Cực Phẩm Vú Em

Quyển 2 - Chương 181: Sauron bất đắc dĩ xin giúp đỡ.

Truyền Thuyết Thánh Kỵ Sĩ

24/04/2013



Từ khi bắt đầu đến ống ở nhà Tĩnh Tâm tới giờ, Cao Lôi hoa vẫn chưa tặng cho Tĩnh Tâm mộn món trang sức nào. Tuy rằng hắn cảm thấy đôi hoa tai mình chọn khá được nhưng cũng không biết có phù hợp với Tình Tâm hay không.

Dịu dàng đeo đôi hoa tai "Nước mắt của biển" cho Tĩnh Tâm xong, Cao Lôi Hoa thở phào hài lòng, đôi hoa tai "Nước mắt của biển này vô cùng thích hợp với Tĩnh Tâm, dường như nó được đặc biệt làm ra để dành riêng cho nàng vậy.

Tĩnh Tâm trước giờ không có trang điểm, hiện giờ sau khi đeo đôi khuyên tai này lại càng xinh đẹp động lòng người.

Mẹ vợ đại nhân Tĩnh Âm ở bên cạnh khẽ huých người Hải Hoàng, ý bảo ông nhìn Cao Lôi Hoa mà học tập. Nói thật nam nhân ở thế giới này so với Cao Lôi Hoa kém quá nhiều. Mua đồ trang sức cho nữ nhân của mình ở thế giới này lại là điều cực kì hiếm thấy, bởi vì bình thường nam nhân cũng sẽ không vào trong của hàng trang sức. Như trước đây từng nói, tại thế giới này vũ lực là tối thượng, nam nhân vào cưa hàng trang sức thì cũng xấu hổ giống như là một nam nhân tiến vào trong cửa hàng nội y của phụ nữ vậy.

- Được rồi!

Cao Lôi hoa buông Tĩnh Tâm ra, sau đó khẽ hỏi:

- Thế nào?

Tĩnh Tâm mở mắt, rồi tay phải sờ lên vành tai của mình.

Cao Lôi Hoa nhanh chóng lấy ra một tấm gương giơ ra trước mặt Tĩnh Tâm.

Nhìn bản thân mình trong gương. Tĩnh Tâm lộ ra nụ cười xinh đjep. Trong lòng nữ nhân đều thích cái đẹp, Tĩnh Tâm cũng không ngoại lệ.

Tiếp đó ngay trước mặt Hải Hoàng và mẹ mình Tĩnh Tâm hạnh phúc ôm lấy Cao Lôi Hoa, trao cho hắn một nụ hôn lãng mạn kiểu Pháp. Đây chính là Tĩnh Tâm, mặc dù có vẻ lạnh lùng, nhưng nếu muốn làm sẽ làm liền, thích dùng hành động để biểu đạt ý tứ của mình. Thích hôn là hôn ngay. Không câu nệ gì cả.

Tĩnh Âm nhìn con gái của mình có phần hâm mộ. Sau đó huých Hải Hoàng đầy khó chịu, ý tứ rất rõ ràng. kế tiếp Hẩi Hoàng ắt phải hao tổn tâm tư và thời gian để chọn đồ trang sức để tặng người vợ luôn xinh đẹp, tươi trẻ của mình rồi...

- A , ba ba, đây là ai vậy?

Cô bé Kim Toa Nhi đang ở cùng với mẹ vợ Tĩnh Âm sau khi nhìn thấy Cao Lôi hoa ôm Mộng Ti đi vào nghi hoặc hỏi, Mộng Ti và Kim Toa Nhi giống nhau như đúc, Kim Toa Nhi bò tới bên cạnh rồi sờ vào mặt Mộng Ti.

Nghe thấy lời Kim Toa Nhi, Cao Lôi Hoa đành tiếc nuối buông tha đôi môi đỏ mọng của Tĩnh Tâm, nhìn về phía Kim Toa Nhi và Mộng Ti.

Tĩnh Tâm cũng quay đầu nhìn lại, sau đó nàng lập tức nhìn thấy một cô bé giống y hệt Kim Toa Nhi.

- Ha ha, cô bé này tên là Mộng Ti.

Cao Lôi hoa buông Tĩnh Tâm ra, sau đó từ từ kể lại rành mạch những sự tình đã phát sinh trên đại băng nguyên cùng với lai lịch của Mộng Ti.

Hải Hoàng cau mày nhìn cô bé mà Cao Lôi hoa mới nhận này. Đặc biệt là lúc nghe Mộng Ti bị Lôi thần phong ấn, lão có chút nghi hoặc nhìn Mộng Ti. Chỉ là lão cố lục lọi trong ký ức vẫn không có tư liệu gì về cô gái này. Hải Hoàng dù sao cũng là đế vương biển cả, chuyện trên đất liền cũng không biết nhiều lắm.

Lúc này, Kim Toa Nhi cùng Mộng Ti đang nhìn nhau, khi thấy một người giống mình như đúc, hai cô bé đều cảm thấy thích thú.

- em bé. Ba ba nói em goi là Mộng Ti hả!

Kim Toa Nhi bò tới trước Mộng Ti hỏi.

Mộng Ti nhẹ nhàng gật đầu.

- Ha ha!

Kim Toa Nhi cười nói:

- Mộng Ti, về sau ngươi gọi ta là chị nhé, từ nay ở trong nhà này, chị sẽ che chở em.

***

Cao Lôi Hoa khẽ cười, trong nhà không có việc gì là một tin tức tốt đối với Cao Lôi hoa.

Thùng thùng. Đúng lúc này, có người gõ cửa.

- Lại là người của Quang Minh thần điện đến đưa tiền hôm nay đây.

Hải Hoàng bất đắc dĩ vỗ tay một cái, cửa chính tự động mở ra.

Chỉ có điều lần này là ngoài dự kiến của Hải Hoàng. Người đến là một hắc y nhân gầy còm.



- Ha ha! Có phải đến tìm ta không?

Hải Hoàng hứng phấn đứng lên, thân là Hải Hoàng lại làm ra những chuyện thất lễ như vậy thật sự khó coi. Chẳng qua mấy ngày này lão giống như là bảo mẫu thủ hộ cho nhà Cao Lôi Hoa vậy, cho dù là thánh nhân cũng cảm thấy nhạt nhẽo.

- Không, không phải. Tôi đến tìm tiên sinh Cao Lôi Hoa.

Hăc y nhân kia thấy bộ dạng hùng hổ của Hải Hoàng vội vàng xua tay nói.

- Ủa, không phải là Sauron sao?

Cao Lôi Hoa nhìn hắc y nhân kia cười ha hả, đứng ở cửa chính là hắc y nhân Sauron luôn luôn đứng sau lưng thái tư.

- Ha ha, tiên sinh Cao Lôi Hoa, ngài ở nhà thật sự là tốt quá.

Sauron lau mồ hôi, nam tử cao như cái cột điện vừa rồi tạo cho hắn áp lực thật sự rất lớn. Hắn nheo mắt nhìn Cao Lôi Hoa. Vật họp theo loài, bằng hữu của Cao Lôi Hoa không có người nào dễ gặm cả.

- Có chuyện gì sao?

Cao Lôi hoa híp mắt nhìn Sauron, nhỡ rõ người này đã từng nói đem chuỗi cửa hàng "Tuyết Sa" tặng cho mình, nhưng mấy ngày này mình lại không có ở nhà.

- Tiên sinh Cao Lôi Hoa, tôi đến để thực hiện lời hứa của mình.

Sauron đi tới trước mặt Cao Lôi Hoa chìm một tấm ma pháp khế ước thư ra:

- Trong này là khế ước của chuỗi cửa hàng trang phục "Tuyết Sa" nổi danh đại lục. Hiện tại, tôi chân chính giao "Tuyết Sa" cho Cao Lôi Hoa huynh đệ, ngày mai tôi sẽ mang người phụ trách chính của Tuyết Sa tới đây gặp tiên sinh Cao Lôi Hoa một chút. Từ ngày mai, người làm của Tuýet Sa chính thức sẽ là thủ hạ cho tiên sinh Cao Lôi Hoa, Tuyết Sa chính thức thuộc về Cao Lôi Hoa tiên sinh, hắc hắc...

Cao Lôi Hoa cười ha hả , không chút do dự nhân lấy ma pháp khế ước này, đưa về phía sau cho Đại trưởng lão, sau đó Cao Lôi Hoa quay đầu nhìn Sauron:

- Nói đi, theo điều kiện lúc trước. Ngươi giao Tuyết Sa cho ta, ta sẽ giết sạch đám người dị nghị ngươi. Lần này, muốn khử người nào?

- Tôi muốn tiên sinh Cao Lôi Hoa xử lý toàn bộ sáu người này giúp tôi.

Sauron lấy ra sáu ma pháp ảnh của sáu người đưa cho Cao Lôi Hoa:

- Mọi việc xin phiền tiên sinh vậy.

- Được rồi, nói cho ta biết bọn họ hiện ở nơi nào?

Cao Lôi Hoa nhận lấy ma pháp ảnh nhìn thoáng qua:

- Buổi tối ta sẽ giúp ngươi xử lý mấy người này, chẳng qua, nếu một lần mà xử lý sáu người này. Ta sợ ai cũng nghĩ là ngươi xử lý sáu người bọ họ.

- Cái này, cũng không còn cách nào.

Sauron cười khổ:

- Chúng ta chỉ còn cách làm vậy, cho dù người khác có biết cũng còn hơn là để cho bọn chúng sống sót. Nếu sáu tên này còn sống thì tôi không thể thống nhất tổ chức được.

- Chuyện này ta sẽ giải quyết cho.

Trong mắt Đại trưởng lão lấp lánh sự cuồng nhiệt! Vừa lúc hắn cần một nhóm người để thí nghiệm năng lực mới của mình:

- Ta có thể khiến sáu cái tên kia hoàn toàn nghe theo mệnh lệnh của người từ ngày mai!

Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn Vong Linh đại trưởng lão. Chẳng lẽ Vong Linh đại trưởng lão muốn biến sáu người kia thành sát lục giả?

Vong Linh đại trưởng lão khẽ thì thầm bên tai Cao Lôi Hoa, sau đó Cao Lôi Hoa và Vong Linh đại trưởng lão đều cùng cười âm hiểm.

- buổi tối, ngươi có cách nào làm cho bọn chúng tụ tập cùng nhau không?

Cao Lôi Hoa nhìn Sauron nói:

- Chỉ cần ngươi có thể làm cho sáu người bọn chúng ở cùng một chỗ, ta có thể cho sáu người tuyệt đối trung tâm, hơn nữa sẽ vĩnh viễn làm thủ hạ không phản bội ngươi.

- Tiên sinh Cao Lôi Hoa, ngài không phải nói giỡn chứ?

Sauron không thể tin được nhìn Cao Lôi Hoa, vĩnh viên sẽ không phản bội! Cái này có thể sao?



- Người không cần quản bọn ta có thể làm được hay không.

Cao Lôi Hoa cười lạnh:

- Người chỉ cần thu hút bọn chúng tới một chỗ là được. Cho dù ta không thể làm bọn chúng nghe lời ngươi. Ta cũng có thể giết bọn chúng.

Sauron nghe thấy có lý, nên gật đầu:

- Được rồi, tiên sinh Cao Lôi Hoa, tối nay tôi sẽ tìm cách dụ sáu người bọn chúng.

- Được rồi, ngươi có thể trở về chuẩn bị đi. Tám giờ tối, ta sẽ ở trong khoảng rừng rậm kia chờ ngươi.

Cao Lôi Hoa nói.

- Được rồi, tiên sinh Cao Lôi Hoa, chuyện này, tôi đồng ý.

Hắn chính là vì bất đắc dĩ mới phải mượn nam nhân này thống nhất tổ chức.

Tám giờ tối.

Sauron quả nhiên giữ lời, không biết hắn dùng biện pháp gì không ngờ có thể khiến sáu người chống đối hắn lại đi theo hắn vào trong rừng rậm.

Cao Lôi Hoa và Vong Linh đại trưởng lão lơ lửng trên không trung lạnh lùng nhìn xuống dưới.

- Đám người này có thể chế tạo sát lục giả bậc hai.

Vong Linh đại trưởng lão thấy đám người mà Sauron mang tới liền cười ha hả.

Mà dùng để nắm giữ đám sát lục giả bậc hai này, còn cần một con sát lục giả bậc một...

- A, Cao huynh đệ, cậu đã trở về rồi.

Lúc này Đại trưởng lão và Tra Lý vừa mới làm xong thì nghiệm đi xuống dưới lầu. Sau đó lập tức nhìn thấy Cao Lôi Hoa cùng hai Kim Toa Nhi một đen một trắng:

- ủa? Cao huynh đệ, cậu từ nơi nào lại mang về một tiểu Kim Oa Nhi vậy?

Cao Lôi Hoa cười ha hả. Đành phải đem những chuyện phát sinh trên đại lục băng nguyên giản lược nói lại một lần.

Tra lý cũng nghi hoặc nhin Mộng Ti. Trong đầu hắn cũng không có thông tin về cô bé này. Chắc là cô bé này bị phong ấn trong khoảng thời gian hắn còn bị Quang Minh thần phong ấn ở Vong Linh cốc.

Khi đó loài người, thú tộc, Tinh linh tộc đồng loạt phản kháng Ma tộc, lúc ấy trên người Tinh Linh thần lại được dùng làm trận nhãn của ma pháp phong ấn.

- À, Đại trưởng lão, Bảo bảo đâu?

Cao Lôi hoa nghi hoặc nhìn Đại trưởng lão, phải biết rằng Vong Linh đại trưởng lão luôn luôn một tấc cũng không rời Bảo Bảo, hôm nay sao lại như vậy? Vậy mà lại không thấy được bóng dáng của Bảo Bảo.

- Ồ, cậu nói cháu gái của ta à.

Mẹ vợ Tĩnh Âm đứng cạnh đột nhiên trả lời:

- Buổi trưa ta để Tĩnh Tâm cho cháu gái bú sữa, giờ nó còn đang ngủ.

- Ra vậy.

Cao Lôi hoa gật đầu:

- Trong mấy ngày ta vắng nhà có chuyện gì xảy ra không?

- Mọi việc đều tốt cả.

Nhạc phụ đại nhân Hải Hoàng không vui nói:

- Ngươi đi ra ngoài, còn sợ có người tìm đến. Ta ở đây lâu như vậy, đừng nói là có chuyện. Đến cả bóng người cũng không thấy. chỉ có người của Quang Minh thần điện mỗi ngày đều mang tiền đến.

- Hì, không có chuyện gì là tốt nhất, không phải sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cực Phẩm Vú Em

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook