Cực Phẩm Vú Em

Quyển 2 - Chương 473: Ta không ngờ con người được sinh ra như vậy (Phần 1)

Truyền Thuyết Thánh Kỵ Sĩ

24/04/2013



Sáng Thế thần dẫn đường, dọc theo đường đi tất cả linh hồn đều tránh ra hai bên. Vô số linh hồn đều chỉnh tề nép sang hai bên. động tác ngay ngắn tạo thành một khung cảnh đồ sộ. Nếu những linh hồn này mà là binh lính. thì khung cảnh này đủ đê cho bao nhiêu vị danh tướng ước ao có được!

Cao Lôi Hoa cùng Thần s và Ám. ba người nhanh chóng đi theo sau Sáng Thế thần.

Vữa dời khỏi phiến cỏ phập phềnh trong không gian, Cao Lôi Hoa liền lập tức cảm thấy linh khí trong hư không dày đặc đến bức người. Lão Cao lập tức nghĩ đến việc tu luyện ở đây. Bảo đảm làm ít mà hưởng nhiều!

Úi!

Trong lòng Cao Lôi Hoa thầm tính toán. không biết có thể thương lượng với Sáng Thế thần một chút, nói Sáng Thế thần nhưởng cho một mảnh đất hoa viên nhỏ nhỏ. sau này có thể làm nơi tu luyện cho mấy đứa nhóc nhà mình không?

Cũng không biết bay bao lâu, cuối cùng Sáng Thế thần đi ở trước cũng ngừng lại

- Chúng ta đến rồi sao? Cao Lôi Hoa liền hỏi.

- Ừ, chúng ta đã đến.

Sáng Thế thần gật đầu. chỉ tay về phía trước nói:

- Bản thể cúa ta là ở chỗ này.

Nhìn theo hướng tay Sáng Thế thần chỉ phía trước, Cao Lôi Hoa liền nhìn thấy một người đàn ông cao lớn đang ngồi tu luyện ở đó. Tại chồ đó, tất cà linh hồn đều tự giác dạt sang chỗ khác, thành một chồ trống rộng lớn.

Thân thể cao lớn đó lẳng lặng ngồi yên tu luyện trong phiến hư không tại giữa trung tâm vũ trụ không có một linh hồn này!

Vũ trụ rộng lớn mênh mông vô bờ bến. nơi nào mới là trung tâm cúa vũ trụ đây? Đúng là nhìn bằng mắt thường thì không thể nào xác định được điểm trung tâm!

Nhưng khi Cao Lôi Hoa nhìn dáng người ngồi yên không di động tại chốn hư không đó. thì một cám giác kỳ quái sinh ra. Tại chồ mà người đó ngồi, chính là trung tâm cúa vũ trụ này. là điểm khơi đầu cúa vũ trụ, điểm Big Bang!

- Hắn chính là Sáng Thế thần thực sự? Cao Lôi Hoa không tự chú được hỏi.

Nhìn bề ngoài, người đó với người áo trắng dẫn Cao Lôi Hoa đến đây giống nhau như đúc. Có khác thì chỉ là dáng người to cao hơn một chút mà thôi!

Nhưng cùng so sánh giữa hai người, thì hình như người ở giữa trung tâm cúa vũ trụ này nhìn có phần hơn người áo trắng, đó giống như là 'thế'. Đó chính là cái khí thế. 'thế' cùa chúa tể toàn bộ vị diện này. Khí thế làm cho người ta nhịn không được sinh ra cảm giác muốn bái, quỳ lạy.

Khí chất như vậy mới đúng là lão đại cúa thế giới chứ. đây chỉnh xác là Sáng Thế thần rồi! Cao Lôi Hoa cười hắc hắc thầm nghĩ.

- Sáng Thế thần thực sự? Ha ha. Câu này cúa ngươi thật thú vị. Sáng Thế thần áo trắng cười ha ha nói:

- Cả ba cái đều là ta. làm sao biết được cái nào là thật, cái nào là giả?

- Ặc, cuối cùng ta vẫn không hiểu được cái mà ngươi gọi là ba thể chung ý nghĩ là gì nữa. Ngại quá!

Cao Lôi Hoa ngượng ngùng cười cười, từ lúc gặp đến giờ- hắn đã coi Sáng Thế thần áo trắng là một phân thân rồi. Bời vì thật sự hắn vẫn không hiểu được cái gì là ba thể xác

- Không sao- ta có thể hiểu. Dù sao việc này cũng không thể nói một lần là hiểu ngay.

