Chương 1822
Hoa Khôi
06/05/2022
Hồng Yến Nhi cảm thấy vô cùng sợ hãi, nhưng bề ngoài lại không dám
thể hiện chút khác thường nào, cô ta lại cao giọng: “Lâm Cao Tuấn, mày
có phải tên ngốc không, mày đừng quên, nơi này là đất của nhà họ Vũ, nếu để người nhà họ Vũ phát hiện ra mày ở đây gây rắc rối, nhà họ Vũ tuyệt
đối sẽ không bỏ qua cho mày đâu.”
Lâm Cao Tuấn cười ha hả, anh ta nói: “Cô muốn đem người nhà họ Vũ ra dọa tôi sợ sao, thật sự là khờ dại mà, nơi này hẻo lánh như vậy, cho dù cô có kêu khản cổ, cũng không có ai ở nhà họ Vũ nghe thấy đâu, nếu như cô biết thức thời, ngoan ngoãn nghe lời tôi đi, chủ động ngủ với tôi, nói không chừng tôi sẽ cho cô ít phải chịu khổ thân xác.”
Hồng Yến Nhi tức giận đến phát run, cô giận dữ nói: “Khốn kiếp, mày đừng quên, nhà họ Hồng chúng tao không phải dễ chọc vào, nếu mày dám trêu chọc tao, chờ khi tao xuống núi, sẽ dẫn người nhà họ Hồng tìm mày trả thù!”
“Cô đang thật lòng nhắc nhở tôi đó hả.” Lâm Cao Tuấn vừa đánh giá cơ thể mềm mại của Hồng Yến Nhi, vừa nói: “Vốn dĩ tôi muốn cô từ nay về sau trở thành người phụ nữ của tôi, nhưng cô đã muốn trả thù tôi, vậy thì tôi phải vùi hoa dập liễu, đợi sau đêm nay tôi thưởng thức cô, sau đó tôi sẽ ném cô xuống núi cho sói ăn, đến lúc đó có ai biết là tôi làm?”
“Mày… Mày sẽ không được chết tử tế đâu!” Hồng Yến Nhi tuyệt vọng hét lên, cô ta trừng mắt nhìn Trần Gia Bảo, nếu không phải tại anh đưa cô ta đến nơi hẻo lánh này, làm sao cô ta có thể rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm như thế này?
Nhưng ngay sau đó, ánh mắt cô ta trở nên dịu dàng, cô ta đánh nhẹ vào Trần Gia Bảo, nhỏ giọng nói: “Tôi căn bản không phải đối thủ của bọn họ, hiện tại tình huống vô cùng nguy hiểm, nếu anh ở lại nơi này, Lâm Cao Tuấn chắc chắn sẽ giết anh bịt miệng, tốt xấu gì thì tôi cũng là người luyện võ, tôi có thể cầm chân họ một thời gian. Nếu anh có thể thuận lợi trốn thoát, hãy đi tìm Khương Ngọc, bảo cô ấy đến cứu tôi, nếu… nếu anh không thể thoát được, tôi sẽ cắn lưỡi tự tử, bảo toàn sự trong sạch của bản thân, cùng anh chết chung một chỗ.”
Trong lòng Trần Gia Bảo cảm thấy vô cùng kinh ngạc, trong tình cảnh vô cùng nguy hiểm như vậy mà Hồng Yến Nhi vẫn nghĩ đến anh, điều này khiến cái nhìn của anh đối với Hồng Yến Nhi thay đổi nhiều, anh nói: “Yên tâm đi, đừng lo cho tôi, chúng ta không chết được đâu.”
Hồng Yến Nhi còn nghĩ rằng Trần Gia Bảo đang an ủi mình, cô ta miễn cưỡng cười cười, nói: “Tuy rằng anh có nhiều lúc rất đáng ghét, chọc tôi tức giận, khiến tôi muốn giết anh, nhưng mà… nếu về sau còn có cơ hội, nói không chừng… nói không chừng tôi sẽ thật sự thích anh.”
