Chương 1595
Hoa Khôi
15/04/2022
Xem ra trong lòng Lưu Ly, quả nhiên anh cũng chiếm một vị trí quan trọng.
Trần Gia Bảo vui vẻ, có lẽ để theo đuổi được Lưu Ly chỉ cần trong một ngày!
Lưu Ly nhìn Trần Gia Bảo một cách khó hiểu, dường như là cô ta không biết vì sao Trần Gia Bảo lại vui vẻ như vậy, nói: “Tôi vô tình nghe thấy mâu thuẫn giữa anh và mười gia tộc lớn đứng đầu ở tỉnh Phú Thọ, thậm chí còn nghe nói ở núi Văn Hổ anh gặp phải rất nhiều cường giả và bị họ vây quanh tấn công, anh… Anh có bị thương chỗ nào không?”
Tuy rằng giọng điệu có chút bình thản, nhưng Trần Gia Bảo vẫn nghe ra ý quan tâm của Lưu Ly, trong lòng anh ấm áp, cười nói: “Tôi không sao, tuy rằng tình huống lúc ấy thực sự rất nguy hiểm, nhưng tôi chính là người biết Thiên Địa Nhân Tam Kiếm, trừ khi gặp phải một người có một chiêu đủ để giết tôi, nếu không, bất kể là ai giao đấu với tôi thì cũng đều vô ích.”
Lưu Ly nghe vậy thì gật gật đầu, cô ta chắc hẳn cũng có lòng tin vào “Liệt Địa Kiếm” của Trần Gia Bảo: “Nếu anh không sao, vậy tôi sẽ nói vào chuyện tìm kiếm trong chuyến đi lần này cho anh.”
“Được.” Trần Gia Bảo gật đầu cười nói, trong lòng anh dường như có chút thất vọng, thì ra Lưu Ly tìm mình là có chuyện quan trọng.
Lưu Ly thản nhiên nói: “Lần trước lúc chia tay, tôi đã nói rồi, chờ đến khi gặp lại, tôi sẽ tặng anh một món quà đặc biệt.”
“Tôi vẫn nhớ.” Tinh thần Trần Gia Bảo chấn động, chẳng lẽ Lưu Ly muốn tặng quà cho mình?
Anh nhớ rất rõ, lần trước Lưu Ly trực tiếp đưa cho Ngụy Nhã Huyên một quyển công pháp, đủ để cho người bình thường tu luyện tới cảnh giới tông sư, quà này không thể nói là không rộng lượng, hiện tại nếu chính miệng Lưu Ly nói ra món quà “đặc biệt” ấy. Trong lòng Trần Gia Bảo có một chút chờ mong.
Lưu Ly lại tiếp tục nói: “Tôi nhớ rõ anh chỉ biết nửa quyển phía trước của Thiên Hành Cửu Châm đúng không”
“Đúng vậy.” Trần Gia Bảo kinh ngạc nói: “Phải chăng món quà cô tặng, có liên quan đến ‘Thiên Hành Cửu Châm’?”
Lưu Ly gật đầu, nói: “Không sai, lần này ở bên ngoài tôi đã điều tra rất nhiều nơi, lại căn cứ vào thông tin thu được trước đó, cho nên cơ bản tôi có thể xác định vị trí phần sau của ‘Thiên Hành Cửu Châm’, hiện tại nó đang ở trong một gia tộc lớn của tỉnh Trung Thiên.”
Phần còn lại của cuốn “Thiên Hành Cửu Châm” xuất hiện, chuyện này đối với Trần Gia Bảo mà nói, thực sự là tin tốt vô cùng, thậm chí còn khiến anh vui vẻ hơn rất nhiều so với việc đạt được “Cảnh giới Tiên Thiên”!
Tuy rằng nửa quyển “Thiên Hành Cửu Châm” đã đủ để Trần Gia Bảo trở thành danh y lúc này, nhưng đối với anh mà nói, cái này còn lâu mới đủ, một khi anh học được phần sau của “Thiên Hành Cửu Châm”, sau đó kết hợp với sức mạnh của “Nửa Bước Truyền Kỳ” của anh lúc này, chẳng phải anh sẽ trở thành thánh y giỏi nhất thế giới sao, nói không chừng còn có thể đạt tới cảnh giới cao nhất của “người chết trắng xương”, ngay cả người chết cũng có thể cứu sống!
Trong lòng Trần Gia Bảo vui vẻ khó có thể tưởng tượng được, anh kích động nói: “Cảm ơn cô.”
Anh vốn định xử lý xong chuyện của Tỉnh Phú Thọ thì sẽ nhanh chóng đi đến tỉnh Trung Thiên để giải quyết rắc rối của nhà họ Tả, không ngờ ngay cả nửa phần sau của “Thiên Hành Cửu Châm” cũng ở Tỉnh Trung Thiên, thật sự là quá trùng hợp, đúng lúc hai chuyện này đến, anh có thể cùng giải quyết!
Lưu Ly lạnh nhạt cười, nói: “Anh cũng đừng vui vẻ quá sớm, tình huống của tỉnh Trung Thiên và hai tỉnh Hoà Bình và Phú Thọ hoàn toàn không giống nhau. Tỉnh Trung Thiên có thể nói là nơi bắt nguồn của võ thuật Việt Nam, có rất nhiều gia tộc lớn có võ công cao cường, không chỉ bên ngoài có rất nhiều gia tộc lớn có sức lực lớn mạnh về võ thuật, thậm chí còn có không ít cường giả cấp bậc đỉnh cao ẩn cư tu luyện, trong đó còn có rất nhiều cường giả lớn cấp cao mà đến cả tôi cũng phải nể sợ.”
Trần Gia Bảo nghe vậy thì sửng sốt, nói: “Cô chỉ thiếu một bước là có thể đến được “Cảnh giới Tiên Thiên” rồi, vậy mà ở Tỉnh Trung Thiên còn có cường giả có thể khiến cô kiêng kỵ?”
Trần Gia Bảo vui vẻ, có lẽ để theo đuổi được Lưu Ly chỉ cần trong một ngày!
Lưu Ly nhìn Trần Gia Bảo một cách khó hiểu, dường như là cô ta không biết vì sao Trần Gia Bảo lại vui vẻ như vậy, nói: “Tôi vô tình nghe thấy mâu thuẫn giữa anh và mười gia tộc lớn đứng đầu ở tỉnh Phú Thọ, thậm chí còn nghe nói ở núi Văn Hổ anh gặp phải rất nhiều cường giả và bị họ vây quanh tấn công, anh… Anh có bị thương chỗ nào không?”
Tuy rằng giọng điệu có chút bình thản, nhưng Trần Gia Bảo vẫn nghe ra ý quan tâm của Lưu Ly, trong lòng anh ấm áp, cười nói: “Tôi không sao, tuy rằng tình huống lúc ấy thực sự rất nguy hiểm, nhưng tôi chính là người biết Thiên Địa Nhân Tam Kiếm, trừ khi gặp phải một người có một chiêu đủ để giết tôi, nếu không, bất kể là ai giao đấu với tôi thì cũng đều vô ích.”
Lưu Ly nghe vậy thì gật gật đầu, cô ta chắc hẳn cũng có lòng tin vào “Liệt Địa Kiếm” của Trần Gia Bảo: “Nếu anh không sao, vậy tôi sẽ nói vào chuyện tìm kiếm trong chuyến đi lần này cho anh.”
“Được.” Trần Gia Bảo gật đầu cười nói, trong lòng anh dường như có chút thất vọng, thì ra Lưu Ly tìm mình là có chuyện quan trọng.
Lưu Ly thản nhiên nói: “Lần trước lúc chia tay, tôi đã nói rồi, chờ đến khi gặp lại, tôi sẽ tặng anh một món quà đặc biệt.”
“Tôi vẫn nhớ.” Tinh thần Trần Gia Bảo chấn động, chẳng lẽ Lưu Ly muốn tặng quà cho mình?
Anh nhớ rất rõ, lần trước Lưu Ly trực tiếp đưa cho Ngụy Nhã Huyên một quyển công pháp, đủ để cho người bình thường tu luyện tới cảnh giới tông sư, quà này không thể nói là không rộng lượng, hiện tại nếu chính miệng Lưu Ly nói ra món quà “đặc biệt” ấy. Trong lòng Trần Gia Bảo có một chút chờ mong.
Lưu Ly lại tiếp tục nói: “Tôi nhớ rõ anh chỉ biết nửa quyển phía trước của Thiên Hành Cửu Châm đúng không”
“Đúng vậy.” Trần Gia Bảo kinh ngạc nói: “Phải chăng món quà cô tặng, có liên quan đến ‘Thiên Hành Cửu Châm’?”
Lưu Ly gật đầu, nói: “Không sai, lần này ở bên ngoài tôi đã điều tra rất nhiều nơi, lại căn cứ vào thông tin thu được trước đó, cho nên cơ bản tôi có thể xác định vị trí phần sau của ‘Thiên Hành Cửu Châm’, hiện tại nó đang ở trong một gia tộc lớn của tỉnh Trung Thiên.”
Phần còn lại của cuốn “Thiên Hành Cửu Châm” xuất hiện, chuyện này đối với Trần Gia Bảo mà nói, thực sự là tin tốt vô cùng, thậm chí còn khiến anh vui vẻ hơn rất nhiều so với việc đạt được “Cảnh giới Tiên Thiên”!
Tuy rằng nửa quyển “Thiên Hành Cửu Châm” đã đủ để Trần Gia Bảo trở thành danh y lúc này, nhưng đối với anh mà nói, cái này còn lâu mới đủ, một khi anh học được phần sau của “Thiên Hành Cửu Châm”, sau đó kết hợp với sức mạnh của “Nửa Bước Truyền Kỳ” của anh lúc này, chẳng phải anh sẽ trở thành thánh y giỏi nhất thế giới sao, nói không chừng còn có thể đạt tới cảnh giới cao nhất của “người chết trắng xương”, ngay cả người chết cũng có thể cứu sống!
Trong lòng Trần Gia Bảo vui vẻ khó có thể tưởng tượng được, anh kích động nói: “Cảm ơn cô.”
Anh vốn định xử lý xong chuyện của Tỉnh Phú Thọ thì sẽ nhanh chóng đi đến tỉnh Trung Thiên để giải quyết rắc rối của nhà họ Tả, không ngờ ngay cả nửa phần sau của “Thiên Hành Cửu Châm” cũng ở Tỉnh Trung Thiên, thật sự là quá trùng hợp, đúng lúc hai chuyện này đến, anh có thể cùng giải quyết!
Lưu Ly lạnh nhạt cười, nói: “Anh cũng đừng vui vẻ quá sớm, tình huống của tỉnh Trung Thiên và hai tỉnh Hoà Bình và Phú Thọ hoàn toàn không giống nhau. Tỉnh Trung Thiên có thể nói là nơi bắt nguồn của võ thuật Việt Nam, có rất nhiều gia tộc lớn có võ công cao cường, không chỉ bên ngoài có rất nhiều gia tộc lớn có sức lực lớn mạnh về võ thuật, thậm chí còn có không ít cường giả cấp bậc đỉnh cao ẩn cư tu luyện, trong đó còn có rất nhiều cường giả lớn cấp cao mà đến cả tôi cũng phải nể sợ.”
Trần Gia Bảo nghe vậy thì sửng sốt, nói: “Cô chỉ thiếu một bước là có thể đến được “Cảnh giới Tiên Thiên” rồi, vậy mà ở Tỉnh Trung Thiên còn có cường giả có thể khiến cô kiêng kỵ?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.