Chương 1860
Hoa Khôi
06/05/2022
Sau khi suy nghĩ đi suy nghĩ lại thì Bạch Văn dùng tiền mua chuộc một học trò của nhà họ Vũ, mới sáng sớm thì đã tiến cử anh ta cho Vũ Hoàng
Việt, dự định sẽ nói với Vũ Hoàng Việt về chuyện của Trần Gia Bảo, khiến cho nhà họ Vũ phải ra mắt đối phó với lại Trần Gia Bảo, lúc này mới có
một màn kịch thú vị.
Chỉ là sau khi đến hậu hoa viên, Vũ Hoàng Việt cứ luôn câu cá, Bạch Văn mặc dù rất sốt ruột, nhưng lại không dám lên tiếng làm phiền.
Một lát sau, Vũ Hoàng Việt tiện tay vứt đi cần câu cá, vẻ mặt đầy khó chịu nói: “Lão gia không phải là muốn tôi câu cá hay sao, nói là rèn luyện tính kiên nhẫn của tôi, hứ, một chút mồi câu cũng không có, còn không bằng để cho một cô học trò đứng trước mắt tôi cởi quần áo, xem thử tôi có thể nhẫn nhịn đến lúc nào, phương pháp rèn luyện này tuyệt đối còn mạnh hơn cả câu cá.”
Nói dứt lời, Vũ Hoàng Việt duỗi người ra, lúc này mới chú ý đến Bạch Văn đứng ở chỗ không xa.
Anh ta đi tới đình nghỉ mát, đi qua cái hành lang màu đỏ, ngồi trên một cái ghế làm bằng cây mây, tiện tay cầm lấy uống vài ngụm trà nóng từ sớm đã pha sẵn để bên cạnh, lúc này mới quan sát đến Bạch Văn, nói: “Chính là anh muốn gặp tôi?”
Bạch Văn nịnh bợ trả lời: “Xin chào, Vũ thiếu gia, tôi là Bạch Văn của nhà họ Bạch ở thành phố Văn Minh, ông nội của tôi Bạch Thần Duy từng đến núi Vụ Ẩn để xin thuốc …”
Vũ Hoàng Viết phất tay một cái, chau mày nói: “Nói trực tiếp chuyện chính đi, tôi nghe người nói, anh có một chuyện quan trọng muốn nói với tôi, hơn nữa còn là chuyện liên quan đến sự tồn vọng sống chết của nhà họ Vũ chúng tôi?”
“Không sai, không sai.” Bạch Văn lập tức nói chuyện của Trần Gia Bảo, cuối cùng nói: “Mục đích của Trần Gia Bảo đến núi Vụ Ẩn tuyệt đối không phải đơn giản, nói không chừng là đến vì loại vật phẩm trân quý nào đó của nhà họ Vũ, hơn nữa thực lực của Trần Gia Bảo rất mạnh, ngay cả khi hai vị cường giả “Nửa bước Truyền Kỳ” liên thủ, cũng đều chết dưới tay của anh ta, một khi Trần Gia Bảo có ý đồ quấy rối ở nhà họ Vũ, nói không chừng nhà họ Vũ sẽ thua thiệt lớn, vì vậy hi vọng Vũ thiếu gia có thể ra tay trước để chiếm thế thượng phong, mời được những cường giả trên núi, làm thịt Trần Gia Bảo!”
Vũ Hoàng Việt lập tức ngồi lên, trong mắt anh ta lóe lên một ánh sáng vô hình, hoài nghi nói: “Người anh nói là Trần Gia Bảo, nhưng anh ta là người được sắp xếp vào ở trong Thiên Trúc Viện mà?”
“Không sai, chính là anh ta.”
Vũ Hoàng Việt vẻ mặt bắt đầu sợ hãi, nói: “Anh nói thực lực của anh ta rất mạnh, có hai vị cường giả “Nửa bước Truyền Kỳ” đều chết trong tay anh ta sao?”
“Đúng đúng, đây là tôi tận mắt nhìn thấy.”
Vũ Hoàng Việt chân mày chau lại: “Anh còn nói Trần Gia Bảo muốn làm loạn nhà họ Vũ chúng tôi?”
“Không sai, Trần Gia Bảo người này lòng lang dạ sói, dụng ý của anh ta đến nhà họ Vũ không phải tốt lành gì!”
Vũ Hoàng Việt giữa hai chân mày của anh ta hiện lên nét giận dữ, lập tức đứng lên, cao giọng nói: “Người đâu!”
Rầm rầm rầm những âm thanh dội lại, chí ít cũng khoảng mười người vây xung quanh.
Sắc mặt của Bạch Văn rất hớn hở đắc ý, xem ra Vũ Hoàng Việt muốn ra tay với Trần Gia Bảo rồi.
“Đánh chết anh ta cho tôi!” Vũ Hoàng Việt một phát đá vào bụng của Bạch Văn, đá văng anh ta ra ngoài, mắng: “Thằng khốn nhà mày, mới sáng sớm đã đến tìm ông đây góp vui, còn nói Trần Gia Bảo có thể chém giết cường giả “Nửa bước Truyền Kỳ”, đồ rác rưởi, Trần Gia Bảo mà thật sự kiêu ngạo như thế, ông đây đã phòng bị ba năm rồi!”
Bạch Văn hoàn toàn mơ mơ hồ hồ bị dồn ép, còn chưa kịp phản ứng gì thì mười người xung quanh đã chen nhau lên, vây lấy đá anh ta.
Bạch Văn nào đâu biết được, tối qua Vũ Hoàng Việt cho người đến Thiên Trúc Viện, nhận nhầm Ngô Thanh là Trần Gia Bảo, còn đánh cho một trận tơi bời, trong mắt Vũ Hoàng Việt, Trần Gia Bảo hoàn toàn không đủ năng lực đó, bây giờ anh ta trước mặt Vũ Hoàng Việt nói Trần Gia Bảo lợi hại nhiều như vậy, tự nhiên bị Vũ Hoàng Việt coi là kẻ lừa đảo, khiến cho anh ta lãnh đủ vô vọng chi tai.
Chỉ là sau khi đến hậu hoa viên, Vũ Hoàng Việt cứ luôn câu cá, Bạch Văn mặc dù rất sốt ruột, nhưng lại không dám lên tiếng làm phiền.
Một lát sau, Vũ Hoàng Việt tiện tay vứt đi cần câu cá, vẻ mặt đầy khó chịu nói: “Lão gia không phải là muốn tôi câu cá hay sao, nói là rèn luyện tính kiên nhẫn của tôi, hứ, một chút mồi câu cũng không có, còn không bằng để cho một cô học trò đứng trước mắt tôi cởi quần áo, xem thử tôi có thể nhẫn nhịn đến lúc nào, phương pháp rèn luyện này tuyệt đối còn mạnh hơn cả câu cá.”
Nói dứt lời, Vũ Hoàng Việt duỗi người ra, lúc này mới chú ý đến Bạch Văn đứng ở chỗ không xa.
Anh ta đi tới đình nghỉ mát, đi qua cái hành lang màu đỏ, ngồi trên một cái ghế làm bằng cây mây, tiện tay cầm lấy uống vài ngụm trà nóng từ sớm đã pha sẵn để bên cạnh, lúc này mới quan sát đến Bạch Văn, nói: “Chính là anh muốn gặp tôi?”
Bạch Văn nịnh bợ trả lời: “Xin chào, Vũ thiếu gia, tôi là Bạch Văn của nhà họ Bạch ở thành phố Văn Minh, ông nội của tôi Bạch Thần Duy từng đến núi Vụ Ẩn để xin thuốc …”
Vũ Hoàng Viết phất tay một cái, chau mày nói: “Nói trực tiếp chuyện chính đi, tôi nghe người nói, anh có một chuyện quan trọng muốn nói với tôi, hơn nữa còn là chuyện liên quan đến sự tồn vọng sống chết của nhà họ Vũ chúng tôi?”
“Không sai, không sai.” Bạch Văn lập tức nói chuyện của Trần Gia Bảo, cuối cùng nói: “Mục đích của Trần Gia Bảo đến núi Vụ Ẩn tuyệt đối không phải đơn giản, nói không chừng là đến vì loại vật phẩm trân quý nào đó của nhà họ Vũ, hơn nữa thực lực của Trần Gia Bảo rất mạnh, ngay cả khi hai vị cường giả “Nửa bước Truyền Kỳ” liên thủ, cũng đều chết dưới tay của anh ta, một khi Trần Gia Bảo có ý đồ quấy rối ở nhà họ Vũ, nói không chừng nhà họ Vũ sẽ thua thiệt lớn, vì vậy hi vọng Vũ thiếu gia có thể ra tay trước để chiếm thế thượng phong, mời được những cường giả trên núi, làm thịt Trần Gia Bảo!”
Vũ Hoàng Việt lập tức ngồi lên, trong mắt anh ta lóe lên một ánh sáng vô hình, hoài nghi nói: “Người anh nói là Trần Gia Bảo, nhưng anh ta là người được sắp xếp vào ở trong Thiên Trúc Viện mà?”
“Không sai, chính là anh ta.”
Vũ Hoàng Việt vẻ mặt bắt đầu sợ hãi, nói: “Anh nói thực lực của anh ta rất mạnh, có hai vị cường giả “Nửa bước Truyền Kỳ” đều chết trong tay anh ta sao?”
“Đúng đúng, đây là tôi tận mắt nhìn thấy.”
Vũ Hoàng Việt chân mày chau lại: “Anh còn nói Trần Gia Bảo muốn làm loạn nhà họ Vũ chúng tôi?”
“Không sai, Trần Gia Bảo người này lòng lang dạ sói, dụng ý của anh ta đến nhà họ Vũ không phải tốt lành gì!”
Vũ Hoàng Việt giữa hai chân mày của anh ta hiện lên nét giận dữ, lập tức đứng lên, cao giọng nói: “Người đâu!”
Rầm rầm rầm những âm thanh dội lại, chí ít cũng khoảng mười người vây xung quanh.
Sắc mặt của Bạch Văn rất hớn hở đắc ý, xem ra Vũ Hoàng Việt muốn ra tay với Trần Gia Bảo rồi.
“Đánh chết anh ta cho tôi!” Vũ Hoàng Việt một phát đá vào bụng của Bạch Văn, đá văng anh ta ra ngoài, mắng: “Thằng khốn nhà mày, mới sáng sớm đã đến tìm ông đây góp vui, còn nói Trần Gia Bảo có thể chém giết cường giả “Nửa bước Truyền Kỳ”, đồ rác rưởi, Trần Gia Bảo mà thật sự kiêu ngạo như thế, ông đây đã phòng bị ba năm rồi!”
Bạch Văn hoàn toàn mơ mơ hồ hồ bị dồn ép, còn chưa kịp phản ứng gì thì mười người xung quanh đã chen nhau lên, vây lấy đá anh ta.
Bạch Văn nào đâu biết được, tối qua Vũ Hoàng Việt cho người đến Thiên Trúc Viện, nhận nhầm Ngô Thanh là Trần Gia Bảo, còn đánh cho một trận tơi bời, trong mắt Vũ Hoàng Việt, Trần Gia Bảo hoàn toàn không đủ năng lực đó, bây giờ anh ta trước mặt Vũ Hoàng Việt nói Trần Gia Bảo lợi hại nhiều như vậy, tự nhiên bị Vũ Hoàng Việt coi là kẻ lừa đảo, khiến cho anh ta lãnh đủ vô vọng chi tai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.