Chương 838
Hoa Khôi
27/12/2021
Nhiếp Quảng Bình cũng âm thầm gật đầu, trong lòng vô cùng tán dương Lê Khả Vy, có vẻ ông ấy rất hài lòng với người học trò này.
Ngược lại là Trần Gia Bảo, anh vẫn tự tin hạ từng quân cờ, dù cho nước cờ của đối thủ sắc bén và đầy quyết đoán nhưng khóe miệng anh vẫn luôn cong lên một ý cười, tựa hồ như đã nắm chắc phần thắng.
Nước cờ của Trần Gia Bảo không sắc bén như Lê Khả Vy mà anh thường đi lắt léo, có chút mơ hồ, nhiều lúc tưởng như bị Lê Khả Vy dồn vào chân tường nhưng cuối cùng lại lật ngược tình thế, chiếm ưu thế.
Rất nhanh sau đó, Trần Gia Bảo một lần nữa đẩy Lê Khả Vy vào thế yếu.
Những người xung quanh đều vô cùng ngạc nhiên, tuy rằng năng lực chơi cờ của Tạ Cẩm Tú không cao, nhìn bàn cờ cô cũng không hiểu rõ tình huống cụ thể nhưng thấy ánh mắt nghiêm túc của Nhiếp Quảng Bình cô cũng có thể hiểu được Trần Gia Bảo đang chiếm ưu thế, trong lòng không khỏi mừng thầm.
“Từ lúc bắt đầu, cô đã lên sai kế hoạch, muốn nhanh chóng đánh bại tôi, tôi chẳng cần ngăn cản những đòn tấn công của cô mà bây giờ cũng có thể chiếm được ưu thế, đó là do cô quá nóng vội dẫn đến suy sụp tinh thần rồi tự khiến bản thân kiệt quệ sức lực đấy, hiện tại cô còn có thể xoay chuyển tình thế được nữa không? Tôi khuyên cô nên nhận thua đi, để tôi trực tiếp đấu một trận với thầy cô, tránh lãng phí thời gian nữa.” Trần Gia Bảo khẽ cười nói.
Nụ cười này của Trần Gia Bảo đối với Lê Khả Vy tràn đầy chế giễu, trong lòng cô ấy cố đè nén xúc động, không ngừng khuyên chính mình phải giữ bình tĩnh: “Bình tĩnh, bình tĩnh, Lê Khả Vy mày nhất định phải bình tĩnh, chẳng qua là Trần Gia Bảo đang cố tình chọc giận mày, chỉ cần mà phát huy hết khả năng thì cho dù bây giờ đang ở thế yếu vẫn có thể lật ngược tình thế chiến thắng Trần Gia Bảo!”
Nghĩ vậy, Lê Khả Vy lại hít sâu một hơi, lạnh lùng cười nói: “Anh đừng vội đắc ý, chẳng qua mới chiếm ưu thế một chút mà thôi, hơn nữa vừa rồi chỉ là do tôi quá chủ quan mà thôi, chứ bình thường anh tuyệt đối không phải là đối thủ của tôi, cho dù bây giờ anh chiếm ưu thế thì kết quả cuối cùng anh vẫn sẽ thua dưới tay tôi thôi!”
Lê Khả Vy vô cùng tin tưởng vào bản thân, tuy rằng khả năng chơi cờ của Trần Gia Bảo có chút ấn tượng nhưng chắc chắn vẫn không đủ để đánh bại cô ấy được.
“Kết quả như thế nào cũng chẳng phải dựa vào lời nói của cô mà là dựa trên bàn cờ này, bây giờ cô tự tin như vậy, e là lát nữa thua trước tôi sẽ càng nực cười hơn!” Trần Gia Bảo đột nhiên ngưng cười, ánh mắt anh trở nên sắc bén, đôi tay vân vê quân cờ trắng, quả quyết nói: “Chỉ trong vòng ba bước tôi sẽ khiến cô phải đầu hàng!”
Câu nói của Trần Gia Bảo qua mức tự tin, kiêu ngạo, kiêu ngạo tới mức tự phụ!
Mọi người vô cùng sửng sốt!
Nhiếp Quảng Bình lặng lẽ lắc đầu, ông ấy cảm thấy Trần Gia Bảo quá sức kiêu căng, với hiểu biết của ông ấy trước tình hình bàn cờ lúc này, cho dù có là thần cờ cũng khó có thể thắng Lê Khả Vy trong vòng ba bước, vậy mà Trần Gia Bảo lại dám tự tin khẳng định như vậy, đúng là không biết trời cao đất dày là gì!