“Chết đến nơi rồi, các người còn to nhỏ cái gì thế?” Lâm Cao Tuấn thấy Hồng Yến Nhi và Trần Gia Bảo thì thầm với nhau, trong mắt hiện lên sự ghen ghét, anh ta nói: “Yến Nhi, rốt cuộc cô đã suy nghĩ thông suốt chưa, rốt cuộc cô chủ động hầu hạ tôi, hay là để tôi làm hại cô sau khi cưỡng đoạt cô?”
Hồng Yến Nhi giận dữ mắng nhiếc: “Muốn tao chủ động với mày hả, mày đừng mơ giữa ban ngày nữa, mày không soi gương xem lại bản thân mày đi, xứng với tao hả? Tao có ngủ với heo với chó, mày cũng đừng mơ đụng vào chỉ một sợi tóc của tao.”
Sắc mặt của Lâm Cao Tuấn trở nên u ám, anh ta nói: “Nếu cô đã nói như vậy, Yến Nhi à, cô đừng trách tôi ra tay vô tình.”
Dứt lời, Lâm Cao Tuấn tiến về phía Hồng Yến Nhi, cùng lúc đó, hai người đứng hai bên cũng áp sát Hồng Yến Nhi và Trần Gia Bảo.
Ba người theo ba hướng tạo thành thế kiềng ba chân.
Gương mặt xinh đẹp của Hồng Yến Nhi trở nên tái nhợt, thực lực của ba người này đều là “Thông U Kỳ”, ngàn vạn lần cô ta không phải đối thủ của bọn họ, vì vậy cô ta cắn răng, nhanh chóng quyết định, nói với Trần Gia Bảo: “Chú ý nhé, tôi chủ động ra tay với bọn họ, anh nhân cơ hội này chạy thật nhanh…”
Đột nhiên, cô ta còn chưa nói xong thì Trần Gia Bảo đã xông về phía trước.
Hồng Yến Nhi giật mình, không thể nào, cô ta còn chưa kịp kéo dài thời gian, tại sao Trần Gia Bảo… Tại sao Trần Gia Bảo đã vội vàng bỏ chạy, nếu không có cô ta hỗ trợ, Lâm Cao Tuấn có thể một đấm đánh chết Trần Gia Bảo.
Lâm Cao Tuấn cười ha hả, anh ta nói: “Cô muốn đem người nhà họ Vũ ra dọa tôi sợ sao, thật sự là khờ dại mà, nơi này hẻo lánh như vậy, cho dù cô có kêu khản cổ, cũng không có ai ở nhà họ Vũ nghe thấy đâu, nếu như cô biết thức thời, ngoan ngoãn nghe lời tôi đi, chủ động ngủ với tôi, nói không chừng tôi sẽ cho cô ít phải chịu khổ thân xác.”
Hồng Yến Nhi tức giận đến phát run, cô giận dữ nói: “Khốn kiếp, mày đừng quên, nhà họ Hồng chúng tao không phải dễ chọc vào, nếu mày dám trêu chọc tao, chờ khi tao xuống núi, sẽ dẫn người nhà họ Hồng tìm mày trả thù!”
“Cô đang thật lòng nhắc nhở tôi đó hả.” Lâm Cao Tuấn vừa đánh giá cơ thể mềm mại của Hồng Yến Nhi, vừa nói: “Vốn dĩ tôi muốn cô từ nay về sau trở thành người phụ nữ của tôi, nhưng cô đã muốn trả thù tôi, vậy thì tôi phải vùi hoa dập liễu, đợi sau đêm nay tôi thưởng thức cô, sau đó tôi sẽ ném cô xuống núi cho sói ăn, đến lúc đó có ai biết là tôi làm?”
“Mày… Mày sẽ không được chết tử tế đâu!” Hồng Yến Nhi tuyệt vọng hét lên, cô ta trừng mắt nhìn Trần Gia Bảo, nếu không phải tại anh đưa cô ta đến nơi hẻo lánh này, làm sao cô ta có thể rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm như thế này?
Nhưng ngay sau đó, ánh mắt cô ta trở nên dịu dàng, cô ta đánh nhẹ vào Trần Gia Bảo, nhỏ giọng nói: “Tôi căn bản không phải đối thủ của bọn họ, hiện tại tình huống vô cùng nguy hiểm, nếu anh ở lại nơi này, Lâm Cao Tuấn chắc chắn sẽ giết anh bịt miệng, tốt xấu gì thì tôi cũng là người luyện võ, tôi có thể cầm chân họ một thời gian. Nếu anh có thể thuận lợi trốn thoát, hãy đi tìm Khương Ngọc, bảo cô ấy đến cứu tôi, nếu… nếu anh không thể thoát được, tôi sẽ cắn lưỡi tự tử, bảo toàn sự trong sạch của bản thân, cùng anh chết chung một chỗ.”
Trong lòng Trần Gia Bảo cảm thấy vô cùng kinh ngạc, trong tình cảnh vô cùng nguy hiểm như vậy mà Hồng Yến Nhi vẫn nghĩ đến anh, điều này khiến cái nhìn của anh đối với Hồng Yến Nhi thay đổi nhiều, anh nói: “Yên tâm đi, đừng lo cho tôi, chúng ta không chết được đâu.”
Hồng Yến Nhi còn nghĩ rằng Trần Gia Bảo đang an ủi mình, cô ta miễn cưỡng cười cười, nói: “Tuy rằng anh có nhiều lúc rất đáng ghét, chọc tôi tức giận, khiến tôi muốn giết anh, nhưng mà… nếu về sau còn có cơ hội, nói không chừng… nói không chừng tôi sẽ thật sự thích anh.”
“Chết đến nơi rồi, các người còn to nhỏ cái gì thế?” Lâm Cao Tuấn thấy Hồng Yến Nhi và Trần Gia Bảo thì thầm với nhau, trong mắt hiện lên sự ghen ghét, anh ta nói: “Yến Nhi, rốt cuộc cô đã suy nghĩ thông suốt chưa, rốt cuộc cô chủ động hầu hạ tôi, hay là để tôi làm hại cô sau khi cưỡng đoạt cô?”
Hồng Yến Nhi giận dữ mắng nhiếc: “Muốn tao chủ động với mày hả, mày đừng mơ giữa ban ngày nữa, mày không soi gương xem lại bản thân mày đi, xứng với tao hả? Tao có ngủ với heo với chó, mày cũng đừng mơ đụng vào chỉ một sợi tóc của tao.”
Sắc mặt của Lâm Cao Tuấn trở nên u ám, anh ta nói: “Nếu cô đã nói như vậy, Yến Nhi à, cô đừng trách tôi ra tay vô tình.”
Dứt lời, Lâm Cao Tuấn tiến về phía Hồng Yến Nhi, cùng lúc đó, hai người đứng hai bên cũng áp sát Hồng Yến Nhi và Trần Gia Bảo.
Ba người theo ba hướng tạo thành thế kiềng ba chân.
Gương mặt xinh đẹp của Hồng Yến Nhi trở nên tái nhợt, thực lực của ba người này đều là “Thông U Kỳ”, ngàn vạn lần cô ta không phải đối thủ của bọn họ, vì vậy cô ta cắn răng, nhanh chóng quyết định, nói với Trần Gia Bảo: “Chú ý nhé, tôi chủ động ra tay với bọn họ, anh nhân cơ hội này chạy thật nhanh…”
Đột nhiên, cô ta còn chưa nói xong thì Trần Gia Bảo đã xông về phía trước.
Hồng Yến Nhi giật mình, không thể nào, cô ta còn chưa kịp kéo dài thời gian, tại sao Trần Gia Bảo… Tại sao Trần Gia Bảo đã vội vàng bỏ chạy, nếu không có cô ta hỗ trợ, Lâm Cao Tuấn có thể một đấm đánh chết Trần Gia Bảo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.