Chương 830
Hoa Khôi
26/12/2021
Lúc này, Trần Gia Bảo đã đến trước sân golf, anh vung gậy đánh một
cách tự nhiên, quả bóng bay xa thành hình parabol và chỉ nghe thấy “bốp” một tiếng, quả bóng đã vào lỗ.
Vương Trí Kiên há hốc miệng, cơ thể như hóa đá, đứng yên tại chỗ.
Gia cảnh của Vương Trí Kiên vô cùng tốt, từ nhỏ đã bắt đầu chơi golf, bây giờ đã trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp, xếp vào hàng cao thủ, nhưng dù vậy anh ta cũng chưa bao giờ chơi một phát một lỗ như vậy nên khi thấy Trần Gia Bảo có thể đánh một phát trúng lỗ, trong lòng anh ta vẫn có chút khiếp sợ và khó tin.
“Một phát trúng lỗ? Điều này… sao có thể chứ, cho dù Trần Gia Bảo có là cao thủ võ thuật thì cũng không để chơi golf lợi hại như vậy chứ? Nếu không thì thi đấu golf quốc tế không phải đều nhường chỗ cho cao thủ võ thuật cả rồi sao, nào có còn chỗ cho golf thủ nữa chứ, Trần Gia Bảo một phát đánh trúng lỗ chắc chắn là do trùng hợp thôi.”
Vương Trí Kiên tự dặn lòng mình như vậy, anh ta càng nghĩ càng thấy hợp lý, nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Thế nhưng, một tiếng sau, Vương Trí Kiên có cảm giác như bị vả thẳng mặt.
Những cú xoay chuyển liên tiếp của Trần Gia Bảo, bất kể là góc độ hay là lực đánh đều vô cùng hoàn hảo, không có điểm nào đáng chê, liên tục là một phát trúng lỗ.
Từ khi Vương Trí Kiên học đánh golf tới nay, lần đầu tiên anh ta chứng kiến điều này, việc này đã đả kích tới lòng tự tin của anh ta, thậm chí anh ta còn không muốn đưa bóng cho Trần Gia Bảo nữa, nhưng không biết nên làm thế nào mới có thể giữ được mặt mũi đây.
Khi Vương Trí Kiên sắp sụp đổ đến nơi thì thấy Tạ Cẩm Tú chậm rãi đi từ văn phòng tới, dịu dàng kéo tay Trần Gia Bảo, muốn cùng anh dạo phố hẹn hò.
Vương Trí Kiên nhìn bóng dáng Trần Gia Bảo rời đi, trong lòng vẫn không ngừng khiếp sợ: “Trần Gia Bảo đúng là khiến người ta phát sợ, với năng lực này của anh ta, nếu như đi thi đấu golf, e là cầu thủ chuyên nghiệp nào cũng sẽ gục dưới tay anh ta, đến lúc đó thì chẳng phải cho dù là minh tinh người mẫu nào, chỉ cần anh ta ngoắc tay một cái là sẽ xúm đến ngay sao?”
“Ôi, càng nghĩ càng khiến cho người ta tức chết, Trần Gia Bảo không những là cao thủ võ đạo mà chơi golf cũng lợi hại như vậy, lẽ nào việc gì anh ta cũng biết làm sao?”
Không nói tới sự bất ngờ của Vương Trí Kiên nữa, Trần Gia Bảo và Tạ Cẩm Tú cùng nhau đi dạo công viên, cùng nhau ăn cơm rồi đi xem phim như những đôi tình nhân khác.
Buổi tối, hai người không đặt phòng khách sạn mà lái chiếc xe Bugatti Veyron của Tạ Cẩm Tú tới biệt thự nhà họ Tạ.
Tạ Hoàng Dương đã từng làm việc trong quân đội, trước biệt thự là một hàng nhân viên cảnh vệ mặc quân phục đứng gác, chỉ như vậy cũng có thể thấy sức ảnh hưởng của nhà họ Tạ ở Thành phố Hòa Bình lớn đến mức nào.
Trần Gia Bảo và Tạ Cẩm Tú đi vào biệt thự, thấy Tạ Hoàng Dương ngồi ngay ngắn bên bàn trà, chơi cờ với một người bạn già.
Tạ Quốc Hùng ở một bên quan sát, bên cạnh còn có một người phụ nữ dung mạo mỹ miều, khí chất tao nhã, như một tiên nữ bước ra từ trong tranh, luận về tướng mạo hay khí chất đều không thua kém Tạ Cẩm Tú chút nào.
Cho dù Trần Gia Bảo đã gặp qua nhiều kiểu phụ nữ, nhưng khi nhìn thấy vẻ đẹp cổ điển như vậy, anh cũng không khỏi cảm thấy bất ngờ.
Lúc này, đám người Tạ Hoàng Dương đều tập trung vào bàn cờ nên vẫn chưa phát hiện Trần Gia Bảo và Tạ Cẩm Tú đã tới.
Trần Gia Bảo nhìn thoáng qua, chỉ thấy Tạ Hoàng Dương nhíu mày, vẻ mặt có chút do dự và đắn đo, trái lại, ông lão bên cạnh lại vô cùng tự tin, khóe miệng còn khẽ nhếch lên một nụ cười.
Rõ ràng có thể thấy được, ván cờ này, Tạ Hoàng Dương đang bị đẩy vào thế yếu.
Tạ Cẩm Tú định đi qua nhưng lại bị Trần Gia Bảo kéo tay lại, anh lắc đầu cười cười.
Vương Trí Kiên há hốc miệng, cơ thể như hóa đá, đứng yên tại chỗ.
Gia cảnh của Vương Trí Kiên vô cùng tốt, từ nhỏ đã bắt đầu chơi golf, bây giờ đã trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp, xếp vào hàng cao thủ, nhưng dù vậy anh ta cũng chưa bao giờ chơi một phát một lỗ như vậy nên khi thấy Trần Gia Bảo có thể đánh một phát trúng lỗ, trong lòng anh ta vẫn có chút khiếp sợ và khó tin.
“Một phát trúng lỗ? Điều này… sao có thể chứ, cho dù Trần Gia Bảo có là cao thủ võ thuật thì cũng không để chơi golf lợi hại như vậy chứ? Nếu không thì thi đấu golf quốc tế không phải đều nhường chỗ cho cao thủ võ thuật cả rồi sao, nào có còn chỗ cho golf thủ nữa chứ, Trần Gia Bảo một phát đánh trúng lỗ chắc chắn là do trùng hợp thôi.”
Vương Trí Kiên tự dặn lòng mình như vậy, anh ta càng nghĩ càng thấy hợp lý, nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Thế nhưng, một tiếng sau, Vương Trí Kiên có cảm giác như bị vả thẳng mặt.
Những cú xoay chuyển liên tiếp của Trần Gia Bảo, bất kể là góc độ hay là lực đánh đều vô cùng hoàn hảo, không có điểm nào đáng chê, liên tục là một phát trúng lỗ.
Từ khi Vương Trí Kiên học đánh golf tới nay, lần đầu tiên anh ta chứng kiến điều này, việc này đã đả kích tới lòng tự tin của anh ta, thậm chí anh ta còn không muốn đưa bóng cho Trần Gia Bảo nữa, nhưng không biết nên làm thế nào mới có thể giữ được mặt mũi đây.
Khi Vương Trí Kiên sắp sụp đổ đến nơi thì thấy Tạ Cẩm Tú chậm rãi đi từ văn phòng tới, dịu dàng kéo tay Trần Gia Bảo, muốn cùng anh dạo phố hẹn hò.
Vương Trí Kiên nhìn bóng dáng Trần Gia Bảo rời đi, trong lòng vẫn không ngừng khiếp sợ: “Trần Gia Bảo đúng là khiến người ta phát sợ, với năng lực này của anh ta, nếu như đi thi đấu golf, e là cầu thủ chuyên nghiệp nào cũng sẽ gục dưới tay anh ta, đến lúc đó thì chẳng phải cho dù là minh tinh người mẫu nào, chỉ cần anh ta ngoắc tay một cái là sẽ xúm đến ngay sao?”
“Ôi, càng nghĩ càng khiến cho người ta tức chết, Trần Gia Bảo không những là cao thủ võ đạo mà chơi golf cũng lợi hại như vậy, lẽ nào việc gì anh ta cũng biết làm sao?”
Không nói tới sự bất ngờ của Vương Trí Kiên nữa, Trần Gia Bảo và Tạ Cẩm Tú cùng nhau đi dạo công viên, cùng nhau ăn cơm rồi đi xem phim như những đôi tình nhân khác.
Buổi tối, hai người không đặt phòng khách sạn mà lái chiếc xe Bugatti Veyron của Tạ Cẩm Tú tới biệt thự nhà họ Tạ.
Tạ Hoàng Dương đã từng làm việc trong quân đội, trước biệt thự là một hàng nhân viên cảnh vệ mặc quân phục đứng gác, chỉ như vậy cũng có thể thấy sức ảnh hưởng của nhà họ Tạ ở Thành phố Hòa Bình lớn đến mức nào.
Trần Gia Bảo và Tạ Cẩm Tú đi vào biệt thự, thấy Tạ Hoàng Dương ngồi ngay ngắn bên bàn trà, chơi cờ với một người bạn già.
Tạ Quốc Hùng ở một bên quan sát, bên cạnh còn có một người phụ nữ dung mạo mỹ miều, khí chất tao nhã, như một tiên nữ bước ra từ trong tranh, luận về tướng mạo hay khí chất đều không thua kém Tạ Cẩm Tú chút nào.
Cho dù Trần Gia Bảo đã gặp qua nhiều kiểu phụ nữ, nhưng khi nhìn thấy vẻ đẹp cổ điển như vậy, anh cũng không khỏi cảm thấy bất ngờ.
Lúc này, đám người Tạ Hoàng Dương đều tập trung vào bàn cờ nên vẫn chưa phát hiện Trần Gia Bảo và Tạ Cẩm Tú đã tới.
Trần Gia Bảo nhìn thoáng qua, chỉ thấy Tạ Hoàng Dương nhíu mày, vẻ mặt có chút do dự và đắn đo, trái lại, ông lão bên cạnh lại vô cùng tự tin, khóe miệng còn khẽ nhếch lên một nụ cười.
Rõ ràng có thể thấy được, ván cờ này, Tạ Hoàng Dương đang bị đẩy vào thế yếu.
Tạ Cẩm Tú định đi qua nhưng lại bị Trần Gia Bảo kéo tay lại, anh lắc đầu cười cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.