Chương 1576
Hoa Khôi
26/03/2022
Nghĩ đến đây, cô ấy thầm đưa ra quyết định nhất định phải bán sợ dây chuyền này cho Tào Tuyết Nhi!
Tào Tuyết Nhi cũng cho rằng Đường Thiên không mua nổi, trong lòng hả hê, châm chọc: “Nếu không có tiền thì đừng học đòi người giàu mua đồ xa xỉ. Đây không phải là thứ mà cô có thể mua được đâu, phụ nữ ấy mà, tuy nói ham hư danh là bản tính, nhưng cũng phải nhìn vào thực lực kinh tế của bản thân, nếu không, mù quáng đua đòi theo chạy theo hư danh có thể sẽ phải trả một cái giá rất đắt đấy. Tôi thấy cô cũng không phải người có tiền. Ai mà biết được cô đã phải bán dâm bao lâu mới tích được số tiền bốn tỷ rưỡi để mua dây chuyền cơ chứ? Chậc chậc, cô phải cẩn thận đấy, bán dâm lâu quá dễ bị mắc bệnh AIDS lắm.”
Khi nghe được nửa câu trước của Tào Tuyết Nhi, người xem ở xung quanh đều rất ngạc nhiên không hiểu sao lời nói của cô ta lại có lý như vậy, nhưng khi chuyển đề tài câu chuyện, châm biếm Đường Thiên là gái mại dâm thì lời này lại là một sự xúc phạm rất lớn đối với một người phụ nữ!
Mọi người xôn xao bàn tán, nhưng không ai tin vào lời Tào Tuyết Nhi nói, bởi vì Đường Thiên có khí chất cao quý, rõ ràng là được sống trong nhung lụa, làm sao có thể bán… bán dâm?
Trần Gia Bảo khẽ cau mày, chỉ nhìn thoáng qua cũng biết Đường Thiên rõ ràng là một người chưa có kinh nghiệm, lời nói của Tào Dịch Trân thật sự quá độc ác, khiến anh thấy không thích.
Đường Thiên cảm thấy bị xúc phạm nặng nề. Mặc dù nói trong làng giải trí vốn dĩ rất loạn, nhiều sao nữ nổi tiếng có ngoại hình đẹp đều là gái mại dâm cao cấp của giới nhà giàu, thế nhưng cô ấy vẫn luôn giữ mình trong sạch. Đừng nói là quy tắc ngầm, ngay cả những cuộc nhậu nhẹt của giới giàu có, cô cũng không bao giờ tham gia, cô có thể trở thành nữ minh tinh tuyến một trong nước như bây giờ là nhờ vào thực lực của chính mình.
Bây giờ nghe được lời Tào Tuyết Nhi nói, Đường Thiên lập tức nổi giận nói: “Nói vớ nói vẩn, mỗi đồng tôi tiêu đều là những đồng tiền sạch sẽ mà tôi dùng mồ hôi nước mắt của mình kiếm được. Cô hãy nhìn lại bản thân mình đi, ngủ với chồng, tiêu tiền của chồng, ngoại trừ việc cô có giấy đăng ký kết hôn, còn ai trong hai chúng ta lấy thân kiếm tiền? Biết đâu sau một thời gian nữa, giấy đăng ký kết hôn có thể trở thành giấy chứng nhận ly hôn!”
Nói xong, Đường Thiên chợt ngây người, hai ngày nữa cô ấy sẽ phải chủ động dụ dỗ anh Trần trong bữa tiệc, vậy chẳng phải cô ấy cũng là “lấy thân kiếm tiền? hay sao?”
Nghĩ đến điều này, Đường Thiên cảm thấy buồn.
Tào Tuyết Nhi biến sắc, sau đó giận tím mặt, bởi vì Đường Thiên đã nói đến nỗi đau của cô ta. Cô ta là vợ thứ ba của Quách Thành Công, với tính cách tham lam và dâm đãng của Quách Thành Công, ai biết được bao giờ cô ta sẽ bị đá? Cô ta lập tức thẹn quá hóa giận nói: “Giỏi lắm con điếm kia, mày dám mỉa mai tao, xem tao tát chết mày đây!”
