Chương 256: Sự kiện ảnh nóng 21
Thập Nguyệt Sơ
18/01/2019
Sau khi Lam Vi Nhi nói ra những lời này, không gian lập tức lâm vào tĩnh lặng.
Lam Tu hận không thể bịt mồm Lam Vi Nhi lại rồi đá cô ta ra ngoài, Phương Lê cắn răng, lo lắng nhìn Lan San, muốn giúp nhưng không biết nên làm gì bây giờ, một bên là cô, một bên là bạn, thật sự là khó khăn.
Thần sắc Minh Dạ không rõ, dường như là đang nhắm mắt dưỡng thần, xung quanh tất cả đều cúi đầu không nói.
Còn Lan San ngược lại rất bình thường, giống như không hề nghe thấy gì, bưng ly rượu lên, chậm rãi uống một ngụm.
Lam Vi Nhi vẫn không chịu buông tha: “Bà Minh đây thật tốt, muốn uống rượu là có thể uống, anh Minh Dạ còn không cho người ta uống, nói phụ nữ uống rượu nhiều sẽ không tốt!"
Nói xong còn ngượng ngùng cúi đầu, trên mặt ửng đỏ, thật giống như một cô gái đang chìm trong hạnh phúc của tình yêu.
Lam Vi Nhi không chỉ nói riêng Lan San, mà còn nói cho tất cả mọi người ở đây biết rằng, cô ta không uống rượu là vì cô ta là người phụ nữ tốt, còn phụ nữ mà uống rượu sẽ không phải người đàng hoàng.
Nói xong câu này, phụ nữ trong phòng đều nhìn về phía Lan Vi Nhi, trong ánh mắt hiện lên hai chữ: Muốn ăn đòn!
Lan San quả thực tức giận muốn hộc máu, đầu như sắp nổ tung.
Anh Minh Dạ, anh Minh Dạ, cút đi, thực sự là muốn ăn đòn mà, người này lại dám đối nghịch với cô lần nữa sao!
Cô chậm rãi để ly rượu xuống, nhíu mày nhìn Lam Vi Nhi, mặt mày xinh đẹp, cười như không cười, giống như là con rắn đi quyến rũ người khác.
"Cô bé à, vậy anh Minh Dạ của cô không có nói cho cô biết, cố gắng giả ngây thơ để được người khác yêu thích, nhưng nếu giả trang ngu xuẩn, chính là muốn ăn đòn!"
Lam Vi Nhi nhất thời đen mặt, khuôn mặt tinh xảo phồng lên như quả cam: "Cô...”
Cánh tay nhỏ nhắn khẽ vung vài sợi tóc trên vai, lộ ra một cái cổ trắng ngần, dưới ánh đèn hiện lên mập mờ.
Cái lưỡi xinh đẹp, làm như vô tình hay cố ý liếm môi một cái.
Trong lúc nhất thời có thể nghe được tiếng nuốt nước bọt của người xung quanh, ngay cả những người phụ nữ ở đây cũng không khỏi ngây người, cái vẻ phong tình đó, ai có thể hơn được.
"Còn nữa, anh Minh Dạ của cô có nói cho cô biết là, tôi cho tới bây giờ đối với người ta đều không có cái gì gọi là không tốt...”
Lam Tu hận không thể bịt mồm Lam Vi Nhi lại rồi đá cô ta ra ngoài, Phương Lê cắn răng, lo lắng nhìn Lan San, muốn giúp nhưng không biết nên làm gì bây giờ, một bên là cô, một bên là bạn, thật sự là khó khăn.
Thần sắc Minh Dạ không rõ, dường như là đang nhắm mắt dưỡng thần, xung quanh tất cả đều cúi đầu không nói.
Còn Lan San ngược lại rất bình thường, giống như không hề nghe thấy gì, bưng ly rượu lên, chậm rãi uống một ngụm.
Lam Vi Nhi vẫn không chịu buông tha: “Bà Minh đây thật tốt, muốn uống rượu là có thể uống, anh Minh Dạ còn không cho người ta uống, nói phụ nữ uống rượu nhiều sẽ không tốt!"
Nói xong còn ngượng ngùng cúi đầu, trên mặt ửng đỏ, thật giống như một cô gái đang chìm trong hạnh phúc của tình yêu.
Lam Vi Nhi không chỉ nói riêng Lan San, mà còn nói cho tất cả mọi người ở đây biết rằng, cô ta không uống rượu là vì cô ta là người phụ nữ tốt, còn phụ nữ mà uống rượu sẽ không phải người đàng hoàng.
Nói xong câu này, phụ nữ trong phòng đều nhìn về phía Lan Vi Nhi, trong ánh mắt hiện lên hai chữ: Muốn ăn đòn!
Lan San quả thực tức giận muốn hộc máu, đầu như sắp nổ tung.
Anh Minh Dạ, anh Minh Dạ, cút đi, thực sự là muốn ăn đòn mà, người này lại dám đối nghịch với cô lần nữa sao!
Cô chậm rãi để ly rượu xuống, nhíu mày nhìn Lam Vi Nhi, mặt mày xinh đẹp, cười như không cười, giống như là con rắn đi quyến rũ người khác.
"Cô bé à, vậy anh Minh Dạ của cô không có nói cho cô biết, cố gắng giả ngây thơ để được người khác yêu thích, nhưng nếu giả trang ngu xuẩn, chính là muốn ăn đòn!"
Lam Vi Nhi nhất thời đen mặt, khuôn mặt tinh xảo phồng lên như quả cam: "Cô...”
Cánh tay nhỏ nhắn khẽ vung vài sợi tóc trên vai, lộ ra một cái cổ trắng ngần, dưới ánh đèn hiện lên mập mờ.
Cái lưỡi xinh đẹp, làm như vô tình hay cố ý liếm môi một cái.
Trong lúc nhất thời có thể nghe được tiếng nuốt nước bọt của người xung quanh, ngay cả những người phụ nữ ở đây cũng không khỏi ngây người, cái vẻ phong tình đó, ai có thể hơn được.
"Còn nữa, anh Minh Dạ của cô có nói cho cô biết là, tôi cho tới bây giờ đối với người ta đều không có cái gì gọi là không tốt...”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.