Chương 1932
Hoa Khôi
23/05/2022
Trần Gia Bảo cũng không lo lắng gì, anh tự tin sẽ không xác định sai
huyệt vị, càng tự tin sẽ không trúng độc, trận thi đấu này đối với anh
mà nói, không có chút độ khó nào.
Ở một bên khác, Vũ Trầm Minh thấy mọi người xung quanh đều lộ ra thần sắc kinh hãi, giữa đầu mày ông ta lộ ra một tia đắc ý, tiếp tục nói: “Mọi người cho rằng chỉ như vậy là xong sao? Không không không, còn có một quy tắc nữa, như mọi người đã nghe, ở giữa mỗi hai người đồng sẽ đặt một cái bàn, cái bàn này ngoài đặt ngân châm ra, còn đặt cả một ly rượu độc nữa.
Đợi sau khi cuộc thi bắt đầu, mỗi lần châm xong huyệt đạo của một người đồng, chỉ có uống ly rượu độc ở trên bàn, mới có thể tiếp tục đến người đồng thứ hai, cũng chính là nói, muốn hoàn thành châm vào huyệt đạo trên năm người đồng, tổng cộng phải uống bốn ly rượu độc mới được.”
Sau khi nói xong, sau khi Vũ Trầm Minh cầm lấy bình rượu rót vào ly rượu, đem rượu độc rải lên trên mặt đất ở quảng trường, lập tức, chỉ nghe “xì” một tiếng, rượu độc tiếp xúc với mặt đất, một làn khói đen nổi lên, hiển nhiên là trong rượu có độc, hơn nữa còn là kịch độc!
Sắc mặt mọi người thay đổi, châm độc còn có thể thông qua việc xác định đúng huyệt vị để tránh khỏi, nhưng rượu độc tuyệt đối không thể tránh khỏi, đây đâu phải là thi đấu, quả thực chính là mưu sát!
Đến cả sắc mặt ba người Vũ Nhược Uyên, Vũ Thiên Quyết và Vũ Bảo Minh cũng trở nên nghiêm trọng, uống rượu độc mới có thể tiếp tục, loại phương pháp thi đấu này cũng quá điên rồ rồi?
Hơn nữa, ba người bọn họ là đệ tử chân truyền của Quỷ Y Môn, từ nhỏ đã tiếp xúc với đủ loại độc dược, sớm đã sinh ra kháng thể nhất định với độc dược, hơn nữa cũng nắm rõ các phương pháp giải độc khác nhau, chỉ là bốn ly rượu độc mà thôi, vấn đề có lẽ không lớn lắm.
Nghĩ đến đây, trong ánh mắt ba người vụt qua tia sáng, giống như đã nắm chắc phần thắng trong tay!
Trên sân khấu chính, Vũ Nhuận Nguyệt nhíu mày, cực kì bất mãn nói: “Đại hội Đông y lần này, thật là càng ngày càng không công bằng, trước là đưa ra ba đề thi liên quan đến Quỷ Môn Thập Tam Châm, bắt nạt Trần Gia Bảo không hiểu về Quỷ Môn Thập Tam Châmthì cũng thôi đi, bây giờ vậy mà lại dùng cả độc dược, chò dù y thuật của Trần Gia Bảo có cao hơn nữa, nhưng ở phương diện giải độc, sao có thể so được với ba người Vũ Nhược Uyên xuất thân từ quỷ y môn.
Vũ Lâm Giang hơi nhíu mày, trầm giọng nói: “Đích thực là hơi không công bằng đối với Trần Gia Bảo.”
Trong lòng Vũ Vô Song “lộp bộp” một tiến, vội vàng nói: “Lão Giang, không thể nói như thế được, thi đấu lần này, cả ba phương diện châm cứu, độc dược và võ đạo đều được chuẩn bị đầy đủ, có thể ở phương diện dùng độc Trần Gia Bảo không phải là đối thủ của Bảo Minh bọn họ, nhưng võ đạo của Trần Gia Bảo siêu phàm, thắng xa ba người Bảo Minh, đây là ưu thế của Trần Gia Bảo, hai điểm này bù trừ cho nhau, cho nên rất công bằng.”
