Chương 259: Sự kiện ảnh nóng 24
Thập Nguyệt Sơ
31/01/2019
Lam Tu kêu một tiếng, mang theo sự khẩn cầu: "Minh Dạ...”
Anh ta hy vọng Minh Dạ có thể nể mặt tình cảm giữa hai người bọn họ, tha cho Lam Vi Nhi ngày hôm nay, ngày mai anh ta sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để đưa Lam Vi Nhi rời khỏi đây.
Sắc mặt Minh Dạ vẫn lạnh lùng như trước, không có động tĩnh gì: "Cậu muốn giữ lại nhà họ Lam, hay là muốn giữ lại cô ta?"
Lời của Minh Dạ đã rất rõ ràng, muốn giữ nhà họ Lam, thì không thể giữ Lam Vi Nhi, nếu như giữ lại Lam Vi Nhi, vậy thì anh sẽ hạ đao xuống nhà họ Lam.
Lam Vi Nhi còn chưa biết đang xảy ra chuyện gì, nhìn Lam Tu lại nhìn Minh Dạ, cô luôn cảm thấy sợ hãi trong lòng, dường như đã xảy ra chuyện gì đó.
Lam Tu vừa muốn há miệng: "Tôi...”
"Sáng sớm ngày mai tôi muốn nghe lực chọn của cậu, tối nay tôi để cậu suy nghĩ cho kỹ!" Minh Dạ lạnh giọng không chút lưu tình.
Mấy năm nay vì giao tình với Lam Tu, anh đã nhẫn lại không ít, mấy lão già nhà họ Lam đó hết lần này tới lần khác còn không biết đủ.
Cho rằng dựa vào lá bài Lam Tu này, cho rằng Minh Dạ sẽ dung túng cho nhà họ Lam, nhiều lần cướp đoạt nhà họ Minh, còn ngầm cấu kết với thế lực ngầm của Hải Nam, không ít lần ngáng chân anh.
Lam Tu ngồi bệt trên ghế nhìn Minh Dạ rời khỏi, anh ta biết lần này Minh Dạ đã muốn dứt khoát trừng trị Lam Vi Nhi rồi.
Những chuyện trong nhà, anh ta không phải không biết, biết bọn họ đối đầu với nhà họ Minh, anh ta đã không ít lần khuyên bọn họ, nhưng mà... bọn họ không nghe.
Lam Tu quả thực biết, ngày này... sớm muộn cũng sẽ tới, Minh Dạ không có khả năng sẽ nhịn mãi như vậy được.
"Anh Tu, anh Minh Dạ vừa rồi là có ý gì vậy?" Lam Vi Nhi không yên lòng hỏi.
Lam Vi Nhi thở dài một hơi, cuối cùng hạ quyết tâm: "Lam Vi Nhi... em đi đi!"
Anh ta nếu còn không quyết định, nhà họ Lam có thể sẽ không giữ được.
Chuyện Minh Dạ đã quyết định, anh ta không thể thay đổi được, anh ta khác với Minh Dạ, dù cho hai người họ đã quen biết từ nhỏ, nhưng mà Minh Dạ từ rất sớm đã ở độ cao mà anh không có cách nào chạm tới nổi.
Sau này anh ta liền làm một người bình thường sống qua ngày với Phương Lê! Chuyện của nhà họ Lam, không còn liên quan gì tới anh ta nữa.
Lam Vi Nhi không thể tin nổi nhìn Lam Tu, cho dù có ngu cô ta cũng biết ý của anh ta là gì: "Anh... anh...”
Anh ta hy vọng Minh Dạ có thể nể mặt tình cảm giữa hai người bọn họ, tha cho Lam Vi Nhi ngày hôm nay, ngày mai anh ta sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để đưa Lam Vi Nhi rời khỏi đây.
Sắc mặt Minh Dạ vẫn lạnh lùng như trước, không có động tĩnh gì: "Cậu muốn giữ lại nhà họ Lam, hay là muốn giữ lại cô ta?"
Lời của Minh Dạ đã rất rõ ràng, muốn giữ nhà họ Lam, thì không thể giữ Lam Vi Nhi, nếu như giữ lại Lam Vi Nhi, vậy thì anh sẽ hạ đao xuống nhà họ Lam.
Lam Vi Nhi còn chưa biết đang xảy ra chuyện gì, nhìn Lam Tu lại nhìn Minh Dạ, cô luôn cảm thấy sợ hãi trong lòng, dường như đã xảy ra chuyện gì đó.
Lam Tu vừa muốn há miệng: "Tôi...”
"Sáng sớm ngày mai tôi muốn nghe lực chọn của cậu, tối nay tôi để cậu suy nghĩ cho kỹ!" Minh Dạ lạnh giọng không chút lưu tình.
Mấy năm nay vì giao tình với Lam Tu, anh đã nhẫn lại không ít, mấy lão già nhà họ Lam đó hết lần này tới lần khác còn không biết đủ.
Cho rằng dựa vào lá bài Lam Tu này, cho rằng Minh Dạ sẽ dung túng cho nhà họ Lam, nhiều lần cướp đoạt nhà họ Minh, còn ngầm cấu kết với thế lực ngầm của Hải Nam, không ít lần ngáng chân anh.
Lam Tu ngồi bệt trên ghế nhìn Minh Dạ rời khỏi, anh ta biết lần này Minh Dạ đã muốn dứt khoát trừng trị Lam Vi Nhi rồi.
Những chuyện trong nhà, anh ta không phải không biết, biết bọn họ đối đầu với nhà họ Minh, anh ta đã không ít lần khuyên bọn họ, nhưng mà... bọn họ không nghe.
Lam Tu quả thực biết, ngày này... sớm muộn cũng sẽ tới, Minh Dạ không có khả năng sẽ nhịn mãi như vậy được.
"Anh Tu, anh Minh Dạ vừa rồi là có ý gì vậy?" Lam Vi Nhi không yên lòng hỏi.
Lam Vi Nhi thở dài một hơi, cuối cùng hạ quyết tâm: "Lam Vi Nhi... em đi đi!"
Anh ta nếu còn không quyết định, nhà họ Lam có thể sẽ không giữ được.
Chuyện Minh Dạ đã quyết định, anh ta không thể thay đổi được, anh ta khác với Minh Dạ, dù cho hai người họ đã quen biết từ nhỏ, nhưng mà Minh Dạ từ rất sớm đã ở độ cao mà anh không có cách nào chạm tới nổi.
Sau này anh ta liền làm một người bình thường sống qua ngày với Phương Lê! Chuyện của nhà họ Lam, không còn liên quan gì tới anh ta nữa.
Lam Vi Nhi không thể tin nổi nhìn Lam Tu, cho dù có ngu cô ta cũng biết ý của anh ta là gì: "Anh... anh...”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.