Chương 1818
Hoa Khôi
06/05/2022
Trên thực tế trong nội tâm cô đang mắng thầm, phì, Trần Gia Bảo là tên chó má.
Trần Gia Bảo kinh ngạc, người phụ nữ Hồng Yến Nhi này thật sự là co được dãn được, chẳng qua người phụ nữ xinh đẹp như cô ta mà cam chịu nuốt uất ức vào trong lòng, nghĩ có lẽ âm mưu của cô ta chắc chắnkhông nhỏ, nhân tiện nói: “Tôi đang mỉa mai cô mà cô còn cảm thấy cảm thấy tôi nam tính, nói như vậy…”
Đôi mắt Hồng Yến Nhi sáng lên, đúng vậy, không sai, mau nói tôi thích anh, sau đó tôi sẽ giả vờ hẹn hò với anh, lừa lấy phương pháp châm cứu của anh.
Nghĩ tới đây, khuôn mặt cô ta lập tức trở nên thẹn thùng, ánh mắt đưa tình, hai tay cầm góc áo, bộ dáng thiếu niên mới biết yêu làm người rung động.
Cô ta tin tưởng, Trần Gia Bảo chắc chắn sẽ bị mình mê hoặc.
“Nói như vậy, khẳng định cô là run M (kẻ cuồng ngược, thích được người khác đối xử tệ), người khác càng đối xử tệ với cô, cô càng thích thú.” Trần Gia Bảo chợt nhận ra, sau đó làm khuôn mặt tiếc nuối, lắc đầu nói: “Thiếu nữ như hoa như ngọc mà có khẩu vị thật nặng, đáng tiếc, đáng tiếc quá.”
Biểu cảm của Hồng Yến Nhi lập tức trở nên cứng đờ, cả người hóa đá tại chỗ.
Bà đây là run M? Bà đây thích chịu ngược đãi?
Hồng Yến Nhi suýt nữa phát điên, còn nhìn thấy vẻ mặt tiếc nuối của Trần Gia Bảo, cô ta muốn giết Trần Gia Bảo ngay lập tức.
“Ha.” Trần Gia Bảo khẽ cười một tiếng, đứng dậy đi ra ngoài cửa.
Hồng Yến Nhi lập tức phản ứng, không tức giận nữa, vội vàng đuổi theo ra sân, kéo cánh tay Trần Gia Bảo, nhẹ nhàng xoa vào bộ ngực sung mãn của mình, cười hì hì nói: “Gia Bảo, anh muốn đi đâu? Tôi đi với anh.”
Một mùi hương hoa mai thoang thoảng nhẹ nhàng phả vào mũi Trần Gia Bảo, lại thêm cơ thể của thiếu nữ mềm mại đầy đặn, Trần Gia Bảo không nhịn được sự rung động trong lòng, vừa đi ra ngoài sân, vừa nói: “Trời khuya trăng lên cao, cô nam quả nữ, cô không sợ tôi có ý xấu với cô?”
“Anh thử xem, ai sợ ai?” Hồng Yến Nhi ưỡn ngực một cái, lập tức cảm giác đè ép trước ngực nặng hơn, gương mặt xinh đẹp của Hồng Yến Nhi ửng đỏ.
Mặc dù ngượng ngùng, nhưng cô ta vẫn có thể chấp nhận ranh giới cuối cùng này, chỉ cần không để Trần Gia Bảo thật sự giở trò gì là được.
Trần Gia Bảo lắc đầu, Hồng Yến Nhi, người phụ nữ này đúng là yêu tinh, nếu ở cổ đại chắc chắn cô ta là hồng nhan họa thủy hại nước hại dân.
“Hì hì.” Hồng Yến Nhi cười nói: “Đúng rồi, hôm nay y thuật của anh thật thần kỳ, vậy mà có thể khiến cho Vũ Soái cải lão hoàn đồng, rốt cuộc là phương pháp châm cứu gì vậy, anh nói cho tôi biết có được hay không?”
“Không được.” Trần Gia Bảo không chút do dự, nói: “Đây là bí mật.”
“Đáng ghét, vậy bây giờ anh muốn đi đâu?”
“Đi dạo thôi, tùy tâm trạng, đi tới đâu tính tới đó.”
“Vậy tôi đi dạo với anh được không?”
“Không được.”
“Đáng ghét, tôi chỉ muốn đi theo anh, đúng rồi, anh là người nơi nào?”
“Không thể trả lời.”
“Bây giờ chúng ta có được coi như hẹn hò không?:
“Không được.”
Trần Gia Bảo kinh ngạc, người phụ nữ Hồng Yến Nhi này thật sự là co được dãn được, chẳng qua người phụ nữ xinh đẹp như cô ta mà cam chịu nuốt uất ức vào trong lòng, nghĩ có lẽ âm mưu của cô ta chắc chắnkhông nhỏ, nhân tiện nói: “Tôi đang mỉa mai cô mà cô còn cảm thấy cảm thấy tôi nam tính, nói như vậy…”
Đôi mắt Hồng Yến Nhi sáng lên, đúng vậy, không sai, mau nói tôi thích anh, sau đó tôi sẽ giả vờ hẹn hò với anh, lừa lấy phương pháp châm cứu của anh.
Nghĩ tới đây, khuôn mặt cô ta lập tức trở nên thẹn thùng, ánh mắt đưa tình, hai tay cầm góc áo, bộ dáng thiếu niên mới biết yêu làm người rung động.
Cô ta tin tưởng, Trần Gia Bảo chắc chắn sẽ bị mình mê hoặc.
“Nói như vậy, khẳng định cô là run M (kẻ cuồng ngược, thích được người khác đối xử tệ), người khác càng đối xử tệ với cô, cô càng thích thú.” Trần Gia Bảo chợt nhận ra, sau đó làm khuôn mặt tiếc nuối, lắc đầu nói: “Thiếu nữ như hoa như ngọc mà có khẩu vị thật nặng, đáng tiếc, đáng tiếc quá.”
Biểu cảm của Hồng Yến Nhi lập tức trở nên cứng đờ, cả người hóa đá tại chỗ.
Bà đây là run M? Bà đây thích chịu ngược đãi?
Hồng Yến Nhi suýt nữa phát điên, còn nhìn thấy vẻ mặt tiếc nuối của Trần Gia Bảo, cô ta muốn giết Trần Gia Bảo ngay lập tức.
“Ha.” Trần Gia Bảo khẽ cười một tiếng, đứng dậy đi ra ngoài cửa.
Hồng Yến Nhi lập tức phản ứng, không tức giận nữa, vội vàng đuổi theo ra sân, kéo cánh tay Trần Gia Bảo, nhẹ nhàng xoa vào bộ ngực sung mãn của mình, cười hì hì nói: “Gia Bảo, anh muốn đi đâu? Tôi đi với anh.”
Một mùi hương hoa mai thoang thoảng nhẹ nhàng phả vào mũi Trần Gia Bảo, lại thêm cơ thể của thiếu nữ mềm mại đầy đặn, Trần Gia Bảo không nhịn được sự rung động trong lòng, vừa đi ra ngoài sân, vừa nói: “Trời khuya trăng lên cao, cô nam quả nữ, cô không sợ tôi có ý xấu với cô?”
“Anh thử xem, ai sợ ai?” Hồng Yến Nhi ưỡn ngực một cái, lập tức cảm giác đè ép trước ngực nặng hơn, gương mặt xinh đẹp của Hồng Yến Nhi ửng đỏ.
Mặc dù ngượng ngùng, nhưng cô ta vẫn có thể chấp nhận ranh giới cuối cùng này, chỉ cần không để Trần Gia Bảo thật sự giở trò gì là được.
Trần Gia Bảo lắc đầu, Hồng Yến Nhi, người phụ nữ này đúng là yêu tinh, nếu ở cổ đại chắc chắn cô ta là hồng nhan họa thủy hại nước hại dân.
“Hì hì.” Hồng Yến Nhi cười nói: “Đúng rồi, hôm nay y thuật của anh thật thần kỳ, vậy mà có thể khiến cho Vũ Soái cải lão hoàn đồng, rốt cuộc là phương pháp châm cứu gì vậy, anh nói cho tôi biết có được hay không?”
“Không được.” Trần Gia Bảo không chút do dự, nói: “Đây là bí mật.”
“Đáng ghét, vậy bây giờ anh muốn đi đâu?”
“Đi dạo thôi, tùy tâm trạng, đi tới đâu tính tới đó.”
“Vậy tôi đi dạo với anh được không?”
“Không được.”
“Đáng ghét, tôi chỉ muốn đi theo anh, đúng rồi, anh là người nơi nào?”
“Không thể trả lời.”
“Bây giờ chúng ta có được coi như hẹn hò không?:
“Không được.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.