“Cậu nói rất có lý.” Vũ Lâm Giang gật đầu, nói: “Vậy thì đành như vậy đi, hi vọng Trần Gia Bảo có thể làm tôi bất ngờ một lần nữa.”
Vũ Nhuận Nguyệt ngây người, mở miệng nhưng lại không phản bác được.
Vũ Vô Song thì lại thở phào một hơi, tuy y thuật của Trần Gia Bảo rất cao, nhưng ở phương diện độc dược, tuyệt đối không thể nào là đối thủ của Quỷ Y Môn, lần thi này, Trần Gia Bảo nhất định phải thua không thể nghi ngờ!
Lúc này, giọng nói của Vũ Trầm Minh lại vang lên lần nữa, nói: “Toàn bộ quy tắc đã nói xong rồi, cuộc thi đấu lần này tính nguy hiểm rất cao, nếu như lo lắng gặp phải nguy hiểm, bây giờ có thể bỏ quyền thi đấu.”
Nói xong, ông ta đặc biệt nhìn về phía Trần Gia Bảo, ý không cần nói cũng biết, cho Trần Gia Bảo một cơ hội từ bỏ cuộc thi.
Trần Gia Bảo không nói gì, biểu cảm không thay đổi, không hề có ý bỏ cuộc, đùa sao, anh bách độc bất xâm, đừng nói là bốn ly rượu độc, cho dù là bốn bình rượu độc, anh uống vào cũng không sao.
“Trần Gia Bảo quả là không biết tốt xấu, đợi lát nữa bị độc chết, thì đừng oán trách nhà họ Vũ!”
Vũ Trầm Minh nghĩ tới đây, cười lạnh một tiền, tiếp tục nói: “Nếu đã không có ai bỏ cuộc, thi đấu lập tức bắt đầu!”
Ở một bên khác, Vũ Trầm Minh thấy mọi người xung quanh đều lộ ra thần sắc kinh hãi, giữa đầu mày ông ta lộ ra một tia đắc ý, tiếp tục nói: “Mọi người cho rằng chỉ như vậy là xong sao? Không không không, còn có một quy tắc nữa, như mọi người đã nghe, ở giữa mỗi hai người đồng sẽ đặt một cái bàn, cái bàn này ngoài đặt ngân châm ra, còn đặt cả một ly rượu độc nữa.
Đợi sau khi cuộc thi bắt đầu, mỗi lần châm xong huyệt đạo của một người đồng, chỉ có uống ly rượu độc ở trên bàn, mới có thể tiếp tục đến người đồng thứ hai, cũng chính là nói, muốn hoàn thành châm vào huyệt đạo trên năm người đồng, tổng cộng phải uống bốn ly rượu độc mới được.”
Sau khi nói xong, sau khi Vũ Trầm Minh cầm lấy bình rượu rót vào ly rượu, đem rượu độc rải lên trên mặt đất ở quảng trường, lập tức, chỉ nghe “xì” một tiếng, rượu độc tiếp xúc với mặt đất, một làn khói đen nổi lên, hiển nhiên là trong rượu có độc, hơn nữa còn là kịch độc!
Sắc mặt mọi người thay đổi, châm độc còn có thể thông qua việc xác định đúng huyệt vị để tránh khỏi, nhưng rượu độc tuyệt đối không thể tránh khỏi, đây đâu phải là thi đấu, quả thực chính là mưu sát!
Đến cả sắc mặt ba người Vũ Nhược Uyên, Vũ Thiên Quyết và Vũ Bảo Minh cũng trở nên nghiêm trọng, uống rượu độc mới có thể tiếp tục, loại phương pháp thi đấu này cũng quá điên rồ rồi?
Hơn nữa, ba người bọn họ là đệ tử chân truyền của Quỷ Y Môn, từ nhỏ đã tiếp xúc với đủ loại độc dược, sớm đã sinh ra kháng thể nhất định với độc dược, hơn nữa cũng nắm rõ các phương pháp giải độc khác nhau, chỉ là bốn ly rượu độc mà thôi, vấn đề có lẽ không lớn lắm.
Nghĩ đến đây, trong ánh mắt ba người vụt qua tia sáng, giống như đã nắm chắc phần thắng trong tay!
Trên sân khấu chính, Vũ Nhuận Nguyệt nhíu mày, cực kì bất mãn nói: “Đại hội Đông y lần này, thật là càng ngày càng không công bằng, trước là đưa ra ba đề thi liên quan đến Quỷ Môn Thập Tam Châm, bắt nạt Trần Gia Bảo không hiểu về Quỷ Môn Thập Tam Châmthì cũng thôi đi, bây giờ vậy mà lại dùng cả độc dược, chò dù y thuật của Trần Gia Bảo có cao hơn nữa, nhưng ở phương diện giải độc, sao có thể so được với ba người Vũ Nhược Uyên xuất thân từ quỷ y môn.
Vũ Lâm Giang hơi nhíu mày, trầm giọng nói: “Đích thực là hơi không công bằng đối với Trần Gia Bảo.”
Trong lòng Vũ Vô Song “lộp bộp” một tiến, vội vàng nói: “Lão Giang, không thể nói như thế được, thi đấu lần này, cả ba phương diện châm cứu, độc dược và võ đạo đều được chuẩn bị đầy đủ, có thể ở phương diện dùng độc Trần Gia Bảo không phải là đối thủ của Bảo Minh bọn họ, nhưng võ đạo của Trần Gia Bảo siêu phàm, thắng xa ba người Bảo Minh, đây là ưu thế của Trần Gia Bảo, hai điểm này bù trừ cho nhau, cho nên rất công bằng.”
“Cậu nói rất có lý.” Vũ Lâm Giang gật đầu, nói: “Vậy thì đành như vậy đi, hi vọng Trần Gia Bảo có thể làm tôi bất ngờ một lần nữa.”
Vũ Nhuận Nguyệt ngây người, mở miệng nhưng lại không phản bác được.
Vũ Vô Song thì lại thở phào một hơi, tuy y thuật của Trần Gia Bảo rất cao, nhưng ở phương diện độc dược, tuyệt đối không thể nào là đối thủ của Quỷ Y Môn, lần thi này, Trần Gia Bảo nhất định phải thua không thể nghi ngờ!
Lúc này, giọng nói của Vũ Trầm Minh lại vang lên lần nữa, nói: “Toàn bộ quy tắc đã nói xong rồi, cuộc thi đấu lần này tính nguy hiểm rất cao, nếu như lo lắng gặp phải nguy hiểm, bây giờ có thể bỏ quyền thi đấu.”
Nói xong, ông ta đặc biệt nhìn về phía Trần Gia Bảo, ý không cần nói cũng biết, cho Trần Gia Bảo một cơ hội từ bỏ cuộc thi.
Trần Gia Bảo không nói gì, biểu cảm không thay đổi, không hề có ý bỏ cuộc, đùa sao, anh bách độc bất xâm, đừng nói là bốn ly rượu độc, cho dù là bốn bình rượu độc, anh uống vào cũng không sao.
“Trần Gia Bảo quả là không biết tốt xấu, đợi lát nữa bị độc chết, thì đừng oán trách nhà họ Vũ!”
Vũ Trầm Minh nghĩ tới đây, cười lạnh một tiền, tiếp tục nói: “Nếu đã không có ai bỏ cuộc, thi đấu lập tức bắt đầu!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.