Sáng Thế Thần thật ngoài ý nghĩ mọi người, tỏ vẻ 'anh đây hiểu lòng người'.

- Cám ơn ngươi đã hiểu.

Cao Lôi Hoa cười hắc hắc. đánh giá một lần nữa vị Sáng Thế Thần ngồi giữa không trung, hắn có thể cảm giác được một tia thần lực không ngừng từ trong cơ thể Sáng Thế Thần tỏa ra. sau đó dung nhập khắp cả hư không

- Bản thể cúa ngươi đang làm cái gì thế?

- Duy trì phiến không gian này. sau đó thực bất đắc dĩ dần dần mở rộng phiến không gian. Sáng Thế thần áo trắng làm bộ mặt khổ sỡ nói.

- Thực bất đắc dĩ? Cao Lôi Hoa hỏi:

- Xem ra phiến không gian này có tác dụng đặc thù?

- Đúng vậy. như ngươi suy nghĩ. Ha ha, phiến không gian này là nơi chứa tất cả linh hồn. Nhưng xem ra quyết định lúc trước là một cái sai lầm.

Sáng Thế thần áo trắng nói tiếp:

- Lúc ta sáng tạo toàn bộ thiên địa cũng không nghĩ nhiều đến nơi ở cúa các linh hồn. Cũng không có nghĩ tới phải xử lý các linh hồn như thế nào. Có lẽ là ngay lúc đó ta sáng tạo thế giới này đã theo đuổi yếu tố hoàn mỹ, cứ mãi nghĩ sao cho thế giới này hoàn mỹ mà quên béng đi mất làm thế nào để an bài các linh hồn đã khuất này.

Dừng một chút, Sáng Thế thần áo trắng tiếp tục nói:

- Sau này. khi có một linh hồn mới chết xuất hiện, ta cũng không biết phải để hắn ở chỗ nào. Vì thế đành phải tạm thời lợi dụng lực lượng căn nguyên cúa vũ trụ chế tạo ra một không gian rộng lớn vô bờ khác- vũ trụ khác. Đê cho nhưng linh hồn có một chỗ tạm ở. Sau đó ta cổ gắng tìm phương hướng giải quyết những linh hồn này như thế nào.

- Nhưng thực đáng tiếc. Nhiều năm trôi qua, với những linh hồn này ta vẫn không có đáp án.

Sáng Thế thần có chút buồn bực.

- Vậy. giờ ngươi đã có đáp án rồi chứ? Cao Lôi Hoa hỏi.

Sáng Thế thần cười khổ một tiếng:

- Không có. Ta không nghĩ ra được đáp án nào vừa ý hết!

- Vậy kêu lão Quang Minh thân s đến đây là làm cái gì? Lão Cao liếc nhìn sang Quang Minh thần s ở cạnh.

- Ta đi tới nơi này. có nghĩa là cha đã không nghĩ ra biện pháp xử lý hoàn mỹ, cho nên chúng ta sẽ làm một cái biện pháp xấu nhất.

Quang Minh thần s ở bên tiếp lời nói.

- Cha à, con đã chuẩn bị.

Thần s nhìn sang Sáng Thế Thần nói.

- Đi qua đi.

Sáng Thế Thần áo trắng nhẹ giọng nói:

- Chúng ta không còn nhiều thời gian lắm.

- Vâng .



Thần s gật đầu. sau đó đi nhanh tới chỗ Sáng Thế thần ngôi ở giữa không gian vũ trụ này.

Ma vương Ám nhìn chằm chằm vào anh cả cúa mình. Hắn cảm giác hình như thần s biết hết tất cả mọi chuyện này. Mà hắn lại hoàn toàn không biết gì cả!

- Chờ một chút. Thần s.

Ma vương Ám liền chụp lấy cổ áo Quang Minh thần s quát:

- Nói cho ta biết mọi chuyện, ta có quyền được biết.

Thần s nhẹ nhàng xoa đầu ma vương Ám:

- Ám. đây là việc làm cúa một người anh đầu.

Mở tay em mình ra, Quang Minh thần s đi nhanh tới chỗ cha mình đang ngồi.

- Thần s, ta không thích cái tính tự cho mình là đúng của ngươi, từ xưa đến nay đã không thích rồi. Ngươi vẫn giống như trước làm ta cực kỳ chán ghét!

Ám chạy theo nói:

- Ta chỉ biết, cái gì ngươi làm được thì Ám ta cũng làm được. thậm chí còn làm tốt hơn ngươi.

- Hai ngươi đều đi qua. Cao Lôi Hoa nhìn hai anh em nhà này nói.

- Cũng tốt. thêm Ám nữa, như vậy có thể tăng thêm xác suất thành công.

Đợi cho Ám cùng thần s đều đi qua. Sáng Thế Thần áo trắng nhìn Cao Lôi Hoa, đột nhiên cười nói:

- Ngươi khỏe chứ. người anh em!

- Hử?

Đột nhiên giọng điệu của Sáng Thế thần thay đổi, làm cho Cao Lôi Hoa có chút không quen.

ó

- Người anh em bé nhỏ cúa chúng ta hẳn đến từ một vị diện khác. Sáng Thế thần nhẹ giọng hỏi:

- Ta nghĩ ngươi có rất nhiều vấn đề muốn hỏi ta.

- Đúng vậy.Điểm ấy thì ngươi rõ ràng hơn ta. Cao Lôi Hoa cười nói, đối phương là chúa tể toàn bộ vị diện. có chuyện muỗi đó mà cũng không biết thì đâm đầu vào tường mà chết đi.

- Ngươi cũng thấy đấy, thời gian của ta còn lại không nhiều lắm Sáng Thế thần cười nói:

Ngươi có vấn đề gì thì hỏi nhanh đi.

- Ặc. Để ta nghĩ đã.

Cao Lôi Hoa gãi đầu. Tuy lúc mới đến thì có rất nhiều chuyện muốn hói. nhưng thời gian Sáng Thế thần có hạn. Cao Lôi Hoa không biết nên hỏi chuyện gi trước đây.

Suy nghĩ một lát. lão Cao hỏi:

- Ngươi đã biết ta không phải người vị diện này. Như vậy, ngươi có biện pháp đưa ta trở về không?

- Trở về sao? Giở ngươi muốn về không? Nếu muốn. ngay bây giờ ta sẽ đưa ngươi trở về.

Hiện tại, ta cũng dư sức mạnh đưa ngươi trở về. Sáng Thế thần nói

- Ý cúa ngươi, là chỉ có thể đưa mình ta trở về? Cao Lôi Hoa suy nghĩ hỏi.

- Vậy ý ngươi là sao? Sáng Thế thần cười khổ nói.

- Ta muốn mang cả nhà ta cùng về với ta?!

Cao Lôi Hoa nghĩ một lúc mới nói. ít nhất, lúc này đây hãn không muốn chia cách với Tĩnh Tâm và những đứa trẻ.

- Cái này chỉ sợ không được ròi. Sáng Thế thần cười khổ một tiếng, nhìn Quang Minh thần s và Ám đã đến gần chỗ bản thể.

- Ta không có dư sức mạnh nhiều. Bởi chuyện tiếp theo mà ta làm tiêu tốn rất nhiều sức mạnh của ta. Thậm chí, việc đưa mình ngươi trở về là rất miền cưỡng. Hơn nưa, thời gian cúa ta đã không còn nhiều.

Sáng Thế thần nói.

- Vậy ngươi có biện pháp nào đẽ ta tự mình mở một thông đạo đi về không? Cao Lôi Hoa hói.

Sáng Thế thần lắc đầu: - Xuyên qua vị diện, trừ phi ngươi trở thành giống như ta, chúa tể cúa toàn bộ vị diện. Nếu không thì không có khả năng xuyên qua vị diện được.

Cao Lôi Hoa chần chừ. Chẳng lẽ thật sự để hắn tay trắng đến. rồi tay trắng trở về sao?

• Quyết định đi, muốn trở về hay không. Sáng Thế thần nói:

- Thời gian cúa ta không còn nhiều đâu.

Nếu Cao Lôi Hoa tay trắng trở về. vậy thà không quay về còn hon. Lúc này Cao Lôi Hoa tuyệt đối không thể xa bà xã Tĩnh Tâm cúa mình.

- Vậy. Chờ ngươi làm xong chuyện này. có thể giúp ta đưa cả nhà ta trở về được không? Cao Lôi Hoa nghĩ nghĩ. liền lui một bước nói.

- Cái này. ta cũng không nắm chắc cho lắm.

Sáng Thế Thần cười khổ một tiếng. Hắn chỉ về chốn hư không đầy rẫy những linh hồn nói:

- Nhìn những linh hồn đó đi. Bời vì lúc trước không có sắp xếp chu đáo. Cho nên ta chỉ có thể để Tử Thần cùng Minh Vương đưa linh hồn bọn họ đến chỗ này thôi.

- Vốn, ta đã sáng tạo ra một phiến không gian cho những linh hồn sinh sống. Ta ffsc nghĩ ra một biện pháp giải quyết hoàn mỹ rồi.

- Nhưng ta thật sự không ngờ, con người các ngươi lại sinh ra như vậy! Ta hoàn toàn xem nhẹ khả năng sinh sản cúa các ngươi.

Sáng Thế thần cười khổ, thâm chí làm một câu thiếu văn minh. Nhất thời. trong đầu Cao Lôi Hoa hiện lên năm chữ vàng 'Kế hoạch hóa gia đình'!

- Mà sinh rồi thì cũng không sao! Nụ cười Sáng Thế thần càng chua sót:



- Sinh nhiều thì cũng không phải vấn đề to tát gì, ai dè các ngươi sinh mau. chết càng mau hơn! Vô số cuộc chiến tạo thành từng cơn thủy triều linh hồn đồ dồn vào chỗ này!

- Lúc đầu ta cứ nghĩ chỗ này ít nhất cũng phải đến mấy vạn năm mới đầy linh hồn. Ai dè, chưa đến mấy ngàn năm mà đã chật ních rồi.

Trong đầu Cao Lôi Hoa lại hiện ra năm chữ vàng nưa 'Hòa bình. phản đối chiến tranh'.

Mà lúc này. Sáng Thế thần như bà già kể khổ vì con dâu, mà Cao Lôi Hoa như bà hàng xóm ngồi chịu trận:

- Giờ hết biện pháp rồi. ông chịu hết nổi rồi. giờ chỉ còn cách giết hết đám linh hồn này, rồi tinh lọc, tịnh độ chuyên chúng thành linh khí nguyên thúy cúa vũ trụ thôi!

- Đó là biện pháp cuối mà ta nghĩ ra. để xử lý đám linh hồn này, ta sẽ tiêu hao một lượng thần lực vô cùng lớn. Đám linh hồn ở đây nhiều vượt sức tưởng tượng cúa ngươi. Hồi xưa sáng tạo ra linh hồn mà đã làm ta mệt gần chết. Mà tinh lọc một cái linh hồn cũng không đon giản hơn việc sáng tạo linh hồn mới chết chứ. Có lê làm xong vụ này, không nghỉ ngơi triệu năm thì đừng nghĩ đến việc khôi phục lại!

Triệu năm? Cao Lôi Hoa nghe nói thế thì mồ hôi như thác nước.

Triệu năm sau thì về làm cái rắm ý. lúc đó chỉ sợ Cao Lôi Hoa chỉ còn khúc xương mục chứ đừng nói trở về. cho dù có thể sống đến lúc đó, rồi trở về Trái Đất sống với gì hả trời. ma à? Người thì không còn nữa. về để làm gì?

Có biện pháp nào mà không cân phải xử lý đám linh hồn không? Cao Lôi Hoa cố tìm tòi

một số điển tích điển cố thần thoại truyền thuyết trên Trái Đất.

- Từ từ Sáng Thế thần. Nêu ta có biện pháp giải quyết đám linh hồn đó thì….

Giọng Cao Lôi Hoa nói líu lại, ánh mắt lóe lên.

- Ngươi có biện pháp? Sáng Thế thần nhìn Cao Lôi Hoa:

- Nếu ngươi có biện pháp, hơn nưa có thê giúp ta bớt tiêu hao thần lực. Thì đưa ngươi trở về tuyệt không thành vấn đề! Hơn nữa đến lúc đó, ta chẳng những có thể đưa ngươi trở về. còn có thể đưa ngươi trở lại đây. Ngươi muốn đi thì đi, muốn về thì về!

Cái này xem như là một điều kiện hấp dẫn nhất cúa Sáng Thế thần.

Nói thật ra. Tất cả những linh hồn đó đều do hắn sáng tạo ra. Nếu có biện pháp không cần tinh lọc hay tịnh độ gì gì đó. Sáng Thế Thần tuyệt đối tán thành. Phải biết rằng nếu không xử lý chỗ ăn chỗ ở cho nhưng linh hồn này, đến lúc phiến không gian vũ trụ này sẽ không chứa nổi số thì những linh hồn về lại thế giới nhân loại. Chậc chậc. đến lúc đó. có lẽ con bé Vong Linh nữ thần kia sẽ mỡ tiệc mà ăn mừng như điên mấy năm trời quá.

