Quyển 2 - Chương 332: Hắn là sư phụ Minh Vương.
Truyền Thuyết Thánh Kỵ Sĩ
24/04/2013
Cao Lôi Hoa nhìn Tắc Á. Khóe miệng lộ ra ý cười, chỉ là trong nụ cười mang đầy sự tàn nhẫn. Cười lạnh với Tắc Á, Cao Lôi Hoa dạo bước vào trong.
- Mẹ! Ba! Là ba! Mẹ ơi, là ba đó!
Tiểu Kim Toa vừa thấy Cao Lôi Hoa thì hưng phấn mà kêu lên. Nguyệt Nhị đứng trước cũng ngẩng đầu nhìn cha mình ở phía cửa.
Vóc dáng Cao Lôi Hoa cũng không cao lớn, thậm chí còn có phần gầy yếu. Nhưng con người gầy yếu này lại làm chỗ dựa vững chắc cho cả nhà.
- Lôi?!
Tĩnh tâm nghe được giọng nói của Cao Lôi Hoa thì ngẩng đầu lên. Đôi mắt băng lam nhìn chăm chú vào hình bóng quen thuộc.
Vẫn gầy gò như cũ. Mái tóc vì không có ai chăm sóc nên có phần dài hơn trước… …
- Anh, đến đây.
Gắt gao nhìn chằm chằm Cao Lôi Hoa, Tĩnh Tâm cố gắng thốt ra được ba chữ. Giọng nói có phần lạnh đạm nhưng thân thể mềm mại của nàng thì đầy kích động mà run lên, run lên vì sự ủy khuất mấy ngày này.
Thấy Tĩnh Tâm có phần tiều tụy, Cao Lôi Hoa cảm thấy buồn thương. Chỉ vài tháng ngắn ngủi mà Tĩnh Tâm đã gầy hẳn đi. Có thể thấy được, mấy ngày nay nàng đã chịu bao nhiêu là ủy khuất.
- Em, em xem em kìa! Gầy như vậy, sau này làm sao mà sinh con cho anh được!
Cao Lôi Hoa cũng không biết mình đang nói cái gì, hắn cứ nói bâng khuâng đi nhanh tới chỗ Tĩnh Tâm.
- Đứng lại.
Giữ thi thể Thái Dương thần, sắc mặt Tắc Á kém không tả nổi. Mặt mũi vốn tốt bao nhiêu thì bây giờ bị Cao Lôi Hoa bôi tro trát trấu bấy nhiêu. Điều này khiến mụ như điên cuồng, quát Cao Lôi Hoa.
- Hừ!
Cao Lôi Hoa quay đầu hừ lạnh một tiếng. Trước khi xuống đáy biển, Cao Lôi Hoa từ miệng của chị họ Tĩnh Tâm là Nguyệt Tích cũng biết được sơ bộ tình hình ở đây.
Hừ xong, Cao Lôi Hoa quay người lại đi tới Tĩnh Tâm.
- Ta kêu ngươi đứng lại! Ngươi không nghe sao?!
Tắc Á biến sắc, nàng rống lớn, đồng thời vươn tay phải.
Nắm chặt tay, nước biển xung quanh tụ lại. Một băng nhận được hình thành:
- Thần kỹ hệ băng tuyết, thần hóa băng nhận!
Theo tiếng quát, một băng nhận mang theo thần lực băng hệ. Xoay tròn bay tới Cao Lôi Hoa.
- Uy. Mụ kia. Mụ có biết, cái gì gọi là người không?
Cao Lôi Hoa dừng bước, quay người. Trong ánh mắt kinh ngạc của Tắc Á, Cao Lôi Hoa vươn tay phải, một bàn tay đầy lôi quang chụp lấy băng nhận:
- Mụ biết người là gì không?
Vuốt ve băng nhận, Cao Lôi Hoa lại hỏi lần nữa.
- Có ý gì?
Tắc Á thấy thực lực của Cao Lôi Hoa cũng không dám tấn công lần nữa.
- Biết không? Người. Là sinh vật có tình cảm. Mà tình cảm đó giờ...
Nói tới đây ý cười trên mặt Cao Lôi Hoa nhanh chóng thay bằng vẻ mặt tức giận:
- … là cơn phẫn nộ! Con mụ già chết tiệt!
Cao Lôi Hoa nổi giận gầm lên một tiếng, lao thẳng tới như một con sư tử phẫn nộ.
- Mà mụ, chính là người làm ta phẫn nộ!
Cao Lôi Hoa giơ tay tát vào mặt Tắc Á.
- Bốp!
Một cái tát đã tai vang lên trong điện.
Ngay sau đó, cả người Tắc Á bị cái tát này đánh bay lên rồi rơi xuống.
Lúc rơi xuống còn kèm theo một chiếc răng trắng noãn. Cái tát này là cơn phẫn nộ của Cao Lôi Hoa!
Mà, Cao Lôi Hoa còn không dùng đến một tia thần lực nào, chỉ dùng nhục chưởng tát để làm nhục mụ ta.
- Ngươi, ngươi~~
Bị Lôi Hoa tát, Tắc Á tức điếng người.
- Một tát này là lễ gặp mặt của ta với mụ. Tổ tông vĩ đại ạ!
Cả đại điện không có một tiếng động, chỉ có giọng nói lạnh lẽo của Cao Lôi Hoa vang vọng.
Cũng không phải mọi người đang ngồi không muốn nói. Mà do không ai có thể phát ra một âm thanh nào.
Lúc Cao Lôi Hoa thu nụ cười lại thì một cỗ uy áp mạnh mẽ làm mọi người cảm thấy hít thở không thông.
Vô số cường giả trong đại điện lúc này đều bị đè ép. Nếu nói lúc Cao Lôi Hoa mang nụ cười trên mặt đi vào thì là một thanh tuyệt thế bảo kiếm giấu trong vỏ thì giờ Cao Lôi Hoa là thanh tuyệt thế kiếm rút khỏi vỏ. Khí thế bức người. Tất cả cường giả ở đây đều cố gồng người chịu đựng. Cố gắng không bị ngã xuống do cỗ khí thế này.
Chậm rãi, Cao Lôi Hoa đi tới bên Tắc Á.
Cúi xuống, cầm cổ giơ lên.
- Chỉ vì cái mặt mũi chết tiệt của mụ, mụ dám ra tay với người nhà ta?! Ngươi không phải thích sĩ diện sao?
Cao Lôi Hoa siết răng:
- Ta cho mụ từ nay khỏi bước chân ra khỏi nhà gặp người! Ta xem từ nay mặt mũi mụ thế nào nha!
Đưa quyền ra sau, súc lực đấm thẳng vào mặt Tắc Á.
- Bốp! A!
Hai tiếng, một là tiếng đấm, một là tiếng kêu do mũi của mình bị đấm sụp. Một quyền này của Cao Lôi Hoa đã hủy hoại khuôn mặt của Tắc Á.
- Ô~~
Tắc Á đau thấu đầu.
- A~~~
Quá đau đớn nàng nhịn không được phát ra tiếng hét thảm tiếp.
- Tình cảm của con người, bây giờ mụ đã hiểu chưa?
Cao Lôi Hoa cười lạnh nói, đồng thời, lại một quyền thẳng tắp đấm vào mắt Tắc Á.. ....
- Ngươi, dám đánh ta. Ta, sẽ không bỏ qua cho, ngươi!
Tắc Á điên cuồng gầm rú. Cũng có ý đồ tiến hành phản kháng. Nước biển ở bên người mụ không ngừng ngưng kết thành bông tuyết.
- Đồ đàn bà, ta không có giết mụ, đã nhân từ lắm rồi!
Cao Lôi Hoa cười lạnh nói.
- Cao Lôi Hoa. Cái kia, ngươi đừng, đừng giết bà ấy!
Lúc này, Hải hoàng Nguyệt Chấn Thiên rốt cục mở miệng cầu tình. Tuy rằng, hắn rất hy vọng một quyền của Cao Lôi Hoa giết chết vị Hải mẫu này. Nhưng thân là Hải hoàng, hắn vẫn phải tỏ vẻ cầu tình.
- Yên tâm, ta sẽ không giết mụ ta.
Cao Lôi Hoa cười lạnh một tiếng, vừa nói, tay cũng không dừng lại. Một đòn hoa lệ đánh bay Tắc Á lên không.
Trái một quyền, phải một quyền. Nắm đấm, cùi trỏ, chân đạp, chân quất! Một loạt đòn đánh liên tiếp làm Tắc Á chỉ có thể chịu đòn ở trên không chịu sự tra tấn của Cao Lôi Hoa.
- Hà! Bởi vì, cho mụ chết như vậy. Không phải rất tiện nghi cho mụ sao?
Cao Lôi Hoa thu quyền, lùi ra sau một bước. Sau đó nhẹ giọng nói. Giọng tuy nhẹ, nhưng mọi người trong đại điện đều nghe được.. ....
- Cốp!
Tắc Á rớt xuống.
Nhưng còn đâu là Hải mẫu xinh đẹp nữa, giờ chỉ còn một cái đầu sưng to như đầu heo.
- Đánh hay quá! Ba đánh hay quá!
Tiểu Kim Toa Nhi cùng Bảo Bảo cật lực vỗ tay. Mà trên gương mặt của Rudolph đầy hưng phấn, cậu nhóc nắm chặt bàn tay nhỏ của mình. Giống như đang tưởng tượng mình cũng đang đấm vào mặt mụ kia mấy phát vậy.
Mà Nguyệt Nhị thì đi lại bên Tĩnh Tâm, ôm lấy thân hình vô lực của mẹ mình.
- Chủ nhân, muốn giết mụ không?
Mộng Ti lắc mình đi tới bên người Cao Lôi Hoa. Sau đó, cô bé hỏi. Tựa hồ đối với cô bé, chỉ cần là người Cao Lôi Hoa muốn đánh thì cô bé đều muốn giết.
Lúc này, không ai dám ra tay ngăn cản Cao Lôi Hoa. Tất cả đều khổ sở chống cự lại uy áp của Cao Lôi Hoa. Ánh mắt đều gắt gao nhìn Cao Lôi Hoa.
- Giết chết mụ, không phải rất tiện nghi cho mụ sao?
Cao Lôi Hoa cười lạnh một tiếng. Sau đó đặt tay lên bụng Tắc Á.
Động tác này rất quen thuộc với mọi người ở đây-- cướp lấy thần cách!
- Đây là bước trả thù đầu tiên.
Cao Lôi Hoa cười lạnh một tiếng. Lôi thần lực trên tay Cao Lôi Hoa hình thành một lực hút rất mạnh.
Thật dễ dàng, Cao Lôi Hoa đã lấy một quả thần cách lạnh lẽo từ bụng Tắc Á ra.
Đây là thần cách hệ băng tuyết. Hàn băng thần cách!
Lấy thần cách ra, Cao Lôi Hoa nhìn về phía Tĩnh Tâm. Thần cách này. Cho Tĩnh Tâm là thích hợp nhất chỉ có điều.. ....
- Sư phụ, ta đã giải quyết xong việc của mình.
Lúc Cao Lôi Hoa lấy thần cách Tắc Á ra, ở cửa vang lên giọng Minh vương. Sau đó, bộ dáng rách nát của Minh vương bước vào đại điện.
- Mụ này mang theo gần trăm thần phó đều bị ta xử hết. Chỉ tiếc thần phó quá yếu, không mang tính khiêu chiến.
Minh vương lắc lư người đi vào đại điện.
- Ti~~
Tất cả lạnh sống lưng. Nếu nói thực lực Cao Lôi Hoa gây cho chúng thần cảm giác áp bức, thì Huyết Sắc Minh vương xuất hiện gây cho bọn họ sự sợ hãi tận sâu trong linh hồn! Những vị thần mà Tắc Á mời đến đều cùng thời với Hải Hoàng.
Cho nên khi nhìn thấy con người rách rưới này tất cả đều rợn người, ở đây ai mà không biết đến cái tên này cơ chứ-- Huyết Sắc Minh vương, nghe tên đã dọa chết người!
Mà làm chúng thần run sợ hơn không phải thân phận của Huyết Sắc Minh Vương mà là cái cách xưng hô của hắn đối với gã tóc bạc kia.
Có vài vị thần nghe rõ, nhưng không dám xác định. Hình như Huyết Sắc Minh vương gọi người kia là… là… Sư Phụ?
Sáng Thế thần tại thượng! Tất cả chúng thần đều có chung một suy nghĩ: Hôm nay xong đời rồi!
Mình thật không nên nghe theo lời mụ Tắc Á này. Ai mà ngờ cướp dâu lại là sư phụ của tên giết chóc điên cuồng Huyết Sắc Minh vương cơ chứ!!
Cứ như vậy, trong đáy lòng đã có vài vị thần rủa Tắc Á. Vì bọn họ cho rằng cái mụ này muốn chết thì cứ chết đi, sao lại lôi mình vào cơ chứ? Tham gia hôn lễ của sư phụ tên điên Huyết Sắc Minh vương. Không phải muốn đưa cổ lên cho đao của gã chém đó chứ...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.