Chương 337
Hoa Khôi
28/10/2021
“Anh Bảo sẽ không nói dối đâu, anh đừng lấy bụng tiểu nhân đo lòng
quân tử, anh Bảo, nếu anh nói như vậy chúng ta đợi xe của anh rồi đi
về.” Lâm Thanh Hà tức giận, tuy rằng cô chưa từng nhìn thấy xe Bentley
bản giới hạn của Trần Gia Bảo, thế nhưng cô rất tin tưởng Trần Gia Bảo,
chắc chắn Trần Gia Bảo sẽ không nói dối cô.
Dương Ngọc Chính vô cùng gấp gáp, nếu như Lâm Thanh Hà không đi chơi cùng anh ta, vậy những chuyện anh ta đã sắp xếp cẩn thận đều là nước đổ lá khoai sao. Anh ta liền vội vã giải thích: “Thanh Hà, cậu đừng hiểu lầm, tôi không có ý gì khác đâu, tôi chỉ không muốn thấy cậu bị người ta lừa thôi.”
Tuy rằng anh ta không gọi tên nhưng bốn người đều ngầm hiểu người anh ta đang nói đểu chính là Trần Gia Bảo.
Trần Gia Bảo vô cùng khó chịu, anh nhún nhún vai, nói với Lâm Thanh Hà: “Không sao, em vừa mới thi đại học, chắc chắn đầu óc rất căng thẳng. Bây giờ có thời gian thì nên đi chơi nhiều, thả lỏng thân thể, còn nếu ai dùng mắt chó coi thường người khác thì chúng ta hãy tự để nó phải mở to mắt ra nhìn lại.”
Nói xong, Trần Gia Bảo lấy điện thoại di động ra, gọi thẳng cho Hương Giang, nói rằng: “Tôi đang ở trường Vinh, cô nhanh chóng lái xe đến đây đi.”
Vừa cúp điện thoại, Trần Gia Bảo vừa thản nhiên nhìn Dương Ngọc Chính.
“Lẽ nào thật sự Trần Gia Bảo có một chiếc xe Bentley phiên bản giới hạn? Không, nếu như anh ta thật sự có nó đã lái xe đến đây từ lâu rồi, hơn nữa nhìn vẻ mặt Lâm Thanh Hà lo lắng là biết chắc chắn cô cũng không biết chuyện anh ta có xe, hừ, chắc chắn Trần Gia Bảo đang nói dối, anh ta chỉ ra vẻ như vậy thôi.”
Dương Ngọc Chính nghĩ vậy, ngay lập tức anh ta cười nhạo nói: “Được, vậy tôi sẽ ngồi đây đợi xem anh lấy đâu ra chiếc xe Bentley phiên bản giới hạn.”
“Nếu như tôi có thể chứng minh với mọi người rằng anh đang nói dối mọi người thì bọn tôi cũng không hoan nghênh anh đi chơi với chúng tôi đâu. Hơn nữa tốt nhất anh nên biết điều, tránh xa Thanh Hà ra, loại người ba hoa khoác lác như anh không xứng với cô ấy đâu, anh hiểu chưa?” Dương Ngọc Chính cười lạnh nói.
Sau khi nói xong, Dương Ngọc Chính vô cùng đắc ý, nhưng anh ta lại thấy Trần Gia Bảo với Tần Thanh Nhã đều tỏ ra khinh thường lời nói của anh ta. Bây giờ trong đầu anh ta lại xuất hiện một dự cảm không lành.
Tần Thanh Nhã hết cách rồi, cô lắc đầu nghĩ, Trần Gia Bảo là người mà Thành Trung phải cúi đầu nịnh nọt như vậy thì làm sao có thể nói dối được? Dương Ngọc Chính dám trêu chọc Trần Gia Bảo, anh ta chắc chắn phải nhận lấy hậu quả, nếu không sau này anh ta vẫn sẽ coi thường người khác thôi.
Trần Gia Bảo nhìn Dương Ngọc Chính, vẻ mặt anh rất bình tĩnh, không hề để ý đến mấy câu nói của Dương Ngọc Chính.
Chỉ một lát sau, một chiếc Bentley phiên bản giới hạn chậm rãi đến đỗ cạnh Trần Gia Bảo khiến Dương Ngọc Chính trợn tròn mắt, anh ta sợ hãi ngạc nhiên, đôi mắt đờ đẫn không nhìn thấy tiêu cự đã thể hiện sự bất ngờ của anh ta.
Chiếc xe màu xám bạc, nhìn vô cùng sang trọng, vẻ ngoài đẹp đến nỗi mọi người xung quanh đi qua đều không nhịn được phải đứng lại ngắm một chút.
Lâm Thanh Hà vừa mừng vừa sợ, cô ôm lấy cánh tay của Trần Gia Bảo, nhảy cao lên, vui vẻ nói: “Anh Bảo, đây thực sự là xe của anh sao? Xe này phải mấy chục tỷ đó?”
“Xe này giá bao nhiêu anh cũng không rõ, đây là xe anh được người khác tặng.” Trần Gia Bảo cười nói.
Được người khác tặng sao?
Mẹ nó, ai lại hào phóng như vậy, nói cho là cho Trần Gia Bảo mấy chục tỷ chứ? Có người hào phóng như vậy sao?
Dương Ngọc Chính ngẩn người, anh ta vẫn chưa thể tiêu hóa được tin động trời này.
Ngay sau đó, một cô gái mặc một bộ đồ trắng, đi giày cao gót, bước xuống xe một cách chuyên nghiệp, đó chính là Hương Giang, cô lễ phép cúi đầu chào: “Chào ông chủ ạ.”
Ôi mẹ ơi, ông chủ?
Dương Ngọc Chính trợn mắt ngạc nhiên, cô gái này vô cùng xinh đẹp, anh ta vừa nhìn thấy cô đã rung động, tim đập thình thịch, thế nhưng cô lại gọi Trần Gia Bảo là ông chủ?
Lâm Thanh Hà với Tần Thanh Nhã đều từng gặp Hương Giang rồi, hai cô cũng đi qua chào hỏi Hương Giang.
Trần Gia Bảo gật đầu, sau khi anh lấy chìa khóa xe liền quay lại nhìn Dương Ngọc Chính với vẻ mặt khinh thường.
Vẻ mặt Dương Ngọc Chính vô cùng khó coi, lúc này anh ta vô cùng giận dữ nhưng anh ta không thể nói ra, chỉ có thể trừng mắt lườm Trần Gia Bảo.
Hương Giang cũng cảm nhận được sự thù địch của Dương Ngọc Chính với Trần Gia Bảo, trong nháy mắt ánh mắt cô nhìn Dương Ngọc Chính tràn ngập sát khí.
Trần Gia Bảo cười nhẹ, anh nhìn Hương Giang rồi lắc đầu, sau đó nói với Lâm Thanh Hà và Tần Thanh Nhã: “Đi thôi, anh đưa hai người đến khu du lịch suối nước nóng đó.”
Dương Ngọc Chính vô cùng gấp gáp, nếu như Lâm Thanh Hà không đi chơi cùng anh ta, vậy những chuyện anh ta đã sắp xếp cẩn thận đều là nước đổ lá khoai sao. Anh ta liền vội vã giải thích: “Thanh Hà, cậu đừng hiểu lầm, tôi không có ý gì khác đâu, tôi chỉ không muốn thấy cậu bị người ta lừa thôi.”
Tuy rằng anh ta không gọi tên nhưng bốn người đều ngầm hiểu người anh ta đang nói đểu chính là Trần Gia Bảo.
Trần Gia Bảo vô cùng khó chịu, anh nhún nhún vai, nói với Lâm Thanh Hà: “Không sao, em vừa mới thi đại học, chắc chắn đầu óc rất căng thẳng. Bây giờ có thời gian thì nên đi chơi nhiều, thả lỏng thân thể, còn nếu ai dùng mắt chó coi thường người khác thì chúng ta hãy tự để nó phải mở to mắt ra nhìn lại.”
Nói xong, Trần Gia Bảo lấy điện thoại di động ra, gọi thẳng cho Hương Giang, nói rằng: “Tôi đang ở trường Vinh, cô nhanh chóng lái xe đến đây đi.”
Vừa cúp điện thoại, Trần Gia Bảo vừa thản nhiên nhìn Dương Ngọc Chính.
“Lẽ nào thật sự Trần Gia Bảo có một chiếc xe Bentley phiên bản giới hạn? Không, nếu như anh ta thật sự có nó đã lái xe đến đây từ lâu rồi, hơn nữa nhìn vẻ mặt Lâm Thanh Hà lo lắng là biết chắc chắn cô cũng không biết chuyện anh ta có xe, hừ, chắc chắn Trần Gia Bảo đang nói dối, anh ta chỉ ra vẻ như vậy thôi.”
Dương Ngọc Chính nghĩ vậy, ngay lập tức anh ta cười nhạo nói: “Được, vậy tôi sẽ ngồi đây đợi xem anh lấy đâu ra chiếc xe Bentley phiên bản giới hạn.”
“Nếu như tôi có thể chứng minh với mọi người rằng anh đang nói dối mọi người thì bọn tôi cũng không hoan nghênh anh đi chơi với chúng tôi đâu. Hơn nữa tốt nhất anh nên biết điều, tránh xa Thanh Hà ra, loại người ba hoa khoác lác như anh không xứng với cô ấy đâu, anh hiểu chưa?” Dương Ngọc Chính cười lạnh nói.
Sau khi nói xong, Dương Ngọc Chính vô cùng đắc ý, nhưng anh ta lại thấy Trần Gia Bảo với Tần Thanh Nhã đều tỏ ra khinh thường lời nói của anh ta. Bây giờ trong đầu anh ta lại xuất hiện một dự cảm không lành.
Tần Thanh Nhã hết cách rồi, cô lắc đầu nghĩ, Trần Gia Bảo là người mà Thành Trung phải cúi đầu nịnh nọt như vậy thì làm sao có thể nói dối được? Dương Ngọc Chính dám trêu chọc Trần Gia Bảo, anh ta chắc chắn phải nhận lấy hậu quả, nếu không sau này anh ta vẫn sẽ coi thường người khác thôi.
Trần Gia Bảo nhìn Dương Ngọc Chính, vẻ mặt anh rất bình tĩnh, không hề để ý đến mấy câu nói của Dương Ngọc Chính.
Chỉ một lát sau, một chiếc Bentley phiên bản giới hạn chậm rãi đến đỗ cạnh Trần Gia Bảo khiến Dương Ngọc Chính trợn tròn mắt, anh ta sợ hãi ngạc nhiên, đôi mắt đờ đẫn không nhìn thấy tiêu cự đã thể hiện sự bất ngờ của anh ta.
Chiếc xe màu xám bạc, nhìn vô cùng sang trọng, vẻ ngoài đẹp đến nỗi mọi người xung quanh đi qua đều không nhịn được phải đứng lại ngắm một chút.
Lâm Thanh Hà vừa mừng vừa sợ, cô ôm lấy cánh tay của Trần Gia Bảo, nhảy cao lên, vui vẻ nói: “Anh Bảo, đây thực sự là xe của anh sao? Xe này phải mấy chục tỷ đó?”
“Xe này giá bao nhiêu anh cũng không rõ, đây là xe anh được người khác tặng.” Trần Gia Bảo cười nói.
Được người khác tặng sao?
Mẹ nó, ai lại hào phóng như vậy, nói cho là cho Trần Gia Bảo mấy chục tỷ chứ? Có người hào phóng như vậy sao?
Dương Ngọc Chính ngẩn người, anh ta vẫn chưa thể tiêu hóa được tin động trời này.
Ngay sau đó, một cô gái mặc một bộ đồ trắng, đi giày cao gót, bước xuống xe một cách chuyên nghiệp, đó chính là Hương Giang, cô lễ phép cúi đầu chào: “Chào ông chủ ạ.”
Ôi mẹ ơi, ông chủ?
Dương Ngọc Chính trợn mắt ngạc nhiên, cô gái này vô cùng xinh đẹp, anh ta vừa nhìn thấy cô đã rung động, tim đập thình thịch, thế nhưng cô lại gọi Trần Gia Bảo là ông chủ?
Lâm Thanh Hà với Tần Thanh Nhã đều từng gặp Hương Giang rồi, hai cô cũng đi qua chào hỏi Hương Giang.
Trần Gia Bảo gật đầu, sau khi anh lấy chìa khóa xe liền quay lại nhìn Dương Ngọc Chính với vẻ mặt khinh thường.
Vẻ mặt Dương Ngọc Chính vô cùng khó coi, lúc này anh ta vô cùng giận dữ nhưng anh ta không thể nói ra, chỉ có thể trừng mắt lườm Trần Gia Bảo.
Hương Giang cũng cảm nhận được sự thù địch của Dương Ngọc Chính với Trần Gia Bảo, trong nháy mắt ánh mắt cô nhìn Dương Ngọc Chính tràn ngập sát khí.
Trần Gia Bảo cười nhẹ, anh nhìn Hương Giang rồi lắc đầu, sau đó nói với Lâm Thanh Hà và Tần Thanh Nhã: “Đi thôi, anh đưa hai người đến khu du lịch suối nước nóng đó.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.