- Đương nhiên. Ta đến từ một vị diện khác. Mà vị diện cúa ta đã sớm có biện pháp giải quyết linh hồn rồi.

Cao Lôi Hoa gật đầu, dù sao lúc này cũng là ngựa chết chữa ngựa sống, Cao Lôi Hoa liền nghĩ tới luận điểm 'luân hồi' trong Phật giáo.

- Thật sự? Sáng Thế Thần vui vẻ nói.

Kỳ thật. Sáng Thế Thần cũng đã nghĩ qua. có nên đi hỏi xem nhưng chúa tể vị diện khác xử lý vụ này như thế nào. Chỉ tiếc Sáng Thế thần là một dạng người đẳng cắp cao. Nếu tự nhiên xuất hiện ở vi diện khác, sẽ làm ngòi nổ cho hai vi diện đại chiến.

Giở nghe được Cao Lôi Hoa thế nhưng biết cách xử lý linh hồn, nhất thời Sáng Thế thần vô cùng mừng rỡ.

****

Lúc này, ở trong tòa tháp Babel.

Thi triển thời gian pháp tắc mà vẫn không thay đổi được gì, Cầu Cầu thết lên tiếng thét lên không cam lòng.

Ẩm ĩ một phen, sau tiếng thét vang dội của Cầu Cầu. tòa tháp Babel cũng bắt đầu không chịu nổi mà chuẩn bị sập.

- Không tốt. nơi này có lẽ chuẩn bị xong đời. chúng ta lập tức đi ra ngoài. Tra Lý quát.

-Ô!

Cầu Cầu ra sức lắc đầu. trong tay nó vẫn đang cầm quyển trục Sáng Thế pháp tắc. Tay kia thì cầm hai mảnh hộp bị chém vỡ và chỉếc chìa khóa tháp Babel. Kiên quyết không chịu đi ra ngoài. Bởi lúc Cao Lôi Hoa bước chân vào cột sáng thì liên hệ giữa Cao Lôi Hoa và Cầu Cầu biến mất. lúc này nó rất bất an.

- Cầu Cầu, đi ra ngoài, nơi này chuẩn bị sập rồi.

Tay Cửu U vỗ nhẹ lên người Cầu Cầu. Nhẹ giọng an úi nói.

Cầu Cầu cầm lấy quyển trục, ánh mắt vẫn ngơ ngác nhìn chiếc hộp trong tay.

Cửu U đi đến bên tai Cầu Cầu

- Cầu Cầu. trước đi ra ngoài đi. Ngươi đứng ở đây, còn không bằng đi ra ngoài tìm cơ hội xử lý thằng khốn Mặc kia. Vì ba mà báo thù!

Mặc. báo thù?!

Nhất thời. ánh mắt Cầu Cầu đỏ lên!

-Gừ!

Rống lên một tiếng, Cầu Cầu không ở lại nữa, nó lấy móng vuốt nhấc mấy người Tra Lý lên cao rồi bay đi.

Về phần gã béo thú nhân đáng thương kia thì... À, hoàn thành sứ mệnh xong thì thả cho

ngươi tự do, ở lại đó đi nhé.

Lúc này Sáng Thế thần và hai người con đầu đang phiến não về chuyện linh hồn.

Còn đứa con thử ba Mặc thì đang điên cuồng tiến hành kế hoạch không chế trên trời dưới đất thiên hạ vô địch cúa mình...

Lịch tân đại lục ngày hôm đó- xx/yy/zzzz...

Toàn bộ đại lục lâm vào khủng hoảng.

Vô số ma thú trên đại lục. ngày hôm đó bỗng nhiên không chịu khống chế cúa loài người, đồng loạt nổi dậy bạo động. Ma thú thể hiện sức mạnh vượt qua sức tưởng tượng cúa loài người. Loài người chỉ có hơn mười vị cường giả thánh cấp, mà bên ma thú- cường già siêu giai thì đã hơn trăm đầu.

Tất cả sinh vật có trí tuệ đều quỳ lạy xin thần cúa mình che chở!

Nhưng tiếc thay, bởi những vị thân của họ lúc này cũng đang trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc!

-

Bên trong thần giới, Mặc mang theo một đám hồn họp thể cúa thần và ma được cải tạo trong 'ma ngục' tiến hành công cuộc càn quét thần giới!

Mà Mặc sau khi nuốt Sảng Thế thần lực thì mạnh mẽ vô song? cả thần giới không có ai là đối thú...

Toàn bộ thế giới, lâm vào một mảnh hỗn loạn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cực Phẩm Vú Em

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook