Chương 2468
Hoa Khôi
14/10/2023
Ba cô gái Vũ Nhược Uyên đều nhìn thấy rõ ràng trong mắt, cũng bị kinh sơ bởi cảm giác áp bách mạnh mẽ mà anh ta mang lại, trong lòng nổi lên một luồng cảm giác run rẩy. Trong lúc Kazama Hisito vượt lên phía trước thì khóe miệng nhếch lên đầy ý cười đắc ý, sau khi bắt giữ được Đạm Đài Thái Vũ thì sẽ chộp cô ta tới trước mặt Terai Chika, nhìn thử xem cô bé Terai Chika kia còn dám xem thường mình nữa không.
Đột nhiên Đạm Đài Thái Vũ hơi động nhẹ, chỉ thấy kiếm quyết trong tay của cô ấy hình thanh một luồng khí lưu kiếm quyết mạnh mẽ, cuốn bay lung tung những chiếc lá rụng trên đất vào giữa trời, đầu ngón tay lóe ra dãy anh sáng năm màu, bóng người chợt lóe lên rí Dù là Vũ Nhược Uyên hay Iga Tsuki đã vào cảnh giới tông sư sơ kỳ thì cũng không thấy rõ bóng dáng của Đạm Đài Thái Vũ ở đâu, chỉ có thể nhìn rõ nhất chính là một luồng ánh sáng năm mày vạch ra một quỹ đạo chói lọi trên không
biến mất tại chỗ.
trung, chỉ thoáng một cái lập tức bay qua bên người Kazama Hisito.
Sau một lúc, gió ngừng giữa không trung lá cây cũng ào ào rơi xuống đất.
Thân thể đang vọt tới trước của Kazama Hisito bỗng nhiên dừng lại, tròng mắt bất ngờ co rụt lại.
Anh ta há hốc mồm, vừa định nói chuyện, đột nhiên chỉ nghe "xì" nhỏ một tiếng, một dòng máu tươi bất ngờ chảy ra từ cổ anh ta.
"Phù phù" một tiếng, Kazama Hisito lập tức ngã xuống nằm trong vũng máu, vẻ khiếp sợ trong mắt dần tan rã, dù thế nào cũng không nghĩ ra, vì sao một người lính đánh thuê tung hoành luôn thuận lợi như mình vậy mà lại bị giế t chết chỉ trong một chiêu?
Đạm Đài Thái Vũ đứng sau lưng cách Kazama Hisito. khoảng ba mét, dãy ánh sáng năm màu nơi ngón tay đã biến mất, thản nhiên nói: "Tôi đã nói, anh căn bản không sống qua ba giây, tên của anh cũng không có bất kỳ ý nghĩa nào. với tôi."
Vũ Nhược Uyên và Iga Tsuki cũng khiếp sợ không thôi, ba người các cô ấy khó mà chống lại Kazama Hisito, vậy mà ngay cả một chiêu của Đạm Đài Thái Vũ cũng không qua được sao? Mặc dù họ biết Đạm Đài Thái Vũ vô cùng mạnh, nhưng cái này cũng không phải là mạnh mẽ quá mức rồi sao?
Koga Yiren ngạc nhiên đứng yên tại chỗ, khoa tay múa chân, reo hò nói: "Chị Đạm Đài thật là lợi hại."
Đạm Đài Thái Vũ thu hồi kiếm khí, khóe miệng hơi nhếch lên ý cười, xoay người nhìn về phía Koga Yiren, lại quay qua nhìn lga Tsuki và Vũ Nhược Uyên một chút, tò mò hỏi: "Các người sao lại tới đảo Hải Ninh vậy?"
