Quyển 2 - Chương 459: Ta phải gọi ông là gì đây? Là ba ba sao?
Truyền Thuyết Thánh Kỵ Sĩ
24/04/2013
Sâm Lâm Thụ Yêu nhai những dây leo nhỏ trong miệng một cách không thương tiếc. những hạt màu xanh lục li ti bay trên không trung.
Tất cả dây leo đều hoảng sợ kêu xèo xèo. nhưng không có một cây nào dám phản khảng. Chúng chỉ có thể yên lặng ẩn núp tại chỗ, chỉ còn cách đợi thiên địch Sâm Lâm Thụ Yêu nhổ chúng lên rồi đưa vào trong cái miệng tối om không nhìn thấy đáy đó.
Điêu mà những cây ở đây có thể làm là đợi Sâm Lâm Thụ Yêu ăn no nê đám cây này rồi, có thể buống tha cho những cây khác.
- Bỏ đi. vậy là được rồi. Thụ Yêu. Thời gian của chúng ta còn không nhiều, nhanh đi thôi.
Cao Lôi Hoa đã cắt đứt bửa tiệc ngon tuyệt của Sám Lâm Thụ Yêu
- Vâng!
Sâm Lâm Thụ Yêu lớn tiếng đáp. sau đó không nở nhìn đám cây trước mắt càng ngày càng cách xa.
- xoạt!
Giống như có được lệnh đặc xá. trong nháy mắt những dây leo nhỏ đó biến mất khói tằm mắt của Cao Lôi Hoa và đoàn người. Mãi mãi không bao giờ dám xuất hiện trước mặt Cao Lôi Hoa nữa!
Không có đám dây leo cản trở. tóc độ của Cao Lôi Hoa, thần Zues và mọi người tăng lên đáng kể.
• Đó là tháp Babel.
Cao Lôi Hoa ngước mắt nhìn tòa tháp cao ngất không thấy đỉnh. cảm xúc bùi ngùi.
Tháp Babel như ngọn bảo đăng trong bóng đêm. Cho dù là trong bóng đêm mịt mù vẫn dễ làm người ta phải chú ý đến.
- Đi thôi, nếu muộn khả nãng sẽ không xem được kịch hay. Thần Zues cười sang sảng thúc giục.
Cao Lôi Hoa, thần Zues và đám người nhanh chóng chạy thẳng về hướng tòa tháp, Sâm Lâm Thụ Yêu chạy theo phía sau mọi người. Trên đường cũng có gặp một ít đám dây leo chưa kịp rút lui. nhung chỉ cần Sâm Lâm Thụ Yêu hừ một tiếng là tất cả chúng vội vàng nhưởng đường, để lộ ra một con đường rộng.
Tháp Babel càng ngày càng hiện rõ. Cao Lôi Hoa đưa tay móc chiếc chìa khóa trong chiếc nhẫn không gian.
Tuy nhiên khi Cao Lôi Hoa tiến lại gần hơn chút nữa thì giật mình phát hiện cửa lớn của tòa tháp đã được mở.
- Chuyện này là sao?
Cao Lôi Hoa nhìn cánh cửa đang mở ra trước mắt hỏi.
Cánh cửa đang mở khiên Cao Lôi Hoa có cảm giác như nó đang há rộng miệng cười nhạo mình. Chìa khóa thực sự vẫn đang trong chiếc nhẫn trong tay mình. Vậy tại sao cửa lại bị mở ra như thế này?
- Chậc. Chậc. xem ra chúng ta muộn mất rồi! Vậy là chúng ta đã không xem kịp kịch hay rồi.
Thần Zues nheo mắt cười nói.
Dưởng như ông sớm biết cánh cửa lớn của tòa tháp sê bị mở ra
- Chuyện này là sao? Hãy giải thích ta biết. Cao Lôi Hoa quay sang nhìn thần Zues.
- Ha ha. Thực ra. chuyện này do một mình ngươi gây ra. Cao Lôi Hoa à. Thần Zues cười nói.
- Ta gây ra? Ta đã làm gì chứ? Cao Lôi Hoa câu mày. Bồng nhiên nhớ ra chiếc chìa khóa:
- Chẳng lẽ là chìa khóa giả?
- Đúng rồi. Chính chiếc chìa khóa ngươi để Huyễn Hồ lấy trộm mất là chìa khóa giả! Thần Zues cười vang
- Làm đồ giả mà như đồ thật, Cao Lôi Hoa, trình đồ làm đồ giả của ngươi vượt ngoài sức tưởng tượng của ta
- Ngươi đang khen ta hay đang cười ta vậy? Cao Lôi Hoa cười khổ.
