Chương 18: Nếu như cô không quyến rũ anh 5
Thập Nguyệt Sơ
27/05/2018
Anh không tin, chuyện này anh phải tự mình quan sát thêm.
Một phút đồng hồ trôi qua, Minh Dạ như có điều gì suy nghĩ mà thu hồi cây súng trên tay.
"Đã khỏi rồi, vậy còn ở lại bệnh viện làm gì?"
"Ý anh là tôi có thể xuất viện?"
Bạch Lăng vui mừng, hai tay không bị khống chế, liền kích động bắt lấy tay của Minh Dạ, hoàn toàn quên mất mới khắc trước người đàn ông này còn vũ nhục cùng châm chọc cô.
Liền nhiền thấy trên mặt anh đột nhiên xuất hiện đầy sát khí.
Lúc này Bạch Lăng mới ý thức được mọi chuyện, liền vội vàng buông tay anh ra, liên tiếp lui về sau năm sáu bước, cho đến khi không thể lui lại được nữa mới thôi.
"Xin lỗi..."
Minh Dạ cười nhạt, còn tưởng rằng cô thực sự thay đổi, coi như là mất trí nhớ, thì cái tính cách dâm đãng đó cũng chẳng hề mất đi.
"Ở lại đây để cô tiện quyến rũ đàn ông sao? Có thể cô không biết xấu hổ, nhưng mặt mũi nhà họ Minh thì khác..."
Bạch Lăng cúi đầu nắm chặt tay, cô có thể thu hồi lời xin lỗi vừa nãy không?
Con heo chết tiệt! Tôi nguyền anh sau này đoạn tử tuyệt tôn!
Minh Dạ dường như nghe được câu rủa thầm trong lòng cô, bất ngờ ngẩng đầu, ánh mắt đen kịt, lạnh lùng nhìn chằm chằm Bạch Lăng.
Bạch Lăng ngay lập tức cảm nhận được một hồi lạnh thấu xương.
Cô không nhịn được run run, hoảng sợ vội cúi đầu, im lặng đi sau anh, cũng không dám... nghĩ linh tinh nữa.
Người đàn ông này thật đáng sợ, ánh mắt kia của anh so với dao găm thực sự là còn đáng sợ hơn.
Bị anh nhìn nhiều, Bạch Lăng cảm thấy ngay cả việc hô hấp cũng trở nên khó khăn rồi.
Đêm đó Bạch Lăng về tới nhà họ Minh, Minh Dạ đương nhiên sẽ không cho cô trở về cùng xe với anh.
Ai cũng biết, xe của cậu chủ Minh, phụ nữ không được bén mảng tới.
Hoặc có lẽ là bất kỳ ai, kể cả là động vật.
Cho dù là Y Á, người phụ nữ anh vô cùng sủng ái cũng không có ngoại lệ.
Có người từng nói muốn leo lên xe của cậu chủ Minh, so với đổ bộ Normandy còn gian nan hơn.
Cho nên chiếc xe Spyker TakeoverC 8 LavuiletteLM 85 bản giới hạn chạy phía trước, phía sau là một đám vệ sĩ lái theo sau.
Đoàn xe vô cùng phách lối khiến cho dọc đường đi không ít người muốn lên tiếng chửi, nhưng vừa nhìn thấy biển xe, lại lập tức im miệng.
Một phút đồng hồ trôi qua, Minh Dạ như có điều gì suy nghĩ mà thu hồi cây súng trên tay.
"Đã khỏi rồi, vậy còn ở lại bệnh viện làm gì?"
"Ý anh là tôi có thể xuất viện?"
Bạch Lăng vui mừng, hai tay không bị khống chế, liền kích động bắt lấy tay của Minh Dạ, hoàn toàn quên mất mới khắc trước người đàn ông này còn vũ nhục cùng châm chọc cô.
Liền nhiền thấy trên mặt anh đột nhiên xuất hiện đầy sát khí.
Lúc này Bạch Lăng mới ý thức được mọi chuyện, liền vội vàng buông tay anh ra, liên tiếp lui về sau năm sáu bước, cho đến khi không thể lui lại được nữa mới thôi.
"Xin lỗi..."
Minh Dạ cười nhạt, còn tưởng rằng cô thực sự thay đổi, coi như là mất trí nhớ, thì cái tính cách dâm đãng đó cũng chẳng hề mất đi.
"Ở lại đây để cô tiện quyến rũ đàn ông sao? Có thể cô không biết xấu hổ, nhưng mặt mũi nhà họ Minh thì khác..."
Bạch Lăng cúi đầu nắm chặt tay, cô có thể thu hồi lời xin lỗi vừa nãy không?
Con heo chết tiệt! Tôi nguyền anh sau này đoạn tử tuyệt tôn!
Minh Dạ dường như nghe được câu rủa thầm trong lòng cô, bất ngờ ngẩng đầu, ánh mắt đen kịt, lạnh lùng nhìn chằm chằm Bạch Lăng.
Bạch Lăng ngay lập tức cảm nhận được một hồi lạnh thấu xương.
Cô không nhịn được run run, hoảng sợ vội cúi đầu, im lặng đi sau anh, cũng không dám... nghĩ linh tinh nữa.
Người đàn ông này thật đáng sợ, ánh mắt kia của anh so với dao găm thực sự là còn đáng sợ hơn.
Bị anh nhìn nhiều, Bạch Lăng cảm thấy ngay cả việc hô hấp cũng trở nên khó khăn rồi.
Đêm đó Bạch Lăng về tới nhà họ Minh, Minh Dạ đương nhiên sẽ không cho cô trở về cùng xe với anh.
Ai cũng biết, xe của cậu chủ Minh, phụ nữ không được bén mảng tới.
Hoặc có lẽ là bất kỳ ai, kể cả là động vật.
Cho dù là Y Á, người phụ nữ anh vô cùng sủng ái cũng không có ngoại lệ.
Có người từng nói muốn leo lên xe của cậu chủ Minh, so với đổ bộ Normandy còn gian nan hơn.
Cho nên chiếc xe Spyker TakeoverC 8 LavuiletteLM 85 bản giới hạn chạy phía trước, phía sau là một đám vệ sĩ lái theo sau.
Đoàn xe vô cùng phách lối khiến cho dọc đường đi không ít người muốn lên tiếng chửi, nhưng vừa nhìn thấy biển xe, lại lập tức im miệng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.