trong nháy mắt, một Cung Thiên Kinh ban đầu vẫn mang phong thái thần tiên phong độ phóng khoáng ngời ngời, bây giờ đã trở thành một ông lão già nua!
“Đây chính là “Liệt Địa Kiếm”, là kiếm tiên chi chiêu, đừng nói đến anh chỉ là một cường giả “truyền kỳ trung kỳ”, cho dù có anh đạt tới “truyền kỳ hậu kỳ”, cũng sẽ bị đủ để giết chết!”
Trần Gia Bảo vừa nói xong câu, đã nhảy vọt tới trước người của Cung Thiên Kinh, vung một thanh kiếm cực lớn màu tím, từ cổ anh ta chặt đầu rơi xuống đất.
Đầu lìa khỏi ra!
Trần Gia Bảo kiêu ngạo đứng tại chỗ cất “Liệt Địa Kiếm”, kiếm quang màu tím khổng lồ từ từ biến mất, lộ ra thân kiếm mờ ảo của “Thiên Tế Kiếm”. Toàn bộ rừng trúc mất đi sự chiếu rọi của “Liệt địa kiếm”, cũng chuyển từ màu tím sang màu xanh lục, mà trên mặt đất của rừng trúc là xác của Cung Thiên Kinh và mười một vị tông sư truyền kỳ, máu đổ khắp mặt đất, nhìn thấy mà giật mình!
Mà Trần Gia Bảo tay đang cầm một lưỡi kiếm sắc bén, trên quần áo đầy máu, giống như quỷ thần tái sinh từ đống tro tàn!
Terai Chika và Takashima Seira cách đó không xa, hoàn toàn không ngờ rằng sẽ là kết quả như vậy, suýt nữa đã hóa đá tại chỗ vì kinh ngạc.
Terai Chika che miệng nhỏ của mình lại kinh ngạc, hoảng sợ nói: “Đây… Đây rốt cuộc là có chuyện gì đã xảy ra vậy, tại sao… tại sao trong phút chốc Cung Thiên Kinh lại già nua như vậy? Hơn nữa còn… còn dễ dàng bị Trần Gia Bảo giết rồi? Trời ơi, lẽ nào thật sự như Trần Gia Bảo nói, đây là kiếm pháp do kiếm tiên để lại sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.