Chương 1602
Hoa Khôi
15/04/2022
Vừa mới nói chuyện, trong sảnh lớn đã có không ít người gặp Trần Gia Bảo, nhận ra anh chính là vị anh Trần đàn
áp tỉnh Phú Thọ kia.
Chỉ là bọn họ sợ hãi uy danh của Trần Gia Bảo, không dám tiến lên nói chuyện, chỉ có thể vây xem từ phía xa xa, đồng thời bọn họ cũng đều nhìn thấy bộ dáng thân mật của Thượng Tiếu Vi và Trần Gia Bảo, trong lòng vừa khiếp sợ vừa hâm mộ, về sau nhà họ Thượng mượn uy thế của anh Trần, chắc chắn có thể trực tiếp nổi danh đứng đầu ở tỉnh Phú Thọ này rồi!
Trong phút chốc, đã có không ít người âm thầm suy nghĩ, có phải nên chủ động làm tốt mối quan hệ với nhà họ Thượng hay không?
Giờ phút này, Trần Gia Bảo vẫn đang ngồi ở trước bàn, tiện tay cầm lấy một món tráng miệng, đột nhiên nghe Nhậm Mộng Vũ nói: “Gia Bảo, Tiếu Vi là một cô gái tốt, hơn nữa bây giờ cô ta đối với anh vô cùng chân thành, tôi hy vọng sau này anh sẽ không làm những chuyện khiến cô ta tổn thương, nếu không, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh!”
Trần Gia Bảo cắn một miếng bánh tráng miệng, chỉ cảm thấy mềm mại ngọt ngào, đùa giỡn nói: “Cô muốn lấy thân phận cô chủ lớn của nhà họ Nhậm để uy hiếp tôi sao?”
“Không.” Nhậm Mộng Vũ lắc đầu, nghiêm mặt nói: “Tôi lấy thân phận bạn tốt, đưa ra lời khuyên với anh.”
“Ồ?” Trần Gia Bảo hơi kinh ngạc, hỏi: “Cô xác định, bây giờ chúng ta được tính là bạn tốt?”
“Không hẳn!” Nhậm Mộng Vũ nói chắc chắn như chặt sắt: “Tuy rằng tôi không muốn Tiếu Vi ở cùng một người như anh, thậm chí đến bây giờ đối với anh tôi cũng không hiểu lắm, nhưng nếu Tiếu Vi xác định anh là bạn trai của cô ta, mà tôi là bạn tốt của Tiếu Vi, thì tự nhiên tôi cũng sẽ coi anh là bạn tốt rồi.”
“Tuy rằng cô nể mặt Tiếu Vi, mới coi tôi là bạn tốt…” Trần Gia Bảo rất nghiêm túc nói: “Thế nhưng, tôi sẽ để ý đến chữ này, tôi cũng coi cô là bạn tốt của tôi.”
Cao Triết cười nhạo một tiếng, khinh thường nói: “Nghe ý tứ trong lời nói của anh, hình như được anh coi là bạn tốt, là một chuyện không hề dễ dàng, anh nghĩ anh coi Mộng Vũ là bạn tốt, thì có thể làm cho cô ta nghĩ tốt về anh sao?”
Nhậm Mộng Vũ nghe vậy thì nở nụ cười, không ngờ Trần Gia Bảo còn rất kiêu ngạo, ngông cuồng, nghe ý tứ của anh, giống như cô ta đã chiếm được bao nhiêu lợi thế.
“Đương nhiên có thể.” Trần Gia Bảo thản nhiên nói: “Nếu như tôi đoán không sai, giờ phút này, cô Mộng Vũ khẳng định đang lo lắng về tương lai của nhà họ Nhậm, sợ anh Trần sẽ khiến nhà họ Nhậm bị tiêu diệt, tôi nói đúng không?”
Nhậm Mộng Vũ giật mình, ban đầu cô ta vẫn cho rằng Trần Gia Bảo chỉ là một người bình thường không đáng để ý, không nghĩ tới Trần Gia Bảo lại có thể nói đúng những gì cô ta nghĩ trong lòng, kinh ngạc nói: “Anh nói không sai, đây đúng là những gì tôi lo lắng, không ngờ anh còn rất lợi hại, xem ra là lúc trước tôi đã đánh giá thấp anh.”
Cao Triết bĩu môi, khinh miệt nói: “Cái này có là gì? Hiện tại ân oán giữa anh Trần và mười gia tộc lớn đã sôi nổi trên khắp tỉnh Phú Thọ, nếu Trần Gia Bảo có thể đến tham dự bữa tiệc này, chứng minh anh ta cũng có nghe nói qua chuyện đó, cho dù anh ta có thể xuất hiện, cũng không có gì to tát, chẳng lẽ anh ta còn có thể thay đổi ý kiến của anh Trần, để anh Trần đối xử tốt với nhà họ Nhậm sao?”
Nhậm Mộng Vũ bừng tỉnh nhận ra, cảm thấy Cao Triết nói có phần đúng, cũng phải, Trần Gia Bảo chẳng qua chỉ nói ra một sự thật mọi người đều biết mà thôi, thực sự không có gì đáng chú ý.
“anh Trần có lẽ sẽ không đối xử tốt với nhà họ Nhậm, nhưng ít nhất, cũng không đuổi cùng giết tận, hơn nữa còn có thể làm cho nhà họ Nhậm sống cuộc sống bình thường…” Lúc Trần Gia Bảo nói tới đây, đột nhiên nhìn về phía Cao Triết, cố ý nói: “Chỉ là, có một số gia tộc sẽ không có vận may tốt như vậy.”
Sắc mặt Cao Triết biến đổi, lập tức cười khinh miệt, nói: “Anh hù dọa người khác ít thôi, nhìn bộ dáng anh nói những lời như vậy, người không biết còn tưởng anh chính là anh Trần đó.”
“Nói không chừng tôi chính là anh Trần thì sao?” Sắc mặt Trần Gia Bảo càng thêm đùa giỡn, nói: “Anh khiêu khích tôi như vậy, anh không sợ chứ?”
Cao Triết nghe vậy thì càng khinh miệt, nói: “Khoe khoang không tốt chút nào đâu, nếu anh là anh Trần, vậy thì tôi có thể sẽ là Ngọc Hoàng đại đế đấy.”
Trần Gia Bảo lạnh nhạt cười, thật ra dựa vào quan hệ giữa Cao Triết và Thượng Tiếu Vi, nếu Cao Triết xuống giọng nhận sai, có lẽ anh đã để cho nhà họ Cao một con đường lui, chỉ là cho dù anh đã để lộ thân phận của mình, mà Cao Triết lại không tin, thậm chí mỗi câu chữ anh ta nói ra đều khiêu khích anh, nếu Cao Triết không quý trọng cơ hội này, vậy thì nhất định số phận bi thảm của nhà họ Cao đẫ được quyết định rồi.
Chỉ là bọn họ sợ hãi uy danh của Trần Gia Bảo, không dám tiến lên nói chuyện, chỉ có thể vây xem từ phía xa xa, đồng thời bọn họ cũng đều nhìn thấy bộ dáng thân mật của Thượng Tiếu Vi và Trần Gia Bảo, trong lòng vừa khiếp sợ vừa hâm mộ, về sau nhà họ Thượng mượn uy thế của anh Trần, chắc chắn có thể trực tiếp nổi danh đứng đầu ở tỉnh Phú Thọ này rồi!
Trong phút chốc, đã có không ít người âm thầm suy nghĩ, có phải nên chủ động làm tốt mối quan hệ với nhà họ Thượng hay không?
Giờ phút này, Trần Gia Bảo vẫn đang ngồi ở trước bàn, tiện tay cầm lấy một món tráng miệng, đột nhiên nghe Nhậm Mộng Vũ nói: “Gia Bảo, Tiếu Vi là một cô gái tốt, hơn nữa bây giờ cô ta đối với anh vô cùng chân thành, tôi hy vọng sau này anh sẽ không làm những chuyện khiến cô ta tổn thương, nếu không, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh!”
Trần Gia Bảo cắn một miếng bánh tráng miệng, chỉ cảm thấy mềm mại ngọt ngào, đùa giỡn nói: “Cô muốn lấy thân phận cô chủ lớn của nhà họ Nhậm để uy hiếp tôi sao?”
“Không.” Nhậm Mộng Vũ lắc đầu, nghiêm mặt nói: “Tôi lấy thân phận bạn tốt, đưa ra lời khuyên với anh.”
“Ồ?” Trần Gia Bảo hơi kinh ngạc, hỏi: “Cô xác định, bây giờ chúng ta được tính là bạn tốt?”
“Không hẳn!” Nhậm Mộng Vũ nói chắc chắn như chặt sắt: “Tuy rằng tôi không muốn Tiếu Vi ở cùng một người như anh, thậm chí đến bây giờ đối với anh tôi cũng không hiểu lắm, nhưng nếu Tiếu Vi xác định anh là bạn trai của cô ta, mà tôi là bạn tốt của Tiếu Vi, thì tự nhiên tôi cũng sẽ coi anh là bạn tốt rồi.”
“Tuy rằng cô nể mặt Tiếu Vi, mới coi tôi là bạn tốt…” Trần Gia Bảo rất nghiêm túc nói: “Thế nhưng, tôi sẽ để ý đến chữ này, tôi cũng coi cô là bạn tốt của tôi.”
Cao Triết cười nhạo một tiếng, khinh thường nói: “Nghe ý tứ trong lời nói của anh, hình như được anh coi là bạn tốt, là một chuyện không hề dễ dàng, anh nghĩ anh coi Mộng Vũ là bạn tốt, thì có thể làm cho cô ta nghĩ tốt về anh sao?”
Nhậm Mộng Vũ nghe vậy thì nở nụ cười, không ngờ Trần Gia Bảo còn rất kiêu ngạo, ngông cuồng, nghe ý tứ của anh, giống như cô ta đã chiếm được bao nhiêu lợi thế.
“Đương nhiên có thể.” Trần Gia Bảo thản nhiên nói: “Nếu như tôi đoán không sai, giờ phút này, cô Mộng Vũ khẳng định đang lo lắng về tương lai của nhà họ Nhậm, sợ anh Trần sẽ khiến nhà họ Nhậm bị tiêu diệt, tôi nói đúng không?”
Nhậm Mộng Vũ giật mình, ban đầu cô ta vẫn cho rằng Trần Gia Bảo chỉ là một người bình thường không đáng để ý, không nghĩ tới Trần Gia Bảo lại có thể nói đúng những gì cô ta nghĩ trong lòng, kinh ngạc nói: “Anh nói không sai, đây đúng là những gì tôi lo lắng, không ngờ anh còn rất lợi hại, xem ra là lúc trước tôi đã đánh giá thấp anh.”
Cao Triết bĩu môi, khinh miệt nói: “Cái này có là gì? Hiện tại ân oán giữa anh Trần và mười gia tộc lớn đã sôi nổi trên khắp tỉnh Phú Thọ, nếu Trần Gia Bảo có thể đến tham dự bữa tiệc này, chứng minh anh ta cũng có nghe nói qua chuyện đó, cho dù anh ta có thể xuất hiện, cũng không có gì to tát, chẳng lẽ anh ta còn có thể thay đổi ý kiến của anh Trần, để anh Trần đối xử tốt với nhà họ Nhậm sao?”
Nhậm Mộng Vũ bừng tỉnh nhận ra, cảm thấy Cao Triết nói có phần đúng, cũng phải, Trần Gia Bảo chẳng qua chỉ nói ra một sự thật mọi người đều biết mà thôi, thực sự không có gì đáng chú ý.
“anh Trần có lẽ sẽ không đối xử tốt với nhà họ Nhậm, nhưng ít nhất, cũng không đuổi cùng giết tận, hơn nữa còn có thể làm cho nhà họ Nhậm sống cuộc sống bình thường…” Lúc Trần Gia Bảo nói tới đây, đột nhiên nhìn về phía Cao Triết, cố ý nói: “Chỉ là, có một số gia tộc sẽ không có vận may tốt như vậy.”
Sắc mặt Cao Triết biến đổi, lập tức cười khinh miệt, nói: “Anh hù dọa người khác ít thôi, nhìn bộ dáng anh nói những lời như vậy, người không biết còn tưởng anh chính là anh Trần đó.”
“Nói không chừng tôi chính là anh Trần thì sao?” Sắc mặt Trần Gia Bảo càng thêm đùa giỡn, nói: “Anh khiêu khích tôi như vậy, anh không sợ chứ?”
Cao Triết nghe vậy thì càng khinh miệt, nói: “Khoe khoang không tốt chút nào đâu, nếu anh là anh Trần, vậy thì tôi có thể sẽ là Ngọc Hoàng đại đế đấy.”
Trần Gia Bảo lạnh nhạt cười, thật ra dựa vào quan hệ giữa Cao Triết và Thượng Tiếu Vi, nếu Cao Triết xuống giọng nhận sai, có lẽ anh đã để cho nhà họ Cao một con đường lui, chỉ là cho dù anh đã để lộ thân phận của mình, mà Cao Triết lại không tin, thậm chí mỗi câu chữ anh ta nói ra đều khiêu khích anh, nếu Cao Triết không quý trọng cơ hội này, vậy thì nhất định số phận bi thảm của nhà họ Cao đẫ được quyết định rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.