Chương 60: Thần tiên! Cậu nhanh cứu con trai tôi
Mặc Nguyệt Minh
18/01/2022
Trước cửa biệt thự, gương mặt Hạ lão tràn đầy vẻ nghi ngờ: "Cậu Diệp!
Cậu...Cậu vừa rồi cậu không nên nói chuyện với Bà Triệu như vậy.”
"Sao vậy?" Diệp Lâm hỏi ngược lại.
Hạ lão nhẹ giọng nói: “Bà Triệu cũng bởi vì bệnh tình của con trai nên trong lòng mới nóng nảy, lớn tiếng chanh chua mà thôi, thật ra thì bản thân bà ấy rất hiền lành."
"Hơn nữa, mạng lưới giao thiệp của Bà Triệu ở thành phố Quảng Dương cực kỳ lớn, ngay cả ông Thiên cũng phải nể mặt bà ấy mấy phần."
“Cậu chủ Triệu làm chủ mấy ngân hàng lớn ở thành phố Quảng Dương, mấy công ty lớn ở thành phố Quảng Dương cũng phải dựa vào cậu ấy.”
"Vợ của cậu mở công ty dược phẩm, cần đả thông quan hệ với bên ngân hàng! Nếu như lần này có thể kết duyên với nhà họ Triệu thì rất nhiều chuyện đều sẽ dễ dàng hơn."
Diệp Lâm khẽ cười: “Vậy thì sao? Một lát nữa bà ta sẽ đến cầu xin tôi, chắc chắn cũng sẽ không để ý trước kia tôi đã nói gì đâu.”
Hạ lão mờ mịt hỏi: “Cậu Diệp! Cậu chắc chắn bà ấy sẽ đến cầu xin cậu sao?"
Diệp Lâm: “Đổi một vị thầy thuốc khác thì chưa chắc bà ta sẽ đến cầu xin tôi, nhưng mà bây giờ là thần y Tiết đó đi vào, bà ta nhất định sẽ đến cầu tôi."
"Tại sao?" Hạ lão kinh ngạc.
Diệp Lâm cười nhạt: “Ông có chú ý đến hai tay của thần y Tiết không?"
Hạ lão lắc đầu.
Diệp Lâm nghiêm mặt nói: “Vật tùy thân của thần y Tiết chính là một túi châm cứu, chứng tỏ bản thân ông ta chính là cao thủ về châm cứu.”
"Ngón giữa và ngón áp úp của bàn tay trái ông ta hơi chai sần, chứng tỏ thường ngày ông ta chủ yếu dùng hai ngón tay này để hạ châm.”
"Người bình thường sẽ không dùng hai ngón tay này để hạ châm, duy chỉ có một loại Niêm Châm Pháp là phải dùng hai ngón tay để hạ châm mà thôi.”
Sắc mặt Hạ lão hơi thay đổi, ông ấy nhớ đến trước kia có người đã từng nói phương pháp châm cứu của thần y Tiết chính là Niêm Hoa Châm Pháp.
Ngay cả bản thân Hạ lão cũng không biết, thế nhưng không ngờ Diệp Lâm chỉ từ một ngón tay đã có thể đoán ra được.
Diệp Lâm nói tiếp: “Mặc dù tôi chưa vào cửa nhưng mà tôi cũng biết sơ về tình trạng bệnh của cậu Diệp."
"Bình thường thì cậu ấy không có gì bất ổn ngoại trừ việc vô sinh, vào ngày mười lăm mỗi tháng thì lỗ mũi của cậu ấy sẽ chảy máu."
Hạ lão kêu lên: “Cậu... làm sao cậu biết được?"
Ông ấy hiểu rõ về bệnh tình của cậu Diệp nhất, vì thế cũng biết Diệp Lâm nói không hề sai.
Diệp Lâm cười nhạt: “Với Niêm Châm Pháp của thần y Tiết và phong cách hành sự của ông ta thì ông ta nhất định sẽ phán sai bệnh tình của cậu Diệp, sau đó dùng Niêm Châm Pháp để hạ châm."
"Mà đây, lại càng là sai lầm lớn nhất.”
"Tôi không chỉ biết ông ta biết dùng Niêm Châm Pháp mà tôi còn biết ông ta sẽ hạ châm xuống ba vị trí Khúc Trì, Quan Nguyên và Thận Du.”
"Chỉ cần vừa hạ ba châm này xuống thì khí huyết đang đè nén trong cơ thể cậu Diệp sẽ bị chấn động theo, không hộc máu là chuyện không thể!”
Gương mặt Hạ lão vô cùng hoảng sợ, phân tích của Diệp Lâm cũng quá kinh người rồi đấy.
Chỉ là suy luận của anh thật sự chính xác sao?
Ngay cả cậu Diệp mà Diệp Lâm cũng không gặp đã dám lớn gan suy đoán như vậy, Hạ lão thật sự rất khó để tin phục.
Thế nhưng hai người đứng ở đây không bao lâu thì lập tức nhìn thấy Bà Triệu vội vàng chạy ra.
“Bà Triệu?”
Hạ lão kinh ngạc thốt lên.
Bà Triệu trực tiếp chạy đến trước mặt Diệp Lâm, sắc mặt vô cùng ảm đạm quỳ phịch một tiếng xuống đất: “Thần tiên! Thần tiên! Cậu mau cứu con trai tôi với! Tôi cầu xin cậu... Mau cứu con trai tôi đi...”
Hạ lão lập tức bối rối, Bà Triệu thật sự chạy ra quỳ xuống cầu xin Diệp Lâm rồi sao?
"Bà Triệu, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?" Hạ lão vội lên tiếng
Bà Triệu run rẩy đáp lời: “Thần y Tiết vừa hạ ba châm cho con trai tôi thì.... con trai tôi lại hộc máu không ngừng.."
Hạ lão sững sờ, Triệu phu nhân thật sự ra tay cầu xin Diệp Lâm?
"Sao vậy?" Diệp Lâm hỏi ngược lại.
Hạ lão nhẹ giọng nói: “Bà Triệu cũng bởi vì bệnh tình của con trai nên trong lòng mới nóng nảy, lớn tiếng chanh chua mà thôi, thật ra thì bản thân bà ấy rất hiền lành."
"Hơn nữa, mạng lưới giao thiệp của Bà Triệu ở thành phố Quảng Dương cực kỳ lớn, ngay cả ông Thiên cũng phải nể mặt bà ấy mấy phần."
“Cậu chủ Triệu làm chủ mấy ngân hàng lớn ở thành phố Quảng Dương, mấy công ty lớn ở thành phố Quảng Dương cũng phải dựa vào cậu ấy.”
"Vợ của cậu mở công ty dược phẩm, cần đả thông quan hệ với bên ngân hàng! Nếu như lần này có thể kết duyên với nhà họ Triệu thì rất nhiều chuyện đều sẽ dễ dàng hơn."
Diệp Lâm khẽ cười: “Vậy thì sao? Một lát nữa bà ta sẽ đến cầu xin tôi, chắc chắn cũng sẽ không để ý trước kia tôi đã nói gì đâu.”
Hạ lão mờ mịt hỏi: “Cậu Diệp! Cậu chắc chắn bà ấy sẽ đến cầu xin cậu sao?"
Diệp Lâm: “Đổi một vị thầy thuốc khác thì chưa chắc bà ta sẽ đến cầu xin tôi, nhưng mà bây giờ là thần y Tiết đó đi vào, bà ta nhất định sẽ đến cầu tôi."
"Tại sao?" Hạ lão kinh ngạc.
Diệp Lâm cười nhạt: “Ông có chú ý đến hai tay của thần y Tiết không?"
Hạ lão lắc đầu.
Diệp Lâm nghiêm mặt nói: “Vật tùy thân của thần y Tiết chính là một túi châm cứu, chứng tỏ bản thân ông ta chính là cao thủ về châm cứu.”
"Ngón giữa và ngón áp úp của bàn tay trái ông ta hơi chai sần, chứng tỏ thường ngày ông ta chủ yếu dùng hai ngón tay này để hạ châm.”
"Người bình thường sẽ không dùng hai ngón tay này để hạ châm, duy chỉ có một loại Niêm Châm Pháp là phải dùng hai ngón tay để hạ châm mà thôi.”
Sắc mặt Hạ lão hơi thay đổi, ông ấy nhớ đến trước kia có người đã từng nói phương pháp châm cứu của thần y Tiết chính là Niêm Hoa Châm Pháp.
Ngay cả bản thân Hạ lão cũng không biết, thế nhưng không ngờ Diệp Lâm chỉ từ một ngón tay đã có thể đoán ra được.
Diệp Lâm nói tiếp: “Mặc dù tôi chưa vào cửa nhưng mà tôi cũng biết sơ về tình trạng bệnh của cậu Diệp."
"Bình thường thì cậu ấy không có gì bất ổn ngoại trừ việc vô sinh, vào ngày mười lăm mỗi tháng thì lỗ mũi của cậu ấy sẽ chảy máu."
Hạ lão kêu lên: “Cậu... làm sao cậu biết được?"
Ông ấy hiểu rõ về bệnh tình của cậu Diệp nhất, vì thế cũng biết Diệp Lâm nói không hề sai.
Diệp Lâm cười nhạt: “Với Niêm Châm Pháp của thần y Tiết và phong cách hành sự của ông ta thì ông ta nhất định sẽ phán sai bệnh tình của cậu Diệp, sau đó dùng Niêm Châm Pháp để hạ châm."
"Mà đây, lại càng là sai lầm lớn nhất.”
"Tôi không chỉ biết ông ta biết dùng Niêm Châm Pháp mà tôi còn biết ông ta sẽ hạ châm xuống ba vị trí Khúc Trì, Quan Nguyên và Thận Du.”
"Chỉ cần vừa hạ ba châm này xuống thì khí huyết đang đè nén trong cơ thể cậu Diệp sẽ bị chấn động theo, không hộc máu là chuyện không thể!”
Gương mặt Hạ lão vô cùng hoảng sợ, phân tích của Diệp Lâm cũng quá kinh người rồi đấy.
Chỉ là suy luận của anh thật sự chính xác sao?
Ngay cả cậu Diệp mà Diệp Lâm cũng không gặp đã dám lớn gan suy đoán như vậy, Hạ lão thật sự rất khó để tin phục.
Thế nhưng hai người đứng ở đây không bao lâu thì lập tức nhìn thấy Bà Triệu vội vàng chạy ra.
“Bà Triệu?”
Hạ lão kinh ngạc thốt lên.
Bà Triệu trực tiếp chạy đến trước mặt Diệp Lâm, sắc mặt vô cùng ảm đạm quỳ phịch một tiếng xuống đất: “Thần tiên! Thần tiên! Cậu mau cứu con trai tôi với! Tôi cầu xin cậu... Mau cứu con trai tôi đi...”
Hạ lão lập tức bối rối, Bà Triệu thật sự chạy ra quỳ xuống cầu xin Diệp Lâm rồi sao?
"Bà Triệu, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?" Hạ lão vội lên tiếng
Bà Triệu run rẩy đáp lời: “Thần y Tiết vừa hạ ba châm cho con trai tôi thì.... con trai tôi lại hộc máu không ngừng.."
Hạ lão sững sờ, Triệu phu nhân thật sự ra tay cầu xin Diệp Lâm?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.