Cực Phẩm Vú Em

Quyển 2 - Chương 227: Thuật dịch dung và xúc cốt công.

Truyền Thuyết Thánh Kỵ Sĩ

24/04/2013



Biến thành một người khác! Nhân loại trên đại lục đối với loại ma pháp này cũng không phải là việc khó khăn gì. Cao thủ trong môn ma pháp ảo thuật này, chỉ cần một chút ma pháp lực thì muốn biến thành ai đều có thể cả.

Có điều cũng đáng tiếc là ảo thuật chung quy vẫn chỉ là ảo thuật. Ảo thuật không chịu nổi khảo nghiệm. Đặc biệt, có một số chủng tộc còn có nhãn thuật chuyên môn để khắc chế ảo thuật nữa. Cũng giống như một số kỹ năng như “chân thật chi nhãn” (Mắt thật) của cự long, “tự nhiên chi mâu” (mắt tự nhiên) của Tinh Linh tộc … đều có thể thoải mái vạch trần được môn ma pháp gà què này. Thậm chí, một số cường giả có tu vi cao một chút cũng có thể có phương pháp riêng biệt để bài trừ ảo thuật được.

Bất quá, đương nhiên là “biến thành Saga” theo như lời Cao Lôi Hoa nói cũng không phải là nhờ vào cái ma pháp ảo thuật gà què gì đó, mà là có tuyệt kỹ võ công cổ đại “súc cốt công” và “thuật dịch dung” thường dùng khi hành tẩu giang hồ.

Nói đến “thuật dịch dung” và “súc cốt công”, Cao Lôi Hoa không thể không tán thưởng. Khi Cao Lôi Hoa mới chỉ là một dị năng giả Lôi hệ bậc bốn nho nhỏ, trong một vài lần làm nhiệm vụ đã lâm vào khốn cảnh. Nhưng cuối cùng, nhờ sự trợ giúp của “thuật dịch dung”, Cao Lôi Hoa đều thoát khốn khỏi chỗ nước sôi lửa bỏng đó. Chỉ có điều sau này, khi Cao Lôi Hoa đã trở thành dị năng giả Lôi hệ bậc bảy thì dần dần không sử dụng đến “thuật dịch dung” này.

Trước lực lượng hùng mạnh thì mọi mưu kế chỉ đều là vô dụng. Cao Lôi Hoa bậc bảy khi ở trên địa cầu căn bản là không có khái niệm “đào mệnh”, có thể nói lúc đó là thời gian Cao Lôi Hoa hoành hành. Nếu không có “đào mệnh” thì thuật dịch dung cũng tự nhiên dùng ít đi. Cuối cùng, thậm chí Cao Lôi Hoa còn không cả dùng đến chiêu thức đó nữa.

Tuy nhiên, không ngờ là sau bao nhiêu năm, Cao Lôi Hoa lại có cơ hội sử dụng lại “thuật dịch dung” này. Cao Lôi Hoa cười ha hả, nói với mấy người Saga:

- Không phải chỉ là làm một Saga giống y như đúc hay sao. Các con chờ ba, ba vào nhà chuẩn bị một tí rồi ra ngay.

- Vâng, được ạ.

Nguyệt Nhị và Saga đáp tiếng.

Sau đó, Cao Lôi Hoa liền chui vào trong phòng.

Sau khi Cao Lôi Hoa đi vào trong phòng rồi, mấy người Nguyệt Nhị bên ngoài liền nghe thấy một loạt tiếng động xương cốt ma sát nhau, tiếp đó lại là liên tiếp những âm thanh ồn ào kỳ quái. Nhưng dù cho có nghe thấy thanh âm đi nữa thì bọn chúng cũng không thể tưởng tượng ra được là Cao Lôi Hoa rốt cuộc muốn làm cái gì.

Nghi hoặc rất nhanh được tiêu trừ! Trong chốc lát sau, cửa phòng Cao Lôi Hoa bị mở ra, Cao Lôi Hoa đầu bạc từ trong phòng đi ra.

Ba người Nguyệt Nhị vừa nhìn đến Cao Lôi Hoa thì lập tức cả ba người Tĩnh Tâm, Nguyệt Nhị, Saga đều há hốc mồm. Mà không, chính xác thì phải nói là Saga “kia”. Ngoại trừ cái đầu bạc ra, hiện giờ Cao Lôi Hoa và Saga chính là giống nhau như khuôn đúc. Chiều cao và hình thể y xì, đều là mắt đen, đều là khuôn mặt anh tuấn như nhau. Khi cả hai cùng nhướn mày thì càng giống như anh em sinh đôi.

- Đây là… ba ư?

Quan sát “Saga” đầu bạc trước mặt, Nguyệt Nhị dò xét gọi Cao Lôi Hoa một tiếng. Nếu không phải vì cái đầu bạc này, Nguyệt Nhị thật không dám xác định người trước mặt mình đây là Cao Lôi Hoa.

- Ha ha, thế nào hả?

Cao Lôi Hoa đắc ý nhìn thần sắc kinh ngạc của ba người.

- Tuyệt!

Saga bổ nhào đến gần Cao Lôi Hoa, một lúc lâu sau mới nói được tiếp:

- Ba ơi, tóc ba có thể làm cho thành màu đen được không?

- Không thành vấn đề. Màu tóc là chuyện nhỏ.

Cao Lôi Hoa cười cười đáp. Từ tóc màu đen chuyển thành màu bạc thì không dễ chứ đổi ngược lại thì đơn giản. Cao Lôi Hoa biết có thể dùng một số loại thực vật để làm thế được.

Cao Lôi Hoa cười ha hả nói tiếp:

- Thế nào? Có giống không?

Câu trước là Cao Lôi Hoa dùng giọng nói của mình. Nói xong sang câu thứ hai thì không ngờ giọng nói của hắn cũng thành giọng của Saga rồi.



- Giống! Rất giống ạ!

Nguyệt Nhị nhìn bộ dạng Cao Lôi Hoa, lớn tiếng tán tụng.

- Giống. Quá tốt rồi. Thế ba ơi, chuyện vũ hội để ba lo nhé.

Saga nói xong, trên trán mồ hôi mẹ mồ hôi con tuôn như suối. Vừa rồi vì chuyện vũ hội cho nên cậu ta hoàn toàn tập trung sự chú ý vào sự kiện kia mà nhất thời không cảm giác được cơ thể đau đớn. Nhưng khi vụ vũ hội đã được giải quyết xong thì cơn đau ập đến khiến cho Saga đau đến nghiến chặt răng vào.

Thấy sắc mặt thống khổ của Saga, Cao Lôi Hoa lắc đầu. Điểm nhẹ chân, trong nháy mắt Cao Lôi Hoa đã tới phía sau Saga, tay phải chặt vào cổ Saga. “Uỵch” một tiếng, Saga bị một chưởng này của Cao Lôi Hoa đánh cho té ngã xuống đất.

Bế thốc Saga đã xỉu lên, Cao Lôi Hoa đưa cậu về phòng ở trên lầu. Tĩnh Tâm và Nguyệt Nhị vẫn đứng lại đó chờ hắn.

- Tĩnh Tâm, lát nữa nàng đến chăm sóc Saga nhé.

Cao Lôi Hoa đặt Saga lên giường xong xuống dưới lầu nói với Tĩnh Tâm:

- Trước khi nó tỉnh lại, ngàn vạn lần đừng động chạm gì vào cơ thể nó. Bất kể là có thế nào cũng đừng xê dịch nó đi đâu nhé. Dù sao thì cũng không thể có chuyện gì được đâu, nếu di chuyển thì thực sự là không có ích lợi gì với Saga cả.

- Rồi, thiếp biết rồi.

Tĩnh Tâm gật đầu.

- Vậy giao lại cho nàng đấy.

Cao Lôi Hoa cười nói.

*********************

Sau khi làm tóc đổi thành màu đen, Cao Lôi Hoa đi theo con gái Nguyệt Nhị đến địa điểm tổ chức vũ hội đêm nay.

Vũ hội này là do Học viện Ma Võ Thánh Peter tổ chức, nghe nói là vũ hội quyên tiền từ thiện.

Vũ hội, là do hai vị viện trưởng thánh cấp đồng tổ chức. Nghe nói sở dĩ phải tổ chức quyên tiền từ thiện là bởi vì lần trước suốt dọc con đường thuộc đế quốc nối liền từ Vong Linh cốc tới Thú nhân đế quốc đã bị một thế lực không rõ tên hủy diệt, cho nên nạn dân quá nhiều ….

Chỉ cần là học sinh ở Học viện Ma Võ Thánh Peter thì đều có thể tham gia vũ hội. Tuy nhiên, mỗi người tham gia đều phải đưa một khoản tiền vào cửa có giá trị không nhỏ.

Đồng thời, vũ hội lần này còn mời một số nhân sĩ nổi tiếng ở Quang Minh đế quốc. Ví dụ như là vị Quang Minh chủ giáo trẻ tuổi nhất, người đã từng là tình địch số 1 của Cao Lôi Hoa – Ngô Thiên. Còn có Quang Minh Thánh Nữ Bích Lệ Ti, cùng với một số nhân sĩ nổi tiếng trên thương trường.

Sau khi đã đưa khoản tiền vào cửa, Cao Lôi Hoa và Nguyệt Nhị chậm rãi tiến vào trong hội trường vũ hội.

Hội trường vũ hội được đặt tại lầu ba một Nhà hát lớn của đế đô. Ở đây có thể chứa được đến vài ngàn người.

- Ba, chắc chắn là không có vấn đề gì chứ?

Nguyệt Nhị khẽ hỏi Cao Lôi Hoa.

- Nếu như bị Bích Lệ Ti nhận ra thì làm sao giờ? Dù sao nàng ta và Saga cũng thân cận với nhau gần một tháng đấy.

