Cực Phẩm Thần Y

Chương 1856

Hoa Khôi

06/05/2022

Huy hoàng, rực rỡ, kiên cường, chính trực, tôi Vũ Thanh Ninh mặc dù chỉ là thân phận nữ nhi, lại cũng có cốt khí kiên cường, chính trực, không thèm lợi dụng lúc người ta gặp nguy hiểm, chiếc chăn giường này cũng chỉ là vì bảo đảm cuộc cá cược này diễn ra công bằng, cũng là vì bảo vệ danh tiếng của nhà họ Vũ chúng tôi, vì vậy anh cũng không cần phải cảm ơn tôi, bởi vì nếu không có cuộc cá cược này, Trần Gia Bảo anh dù chết hay sống, cũng không có liên quan đến tôi.”

Nói dứt lời, Vũ Thanh Ninh bước đi, lướt đi xa dần.

“Người con gái này thật đúng là có cá tính.” Trần Gia Bảo lắc đầu mỉm cười, sờ lấy chiếc chăn, chỉ cảm thấy nó xù xù lại mềm mại, hơn nữa mơ mơ hồ hồ truyền đến một mùi hương dễ chịu, xem ra chắc chắn như những lời Vũ Thanh Ninh nói, đây là một chiếc chăn mới.

“Bỏ đi, tôi Trần Gia Bảo nhận tấm lòng của cô, sau này nếu có một ngày thực sự có đối đầu với nhà họ Vũ, tôi Trần Gia Bảo sẽ đặc biệt giơ cao đánh khẽ một lần.”

Trần Gia Bảo trong lòng thông suốt không ít, từ trong hai lớp chăn ấy tìm thấy một cái bao tải sạch sẽ, anh ấy liền đặt toàn bộ dược liệu vào trong.

Tiếp theo đó, anh ấy đặt chiếc chăn bên cạnh, rồi lại ngồi thiền tiếp tục tu luyện, rất nhanh, một linh đài kỳ ảo, bản thân tự động thu nhận các linh khí xung quanh.

Một đêm yên ắng, đến ngày thứ hai, mặt trời mọc lên, ánh sáng loa tỏa vạn trượng.

Sau khi Trần Gia Bảo mở mắt đứng dậy, khạc ra những khí bẩn, sau khi khạc ra liền cảm thấy tinh thần sảng khoái, tu vi dần dần lại mạnh thêm một phần, không khỏi vui mừng khôn xiết: “Không hổ là một nơi linh khí dồi dào, bắt đầu tu luyện đã thành công một nửa, nếu có thể thường xuyên tu luyện ở đây, e là chưa tới ba năm rưỡi, thì có thể thật sự đột phá đến “Cảnh giới truyền kỳ”.”

Tâm trạng của Trần Gia Bảo giờ đây rất tốt, chỉ thấy ánh sáng mặt trời mới vừa nhô lên ánh sáng đã truyền vạn dặm, đẹp nguy nga tráng lệ.

Trong rừng cây truyền đến hàng loạt tiếng bước chân, Vũ Vân Đình dẫn theo Vũ Thanh Ninh bước đến, sau khi nhìn thấy Trần Gia Bảo, Vũ Vân Đình liền “Ồ” lên một tiếng với vẻ mặt kinh ngạc, sải bước bước về phía trước, trong khoảng năm sáu bước, thì còn cách khoảng mấy chục mét nữa thì đến trước mặt Trần Gia Bảo, vẻ mặt ngạc nhiên nói: “Thần thái của cậu hồng hào, cặp mắt ẩn hàm kim quang, tiểu tử nhà cậu trong một đêm, tu vi hình như lại tăng lên rất nhiều nhỉ?”



Trần Gia Bảo nhún nhún vai, khiêm tốn nói: “Tôi cũng không ngờ đến, đêm qua chỉ đơn thuần là ngồi thiền mà thôi, ai biết được ngồi một lát, tu vi tự nhiên tăng lên rất nhiều, tôi cũng không còn cách nào nữa.”

Chỉ ngồi thiền mà tự động tu vi tăng lên sao?

Vũ Vân Đình khóe mắt cứ giật giật một hồi, câu nói này của Trần Gia Bảo thật sự thiếu lý lẽ mà, người khác tu luyện, ai không phải trải qua sau một thời gian nỗ lực trải nắng dầm mưa mới có thể có được một chút tiến bộ? Trần Gia Bảo tuổi còn trẻ, chẳng những tu vi cao thâm, võ thuật huyền diệu, hơn nữa bắt đầu tu luyện lại dễ dàng như vậy, khốn khiếp, thật sự khiến người ta tức chết mà.

“Buổi sáng tuyệt vời như vậy, tâm trạng của tôi bị tiểu tử cậu phá hủy hết rồi, đi đi đi, cùng tôi đến vách đá uống rượu, hôm nay tôi bắt buộc phải chuốc say cậu.”

Vũ Vân Đình phùng mang trợn mắt, không khỏi giải thích lôi Trần Gia Bảo đi uống rượu.

Vũ Thanh Ninh vội vàng đi theo, trong lòng cũng không khỏi kinh ngạc, không ngờ được trong một đêm, tu vi của Trần Gia Bảo lại có thể tăng cao như vậy, đây chắc chắn là việc người có thể làm sao?

Cô ta lại còn tò mò về Trần Gia Bảo nhiều hơn.

Đột nhiên, khóe mắt cô ta nhìn chiếc chăn tối qua cô ta đem đến đưa cho Trần Gia Bảo, anh vẫn không động đến chiếc chăn đó, nó vẫn còn nguyên như vậy, quả nhiên Trần Gia Bảo không hề nhận tấm lòng của cô ta.

“Tôi thật sự có lòng tốt mà bị anh xem là lòng lang dạ thú!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cực Phẩm Thần Y

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook