Chương 277
Hoa Khôi
20/10/2021
Trong mắt Liễu Đức Thắng hiện lên vài dòng hồi ức, anh ta nói: “Theo
ghi chép thì Quỷ Y là một môn phái rất lớn, lúc nào cũng huyền bí và kỳ
dị. Các đệ tử trong phái có y thuật cực kỳ cao siêu, hành vi vừa chính
trực lại vừa tà ác, mánh khóe cực kỳ tàn nhẫn, để đạt được mục đích thì
bọn họ sẽ không bỏ qua bất cứ thủ đoạn nào. Mà quan trọng nhất chính là
họ rất giỏi trong việc sử dụng các loại phương thức giết người. Năm đó,
Quỷ Y và Minh Phủ nổi danh là hai tổ chức vô cùng tà ma, quỷ quái.”
“Phái Quỷ Y và Minh Phủ sao?” Người đàn ông trung niên đó hỏi bằng giọng kinh ngạc, chỉ cần nghe tên thôi là cũng đủ biết hai môn phái này không hiền lành gì rồi.
“Trên đời không có Quỷ thì Minh Phủ lại biến thành trò hề.” Vẻ mặt của Liễu Đức Thắng cứng lại, anh ta nghiêm mặt nói: “Câu này dùng để ám chỉ hai môn phái lớn là Quỷ Y và Minh Phủ. Năm đó ở biên giới Việt Nam, thật ra hai môn phái này đã đạt đến trình độ chỉ cần nghe tên cũng đủ khiến cho người ta biến sắc. Nhưng Minh Phủ đã bị xóa sổ vào mười chín năm trước, phái Quỷ Y cũng hứng chịu nhiều tổn thất cực kỳ nặng nề, sau đó họ lui về ở ẩn. Không ngờ bây giờ phái Quỷ Y lại xuất hiện lần nữa, mà vừa xuất hiện lại đi đối phó với Trần Gia Bảo, thực sự thì điều này làm cho người ta cực kỳ nghi ngờ. Nhưng mà đây cũng là chuyện tốt đối với chúng ta, Quỷ Y đối phó với Trần Gia Bảo thì cậu ta có mà chạy đằng trời cũng không thoát được!”
Người đàn ông trung niên đó lo lắng nhắc nhở: “Trần Gia Bảo đã đạt tới cấp cao thủ rồi, phái Quỷ Y muốn đối phó với cậu ta cũng không dễ dàng như vậy đâu.”
Liễu Đức Thắng sờ sờ cằm, nói bằng giọng trầm ngâm: “Nếu ông đã nói vậy thì hãy phái ba tay súng bắn tỉa với kĩ năng bắn súng siêu phàm mai phục xung quanh tòa nhà Vĩnh Hằng ngay lập tức đi. Phải theo dõi sát động tĩnh xảy ra trong tòa nhà, chờ khi nào Trần Gia Bảo không còn đường thoát thì để họ nắm lấy thời cơ tiễn Trần Gia Bảo lên đường luôn. Còn nếu cậu ta thắng lợi trở về thì để họ rút lui ngay lập tức và phải nhớ kỹ là không được để lộ thân phận.”
“Không hổ là cậu Liễu. Tôi sẽ đi sắp xếp ngay lập tức.” Người đàn ông trung niên cung kính trả lời rồi xoay người đi ra ngoài.
Trong phòng khách chỉ còn lại một mình Liễu Đức Thắng, trên mặt anh ta lộ ra vẻ hung ác nham hiểm, anh ta cười lạnh lùng rồi nói: “Trần Gia Bảo ơi Trần Gia Bảo, trước thiên la đại võng mà phái Quỷ Y bày ra, dù mày có là cao thủ đi chăng nữa thì mày cũng không thoát khỏi cái chết đâu!”
Cùng lúc đó, ở tòa nhà Vĩnh Hằng.
“Cậu Lý, cậu có chắc là thuộc hạ của mình không xảy ra vấn đề gì không?”
Phương Hoà Nhiên ngồi trên ghế sô pha bằng da thật, hỏi một cách chăm chú.
Anh ta phải đảm bảo rằng kế hoạch lần này phải thật hoàn hảo, không có thiếu sót, bởi vì những tay súng phục kích trong hành lang đều là người của nhà họ Lý nên anh ta mới hỏi như vậy.
Lý Tùng Sơn nói bằng giọng kiêu ngạo: “Cậu Phương yên tâm đi, tôi xin vỗ ngực cam đoan rằng bọn chúng hoàn toàn không có vấn đề gì cả. Để đào tạo bọn chúng mà nhà họ Lý đã phải bỏ ra rất nhiều tiền của, gửi bọn chúng đến đội lính đánh thuê ở châu Âu để huấn luyện sinh tử. Bọn chúng đã từng tham gia vào chiến trường ở vùng Trung Đông, cực kỳ có kinh nghiệm trong việc chiến đấu.”
Vốn dĩ ban đầu nhà họ Lý muốn sử dụng lực lượng vũ trang bí mật này để tranh giành ngôi bá chủ thế giới ngầm của thành phố Hòa Bình với nhà họ Tạ nhưng bây giờ họ muốn tế sống Trần Gia Bảo trước!
Tô Ánh Mai bị trói chặt ở bên cạnh, đột nhiên khuôn mặt xinh đẹp của cô có hơi thay đổi.
“Không ngờ nhà họ Lý còn có tham vọng như vậy, anh yên tâm đi, chỉ cần đối phó xong với Trần Gia Bảo thì phái Quỷ Y chúng tôi sẽ giúp anh đối phó với nhà họ Tạ.” Phương Hoà Nhiên vừa vỗ tay cười vừa nhìn về phía Tôn Trường An.
Tôn Trường An lập tức nói: “Ban đầu tòa nhà Vĩnh Hằng này được dự định dùng làm tòa nhà văn phòng của công ty nhà họ Tôn, toàn bộ kính cửa sổ đều là kính chống đạn, ngay cả súng bắn tỉa có tính năng cao cũng không thể phá vỡ lớp cửa sổ đó được. Cho nên không thể đột nhập vào trong bằng cách phá vỡ cửa sổ mà chỉ có thể vào bằng cửa chính, đi lên từng tầng từng tầng một, hơn nữa mỗi một tầng đều có camera giám sát ba trăm sáu mươi độ không góc chết, chỉ cần Trần Gia Bảo xuất hiện trong phạm vi một trăm mét xung quanh tòa nhà Vĩnh Hằng thì chắc chắn cậu ta sẽ bị phát hiện.”
Vẻ mặt của Tô Ánh Mai tái mét ngay lập tức, trong mắt cô hiện lên vẻ lo lắng cực độ.
“Tốt lắm!” Lúc này Phương Hoà Nhiên mới hài lòng gật đầu một cái rồi cười mà nói: “Bên trong mỗi tầng lầu còn chứa đầy khí độc được nghiên cứu đặc biệt của phái Quỷ Y chúng tôi, chỉ cần Trần Gia Bảo hít phải một hơi thì bảo đảm tứ chi của cậu ta sẽ uể oải dần, đến lúc đó cậu ta chỉ có thể để mặc cho chúng ta giết, lần này chắc chắn Trần Gia Bảo sẽ phải chết!”
Lý Tùng Sơn và Tôn Trường An cười to một cách đắc ý.
Phương Hoà Nhiên có điều muốn nói, mặc dù anh ta là một người kiêu ngạo, hung hăng, lúc nào cũng quần là áo lượt nhưng thực ra anh ta là một người biết suy nghĩ, ngoài thiên la địa võng đã giăng sẵn thì anh ta còn có một vũ khí bí mật nữa, đó chính là ông lão đang đứng phía sau anh ta.
Ông lão đó tên là Thôi Xuân Vinh, đã đạt được một nửa cảnh giới của cao thủ rồi!
Phương Hoà Nhiên cực kỳ tự tin, cứ cho là Trần Gia Bảo có thể may mắn xông lên được đến tầng cao nhất thì lúc đó cậu ta cũng kiệt sức và bị thương nặng rồi, đến lúc đó phải đối mặt với người đạt đến một nửa cảnh giới của cao thủ thì chắc chắn Trần Gia Bảo sẽ chết mà không có chỗ chôn!
Ngay sau đó, Phương Hoà Nhiên búng tay một cái, Tôn Trường An ngầm hiểu ý của anh ta nên dùng máy chiếu lập thể chiếu tất cả màn hình giám sát lên màn hình lớn ở trước mặt, ngay lập tức toàn bộ khung cảnh bên trong tòa nhà Vĩnh Hằng đều hiện lên trước mắt họ.
“Phái Quỷ Y và Minh Phủ sao?” Người đàn ông trung niên đó hỏi bằng giọng kinh ngạc, chỉ cần nghe tên thôi là cũng đủ biết hai môn phái này không hiền lành gì rồi.
“Trên đời không có Quỷ thì Minh Phủ lại biến thành trò hề.” Vẻ mặt của Liễu Đức Thắng cứng lại, anh ta nghiêm mặt nói: “Câu này dùng để ám chỉ hai môn phái lớn là Quỷ Y và Minh Phủ. Năm đó ở biên giới Việt Nam, thật ra hai môn phái này đã đạt đến trình độ chỉ cần nghe tên cũng đủ khiến cho người ta biến sắc. Nhưng Minh Phủ đã bị xóa sổ vào mười chín năm trước, phái Quỷ Y cũng hứng chịu nhiều tổn thất cực kỳ nặng nề, sau đó họ lui về ở ẩn. Không ngờ bây giờ phái Quỷ Y lại xuất hiện lần nữa, mà vừa xuất hiện lại đi đối phó với Trần Gia Bảo, thực sự thì điều này làm cho người ta cực kỳ nghi ngờ. Nhưng mà đây cũng là chuyện tốt đối với chúng ta, Quỷ Y đối phó với Trần Gia Bảo thì cậu ta có mà chạy đằng trời cũng không thoát được!”
Người đàn ông trung niên đó lo lắng nhắc nhở: “Trần Gia Bảo đã đạt tới cấp cao thủ rồi, phái Quỷ Y muốn đối phó với cậu ta cũng không dễ dàng như vậy đâu.”
Liễu Đức Thắng sờ sờ cằm, nói bằng giọng trầm ngâm: “Nếu ông đã nói vậy thì hãy phái ba tay súng bắn tỉa với kĩ năng bắn súng siêu phàm mai phục xung quanh tòa nhà Vĩnh Hằng ngay lập tức đi. Phải theo dõi sát động tĩnh xảy ra trong tòa nhà, chờ khi nào Trần Gia Bảo không còn đường thoát thì để họ nắm lấy thời cơ tiễn Trần Gia Bảo lên đường luôn. Còn nếu cậu ta thắng lợi trở về thì để họ rút lui ngay lập tức và phải nhớ kỹ là không được để lộ thân phận.”
“Không hổ là cậu Liễu. Tôi sẽ đi sắp xếp ngay lập tức.” Người đàn ông trung niên cung kính trả lời rồi xoay người đi ra ngoài.
Trong phòng khách chỉ còn lại một mình Liễu Đức Thắng, trên mặt anh ta lộ ra vẻ hung ác nham hiểm, anh ta cười lạnh lùng rồi nói: “Trần Gia Bảo ơi Trần Gia Bảo, trước thiên la đại võng mà phái Quỷ Y bày ra, dù mày có là cao thủ đi chăng nữa thì mày cũng không thoát khỏi cái chết đâu!”
Cùng lúc đó, ở tòa nhà Vĩnh Hằng.
“Cậu Lý, cậu có chắc là thuộc hạ của mình không xảy ra vấn đề gì không?”
Phương Hoà Nhiên ngồi trên ghế sô pha bằng da thật, hỏi một cách chăm chú.
Anh ta phải đảm bảo rằng kế hoạch lần này phải thật hoàn hảo, không có thiếu sót, bởi vì những tay súng phục kích trong hành lang đều là người của nhà họ Lý nên anh ta mới hỏi như vậy.
Lý Tùng Sơn nói bằng giọng kiêu ngạo: “Cậu Phương yên tâm đi, tôi xin vỗ ngực cam đoan rằng bọn chúng hoàn toàn không có vấn đề gì cả. Để đào tạo bọn chúng mà nhà họ Lý đã phải bỏ ra rất nhiều tiền của, gửi bọn chúng đến đội lính đánh thuê ở châu Âu để huấn luyện sinh tử. Bọn chúng đã từng tham gia vào chiến trường ở vùng Trung Đông, cực kỳ có kinh nghiệm trong việc chiến đấu.”
Vốn dĩ ban đầu nhà họ Lý muốn sử dụng lực lượng vũ trang bí mật này để tranh giành ngôi bá chủ thế giới ngầm của thành phố Hòa Bình với nhà họ Tạ nhưng bây giờ họ muốn tế sống Trần Gia Bảo trước!
Tô Ánh Mai bị trói chặt ở bên cạnh, đột nhiên khuôn mặt xinh đẹp của cô có hơi thay đổi.
“Không ngờ nhà họ Lý còn có tham vọng như vậy, anh yên tâm đi, chỉ cần đối phó xong với Trần Gia Bảo thì phái Quỷ Y chúng tôi sẽ giúp anh đối phó với nhà họ Tạ.” Phương Hoà Nhiên vừa vỗ tay cười vừa nhìn về phía Tôn Trường An.
Tôn Trường An lập tức nói: “Ban đầu tòa nhà Vĩnh Hằng này được dự định dùng làm tòa nhà văn phòng của công ty nhà họ Tôn, toàn bộ kính cửa sổ đều là kính chống đạn, ngay cả súng bắn tỉa có tính năng cao cũng không thể phá vỡ lớp cửa sổ đó được. Cho nên không thể đột nhập vào trong bằng cách phá vỡ cửa sổ mà chỉ có thể vào bằng cửa chính, đi lên từng tầng từng tầng một, hơn nữa mỗi một tầng đều có camera giám sát ba trăm sáu mươi độ không góc chết, chỉ cần Trần Gia Bảo xuất hiện trong phạm vi một trăm mét xung quanh tòa nhà Vĩnh Hằng thì chắc chắn cậu ta sẽ bị phát hiện.”
Vẻ mặt của Tô Ánh Mai tái mét ngay lập tức, trong mắt cô hiện lên vẻ lo lắng cực độ.
“Tốt lắm!” Lúc này Phương Hoà Nhiên mới hài lòng gật đầu một cái rồi cười mà nói: “Bên trong mỗi tầng lầu còn chứa đầy khí độc được nghiên cứu đặc biệt của phái Quỷ Y chúng tôi, chỉ cần Trần Gia Bảo hít phải một hơi thì bảo đảm tứ chi của cậu ta sẽ uể oải dần, đến lúc đó cậu ta chỉ có thể để mặc cho chúng ta giết, lần này chắc chắn Trần Gia Bảo sẽ phải chết!”
Lý Tùng Sơn và Tôn Trường An cười to một cách đắc ý.
Phương Hoà Nhiên có điều muốn nói, mặc dù anh ta là một người kiêu ngạo, hung hăng, lúc nào cũng quần là áo lượt nhưng thực ra anh ta là một người biết suy nghĩ, ngoài thiên la địa võng đã giăng sẵn thì anh ta còn có một vũ khí bí mật nữa, đó chính là ông lão đang đứng phía sau anh ta.
Ông lão đó tên là Thôi Xuân Vinh, đã đạt được một nửa cảnh giới của cao thủ rồi!
Phương Hoà Nhiên cực kỳ tự tin, cứ cho là Trần Gia Bảo có thể may mắn xông lên được đến tầng cao nhất thì lúc đó cậu ta cũng kiệt sức và bị thương nặng rồi, đến lúc đó phải đối mặt với người đạt đến một nửa cảnh giới của cao thủ thì chắc chắn Trần Gia Bảo sẽ chết mà không có chỗ chôn!
Ngay sau đó, Phương Hoà Nhiên búng tay một cái, Tôn Trường An ngầm hiểu ý của anh ta nên dùng máy chiếu lập thể chiếu tất cả màn hình giám sát lên màn hình lớn ở trước mặt, ngay lập tức toàn bộ khung cảnh bên trong tòa nhà Vĩnh Hằng đều hiện lên trước mắt họ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.