- Coi như cả hai đều có. Thần Zues cười.
- Bây giờ phải làm gì?
Cao Lôi Hoa cũng không lo lắng, nhìn thấy thần Zues cũng không lo lắng. Cao Lôi Hoa lo làm gì chứ:
- Hiện tại, bọn họ có chìa khóa. đổi với chúng ta mà nói Chẳng phái rất bất lợi sao?
- Yên tâm, Cao Lôi Hoa. Thần Zues đưa ngón tay ra nói:
- Trên thế gian này, chân lý chỉ có một. Chiếc chìa khóa tháp Babel cũng chỉ có một! Nếu muốn mở được kho báu cuối cùng, chỉ có chiếc chìa khóa thực sự mới có thể mở được!
- Hóa ra là vậy. Cao Lôi Hoa gặt đầu.
Sau khi đến gân thêm một chút, Tra Lý đột nhiên nói: - Ý, kỳ lạ. Tại sao trước cửa tháp Babel vẫn có người đứng đây? Chẳng phải cửa tháp đã mở rồi sao? Tại sao họ vẫn chưa vào?
Trước cửa lớn là hai bên 'ma nhân' và ma thú.
***************
Sau khi Đại thống lĩnh ma thú mở rộng đôi cánh màu đò đánh Cửu U một chưởng, hắn lơ lừng giữa không trung và nhìn đám quân ma nhân cười lạnh lùng.
- Cửu quân sư! Cửu quân sư!
Đám ma quân vây quanh Cửu U kêu tên Cửu U trong lo lắng.
Một số khác thì nghiến chặt răng thể hiện tức giận, nhìn chăm chú vào quân ma thú. canh chừng không cho chúng tiến đến gần. Đặc biêt là Đại thống lĩnh ma thú.
- Các ngươi toàn những tên yếu đuối, ăn hại!
Đại thống lĩnh giừa không trung vỗ vỗ cánh hạ xiống dần dần nói:
- Không có Ma vương Satan Ám trong số các ngươi, ai có thể cản được ta.
Tất cả 'ma nhân' nhìn Đại thống lĩnh với ánh nhìn căm hận. nhưng tất cả đều không thể làm đươc gì.
- Giết hết bọn chúng cho ta! Một tên cũng không sót! Đại thống lĩnh nói với các ma thú.
- Gầm!!
Ma thú ngựa thân hình to lớn tuân lệnh. Chúng cùng gầm rú, rít gào. Những ma thú ngựa này vương cơ thể to lớn của mình dậy
Đám 'ma nhân cũng phát động tấn công.
- Đừng coi thường chúng ta!
Tát cả những chỉến sĩ áo đen nổi giận nói.
Rồi quay người tất cả đều biến thành trạng thái 'ma hóa'. Một hàng dài ma quân đứng chặn đằng trước, chuẩn bị tiếp nhận đòn tấn công của ma thú.
****
- Là ma thú và 'ma nhân'.
Khi Cao Lôi Hoa nhìn thấy những ma thú này. cười một trận vô cùng khoái chí.
Những chuyện khác không nói, nhưng cứ là người đã phá hoại gia đình Cao Lôi Hoa, Cao Lôi Hoa nhất định không bỏ qua. Đối với Cao Lôi Hoa, mối thù phá hoại gia đình mình là mối thù không đội trời chung!
Thậm chí. lúc đó Cao Lôi Hoa thầm nghĩ. đợi ngày đứa nhỏ ra đời. Cao Lôi Hoa sẽ lấy mạng những tên ma thú này nhanh nhất có thể để bù lại những tổn thất chúng đã gây ra.
Vậy nên. khi nhìn thấy đám ma thú. hai mắt Cao Lôi Hoa đỏ ngầu. đúng là. gặp mặt kẻ thù, tức giận đỏ mắt!
- Hừm. ông trời thật có mắt- đã tốn bao công sức tìm các ngươi- giờ đã gặp mặt! Lão Cao hét lên một tiếng.
Đoàn người đi cùng và thần Zues chưa kịp phản ứng gì, Cao Lôi Hoa đã rút thanh đao Tài Quyết và tiến về phía ma thú!
Tiếng thét lớn của Cao Lôi Hoa đã dập tắt tiếng hô của toàn bộ ma thú.
Hai bên đang giao chỉến bất chợt đều quay ra nhìn Cao Lôi Hoa.
- Chết tiệt!
Khi nhìn thấy Cao Lôi Hoa, Đại thống lĩnh thầm nói. Lấy trộm chìa khóa của Cao Lôi Hoa, làm gì có lý nào Cao Lôi Hoa lại không đuổi theo. Đại thống lĩnh nghĩ vậy. lúc đó, hắn vẫn nghĩ chiếc chìa Khóa Huyễn Hồ mang về là thật.
- Lũ nhải con ma thú kia! Chịu Chết đi!
Người Cao Lôi Hoa vươn cao, hai tay cầm chắc thanh kiếm, hướng thẳng tới một ma thú cao hơn mưởi thước.
Một đòn, Cao Lôi Hoa chém tới bảy bảy bốn chín nhát.
- A...!
Trong nháy mắt, ma thú cao tới hơn mưởi thước đó đã biến thành một vũng máu. Hắn đã bị Cao Lôi Hoa chém thành những mãnh nhỏ.
- Tất cả binh lính tiến vào tầng một, còn lại lùi lại cho ta! Giọng của Đại thống lĩnh có phần hoảng hốt. Dường như hắn không hề mong muốn chạm mặt Cao Lôi Hoa.
Lệnh Đại thống lĩnh vừa ban, các ma thú lập tức hướng về tầng một
Ô... !
Cách ra tay tàn nhẩn của Cao Lôi Hoa đã khiến tất cả mọi người chứng kiến lạnh người.
Thanh kiếm đầy uy quyền của Cao Lôi Hoa đã gây chấn động quân ma thú, làm chúng có phần sợ hãi.
Tuy rằng trong tầng một có vô số quái vật máy. nhưng so với với Cao Lôi Hoa, thà rằng ma thủ đối mặt với những quái vật máy đó ít nhất còn được chết toàn thây.
Những ma thú đó gào thét rồi xông vào đánh một trận với quái vật máy. Tiếng đánh chém lẩn lộn. đinh tai nhức óc.
Sau khi nhìn thấy ma thú vào trong tầng tháp Babel Cao Lôi Hoa cũng không đuôi theo. kệ chúng chiến đấu một mất một còn với những người máy thủ hộ.
Sau đó. Cao Lôi Hoa quay đầu lại, mắt hướng về bóng trắng trong đám 'ma nhân' màu đen kia.
Cửu U với bộ quần áo trắng trở lên hoàn toàn khác biệt với những 'ma nhân' quanh nàng.
Cao Lôi Hoa cau mày, đi về phía Cửu U.
- Ngươi muốn làm gì?
Hai 'ma nhân' đứng chặn trước mặt nhìn Cao Lôi Hoa.
Rằm một tiếng, Cao Lôi Hoa không coi hai gã này ra gì cử thế tiến thẳng, đâm vào chúng.
Hai ma nhân vẫn giừ trạng thái ma hóa. nhưng bị Cao Lôi Hoa đẩy ngã trên mặt đất.
Đành nhìn theo Cao Lôi Hoa đang đi về phía Cửu U. Chúng không hiếu tại sao. trong cơ thể gầy còm của Cao Lôi Hoa lại ẩn chứa một sức mạnh phi thường như vậy.
- Ba ba!
Không biết từ khi nào. Mộng Ti từ đằng sau chạy lên nắm chặt tay của Cao Lôi Hoa.
Cao Lôi Hoa nắm tay con, tiến đến bên cạnh Cửu U. Sau đó ngồi xuống, nhìn Cửu U.
Từ khi nào mà một cô nương xinh đẹp nhẹ nhàng trong bộ áo trắng giờ lại thảm hại thế này?
Dường như cảm nhận được điều gi đó. đôi lông mi dài của Cửu u khẽ động đậy một cách khó khăn mở mắt nhìn Cao Lôi Hoa.
Lọt trong tầm nhìn của Cửu U lúc đó là mái tóc trắng xóa độc nhất vô nhị.
- Là ông sao?
Cửu U khẽ nói với giọng nói rất yếu.
- Không ngờ lần gặp mặt tiếp theo lại trong hoàn cảnh này. Cao Lôi Hoa nhìn thẳng vào tay Cửu U; một bàn tay trắng muốt xinh đẹp. giờ đang dần dần trở nên trong suốt. Cao Lôi Hoa chắc ràng, Cửu U cũng chẳng thể sống thêm được bao lâu nữa.
- Không ngờ. lúc cuối cùng cũng được gặp ông. Đồng tử Cửu U có phần tan ra.
- Chỉ có điều, không biết nên gọi ông thế nào?
Cửu U mỉm cười, nụ cười rất dễ thương hàm chứa cảm giác mãn nguyện:
- Ta của hiện giờ, không biết nên gọi ông là ông Cao Lôi Hoa hay cũng giống với nàng ấy, gọi ông một tiếng, ba....
Tất cả mọi người ở đó đều ngây người ra
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.