Dứt lời, Tào Tuyết Nhi đột nhiên tiến lên hai bước, tát một cái lên mặt Đường Thiên!
Đường Thiên vốn dĩ đang hối hận, không ngờ Tào Tuyết Nhi nói tát là tát, đến lúc phản ứng lại thì đã quá muộn để tránh né, mặt lập tức biến sắc!
Khi Tào Tuyết Nhi sắp tát vào mặt Đường Thiên, đột nhiên, một bàn tay xuất hiện trước mắt của mọi người và nắm lấy cổ tay của Tào Tuyết Nhi ở giữa không trung, vì thế đã cứu được Đường Thiên.
Chính là Trần Gia Bảo!
Đường Thiên cứ tưởng mình sẽ bị tát, sợ tới mức vội vàng nhắm mắt lại, nhưng sau đó không thấy bị ăn tát, cô ấy lại mở mắt ra và nhìn sang bên cạnh. Nhận ra Trần Gia Bảo là bạn trai của Hàn Đông Vy, cô ấy lập tức vui mừng ngạc nhiên nói: “Là anh!”
Trần Gia Bảo mỉm cười với cô ấy, nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời.
Đường Thiên cảm thấy ấm áp và yên tâm hơn rất nhiều, cô ấy cảm kích nói: “Cám ơn.”
Trần Gia Bảo lắc đầu, tỏ vẻ không cần khách sáo, đồng thời tay hơi ra sức. Tào Tuyết Nhi biến sắc, chỉ cảm thấy một luồng lực mạnh kéo tới, bất giác lui về phía sau mấy bước.
Cổ tay Tào Tuyết Nhi đau đớn, trong lòng vừa sợ hãi vừa tức giận, mắng chửi: “Anh là cái thá gì mà đến làm anh hùng cứu mỹ nhân, chẳng lẽ anh là nhân tình của cô ta sao?”
Quách Thành Công cũng nhìn Trần Gia Bảo, quan sát anh từ trên xuống dưới, anh ta cảm thấy quen quen nhưng không thể nhớ nổi đã gặp ở đâu.
Sắc mặt Đường Thiên lại thay đổi, cả người cô ấy run lên vì tức giận.
Tào Tuyết Nhi cũng cho rằng Đường Thiên không mua nổi, trong lòng hả hê, châm chọc: “Nếu không có tiền thì đừng học đòi người giàu mua đồ xa xỉ. Đây không phải là thứ mà cô có thể mua được đâu, phụ nữ ấy mà, tuy nói ham hư danh là bản tính, nhưng cũng phải nhìn vào thực lực kinh tế của bản thân, nếu không, mù quáng đua đòi theo chạy theo hư danh có thể sẽ phải trả một cái giá rất đắt đấy. Tôi thấy cô cũng không phải người có tiền. Ai mà biết được cô đã phải bán dâm bao lâu mới tích được số tiền bốn tỷ rưỡi để mua dây chuyền cơ chứ? Chậc chậc, cô phải cẩn thận đấy, bán dâm lâu quá dễ bị mắc bệnh AIDS lắm.”
Khi nghe được nửa câu trước của Tào Tuyết Nhi, người xem ở xung quanh đều rất ngạc nhiên không hiểu sao lời nói của cô ta lại có lý như vậy, nhưng khi chuyển đề tài câu chuyện, châm biếm Đường Thiên là gái mại dâm thì lời này lại là một sự xúc phạm rất lớn đối với một người phụ nữ!
Mọi người xôn xao bàn tán, nhưng không ai tin vào lời Tào Tuyết Nhi nói, bởi vì Đường Thiên có khí chất cao quý, rõ ràng là được sống trong nhung lụa, làm sao có thể bán… bán dâm?
Trần Gia Bảo khẽ cau mày, chỉ nhìn thoáng qua cũng biết Đường Thiên rõ ràng là một người chưa có kinh nghiệm, lời nói của Tào Dịch Trân thật sự quá độc ác, khiến anh thấy không thích.
Đường Thiên cảm thấy bị xúc phạm nặng nề. Mặc dù nói trong làng giải trí vốn dĩ rất loạn, nhiều sao nữ nổi tiếng có ngoại hình đẹp đều là gái mại dâm cao cấp của giới nhà giàu, thế nhưng cô ấy vẫn luôn giữ mình trong sạch. Đừng nói là quy tắc ngầm, ngay cả những cuộc nhậu nhẹt của giới giàu có, cô cũng không bao giờ tham gia, cô có thể trở thành nữ minh tinh tuyến một trong nước như bây giờ là nhờ vào thực lực của chính mình.
Bây giờ nghe được lời Tào Tuyết Nhi nói, Đường Thiên lập tức nổi giận nói: “Nói vớ nói vẩn, mỗi đồng tôi tiêu đều là những đồng tiền sạch sẽ mà tôi dùng mồ hôi nước mắt của mình kiếm được. Cô hãy nhìn lại bản thân mình đi, ngủ với chồng, tiêu tiền của chồng, ngoại trừ việc cô có giấy đăng ký kết hôn, còn ai trong hai chúng ta lấy thân kiếm tiền? Biết đâu sau một thời gian nữa, giấy đăng ký kết hôn có thể trở thành giấy chứng nhận ly hôn!”
Nói xong, Đường Thiên chợt ngây người, hai ngày nữa cô ấy sẽ phải chủ động dụ dỗ anh Trần trong bữa tiệc, vậy chẳng phải cô ấy cũng là “lấy thân kiếm tiền? hay sao?”
Nghĩ đến điều này, Đường Thiên cảm thấy buồn.
Tào Tuyết Nhi biến sắc, sau đó giận tím mặt, bởi vì Đường Thiên đã nói đến nỗi đau của cô ta. Cô ta là vợ thứ ba của Quách Thành Công, với tính cách tham lam và dâm đãng của Quách Thành Công, ai biết được bao giờ cô ta sẽ bị đá? Cô ta lập tức thẹn quá hóa giận nói: “Giỏi lắm con điếm kia, mày dám mỉa mai tao, xem tao tát chết mày đây!”
Dứt lời, Tào Tuyết Nhi đột nhiên tiến lên hai bước, tát một cái lên mặt Đường Thiên!
Đường Thiên vốn dĩ đang hối hận, không ngờ Tào Tuyết Nhi nói tát là tát, đến lúc phản ứng lại thì đã quá muộn để tránh né, mặt lập tức biến sắc!
Khi Tào Tuyết Nhi sắp tát vào mặt Đường Thiên, đột nhiên, một bàn tay xuất hiện trước mắt của mọi người và nắm lấy cổ tay của Tào Tuyết Nhi ở giữa không trung, vì thế đã cứu được Đường Thiên.
Chính là Trần Gia Bảo!
Đường Thiên cứ tưởng mình sẽ bị tát, sợ tới mức vội vàng nhắm mắt lại, nhưng sau đó không thấy bị ăn tát, cô ấy lại mở mắt ra và nhìn sang bên cạnh. Nhận ra Trần Gia Bảo là bạn trai của Hàn Đông Vy, cô ấy lập tức vui mừng ngạc nhiên nói: “Là anh!”
Trần Gia Bảo mỉm cười với cô ấy, nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời.
Đường Thiên cảm thấy ấm áp và yên tâm hơn rất nhiều, cô ấy cảm kích nói: “Cám ơn.”
Trần Gia Bảo lắc đầu, tỏ vẻ không cần khách sáo, đồng thời tay hơi ra sức. Tào Tuyết Nhi biến sắc, chỉ cảm thấy một luồng lực mạnh kéo tới, bất giác lui về phía sau mấy bước.
Cổ tay Tào Tuyết Nhi đau đớn, trong lòng vừa sợ hãi vừa tức giận, mắng chửi: “Anh là cái thá gì mà đến làm anh hùng cứu mỹ nhân, chẳng lẽ anh là nhân tình của cô ta sao?”
Quách Thành Công cũng nhìn Trần Gia Bảo, quan sát anh từ trên xuống dưới, anh ta cảm thấy quen quen nhưng không thể nhớ nổi đã gặp ở đâu.
Sắc mặt Đường Thiên lại thay đổi, cả người cô ấy run lên vì tức giận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.