Koga Yiren le lưỡi, vòng qua thi thể của Kazama Hisito đi đến trước mặt Đạm Đài Thái Vũ, cười nói: "Chúng em lo lắng cho Trần Gia Bảo và chị Đạm Đài sẽ gặp nguy hiểm, cho nên mới tới đảo Hải Ninh, muốn nhìn thử xem có thể tìm thấy các người hay không, cũng giúp đỡ các người một chút." Trong lòng Đạm Đài Thái Vũ ấm áp, ý cười nơi khóe miệng cũng càng đậm hơn, đưa cổ tay vỗ nhẹ lên đầu vai của Koga Yiren, nói: "Cảm ơn các em đã có lòng quan tâm rồi."
"Trần Gia Bảo đâu?" Vũ Nhược Uyên vẫn có chút kìm nén không được, nên trực tiếp mở miệng hỏi.
"Yên tâm đi, bây giờ Trần Gia Bảo không sao cả, thương thế cũng đã khỏi hắn, chỉ là an ở một chỗ rất an toàn." Đạm Đài Thái Vũ nói sơ qua những chuyện mà cô và Trần Gia Bảo trải qua trên đảo Hải Ninh này cho họ biết.
Thì ra, sau khi trải qua hai ngày chữa thương và nghỉ ngơi dưỡng sức thì Đạm Đài Thái Vũ và Trần Gia Bảo đã khỏi hắn thương thế, nhưng dù sao cả hai ngày đều chưa ăn chút gì nên Đạm Đài Thái Vũ chủ động ra ngoài tìm đồ ä, đúng lúc đi tới gần đây, lại nhạy bén nhận ra khí tức của nhóm người Vũ Nhược Uyên, cô ta tò mò nên chạy tới, từ đó mới có thể may mắn cứu được một mảng của ba người Vũ Nhược Uyên.
Về phần tại sao Trần Gia Bảo không đi cùng Đạm Đài Thái Vũ tìm đồ ăn thì dĩ nhiên là vì bên trong hố ngũ thải có thể dựa vào ánh sáng năm màu che đậy thiên cơ, nếu như tùy. tiện hiện thân vậy Trần Gia Bảo rất dễ bị Âm Dương Sư Thiên Mệnh dùng thuật bói toán bói ra.
Cho nên hay không tính mà cùng có ý nghĩ, chỉ có thể để một mình Đạm Đài Thái Vũ ra ngoài tìm, thậm chí Đạm Đài Thái Vũ còn có thể để Trường kiếm thủ thủy và phật cốt xá lợi lại bên trong hố năm màu, tiếp tục duy trì vận chuyển của †hần châu thất biến vũ thiên kinh.
Đột nhiên Đạm Đài Thái Vũ hơi động nhẹ, chỉ thấy kiếm quyết trong tay của cô ấy hình thanh một luồng khí lưu kiếm quyết mạnh mẽ, cuốn bay lung tung những chiếc lá rụng trên đất vào giữa trời, đầu ngón tay lóe ra dãy anh sáng năm màu, bóng người chợt lóe lên rí Dù là Vũ Nhược Uyên hay Iga Tsuki đã vào cảnh giới tông sư sơ kỳ thì cũng không thấy rõ bóng dáng của Đạm Đài Thái Vũ ở đâu, chỉ có thể nhìn rõ nhất chính là một luồng ánh sáng năm mày vạch ra một quỹ đạo chói lọi trên không
biến mất tại chỗ.
trung, chỉ thoáng một cái lập tức bay qua bên người Kazama Hisito.
Sau một lúc, gió ngừng giữa không trung lá cây cũng ào ào rơi xuống đất.
Thân thể đang vọt tới trước của Kazama Hisito bỗng nhiên dừng lại, tròng mắt bất ngờ co rụt lại.
Anh ta há hốc mồm, vừa định nói chuyện, đột nhiên chỉ nghe "xì" nhỏ một tiếng, một dòng máu tươi bất ngờ chảy ra từ cổ anh ta.
"Phù phù" một tiếng, Kazama Hisito lập tức ngã xuống nằm trong vũng máu, vẻ khiếp sợ trong mắt dần tan rã, dù thế nào cũng không nghĩ ra, vì sao một người lính đánh thuê tung hoành luôn thuận lợi như mình vậy mà lại bị giế t chết chỉ trong một chiêu?
Đạm Đài Thái Vũ đứng sau lưng cách Kazama Hisito. khoảng ba mét, dãy ánh sáng năm màu nơi ngón tay đã biến mất, thản nhiên nói: "Tôi đã nói, anh căn bản không sống qua ba giây, tên của anh cũng không có bất kỳ ý nghĩa nào. với tôi."
Vũ Nhược Uyên và Iga Tsuki cũng khiếp sợ không thôi, ba người các cô ấy khó mà chống lại Kazama Hisito, vậy mà ngay cả một chiêu của Đạm Đài Thái Vũ cũng không qua được sao? Mặc dù họ biết Đạm Đài Thái Vũ vô cùng mạnh, nhưng cái này cũng không phải là mạnh mẽ quá mức rồi sao?
Koga Yiren ngạc nhiên đứng yên tại chỗ, khoa tay múa chân, reo hò nói: "Chị Đạm Đài thật là lợi hại."
Đạm Đài Thái Vũ thu hồi kiếm khí, khóe miệng hơi nhếch lên ý cười, xoay người nhìn về phía Koga Yiren, lại quay qua nhìn lga Tsuki và Vũ Nhược Uyên một chút, tò mò hỏi: "Các người sao lại tới đảo Hải Ninh vậy?"
Koga Yiren le lưỡi, vòng qua thi thể của Kazama Hisito đi đến trước mặt Đạm Đài Thái Vũ, cười nói: "Chúng em lo lắng cho Trần Gia Bảo và chị Đạm Đài sẽ gặp nguy hiểm, cho nên mới tới đảo Hải Ninh, muốn nhìn thử xem có thể tìm thấy các người hay không, cũng giúp đỡ các người một chút." Trong lòng Đạm Đài Thái Vũ ấm áp, ý cười nơi khóe miệng cũng càng đậm hơn, đưa cổ tay vỗ nhẹ lên đầu vai của Koga Yiren, nói: "Cảm ơn các em đã có lòng quan tâm rồi."
"Trần Gia Bảo đâu?" Vũ Nhược Uyên vẫn có chút kìm nén không được, nên trực tiếp mở miệng hỏi.
"Yên tâm đi, bây giờ Trần Gia Bảo không sao cả, thương thế cũng đã khỏi hắn, chỉ là an ở một chỗ rất an toàn." Đạm Đài Thái Vũ nói sơ qua những chuyện mà cô và Trần Gia Bảo trải qua trên đảo Hải Ninh này cho họ biết.
Thì ra, sau khi trải qua hai ngày chữa thương và nghỉ ngơi dưỡng sức thì Đạm Đài Thái Vũ và Trần Gia Bảo đã khỏi hắn thương thế, nhưng dù sao cả hai ngày đều chưa ăn chút gì nên Đạm Đài Thái Vũ chủ động ra ngoài tìm đồ ä, đúng lúc đi tới gần đây, lại nhạy bén nhận ra khí tức của nhóm người Vũ Nhược Uyên, cô ta tò mò nên chạy tới, từ đó mới có thể may mắn cứu được một mảng của ba người Vũ Nhược Uyên.
Về phần tại sao Trần Gia Bảo không đi cùng Đạm Đài Thái Vũ tìm đồ ăn thì dĩ nhiên là vì bên trong hố ngũ thải có thể dựa vào ánh sáng năm màu che đậy thiên cơ, nếu như tùy. tiện hiện thân vậy Trần Gia Bảo rất dễ bị Âm Dương Sư Thiên Mệnh dùng thuật bói toán bói ra.
Cho nên hay không tính mà cùng có ý nghĩ, chỉ có thể để một mình Đạm Đài Thái Vũ ra ngoài tìm, thậm chí Đạm Đài Thái Vũ còn có thể để Trường kiếm thủ thủy và phật cốt xá lợi lại bên trong hố năm màu, tiếp tục duy trì vận chuyển của †hần châu thất biến vũ thiên kinh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.