Chương 874
Hoa Khôi
31/12/2021
Trong lòng Cao Tuấn Hùng chợt “lịch bịch” một tiếng, hoàn toàn chìm
xuống, vừa là sợ hãi vừa là hối hận, nếu sớm biết nhà họ Thái và nhà họ
Tô không nhờ vả được gì thế này, sớm nên từ hôn với Diệp Ngọc Trâm, bây
giờ xong rồi, tất cả đều xong đời rồi.
“Tôi từng đứng bên ngoài tòa nhà Nhiên Ái nói qua, nếu anh không đi từ hôn với Diệp Ngọc Trâm, tôi nhất định tìm nhà họ Cao các anh hỏi tội, Trần Gia Bảo tôi đã nói nhất định làm được, anh tự giải quyết đi.”
Giọng điệu Trần Gia Bảo lạnh nhạt, không hề mang theo bất cứ cảm xúc gì, cứ như đang nói một chuyện gì đó hết sức bình thường.
Cao Tuấn Hùng mặt biến sắc, ngồi rạp xuống mặt đất, tuyệt vọng, tuyệt vọng đến tột cùng.”
Anh biết, khi Trần Gia Bảo đến hỏi tội nhà họ Cao, tương đương với nhà họ Cao bị kết án tử hình.
Trần Gia Bảo không nhìn anh ta, ngước mắt, liếc hai người Lý Tiến Hưng và Đỗ Hân.
Lý Tiến Hưng và Đỗ Hân trong lòng sụp đổ, hai chân mềm nhũn, nếu không phải lấy hết sức để hít thở, e rằng bọn họ đã không tự chủ nổi quỳ xuống mặt đất rồi.
Trần Gia Bảo hai tay vắt sau lưng, nhìn bằng nửa con mắt, nói: “Tôi với các anh lần đầu gặp mặt, các anh không chỉ nhiều lần khiêu khích tôi, trước mặt tôi đào góc tường, hơn nữa một giây trước còn liên minh với chú tôi, giây sau đã chạy theo Tô Thái Vũ, các anh lẽ nào nghĩ rằng Trần Gia Bảo tôi chỉ là một con chó bệnh không ai thèm nhìn?”
“Không dám không dám, vạn lần không dám…”
Lý Tiến Hưng và Đỗ Hân bị dọa xanh mặt, thất thần, “phù” một tiếng, không tự chủ liền quỳ xuống trước mặt Trần Gia Bảo.
“Nói đùa rồi, nếu cao thủ tỉnh Hòa Bình như cậu Trần mà là chó bệnh, chỉ sợ cả Việt Nam này, đều không hổ rồi.”
Trần Gia Bảo liếc mắt, nói: “Các anh không phải luôn dương dương tự đắc sao? Hôm nay lại quỳ xuống trước mặt tôi van xin như vậy, các anh có phục không?”
“Phục rồi phục rồi, tuyệt đối phục rồi, vẫn mong cậu Trần giơ cao đánh khẽ…”
Lý Tiến Hưng và Đỗ Hân cứ như hai con chim nhỏ, liến thoắt gật đầu.
“Giơ cao đánh khẽ?” Trần Gia Bảo khẽ cau mày, anh vừa giết chết hai vị tông sư cùng hai cậu chủ dòng họ lớn, lại khiến Cao Tuấn Hùng sợ đến khiếp đảm, thật sự cũng chẳng còn hứng thú đi giết hai con tép này, lạnh nhạt nói: “Thế này, niệm tình các anh lần đầu, tôi sẽ tha cho các anh lần này, các anh không phải nói tài sản dòng họ kết xù, có thể lên đến cả mấy chục nghìn tỷ sao?
Dùng một phần mười tài sản, mua lại hai cái mạng này, cũng không quá đáng đúng không? Ba ngày sau, tôi muốn thấy mỗi người đem đến đây 3000 tỷ, nếu không có thì tự hiểu lấy hậu quả, cút đi.”
Nói xong, Trần Gia Bảo vẫy tay, quay người đi về phía Hồng Liên và mọi người.
“Được được được, ba ngày sau, nhất định đem 3000 tỷ đến hai tay đưa cho anh.”
Lý Tiến Hưng và Đỗ Hân quỳ bò về phía sau, nội tâm rỉ máu.
Gia tài dòng họ hai người họ thì đúng là kếch xù, nhưng đại đa số đều là nằm trên giá trị bất động sản, trong ba ngày muốn tích đủ 3000 tỷ đem đến chính là máu đổ đầu rơi, sớm biết thế này thì không nên đứng chém gió trước mặt Trần Gia Bảo, nếu không thì cũng không có kết cục như hiện nay.”
Diệp Ngọc Trâm cũng hoa mắt, mỗi người 3000 tỷ, hai người không phải là 6000 tỷ sao? Trần Gia Bảo đúng là ra giá quá cao.
Hồng Liên mỉm môi cười thầm, chỉ có cô mới rõ nhất, hai người Lý Tiến Hưng và Đỗ Hân, trước mặt Trần Gia Bảo muốn kéo cô đi, hành vi coi thường Trần Gia Bảo như thế, mỗi người 3000 tỷ là rẻ cho bọn họ rồi.
Tạ Quốc Hùng đi đến bên cạnh Trần Gia Bảo, mặt khó hiểu nói: “Trước đây anh còn tưởng Lý Tiến Hưng và Đỗ Hân hai đứa đó không tệ, còn muốn liên hợp với hai đứa đó để đối phó nhà họ Thái, bây giờ bọn nó là dám lật mặt như thế, đúng là biết người biết mặt không biết lòng. Có điều vậy cũng tốt, hai đứa đó bị em làm 6000 tỷ, cũng coi như là cái giá bọn chúng phải trả.”
Trần Gia Bảo nói: “Phản bội thì phải cần đường lui, phản bội mà không sẵn đường lui thì có khác gì ngu ngốc.”
Tạ Quốc Hùng gật gật đầu, nội tâm không ngừng cảm thán, anh lúc này mới hoàn toàn hiểu được vì sao ông nội Tạ Hoàng Dương lại hết sức khen ngợi Trần Gia Bảo như thế, với thế lực của Trần Gia Bảo như lúc nãy, chỉ cần Trần Gia Bảo tới Nam Định, tất cả vấn đề sẽ không còn là vấn đề nữa.
“Tôi từng đứng bên ngoài tòa nhà Nhiên Ái nói qua, nếu anh không đi từ hôn với Diệp Ngọc Trâm, tôi nhất định tìm nhà họ Cao các anh hỏi tội, Trần Gia Bảo tôi đã nói nhất định làm được, anh tự giải quyết đi.”
Giọng điệu Trần Gia Bảo lạnh nhạt, không hề mang theo bất cứ cảm xúc gì, cứ như đang nói một chuyện gì đó hết sức bình thường.
Cao Tuấn Hùng mặt biến sắc, ngồi rạp xuống mặt đất, tuyệt vọng, tuyệt vọng đến tột cùng.”
Anh biết, khi Trần Gia Bảo đến hỏi tội nhà họ Cao, tương đương với nhà họ Cao bị kết án tử hình.
Trần Gia Bảo không nhìn anh ta, ngước mắt, liếc hai người Lý Tiến Hưng và Đỗ Hân.
Lý Tiến Hưng và Đỗ Hân trong lòng sụp đổ, hai chân mềm nhũn, nếu không phải lấy hết sức để hít thở, e rằng bọn họ đã không tự chủ nổi quỳ xuống mặt đất rồi.
Trần Gia Bảo hai tay vắt sau lưng, nhìn bằng nửa con mắt, nói: “Tôi với các anh lần đầu gặp mặt, các anh không chỉ nhiều lần khiêu khích tôi, trước mặt tôi đào góc tường, hơn nữa một giây trước còn liên minh với chú tôi, giây sau đã chạy theo Tô Thái Vũ, các anh lẽ nào nghĩ rằng Trần Gia Bảo tôi chỉ là một con chó bệnh không ai thèm nhìn?”
“Không dám không dám, vạn lần không dám…”
Lý Tiến Hưng và Đỗ Hân bị dọa xanh mặt, thất thần, “phù” một tiếng, không tự chủ liền quỳ xuống trước mặt Trần Gia Bảo.
“Nói đùa rồi, nếu cao thủ tỉnh Hòa Bình như cậu Trần mà là chó bệnh, chỉ sợ cả Việt Nam này, đều không hổ rồi.”
Trần Gia Bảo liếc mắt, nói: “Các anh không phải luôn dương dương tự đắc sao? Hôm nay lại quỳ xuống trước mặt tôi van xin như vậy, các anh có phục không?”
“Phục rồi phục rồi, tuyệt đối phục rồi, vẫn mong cậu Trần giơ cao đánh khẽ…”
Lý Tiến Hưng và Đỗ Hân cứ như hai con chim nhỏ, liến thoắt gật đầu.
“Giơ cao đánh khẽ?” Trần Gia Bảo khẽ cau mày, anh vừa giết chết hai vị tông sư cùng hai cậu chủ dòng họ lớn, lại khiến Cao Tuấn Hùng sợ đến khiếp đảm, thật sự cũng chẳng còn hứng thú đi giết hai con tép này, lạnh nhạt nói: “Thế này, niệm tình các anh lần đầu, tôi sẽ tha cho các anh lần này, các anh không phải nói tài sản dòng họ kết xù, có thể lên đến cả mấy chục nghìn tỷ sao?
Dùng một phần mười tài sản, mua lại hai cái mạng này, cũng không quá đáng đúng không? Ba ngày sau, tôi muốn thấy mỗi người đem đến đây 3000 tỷ, nếu không có thì tự hiểu lấy hậu quả, cút đi.”
Nói xong, Trần Gia Bảo vẫy tay, quay người đi về phía Hồng Liên và mọi người.
“Được được được, ba ngày sau, nhất định đem 3000 tỷ đến hai tay đưa cho anh.”
Lý Tiến Hưng và Đỗ Hân quỳ bò về phía sau, nội tâm rỉ máu.
Gia tài dòng họ hai người họ thì đúng là kếch xù, nhưng đại đa số đều là nằm trên giá trị bất động sản, trong ba ngày muốn tích đủ 3000 tỷ đem đến chính là máu đổ đầu rơi, sớm biết thế này thì không nên đứng chém gió trước mặt Trần Gia Bảo, nếu không thì cũng không có kết cục như hiện nay.”
Diệp Ngọc Trâm cũng hoa mắt, mỗi người 3000 tỷ, hai người không phải là 6000 tỷ sao? Trần Gia Bảo đúng là ra giá quá cao.
Hồng Liên mỉm môi cười thầm, chỉ có cô mới rõ nhất, hai người Lý Tiến Hưng và Đỗ Hân, trước mặt Trần Gia Bảo muốn kéo cô đi, hành vi coi thường Trần Gia Bảo như thế, mỗi người 3000 tỷ là rẻ cho bọn họ rồi.
Tạ Quốc Hùng đi đến bên cạnh Trần Gia Bảo, mặt khó hiểu nói: “Trước đây anh còn tưởng Lý Tiến Hưng và Đỗ Hân hai đứa đó không tệ, còn muốn liên hợp với hai đứa đó để đối phó nhà họ Thái, bây giờ bọn nó là dám lật mặt như thế, đúng là biết người biết mặt không biết lòng. Có điều vậy cũng tốt, hai đứa đó bị em làm 6000 tỷ, cũng coi như là cái giá bọn chúng phải trả.”
Trần Gia Bảo nói: “Phản bội thì phải cần đường lui, phản bội mà không sẵn đường lui thì có khác gì ngu ngốc.”
Tạ Quốc Hùng gật gật đầu, nội tâm không ngừng cảm thán, anh lúc này mới hoàn toàn hiểu được vì sao ông nội Tạ Hoàng Dương lại hết sức khen ngợi Trần Gia Bảo như thế, với thế lực của Trần Gia Bảo như lúc nãy, chỉ cần Trần Gia Bảo tới Nam Định, tất cả vấn đề sẽ không còn là vấn đề nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.