Chương 736
Hoa Khôi
17/12/2021
Không lâu sau khi Lê Thanh Vân rời đi, có một chiếc Bentley phiên bản giới hạn màu xám bạc dừng lại trước mặt anh.
Ngay sau đó, Trần Gia Bảo mở cửa xe ngồi vào.
Ngồi ở vị trí lái xe là một người mặc chiếc áo gió màu đỏ, chính là Hương Giang vừa xinh đẹp vừa thành thục, cô ta kính cẩn nói: “Ông chủ.”
“Việc tôi giao cô làm, cô đã làm xong chưa?”
Trần Gia Bảo thoải mái dựa vào chỗ ngồi, hồi tưởng lại cảm giác tuyệt vời khi hôn Lê Thanh Vân vừa rồi.
Hương Giang nói: “Đã làm xong rồi, đang đặt trong vali dự bị.”
“Tốt lắm! Đi thôi, chúng ta cũng cần giải quyết một chuyện khác.”
Trần Gia Bảo mỉm cười, anh vung tay lên, Hương Giang nhấn ga lái xe về phía trước dưới ánh đèn neon.
Cùng lúc đó ở vùng ngoại ô tỉnh thành, trong biệt thự nơi Kiều Toàn Tuấn sống, đại sảnh được thắp đèn sáng choang.
Trong đại sảnh rộng gần một trăm mét vuông, chỉ có hai người Kiều Toàn Tuấn và Kiều Tuấn Phong.
“Con mẹ nó, Trần Gia Bảo, lại là Trần Gia Bảo. Cậu ta lại có thể ngang nhiên ca ngợi việc trọng đại đó trong đại hội đồng cổ đông khiến cho đám người được gọi là thân tín của tao phản bội tao mà gia nhập với cậu ta. Chuyện này đã hại tao thất bại trong gang tấc, mất đi chức tổng giám đốc của tập đoàn Thần Thoại, khiến bố trở thành trò cười của toàn bộ tập đoàn Thần Thoại!”
Kiều Toàn Tuấn nổi giận đùng đùng, đập mạnh chiếc ly thủy tinh đế cao trên tay xuống sàn, mảnh vỡ của chiếc ly thủy tinh trên mặt đất phản chiếu ánh sáng.
Vẻ mặt của Kiều Tuấn Phong cũng đờ đẫn, anh ta không thể tưởng tượng được rõ ràng cục diện này sẽ chắc chắn thắng, thế nhưng Trần Gia Bảo lại có thể chuyển bại thành thắng, anh ta không khỏi lẩm bẩm: “Chẳng lẽ Trần Gia Bảo là khắc tinh của bố con chúng ta.”
Kể từ khi gặp Trần Gia Bảo cho đến nay, cho dù hai bố con bọn họ có làm cái gì thì cũng sẽ bị Trần Gia Bảo vững vàng đè ép.
Bây giờ Kiều Tuấn Phong có ý nghĩ như vậy thì cũng không có gì ngạc nhiên.
Sau khi Kiều Toàn Tuấn nghe những gì anh ta nói, sự tức giận của ông ta bùng nổ, ông ta nói: “Hừ, khắc tinh là cái thá gì, bố mày không tin điều này. Tao nhất định phải đánh trả, nhất định phải giẫm lên Trần Gia Bảo và lấy lại những gì thuộc về chúng ta!”
Kiều Tuấn Phong sửng sốt, anh ta vội vàng đứng lên thuyết phục: “Bố, bây giờ chúng ta thua rồi, vốn liếng trong tay ngày càng ít. Nếu bây giờ lại cạnh tranh với Trần Gia Bảo, có lẽ bố con chúng ta thật sự chỉ còn hai bàn tay trắng.”
Kiều Tuấn Phong cảm thấy rất mất mặt mỗi khi nhìn thấy Trần Gia Bảo đánh bại bọn họ, anh ta thực sự sợ Trần Gia Bảo từ tận đáy lòng.
Đột nhiên, một tiếng “bốp!”vang lên, Kiều Toàn Tuấn thẳng tay cho Kiều Tuấn Phong một cái tát, sau đó đá anh ta ngã xuống đất và hét lên: “Đúng là đồ ăn hại, Kiều Toàn Tuấn tao một đời lẫy lừng, sao tao lại có một đứa con trai ăn hại như mày chứ? Tao nói cho mày biết, chúng ta vẫn chưa thua, vẫn có cơ hội chuyển bại thành thắng!”
Cái mông của Kiều Tuấn Phong bị đập mạnh xuống đất, dù cái mông rất đau nhưng anh ta vẫn vội vàng hỏi: “Bố, bố định làm gì?”
Kiều Toàn Tuấn cười lạnh, ông ta nói: “Mày đừng quên, tuy rằng tao đã mất chức tổng giám đốc của tập đoàn Thần Thoại nhưng chúng ta vẫn có bốn mươi phần trăm cổ phần trong tập đoàn Thần Thoại. Đây là vốn liếng lớn nhất của chúng ta!”
“Đúng, đúng vậy!”
Đôi mắt Kiều Tuấn Phong sáng lên, anh ta nhanh chóng đứng lên và nói: “Với nhiều phần trăm cổ phần như vậy, chúng ta có thể được chia rất nhiều hoa hồng mỗi năm.”
Kiều Toàn Tuấn khịt mũi và nói: “Mày đừng quên, chính mồm Trần Gia Bảo đã đồng ý với hội đồng quản trị sẽ tăng gấp đôi giá trị thị trường của tập đoàn Thần Thoại trong một năm. Mà giá trị cổ phiếu trong tay chúng ta đương nhiên cũng có thể tăng gấp đôi. Mày nói xem, nếu tao sử dụng một phần cổ phiếu như một con bài mặc cả và đến gặp nhà họ Phụng để nhờ giúp đỡ, liệu nhà họ Phụng có từ chối không?”
“Dòng họ Phụng ở ẩn sao?”
Đột nhiên Kiều Tuấn Phong rùng mình.
Dòng họ Phụng ở ẩn thâm sâu khó dò và sống tách biệt nhất ở tỉnh thành, xuất thân sâu xa và tầm ảnh hưởng mạnh mẽ chắc chắn các dòng họ lớn như Tần, Kiều, Lục, Trác không thể nào sánh được.
Có thể nói nhà họ Phụng là thế lực mạnh nhất toàn bộ tỉnh thành!
Ngay sau đó, Trần Gia Bảo mở cửa xe ngồi vào.
Ngồi ở vị trí lái xe là một người mặc chiếc áo gió màu đỏ, chính là Hương Giang vừa xinh đẹp vừa thành thục, cô ta kính cẩn nói: “Ông chủ.”
“Việc tôi giao cô làm, cô đã làm xong chưa?”
Trần Gia Bảo thoải mái dựa vào chỗ ngồi, hồi tưởng lại cảm giác tuyệt vời khi hôn Lê Thanh Vân vừa rồi.
Hương Giang nói: “Đã làm xong rồi, đang đặt trong vali dự bị.”
“Tốt lắm! Đi thôi, chúng ta cũng cần giải quyết một chuyện khác.”
Trần Gia Bảo mỉm cười, anh vung tay lên, Hương Giang nhấn ga lái xe về phía trước dưới ánh đèn neon.
Cùng lúc đó ở vùng ngoại ô tỉnh thành, trong biệt thự nơi Kiều Toàn Tuấn sống, đại sảnh được thắp đèn sáng choang.
Trong đại sảnh rộng gần một trăm mét vuông, chỉ có hai người Kiều Toàn Tuấn và Kiều Tuấn Phong.
“Con mẹ nó, Trần Gia Bảo, lại là Trần Gia Bảo. Cậu ta lại có thể ngang nhiên ca ngợi việc trọng đại đó trong đại hội đồng cổ đông khiến cho đám người được gọi là thân tín của tao phản bội tao mà gia nhập với cậu ta. Chuyện này đã hại tao thất bại trong gang tấc, mất đi chức tổng giám đốc của tập đoàn Thần Thoại, khiến bố trở thành trò cười của toàn bộ tập đoàn Thần Thoại!”
Kiều Toàn Tuấn nổi giận đùng đùng, đập mạnh chiếc ly thủy tinh đế cao trên tay xuống sàn, mảnh vỡ của chiếc ly thủy tinh trên mặt đất phản chiếu ánh sáng.
Vẻ mặt của Kiều Tuấn Phong cũng đờ đẫn, anh ta không thể tưởng tượng được rõ ràng cục diện này sẽ chắc chắn thắng, thế nhưng Trần Gia Bảo lại có thể chuyển bại thành thắng, anh ta không khỏi lẩm bẩm: “Chẳng lẽ Trần Gia Bảo là khắc tinh của bố con chúng ta.”
Kể từ khi gặp Trần Gia Bảo cho đến nay, cho dù hai bố con bọn họ có làm cái gì thì cũng sẽ bị Trần Gia Bảo vững vàng đè ép.
Bây giờ Kiều Tuấn Phong có ý nghĩ như vậy thì cũng không có gì ngạc nhiên.
Sau khi Kiều Toàn Tuấn nghe những gì anh ta nói, sự tức giận của ông ta bùng nổ, ông ta nói: “Hừ, khắc tinh là cái thá gì, bố mày không tin điều này. Tao nhất định phải đánh trả, nhất định phải giẫm lên Trần Gia Bảo và lấy lại những gì thuộc về chúng ta!”
Kiều Tuấn Phong sửng sốt, anh ta vội vàng đứng lên thuyết phục: “Bố, bây giờ chúng ta thua rồi, vốn liếng trong tay ngày càng ít. Nếu bây giờ lại cạnh tranh với Trần Gia Bảo, có lẽ bố con chúng ta thật sự chỉ còn hai bàn tay trắng.”
Kiều Tuấn Phong cảm thấy rất mất mặt mỗi khi nhìn thấy Trần Gia Bảo đánh bại bọn họ, anh ta thực sự sợ Trần Gia Bảo từ tận đáy lòng.
Đột nhiên, một tiếng “bốp!”vang lên, Kiều Toàn Tuấn thẳng tay cho Kiều Tuấn Phong một cái tát, sau đó đá anh ta ngã xuống đất và hét lên: “Đúng là đồ ăn hại, Kiều Toàn Tuấn tao một đời lẫy lừng, sao tao lại có một đứa con trai ăn hại như mày chứ? Tao nói cho mày biết, chúng ta vẫn chưa thua, vẫn có cơ hội chuyển bại thành thắng!”
Cái mông của Kiều Tuấn Phong bị đập mạnh xuống đất, dù cái mông rất đau nhưng anh ta vẫn vội vàng hỏi: “Bố, bố định làm gì?”
Kiều Toàn Tuấn cười lạnh, ông ta nói: “Mày đừng quên, tuy rằng tao đã mất chức tổng giám đốc của tập đoàn Thần Thoại nhưng chúng ta vẫn có bốn mươi phần trăm cổ phần trong tập đoàn Thần Thoại. Đây là vốn liếng lớn nhất của chúng ta!”
“Đúng, đúng vậy!”
Đôi mắt Kiều Tuấn Phong sáng lên, anh ta nhanh chóng đứng lên và nói: “Với nhiều phần trăm cổ phần như vậy, chúng ta có thể được chia rất nhiều hoa hồng mỗi năm.”
Kiều Toàn Tuấn khịt mũi và nói: “Mày đừng quên, chính mồm Trần Gia Bảo đã đồng ý với hội đồng quản trị sẽ tăng gấp đôi giá trị thị trường của tập đoàn Thần Thoại trong một năm. Mà giá trị cổ phiếu trong tay chúng ta đương nhiên cũng có thể tăng gấp đôi. Mày nói xem, nếu tao sử dụng một phần cổ phiếu như một con bài mặc cả và đến gặp nhà họ Phụng để nhờ giúp đỡ, liệu nhà họ Phụng có từ chối không?”
“Dòng họ Phụng ở ẩn sao?”
Đột nhiên Kiều Tuấn Phong rùng mình.
Dòng họ Phụng ở ẩn thâm sâu khó dò và sống tách biệt nhất ở tỉnh thành, xuất thân sâu xa và tầm ảnh hưởng mạnh mẽ chắc chắn các dòng họ lớn như Tần, Kiều, Lục, Trác không thể nào sánh được.
Có thể nói nhà họ Phụng là thế lực mạnh nhất toàn bộ tỉnh thành!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.