- Nhận ra à? Chắc chắn là không thể.

Cao Lôi Hoa cười nói:

- Các con đều không nhận ra được, không lý do gì Bích Lệ Ti lại có thể nhận ra. Cho dù Bích Lệ Ti có thể nhận ra được cũng là một chuyện tốt.



Cao Lôi Hoa cười ha hả nói. Nếu như Bích Lệ Ti có thể nhận ra Saga, thì chứng tỏ Bích Lệ Ti đúng là đã thấu hiểu Saga rồi.

- Thế ba cẩn thận ứng phó nhé. Con không thể nào cứ đi cùng bên cạnh ba được.

Sau khi vào trong hội trường, Nguyệt Nhị nói một tiếng rồi phất phất tay với Cao Lôi Hoa sau đó thì đi tới mấy bạn nữ của mình. Dù sao thì đây là vũ hội, tuy rằng hiện giờ Cao Lôi Hoa đang là thân phận của Saga, trên danh nghĩa là anh em của Nguyệt Nhị, nhưng nếu hai người cứ kè kè cạnh nhau thì đúng là không hợp tình hợp lý.

Sau khi Nguyệt Nhị đã rời đi xa, Cao Lôi Hoa tiện tay cầm một ly rượu, sau đó tìm một cái góc cột nhẹ nhàng dựa vào đó nhâm nhi.

Những vụ tụ tập thế này Cao Lôi Hoa cũng không mấy hứng thú, trừ khi là lúc ở cùng với mọi người trong nhà mình.

Trong ký ức thì vụ vụ tập cuối cùng hình như là lúc mình rời khỏi tổ 13, các anh em tổ chức liên hoan chia tay mình, Cao Lôi Hoa mới uống rượu nhiều. Lần đó cũng là lần cuối cùng hắn say rượu.

Mình thì đã tới cái thế giới xa lạ này, không biết các anh em ở Địa Cầu sống có khỏe mạnh không. Còn nữa, không biết mẹ con Vũ Hinh sống thế nào nữa.

Có lẽ bây giờ tiểu nha đầu đã trở thành một thiếu nữ rồi. Ai mà biết được. Có câu nói “trên trời một ngày, bằng trên mặt đất một năm”. Cũng không biết là thời gian ở đây và ở Địa Cầu có giống nhau không nữa.

Haizzzz, chỉ nghĩ một ít việc thế thôi mà Cao Lôi Hoa lại không khỏi thở dài.

- Saga.

Bỗng nhiên, tiếng Bích Lệ Ti vang lên bên tai Cao Lôi Hoa, ngay sau đó, một bóng người áo trắng cũng hiện ra bên cạnh hắn.

Cao Lôi Hoa nhất thời không biết phản ứng thế nào, ngẩng đầu “từ ái” nhìn con dâu Bích Lệ Ti của mình. Nhưng lập tức, Cao Lôi Hoa nhớ ra thân phận hiện nay của mình là Saga. Ánh hào quang trong mắt hắn chợt lóe qua, nhanh chóng chuyển thành tiếu ý khi nói chuyện.

Bích Lệ Ti nghi hoặc nhìn ‘Saga’ trước mắt. Tuy rằng nhìn rất nhiều rồi, ‘Saga’ trước mắt không có vấn đề gì, nhưng trực giác của phụ nữ nói cho nàng biết, ‘Saga’ trước mắt nàng có vẻ có vấn đề. Đặc biệt là ánh mắt vừa rồi Saga nhìn mình, không ngờ lại có cảm giác là trưởng bối nhìn tiểu bối.

Đôi khi, không thể không thừa nhận trực giác của phụ nữ là một khả năng rất đáng sợ.

- Bích Lệ Ti, nàng tới rồi.

Giọng nói của Cao Lôi Hoa cũng đổi thành giọng của Saga, cười híp mắt nói với Bích Lệ Ti.

- Dạ.

Bích Lệ Ti gật đầu, cũng không nói gì thêm, chỉ cầm một ly rượu lên, nhẹ nhấp một ngụm.

- Saga.

Bích Lệ Ti uống vào chút rượu rồi thì có vẻ là có thêm dũng khí. Nàng đỏ mặt nói với ‘Saga’:

- Nhảy với ta một điệu được không?

- Khiêu vũ à? Được rồi.

Cao Lôi Hoa cười ha hả. Trước đó vài ngày vừa mới nhảy với mẹ vợ, giờ lại nhảy với con dâu.

Cao Lôi Hoa, hay là ‘Saga’ đứng lên, duỗi tay về phía Bích Lệ Ti:

- Thưa quý cô xinh đẹp, tôi có vinh hạnh mời nàng một điệu nhảy không?

Chỉ có điều, ngay lúc đó, bên kia, một ánh mắt nam tử đang nhìn chòng chọc Cao Lôi Hoa. Nếu Cao Lôi Hoa có quay đầu lại xem thì có thể phát hiện được ra ngay, nam tử này là người hắn có quen biết….

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cực Phẩm Vú Em

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook