Chương 2163
Hoa Khôi
14/10/2023
Chương 2163
Anh không chỉ tích lũy được danh tiếng lớn ở tỉnh Trung Thiên mà còn có được nửa sau của Thiên Hành Cửu Châm mà mình mong ước, và sản nghiệp bạc triệu của nhà họ Sầm.
Mặc dù Lưu Ly đã sử dụng phần lớn sản nghiệp làm từ thiện tích đức, nhưng chỉ cần Lưu Ly có thêm hảo cảm với anh, đã rất đáng giá rồi.
Nhưng, với thái độ dốc lòng tu hành của Lưu Ly, anh đã giành được không ít hảo cảm của cô, nhưng Trần Gia Bảo vẫn phải trải qua một chặng đường dài nữa mới thực sự ôm được mỹ nhân.
Lại nói sau khi nhà họ Vũ, nhà họ Phương và nhà họ Ân tặng lễ hậu, Trần Gia Bảo vừa đúng lúc phải bế quan không quan tâm đến. Số lễ vật này ương nhiên, do Lưu Ly toàn quyền quyết.
Mặc dù không quan tâm đến tiền bạc, nhưng với tư cách là “nữ thần y”, cô ấy đối với dược liệu vô cùng chuyên tâm, đặc biệt lựa chọn một số dược liệu có thể sử dụng, phần còn lại để cho Trần Gia Bảo.
Sau đó, cô ấy cũng không đợi Trần Gia Bảo xuất quan, liền viết một bức thư, để Thu Vũ Liên chuyển nó cho Trần Gia Bảo, sau đó rời đi.
Thu Vũ Liên sững sờ, nhanh chóng chặn cô ấy lại: “Cô Lưu Ly, cô cứ bỏ đi như thế này không thấy tiếc sao. Dù sao trước sau cũng hai ngày, không bằng cô Lưu Ly ở lại thêm vài ngày đợi Gia Bảo xuất quan rồi để Gia Bảo tiễn cô. ”
Lưu Ly hơi dừng lại, nói, “Sớm hay muộn gì cũng là đi, tại sao phải đợi Trần Gia Bảo xuất quan, như thế này không phải là được rồi sao?”
Thu Vũ Liên há miệng thở dài, “Được rồi, cô Lưu Ly có thể cho tôi biết cô định đi đâu tiếp theo không? Đợi sau khi Gia Bảo xuất quan, tôi có thể nói với anh ấy.”
“Anh ấy có việc của anh ấy, tôi cũng có con đường tôi nên đi, sau này có duyên ắt sẽ gặp lại, nếu như không có duyên phận, để lại địa chỉ cũng chưa chắc gặp được.”
Lưu Ly nói xong, cầm kiếm rời xa, chỉ lưu lại hương sen thơm dịu.
Như có như không mà phóng khoáng, không nhiễm bụi trần.
Vũ Nhuận Nguyệt không khỏi thở dài: “Nói đi là đi, cô ấy thật sự tiêu sái.”
Tất nhiên, khen thì khen, nhưng trong lòng Vũ Nhuận Nguyệt và mọi người đều thở nhẹ một hơi, khí chất của Lưu Ly quá mạnh, vô hình trung đã mang đến cho họ rất nhiều áp lực, bây giờ khi Lưu Ly rời đi, tất cả bọn họ đều thả lỏng.
Sau khi Trần Gia Bảo hoàn toàn bình phục và xuất quan vào ngày hôm sau, cầm trên tay bức thư tạm biệt của Lưu Ly, trái tim anh ít nhiều có phần chua xót.
Trong kế hoạch ban đầu, anh muốn nhân lúc Lưu Ly ở Trung Thiên, chinh phục cô, không ngờ Lưu Ly nói đi là đi, không hề cho anh cơ hội. Không biết khi nào bọn họ mới có thể gặp lại nhau, mà muốn theo đuổi được Lưu Ly càng xa vời.
“Trời đất rộng lớn, nhất định có ngày gặp lại, khi tôi nâng cao sức mạnh của mình lên đến truyền kỳ cảnh giới, đi đến Ngô Uyển tông để giúp cô ấy lấy được “phật cốt xá lợi”, tôi không tin là cô ấy sẽ không xuất hiện.”
Nghĩ đến điều này, Trần Gia Bảo cảm thấy tốt hơn, sau đó dành thời gian đi kiểm kê lễ vật của ba gia tộc tặng.
Vì có quá nhiều quà nên Thu Vũ Liên không còn cách nào khác là mở một dãy phòng khác để chứa quà tặng.
Trần Gia Bảo tính sơ tổng cộng khoảng 7000 – 10500 tỷ.
“Vung tay hào phóng như vậy, xem ra nhà họ Vũ, nhà họ Phương và nhà họ Ân đã thu được rất nhiều lợi ích trong lúc tôi bế quan.” Trần Gia Bảo nhìn dãy quà chói lọi trước mặt, nửa đùa nửa thật nói: “Sau này, ai còn nói kinh tế tỉnh Trung Thiên phát triển không tốt, tôi sẽ đập những thứ này vào mặt họ.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.