Chương 278: Ông bố đẹp trai (2)
Thập Nguyệt Sơ
15/05/2019
Đôi mắt tròn xoe của Đâu Đâu mở to hơn, sùng bái nhìn Lan San, nếu không phải bây giờ bé đang ngồi trong lòng cha, đoán chừng đã bổ nhào lên
người Lan San luôn rồi.
Trẻ con đáng yêu luôn làm người ta yêu thích, đặc biệt là trẻ con vừa đáng yêu lại vừa thông minh.
Lan San và Đâu Đâu ngồi chung trong mấy giờ ngắn ngủn này rất vui vẻ.
Bố của Đâu Đâu không nói nhiều, chỉ yên lặng ngồi ở đó nhìn Lan San và con của anh ta cô một câu cháu một câu nói những chuyện ngây thơ, ánh mắt mang ý cười nhàn nhạt.
Lúc xuống máy bay, Lan San nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ của Đâu Đâu: “Hẹn gặp lại Đâu Đâu!”
Lan San thực sự phải cảm ơn tạ cô bé này, nếu không nhờ cô bé, chắc bây giờ cô còn buồn bực khó chịu trong lòng lắm.
Đâu Đâu có chút không vui, đưa bàn tay nhỏ kéo kéo tay Lan San: “Dì à, chúng ta có thể gặp lại không?”
Lan San không đành lòng làm cô bé thất vọng: “Đương nhiên là có chứ! Đâu Đâu và dì rất có duyên với nhau mà.”
Sau khi xuống máy bay Lan San kéo hành lý, đứng ở lối vào sân bay, vô tình lại một lần nữa gặp được ông bố đẹp trai lúc nãy, anh ta đang đứng ở đằng xa nói chuyện với một người đàn ông trung niên.
Anh ta ngẩng đầu vừa lúc nhìn thấy Lan San đi ra, vì lễ phép, Lan San nhìn anh ta gật gật đầu xem như chào hỏi, không ngờ anh ta lại đi đến trước mặt Lan San.
“Cô gái, cô muốn đi đâu, tôi đưa cô đi.”
Đương nhiên là Lan San biết người ta chỉ thuận miệng hỏi như vậy thôi, cô không cho rằng anh ta thật sự muốn cho cô đi nhờ.
“Không cần làm phiền anh, tôi tự bắt xe là được rồi.”
Quả nhiên, ông bố đẹp trai kia liền nở nụ cười quyến rũ với Lan San.
“Vậy thì... Hẹn gặp lại.”
Lan San ngượng ngùng: “Hẹn gặp lại.”
Cô đứng nhìn chiếc xe có giá hơn ba trăm vạn nhân dân tệ biến mất nhanh như chớp khỏi tầm mắt.
Lan San sờ sờ cái mũi, nhìn đi, nhìn đi, cô biết ngay anh ta chỉ lễ phép nên thuận miệng hỏi vậy thôi.
Chỉ có điều nhìn bộ dạng người đàn ông này chắc cũng rất có tiền!
Lan San bắt một chiếc taxi, đọc tên khách sạn quen thuộc.
Đây không phải là lần đầu Lan San đến Nhật Bản, trước kia lúc cô vẫn còn là Bạch Lăng, cô cũng từng đi du lịch cùng bạn bè tới Nhật Bản rồi, còn về khả năng nói tiếng Nhật của cô thì, giao tiếp cơ bản cũng được.
Khách sạn mà cô nói với tài xế, chính là nơi trước kia cô thường đến, chỉ là một khách sạn nhỏ, diện tích không lớn, nhưng dịch vụ rất tốt.
Lan San dự định ở lại Tokyo nghỉ ngơi hai ngày, rồi mới đi Hokkaido, mùa đông mà đến Nhật Bản du lịch thì không thể nào bỏ qua tắm suối nước nóng, trượt tuyết...
Trẻ con đáng yêu luôn làm người ta yêu thích, đặc biệt là trẻ con vừa đáng yêu lại vừa thông minh.
Lan San và Đâu Đâu ngồi chung trong mấy giờ ngắn ngủn này rất vui vẻ.
Bố của Đâu Đâu không nói nhiều, chỉ yên lặng ngồi ở đó nhìn Lan San và con của anh ta cô một câu cháu một câu nói những chuyện ngây thơ, ánh mắt mang ý cười nhàn nhạt.
Lúc xuống máy bay, Lan San nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ của Đâu Đâu: “Hẹn gặp lại Đâu Đâu!”
Lan San thực sự phải cảm ơn tạ cô bé này, nếu không nhờ cô bé, chắc bây giờ cô còn buồn bực khó chịu trong lòng lắm.
Đâu Đâu có chút không vui, đưa bàn tay nhỏ kéo kéo tay Lan San: “Dì à, chúng ta có thể gặp lại không?”
Lan San không đành lòng làm cô bé thất vọng: “Đương nhiên là có chứ! Đâu Đâu và dì rất có duyên với nhau mà.”
Sau khi xuống máy bay Lan San kéo hành lý, đứng ở lối vào sân bay, vô tình lại một lần nữa gặp được ông bố đẹp trai lúc nãy, anh ta đang đứng ở đằng xa nói chuyện với một người đàn ông trung niên.
Anh ta ngẩng đầu vừa lúc nhìn thấy Lan San đi ra, vì lễ phép, Lan San nhìn anh ta gật gật đầu xem như chào hỏi, không ngờ anh ta lại đi đến trước mặt Lan San.
“Cô gái, cô muốn đi đâu, tôi đưa cô đi.”
Đương nhiên là Lan San biết người ta chỉ thuận miệng hỏi như vậy thôi, cô không cho rằng anh ta thật sự muốn cho cô đi nhờ.
“Không cần làm phiền anh, tôi tự bắt xe là được rồi.”
Quả nhiên, ông bố đẹp trai kia liền nở nụ cười quyến rũ với Lan San.
“Vậy thì... Hẹn gặp lại.”
Lan San ngượng ngùng: “Hẹn gặp lại.”
Cô đứng nhìn chiếc xe có giá hơn ba trăm vạn nhân dân tệ biến mất nhanh như chớp khỏi tầm mắt.
Lan San sờ sờ cái mũi, nhìn đi, nhìn đi, cô biết ngay anh ta chỉ lễ phép nên thuận miệng hỏi vậy thôi.
Chỉ có điều nhìn bộ dạng người đàn ông này chắc cũng rất có tiền!
Lan San bắt một chiếc taxi, đọc tên khách sạn quen thuộc.
Đây không phải là lần đầu Lan San đến Nhật Bản, trước kia lúc cô vẫn còn là Bạch Lăng, cô cũng từng đi du lịch cùng bạn bè tới Nhật Bản rồi, còn về khả năng nói tiếng Nhật của cô thì, giao tiếp cơ bản cũng được.
Khách sạn mà cô nói với tài xế, chính là nơi trước kia cô thường đến, chỉ là một khách sạn nhỏ, diện tích không lớn, nhưng dịch vụ rất tốt.
Lan San dự định ở lại Tokyo nghỉ ngơi hai ngày, rồi mới đi Hokkaido, mùa đông mà đến Nhật Bản du lịch thì không thể nào bỏ qua tắm suối nước nóng, trượt tuyết...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.