Nhiếp Quảng Bình không tin lời Trần Gia Bảo nói, ấn tượng với Trần Gia Bảo lại càng xấu đi.
Hai mắt Tạ Hoàng Dương và Tạ Cẩm Tú sáng lên, hai người họ hiểu Trần Gia Bảo, anh là người nói được thì sẽ làm được, nếu Trần Gia Bảo đã nói sẽ đánh bại Lê Khả Vy trong vòng ba bước vậy thì chắc chắn anh có thể làm được.
Lê Khả Vy không hiểu sao lại dâng lên một dự cảm không lành rằng bản thân mình sẽ thật sự thua trước Trần Gia Bảo, có điều vừa nghĩ như vậy, cô ấy lập tức phản bác lại suy nghĩ của chính mình, cười lạnh nói: “Bây giờ anh chỉ chiếm ưu thế một chút thôi, chỉ cần tôi cố gắng phát huy khả năng thì không phải không có cách nào để thắng, vậy mà anh dám tự tin nói sẽ khiến tôi đầu hàng trong vòng ba bước, đúng là nực cười!”
“Nếu cô không tin thì thế này đi, nếu tôi không thể đánh bại cô trong vòng ba bước thì tôi sẽ chủ động rút lại câu nói ‘không ai địch nổi giai đoạn thu quan’, đồng thời cũng nhận lỗi với thầy cô luôn, cô cảm thấy thế nào?”
Ngón tay Trần Gia Bảo vẫn mân mê quân cờ trắng, khóe miệng tràn đầy ý cười, ánh mắt kiên định, có vẻ vô cùng tự tin và chắc chắn vào bản thân mình!
Câu nói này của anh so với câu nói sẽ khiến Lê Khả Vy đầu hàng trong vòng ba bước còn khiến mọi người sửng sốt hơn.
Dựa vào tình hình trước mắt, khả năng để Trần Gia Bảo có thể thắng được Lê Khả Vy trong vòng ba bước là cực kỳ nhỏ bé, nếu cứ tiếp tục như vậy chẳng phải là Trần Gia Bảo tự dồn mình vào thế yếu sao?
Ngược lại là Trần Gia Bảo, anh vẫn tự tin hạ từng quân cờ, dù cho nước cờ của đối thủ sắc bén và đầy quyết đoán nhưng khóe miệng anh vẫn luôn cong lên một ý cười, tựa hồ như đã nắm chắc phần thắng.
Nước cờ của Trần Gia Bảo không sắc bén như Lê Khả Vy mà anh thường đi lắt léo, có chút mơ hồ, nhiều lúc tưởng như bị Lê Khả Vy dồn vào chân tường nhưng cuối cùng lại lật ngược tình thế, chiếm ưu thế.
Rất nhanh sau đó, Trần Gia Bảo một lần nữa đẩy Lê Khả Vy vào thế yếu.
Những người xung quanh đều vô cùng ngạc nhiên, tuy rằng năng lực chơi cờ của Tạ Cẩm Tú không cao, nhìn bàn cờ cô cũng không hiểu rõ tình huống cụ thể nhưng thấy ánh mắt nghiêm túc của Nhiếp Quảng Bình cô cũng có thể hiểu được Trần Gia Bảo đang chiếm ưu thế, trong lòng không khỏi mừng thầm.
“Từ lúc bắt đầu, cô đã lên sai kế hoạch, muốn nhanh chóng đánh bại tôi, tôi chẳng cần ngăn cản những đòn tấn công của cô mà bây giờ cũng có thể chiếm được ưu thế, đó là do cô quá nóng vội dẫn đến suy sụp tinh thần rồi tự khiến bản thân kiệt quệ sức lực đấy, hiện tại cô còn có thể xoay chuyển tình thế được nữa không? Tôi khuyên cô nên nhận thua đi, để tôi trực tiếp đấu một trận với thầy cô, tránh lãng phí thời gian nữa.” Trần Gia Bảo khẽ cười nói.
