Chương 1623
Hoa Khôi
15/04/2022
Trần Gia Bảo cười càng nồng đậm, đôi mắt liên tục quan sát trên cơ thể mềm mại nóng bỏng của Tiêu Ngọc Tuyết.
Tiêu Ngọc Tuyết càng thêm khẩn trương, Trần Gia Bảo sẽ không để cho cô làm người phụ nữ của anh chứ? Không được, tuyệt đối không được, nếu anh dám nhắc tới yêu cầu quá đáng như vậy, cho dù bây giờ là bữa tiệc, mình cũng phải đánh nhau, đánh Trần Gia Bảo một trận!
Đương nhiên, về phần có thể đánh lại Trần Gia Bảo hay không, cô cũng mặc kệ, tuyệt đối phải kiên quyết thể hiện thái độ của mình!
Trần Gia Bảo mở miệng cười nói: “Điều kiện của tôi là muốn cô…”
Tiêu Ngọc Tuyết bỗng nhiên mở to mắt, hai tay nắm chặt thành quyền, được rồi, Trần Gia Bảo quả nhiên là lưu manh, nhìn xem bà đây sẽ đánh chết anh!
Ngay khi Tiêu Ngọc Tuyết nhịn không được ra tay, Trần Gia Bảo tiếp tục nói: “Ngày mai cô giúp tôi nấu một bữa cơm trưa thịnh soạn.”
Tiêu Ngọc Tuyết đột nhiên sửng sốt, động tác chợt dừng lại, kinh ngạc nói: “Làm bữa cơm? Vậy là xong sao?”
“Đương nhiên, tôi rất tò mò, loại đồ ăn mà cô làm ra, đến tột cùng sẽ có mùi vị gì.”
Tiêu Ngọc Tuyết thở phào nhẹ nhõm, biết cô ta đã hiểu lầm Trần Gia Bảo, trong lòng dâng lên ba phần áy, cũng có ba phần thiện cảm, chân thành nói: “Ngày mai tôi nhất định sẽ nấu một bữa cơm trưa thịnh soạn cho anh.”
“Nhìn bộ dáng anh cô thoải mái hơn, chẳng lẽ cô cho rằng tôi sẽ nhân cơ hội uy hiếp cô làm người phụ nữ của tôi?” Trần Gia Bảo lại nhìn Tiêu Ngọc Tuyết một cái, tiếc hận nói: “Cô cũng đẹp rồi, đáng tiếc là một nữ võ sĩ, một chút nữ tính cũng không có, để cho cô làm người phụ nữ của tôi không khỏi quá nhàm chán rồi.”
Dám nói bà đây không có nữ tính, Trần Gia Bảo quả nhiên là một tên khốn nạn!
Tiêu Ngọc Tuyết nghe vậy thì vô cùng tức giận, thiếu chút nữa đánh người, trong lòng vừa mới dâng lên áy náy thoáng chốc tan thành mây khói.
“Khốn nạn như anh, anh mới là người không có nữ tính, cả nhà anh cũng không có nữ tính!” Tiêu Ngọc Tuyết điên cuồng nói.
“Tôi đường đường là đàn ông, không nữ tính mới là chuyện bình thường.” Trần Gia Bảo lộ ra sắc mặt thương hại, khẽ thở dài, nói: “Thật sự là đáng thương, luyện võ đã không hề nữ tính, ngay cả chỉ số thông minh cũng giảm xuống.”
“Anh thật vô sỉ…” Tiêu Ngọc Tuyết thiếu chút nữa đứng lên đánh anh.
Ngay khi cô nhịn không được muốn đứng lên cùng Trần Gia Bảo làm một trận, đột nhiên, cửa phòng khách quý mở ra, lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người ở đây.
Hàn Đông Vy, Liễu Thanh Vân và Ngụy Phong Lăng cùng nhau ra trước, trên mặt vô cùng khoái chí, có ý vui vẻ không che giấu được, có lẽ chuyện ký chuyển nhượng tài sản vô cùng thuận lợi.
Mà phía sau ba người, người của mười gia tộc lớn là Hoàng Văn Khánh, Cao Chí Kiệt thì sắc mặt khó coi, cả người dường như ngay cả một chút tinh khí thần cũng không có, nghĩ tới cũng đúng, những gia tộc lớn như bọn họ ở Tỉnh Phú Thọ vất vả làm việc mấy chục năm, thật khó khăn mới tích góp được, vậy mà lại phải dâng lên cho Trần Gia Bảo bằng cả hai tay, trong lòng bọn họ tự nhiên không dễ chịu.
Đương nhiên, điều duy nhất có thể làm cho bọn họ cảm thấy vui mừng chính là Trần Gia Bảo cũng không có đối với bọn họ đuổi cùng giết tận, thậm chí sau khi chuyển giao tài sản xong, bọn họ cũng có thể đạt được một khoản tiền, đủ để bảo đảm nửa đời sau quần áo không lo.
Hề Như Kiên cùng Nhậm Tông Quang ngược lại trong lòng khoái chí, so với kết quả của mấy gia tộc nhà họ Hoàng, nhà họ Cao, bọn họ quả thực không đã may mắn quá nhiều!
Tiêu Ngọc Tuyết càng thêm khẩn trương, Trần Gia Bảo sẽ không để cho cô làm người phụ nữ của anh chứ? Không được, tuyệt đối không được, nếu anh dám nhắc tới yêu cầu quá đáng như vậy, cho dù bây giờ là bữa tiệc, mình cũng phải đánh nhau, đánh Trần Gia Bảo một trận!
Đương nhiên, về phần có thể đánh lại Trần Gia Bảo hay không, cô cũng mặc kệ, tuyệt đối phải kiên quyết thể hiện thái độ của mình!
Trần Gia Bảo mở miệng cười nói: “Điều kiện của tôi là muốn cô…”
Tiêu Ngọc Tuyết bỗng nhiên mở to mắt, hai tay nắm chặt thành quyền, được rồi, Trần Gia Bảo quả nhiên là lưu manh, nhìn xem bà đây sẽ đánh chết anh!
Ngay khi Tiêu Ngọc Tuyết nhịn không được ra tay, Trần Gia Bảo tiếp tục nói: “Ngày mai cô giúp tôi nấu một bữa cơm trưa thịnh soạn.”
Tiêu Ngọc Tuyết đột nhiên sửng sốt, động tác chợt dừng lại, kinh ngạc nói: “Làm bữa cơm? Vậy là xong sao?”
“Đương nhiên, tôi rất tò mò, loại đồ ăn mà cô làm ra, đến tột cùng sẽ có mùi vị gì.”
Tiêu Ngọc Tuyết thở phào nhẹ nhõm, biết cô ta đã hiểu lầm Trần Gia Bảo, trong lòng dâng lên ba phần áy, cũng có ba phần thiện cảm, chân thành nói: “Ngày mai tôi nhất định sẽ nấu một bữa cơm trưa thịnh soạn cho anh.”
“Nhìn bộ dáng anh cô thoải mái hơn, chẳng lẽ cô cho rằng tôi sẽ nhân cơ hội uy hiếp cô làm người phụ nữ của tôi?” Trần Gia Bảo lại nhìn Tiêu Ngọc Tuyết một cái, tiếc hận nói: “Cô cũng đẹp rồi, đáng tiếc là một nữ võ sĩ, một chút nữ tính cũng không có, để cho cô làm người phụ nữ của tôi không khỏi quá nhàm chán rồi.”
Dám nói bà đây không có nữ tính, Trần Gia Bảo quả nhiên là một tên khốn nạn!
Tiêu Ngọc Tuyết nghe vậy thì vô cùng tức giận, thiếu chút nữa đánh người, trong lòng vừa mới dâng lên áy náy thoáng chốc tan thành mây khói.
“Khốn nạn như anh, anh mới là người không có nữ tính, cả nhà anh cũng không có nữ tính!” Tiêu Ngọc Tuyết điên cuồng nói.
“Tôi đường đường là đàn ông, không nữ tính mới là chuyện bình thường.” Trần Gia Bảo lộ ra sắc mặt thương hại, khẽ thở dài, nói: “Thật sự là đáng thương, luyện võ đã không hề nữ tính, ngay cả chỉ số thông minh cũng giảm xuống.”
“Anh thật vô sỉ…” Tiêu Ngọc Tuyết thiếu chút nữa đứng lên đánh anh.
Ngay khi cô nhịn không được muốn đứng lên cùng Trần Gia Bảo làm một trận, đột nhiên, cửa phòng khách quý mở ra, lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người ở đây.
Hàn Đông Vy, Liễu Thanh Vân và Ngụy Phong Lăng cùng nhau ra trước, trên mặt vô cùng khoái chí, có ý vui vẻ không che giấu được, có lẽ chuyện ký chuyển nhượng tài sản vô cùng thuận lợi.
Mà phía sau ba người, người của mười gia tộc lớn là Hoàng Văn Khánh, Cao Chí Kiệt thì sắc mặt khó coi, cả người dường như ngay cả một chút tinh khí thần cũng không có, nghĩ tới cũng đúng, những gia tộc lớn như bọn họ ở Tỉnh Phú Thọ vất vả làm việc mấy chục năm, thật khó khăn mới tích góp được, vậy mà lại phải dâng lên cho Trần Gia Bảo bằng cả hai tay, trong lòng bọn họ tự nhiên không dễ chịu.
Đương nhiên, điều duy nhất có thể làm cho bọn họ cảm thấy vui mừng chính là Trần Gia Bảo cũng không có đối với bọn họ đuổi cùng giết tận, thậm chí sau khi chuyển giao tài sản xong, bọn họ cũng có thể đạt được một khoản tiền, đủ để bảo đảm nửa đời sau quần áo không lo.
Hề Như Kiên cùng Nhậm Tông Quang ngược lại trong lòng khoái chí, so với kết quả của mấy gia tộc nhà họ Hoàng, nhà họ Cao, bọn họ quả thực không đã may mắn quá nhiều!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.