Chương 265: Liều mạng triền miên (3)
Thập Nguyệt Sơ
25/02/2019
Chỗ này cách Hoa Dương Sơ Thượng gần nhất, chỗ đó lại là địa bàn của anh, anh cũng không thể cùng cô làm ở trong xe.
Đậu xe xong, Minh Da cởi áo khoát ra khoác lên người Lan San, ôm cô bước nhanh về phía thang máy riêng.
Đến lúc này, Lan San đã hoàn toàn bị dục vọng khống chế, gương mặt đỏ hồng như người say rượu, đôi môi đỏ không ngừng khép mở, mở hồ còn có thể nhìn thấy cái lưỡi nhỏ nhắn, Minh Dạ nuốt nước bọt một cái, cũng không thèm suy nghĩ, trực tiếp hôn lên đôi môi ấy.
"Ưm...” Một chút quấy rối làm cho dục vọng đã có chút lắng xuống của Lan San lần nữa bị kích thích lên, thuận theo bản năng của thân thể, dựa sát vào, vòng tay ôm lấy cổ anh, đem bản thân mình dâng hiến cho Minh Dạ.
Cánh tay giống như là tự mình có ý thức, mò mẫm cởi nút áo của Minh Dạ, bàn tay dò vào bên trong sờ nắn ngực anh, móng tay hàng ngày được cắt tỉa cẩn thận ở trên ngực Minh Dạ để lại những vết cào đỏ tươi.
Minh Dạ nắm lấy cánh tay đang sờ mó ngực anh, cắn răng gầm nhẹ: “Lan San.. Đêm nay, anh tuyệt đối sẽ không buông tha cho em.”
Trong tình huống như thế này, Lan San làm gì còn sức để trả lời anh, toàn thân cô hiện tại bị nóng đến sắp chín, quần áo bó sát thân thể giờ đã bị mồ hôi ướt đẫm.
Tóc mai bị mồ hôi ướt dính lên trên mặt, gương mặt đang bị dục vọng dày vò này so với lúc cô tỉnh táo quyến rũ người khác càng thêm làm cho người ta khó mà nhịn nổi.
Minh Dạ cảm giác bản thân anh sắp không nhịn được nữa, cửa thang máy vừa mở lập tức dùng tốc độ một giây ôm Lan San vọt vào phòng chuyên dụng của anh tại Hoa Dương Sơ Thượng. Còn chưa vào cửa liền không nhịn nổi mà cúi xuống hôn cô, một tay ôm cô một tay mở cửa, nhanh chóng đi vào trong.
“Phanh” một tiếng, cửa phòng đóng lại, một giây sau Minh Dạ xoay người ép Lan San tựa lưng vào cửa, anh chỉ hận hận không xé nhỏ Lan San ra rồi nuốt vào bụng, để cho cô mãi mãi cũng chỉ có thể là của anh...
Đôi tay không ngừng vuốt ve thân thể Lan San, có vẻ như cảm thấy quần áo trên người cô làm trở ngại, bị Minh Dạ dùng lực xé ra, quần áo trên người Lan San giống như làm bằng giấy, bị Minh Dạ dùng lực xé nát
Tiếp sau đó là một cơ thể quyến rũ ửng hồng lộ ra trước mặt Minh Dạ, hô hấp của anh cứng lại, trong nháy mắt ngẩn ngơ tại chỗ.
Bất quá Lan San cũng không cho anh thời gian quá dài để thưởng thức, cái eo nhỏ nhắn xoay một cái, cả người liền nằm sấp trên ngực Minh Dạ.
Đậu xe xong, Minh Da cởi áo khoát ra khoác lên người Lan San, ôm cô bước nhanh về phía thang máy riêng.
Đến lúc này, Lan San đã hoàn toàn bị dục vọng khống chế, gương mặt đỏ hồng như người say rượu, đôi môi đỏ không ngừng khép mở, mở hồ còn có thể nhìn thấy cái lưỡi nhỏ nhắn, Minh Dạ nuốt nước bọt một cái, cũng không thèm suy nghĩ, trực tiếp hôn lên đôi môi ấy.
"Ưm...” Một chút quấy rối làm cho dục vọng đã có chút lắng xuống của Lan San lần nữa bị kích thích lên, thuận theo bản năng của thân thể, dựa sát vào, vòng tay ôm lấy cổ anh, đem bản thân mình dâng hiến cho Minh Dạ.
Cánh tay giống như là tự mình có ý thức, mò mẫm cởi nút áo của Minh Dạ, bàn tay dò vào bên trong sờ nắn ngực anh, móng tay hàng ngày được cắt tỉa cẩn thận ở trên ngực Minh Dạ để lại những vết cào đỏ tươi.
Minh Dạ nắm lấy cánh tay đang sờ mó ngực anh, cắn răng gầm nhẹ: “Lan San.. Đêm nay, anh tuyệt đối sẽ không buông tha cho em.”
Trong tình huống như thế này, Lan San làm gì còn sức để trả lời anh, toàn thân cô hiện tại bị nóng đến sắp chín, quần áo bó sát thân thể giờ đã bị mồ hôi ướt đẫm.
Tóc mai bị mồ hôi ướt dính lên trên mặt, gương mặt đang bị dục vọng dày vò này so với lúc cô tỉnh táo quyến rũ người khác càng thêm làm cho người ta khó mà nhịn nổi.
Minh Dạ cảm giác bản thân anh sắp không nhịn được nữa, cửa thang máy vừa mở lập tức dùng tốc độ một giây ôm Lan San vọt vào phòng chuyên dụng của anh tại Hoa Dương Sơ Thượng. Còn chưa vào cửa liền không nhịn nổi mà cúi xuống hôn cô, một tay ôm cô một tay mở cửa, nhanh chóng đi vào trong.
“Phanh” một tiếng, cửa phòng đóng lại, một giây sau Minh Dạ xoay người ép Lan San tựa lưng vào cửa, anh chỉ hận hận không xé nhỏ Lan San ra rồi nuốt vào bụng, để cho cô mãi mãi cũng chỉ có thể là của anh...
Đôi tay không ngừng vuốt ve thân thể Lan San, có vẻ như cảm thấy quần áo trên người cô làm trở ngại, bị Minh Dạ dùng lực xé ra, quần áo trên người Lan San giống như làm bằng giấy, bị Minh Dạ dùng lực xé nát
Tiếp sau đó là một cơ thể quyến rũ ửng hồng lộ ra trước mặt Minh Dạ, hô hấp của anh cứng lại, trong nháy mắt ngẩn ngơ tại chỗ.
Bất quá Lan San cũng không cho anh thời gian quá dài để thưởng thức, cái eo nhỏ nhắn xoay một cái, cả người liền nằm sấp trên ngực Minh Dạ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.