Nụ cười này của Trần Gia Bảo đối với Lê Khả Vy tràn đầy chế giễu, trong lòng cô ấy cố đè nén xúc động, không ngừng khuyên chính mình phải giữ bình tĩnh: “Bình tĩnh, bình tĩnh, Lê Khả Vy mày nhất định phải bình tĩnh, chẳng qua là Trần Gia Bảo đang cố tình chọc giận mày, chỉ cần mà phát huy hết khả năng thì cho dù bây giờ đang ở thế yếu vẫn có thể lật ngược tình thế chiến thắng Trần Gia Bảo!”
Nghĩ vậy, Lê Khả Vy lại hít sâu một hơi, lạnh lùng cười nói: “Anh đừng vội đắc ý, chẳng qua mới chiếm ưu thế một chút mà thôi, hơn nữa vừa rồi chỉ là do tôi quá chủ quan mà thôi, chứ bình thường anh tuyệt đối không phải là đối thủ của tôi, cho dù bây giờ anh chiếm ưu thế thì kết quả cuối cùng anh vẫn sẽ thua dưới tay tôi thôi!”
Lê Khả Vy vô cùng tin tưởng vào bản thân, tuy rằng khả năng chơi cờ của Trần Gia Bảo có chút ấn tượng nhưng chắc chắn vẫn không đủ để đánh bại cô ấy được.
“Kết quả như thế nào cũng chẳng phải dựa vào lời nói của cô mà là dựa trên bàn cờ này, bây giờ cô tự tin như vậy, e là lát nữa thua trước tôi sẽ càng nực cười hơn!” Trần Gia Bảo đột nhiên ngưng cười, ánh mắt anh trở nên sắc bén, đôi tay vân vê quân cờ trắng, quả quyết nói: “Chỉ trong vòng ba bước tôi sẽ khiến cô phải đầu hàng!”
Câu nói của Trần Gia Bảo qua mức tự tin, kiêu ngạo, kiêu ngạo tới mức tự phụ!
Mọi người vô cùng sửng sốt!
Nhiếp Quảng Bình lặng lẽ lắc đầu, ông ấy cảm thấy Trần Gia Bảo quá sức kiêu căng, với hiểu biết của ông ấy trước tình hình bàn cờ lúc này, cho dù có là thần cờ cũng khó có thể thắng Lê Khả Vy trong vòng ba bước, vậy mà Trần Gia Bảo lại dám tự tin khẳng định như vậy, đúng là không biết trời cao đất dày là gì!
Nhiếp Quảng Bình không tin lời Trần Gia Bảo nói, ấn tượng với Trần Gia Bảo lại càng xấu đi.
Hai mắt Tạ Hoàng Dương và Tạ Cẩm Tú sáng lên, hai người họ hiểu Trần Gia Bảo, anh là người nói được thì sẽ làm được, nếu Trần Gia Bảo đã nói sẽ đánh bại Lê Khả Vy trong vòng ba bước vậy thì chắc chắn anh có thể làm được.
Lê Khả Vy không hiểu sao lại dâng lên một dự cảm không lành rằng bản thân mình sẽ thật sự thua trước Trần Gia Bảo, có điều vừa nghĩ như vậy, cô ấy lập tức phản bác lại suy nghĩ của chính mình, cười lạnh nói: “Bây giờ anh chỉ chiếm ưu thế một chút thôi, chỉ cần tôi cố gắng phát huy khả năng thì không phải không có cách nào để thắng, vậy mà anh dám tự tin nói sẽ khiến tôi đầu hàng trong vòng ba bước, đúng là nực cười!”
“Nếu cô không tin thì thế này đi, nếu tôi không thể đánh bại cô trong vòng ba bước thì tôi sẽ chủ động rút lại câu nói ‘không ai địch nổi giai đoạn thu quan’, đồng thời cũng nhận lỗi với thầy cô luôn, cô cảm thấy thế nào?”
Ngón tay Trần Gia Bảo vẫn mân mê quân cờ trắng, khóe miệng tràn đầy ý cười, ánh mắt kiên định, có vẻ vô cùng tự tin và chắc chắn vào bản thân mình!
Câu nói này của anh so với câu nói sẽ khiến Lê Khả Vy đầu hàng trong vòng ba bước còn khiến mọi người sửng sốt hơn.
Dựa vào tình hình trước mắt, khả năng để Trần Gia Bảo có thể thắng được Lê Khả Vy trong vòng ba bước là cực kỳ nhỏ bé, nếu cứ tiếp tục như vậy chẳng phải là Trần Gia Bảo tự dồn mình vào thế yếu sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.