Chương 1534
Hoa Khôi
26/03/2022
Nhưng mà, sau khi Hề Tại Tâm nhìn thấy Bạch Ngọc Thanh đi ra ngoài
thì đã để ý đến cô ta. Vậy nên, không bao lâu sâu anh ta cũng lặng lẽ
bước ra. Hề Tại Tâm bày tỏ tình yêu trong lòng mình cho Bạch Ngọc Thanh
biết nhưng lại bị Bạch Ngọc Thanh cho ăn chửi no nê. Vậy nên, mới có một màn như khi nãy xuất hiện.
Lúc này, dù Trần Gia Bảo không biết cụ thể ngọn nguồn ra sao nhưng vẫn có thể đoán ra được kha khá rồi. Anh cũng vừa tính bước lên phía trước hiện mặt ra.
Đột nhiên nghe được Hề Tại Tâm cười nói: “Chắc có lẽ Ngọc Thanh vì Trần Gia Bảo nên mới từ chối tôi phải không?”
Trần Gia Bảo thấy bọn họ nói tới mình thì dừng bước lại trong vô thức.
Bạch Ngọc Thanh lạnh lùng nói: “Có ra sao đi nữa thì cũng không liên quan tới anh một chút nào!”
Hề Tại Tâm cười lên hai tiếng, trong tiếng cười có mang theo một tia khinh bỉ, hai phần đắc ý. Anh ta nói: “Ngọc Thanh à, em đừng có giả ngu. Người khác có thể không biết gì nhưng làm sao tôi không biết được chứ. Ở núi Văn Hổ, Trần Gia Bảo gặp phải việc mai phục như vậy chính là do người của nhà họ Bạch sắp xếp làm nên. Nếu để cho Trần Gia Bảo biết được thì chắc có lẽ nó sẽ có ý định diệt cả nhà họ Bạch cho xem. Em còn mong Trần Gia Bảo sẽ quan tâm, đối xử với em như trước à?”
Trần Gia Bảo ngay lập tức vểnh tai lên nghe. Điều khiến anh vướng mắc là Bạch Ngọc Thanh có tham gia vào cái trò đó hay không thôi. Vừa hay cái này đã được Hề Tại Tâm hỏi.
Vẻ mặt Bạch Ngọc Thanh trầm xuống một chút, lớn tiếng bảo: “Chuyện này thật sự là do nhà họ Bạch làm, tôi rất muốn xin lỗi Gia Bảo…”
Trái tim ở trong lòng Trần Gia Bảo rớt xuống ‘lộp bộp’. Vậy là, Bạch Ngọc Thanh thật sự có liên quan sao?
Nhưng sau đó, anh nghe Bạch Ngọc Thanh nói tiếp: “Nhưng chuyện này từ đầu đến cuối tôi đều không hay biết gì. Đợi đến lúc tôi biết được thì Gia Bảo đã bị vây ở núi Văn Hổ rồi, còn tôi cũng bị giam lỏng ở đây.
Lúc nào Gia Bảo cũng ân oán rõ ràng. Dựa trên tất cả những gì tôi biết về ảnh thì dù anh ấy có biết rõ chân tướng đi nữa cũng chắc chắn sẽ không giận lây qua tôi đâu… Dĩ nhiên nếu như Gia Bảo thật sự nổi cơn thịnh nộ, muốn cả nhà họ Bạch chuộc tội thì dù cho Gia Bảo có giết tôi, tôi cũng cam tâm tình nguyện.
Nói chung, tấm lòng này đã thuộc về Gia Bảo, không thể chứa thêm người thứ hai đâu. Hề Tại Tâm, xin anh hãy rời khỏi đây ngay lập tức. Nếu không tôi sẽ báo bảo vệ đấy!”
Cả một đoạn văn vang lên một giọng nói trong trẻo nhưng tràn đầy mạnh mẽ. Sắc mặt của Hề Tại Tâm thay đổi lớn. Trong mắt anh ta hiện lên sự ghen ghét. Ngay sau đó, nhìn vào dáng vẻ yểu điệu của Bạch Ngọc Thanh, trong lòng chạy lên một cảm giác ham muốn khó có thể kìm chế được, anh ta cười lạnh nói: “Vậy mà Trần Gia Bảo cũng may mắn ghê, có thể khiến cho em một lòng một dạ với anh ta như vậy. Nhưng mà lần này nhà họ Hề cũng đã thật sự đắc tội với Trần Gia Bảo rồi. Nói không chừng vài ngày nữa, cậu chủ ta đây sẽ phải chết dưới thân kiếm của Trần Gia Bảo.
Nếu như đã không sống lâu được thì không bằng trước khi chết, tôi nên làm một số chuyện mình muốn trước nhỉ. Ví dụ như việc thưởng thức cái cơ thể thơm ngon hoàn hảo của em vậy. Dù cho có chết thì tôi cũng không hối tiếc lắm!”
Anh ta vừa nói vừa tiến lại gần Bạch Ngọc Thanh một chút.
Sắc mặt Bạch Ngọc Thanh thay đổi, lạnh lùng lên tiếng: “Anh muốn làm gì hả! Đừng quên, đây là nhà họ Bạch đó!”
“Vậy thì sao chứ? Nơi đây bốn bề vắng vẻ, đánh cho em xỉu rồi làm thì ai có thể ngăn cản được tôi chứ? Có thể đặt người phụ nữ của Trần Gia Bảo ở dưới thân để hưởng thụ thì cái mạng này rời khỏi thế giới này cũng không uổng lắm!”
Dáng vẻ của Hề Tại Tâm càng ngày càng trở nên điên cuồng hơn.
Lúc này, dù Trần Gia Bảo không biết cụ thể ngọn nguồn ra sao nhưng vẫn có thể đoán ra được kha khá rồi. Anh cũng vừa tính bước lên phía trước hiện mặt ra.
Đột nhiên nghe được Hề Tại Tâm cười nói: “Chắc có lẽ Ngọc Thanh vì Trần Gia Bảo nên mới từ chối tôi phải không?”
Trần Gia Bảo thấy bọn họ nói tới mình thì dừng bước lại trong vô thức.
Bạch Ngọc Thanh lạnh lùng nói: “Có ra sao đi nữa thì cũng không liên quan tới anh một chút nào!”
Hề Tại Tâm cười lên hai tiếng, trong tiếng cười có mang theo một tia khinh bỉ, hai phần đắc ý. Anh ta nói: “Ngọc Thanh à, em đừng có giả ngu. Người khác có thể không biết gì nhưng làm sao tôi không biết được chứ. Ở núi Văn Hổ, Trần Gia Bảo gặp phải việc mai phục như vậy chính là do người của nhà họ Bạch sắp xếp làm nên. Nếu để cho Trần Gia Bảo biết được thì chắc có lẽ nó sẽ có ý định diệt cả nhà họ Bạch cho xem. Em còn mong Trần Gia Bảo sẽ quan tâm, đối xử với em như trước à?”
Trần Gia Bảo ngay lập tức vểnh tai lên nghe. Điều khiến anh vướng mắc là Bạch Ngọc Thanh có tham gia vào cái trò đó hay không thôi. Vừa hay cái này đã được Hề Tại Tâm hỏi.
Vẻ mặt Bạch Ngọc Thanh trầm xuống một chút, lớn tiếng bảo: “Chuyện này thật sự là do nhà họ Bạch làm, tôi rất muốn xin lỗi Gia Bảo…”
Trái tim ở trong lòng Trần Gia Bảo rớt xuống ‘lộp bộp’. Vậy là, Bạch Ngọc Thanh thật sự có liên quan sao?
Nhưng sau đó, anh nghe Bạch Ngọc Thanh nói tiếp: “Nhưng chuyện này từ đầu đến cuối tôi đều không hay biết gì. Đợi đến lúc tôi biết được thì Gia Bảo đã bị vây ở núi Văn Hổ rồi, còn tôi cũng bị giam lỏng ở đây.
Lúc nào Gia Bảo cũng ân oán rõ ràng. Dựa trên tất cả những gì tôi biết về ảnh thì dù anh ấy có biết rõ chân tướng đi nữa cũng chắc chắn sẽ không giận lây qua tôi đâu… Dĩ nhiên nếu như Gia Bảo thật sự nổi cơn thịnh nộ, muốn cả nhà họ Bạch chuộc tội thì dù cho Gia Bảo có giết tôi, tôi cũng cam tâm tình nguyện.
Nói chung, tấm lòng này đã thuộc về Gia Bảo, không thể chứa thêm người thứ hai đâu. Hề Tại Tâm, xin anh hãy rời khỏi đây ngay lập tức. Nếu không tôi sẽ báo bảo vệ đấy!”
Cả một đoạn văn vang lên một giọng nói trong trẻo nhưng tràn đầy mạnh mẽ. Sắc mặt của Hề Tại Tâm thay đổi lớn. Trong mắt anh ta hiện lên sự ghen ghét. Ngay sau đó, nhìn vào dáng vẻ yểu điệu của Bạch Ngọc Thanh, trong lòng chạy lên một cảm giác ham muốn khó có thể kìm chế được, anh ta cười lạnh nói: “Vậy mà Trần Gia Bảo cũng may mắn ghê, có thể khiến cho em một lòng một dạ với anh ta như vậy. Nhưng mà lần này nhà họ Hề cũng đã thật sự đắc tội với Trần Gia Bảo rồi. Nói không chừng vài ngày nữa, cậu chủ ta đây sẽ phải chết dưới thân kiếm của Trần Gia Bảo.
Nếu như đã không sống lâu được thì không bằng trước khi chết, tôi nên làm một số chuyện mình muốn trước nhỉ. Ví dụ như việc thưởng thức cái cơ thể thơm ngon hoàn hảo của em vậy. Dù cho có chết thì tôi cũng không hối tiếc lắm!”
Anh ta vừa nói vừa tiến lại gần Bạch Ngọc Thanh một chút.
Sắc mặt Bạch Ngọc Thanh thay đổi, lạnh lùng lên tiếng: “Anh muốn làm gì hả! Đừng quên, đây là nhà họ Bạch đó!”
“Vậy thì sao chứ? Nơi đây bốn bề vắng vẻ, đánh cho em xỉu rồi làm thì ai có thể ngăn cản được tôi chứ? Có thể đặt người phụ nữ của Trần Gia Bảo ở dưới thân để hưởng thụ thì cái mạng này rời khỏi thế giới này cũng không uổng lắm!”
Dáng vẻ của Hề Tại Tâm càng ngày càng trở nên điên cuồng hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.