Chương 22: CHƯƠNG 22
chạng vạng
20/08/2016
Lễ cưới được tổ chức
ngay sau đó. Và đương nhiên. Meyami bị xách đầu làm phụ dâu. Cô cười
thật tươi nhưng thực chất tâm đang cố gắng gào thét. Có phải hay không
các người bẫy chưa đủ? Bộ trang phục, đúng hơn bộ váy của mama Miwa-san
tặng là lệ phục cho “nàng dâu phụ”. Cô mặc sau đó mới được nhận quà.
Meyami bó tay.
Ngồi trên phòng nghỉ, mở chiếc túi quà của hai bà “mẹ” tặng cho. Một chiếc váy liền, áo cánh hể vai, trên eo còn đính các viên đá nhỏ như hìn thẻ bài sang láp lánh. Chân váy là hình cánh hoa xòe. Đi kèm cới đôi guốt đen và cái lắc chân. Meyami nhìn hộp quà mà cười.
Đây mới đúng phong cách của cô
Rời khỏi phòng đợi. Meyami đã thay đỏi bộ váy. Thật đừng đùa ai mặt váy cô dâu đi ăn tiệc chứ. Bộ mới may này còn thoải mái chán. Vừa bước ra khỏi phòng, cô gặp Chi, chị đang ngồi nói gì đó với Juli. Con sóc này lâu rồi không gặp nó còn trầm tĩnh hơn cô rất nhiều. Định bước chân đến lại có một bong người đến trước. Một nam tử tóc vàng, hồ ly đứng bên cạnh chị. Hai người nói chuyện gì đó rất vui. Meyami nhún vai, là người ngoài nữa rồi. Sao anh rể ngày càng cướp mất chị đi nhỉ? Mà tại sao chị ấy quên luôn đứa em này rồi?
Nói thế thực chất, trong tâm cô lại không một chút mảy may. Ema lấy chông, papa sẽ không còn gượng ép mình sống trong nhà các anh nữa. SAu này muốn nhảy hay lăn gì cũng được. Cùng lắm là đi “bụi” không để lão nhà lá cải tìm thấy mặt.
Đến đại sảnh, những trang phục xinh đẹp, bộ váy lộng lẫy. Tiếng nói cười rôn rã. Meyami chỉ đến đưa món ăn vào đĩa mình ngồi lại một góc thẩn thờ ăn. Mấy bữa rồi, xem phía Tompa rất yên lặng. Cô nhắn tin cho hắn, hắn nói tốt hoàn toàn.
Có quá chủ quan không?
Vụ án sẽ kết thúc nhanh như thế? Kiểu này tâm cô không yên được. Hai người chỉ biết tìm những bằng chứng xảy ra mấy bữa trước, cô bị Tompa ngăn không chạm vào vụ án quá khứ nữa. CÔ cũng nghe theo, nhưng lại thấy không yên cho các vụ khác. Mắc dù đồng nghiệp đã nói tất cả các chứng cứ rất chặc chẽ.
NHưng mà …………
“ Mimi cậu sao lại ngồi đây. Đến lúc ném hoa rồi kìa!”
Fuutan đánh thức suy nghĩ của cô bằng cách lay nhẹ. Tay cậu kéo cô đi đứng bên các anh “Mimi cậu không muốn thử nhận hoa sao?”
“ Đương nhiên là muốn”
Cô cười méo sệch. Cô có thể nói không muốn sao? LÀm người ta bảo cô gây ấn tượng cho idol hiện nay sao? Nên biết đến đây cũng kém là những fan cuồng của Idol Sakurakun. Thở ra, đưa mắt nhìn xung quanh khắp nơi. Lực tay ném của chị Lily cô biết, không chắc bó hoa trên tay chị ấy sẽ nhảy được vào tay cô. Nhưng đề phòng vẫn tốt hơn. Ngược lại, đúng lúc tìm chỗ núp, nếu hoa mà bay về phía cô lo chạy, né. Nếu không bó hoa kia không tới cô sẽ hôn gót giày người ta. Nhìn và nhìn.
Cuối cùng quyết định đến đứng đầu hang.
Tại sao? Cô có chỗ để chạy, ngược lại bó hoa có lực ném cong, cong quá cao thì sẽ là hang thứ hai không phải cô. Nếu thẳng đứng? CÔ xong chứ sao, nhưng chắc chị Lily chưa có sức mạnh kiểu đó đâu nhỉ. Cũng là hang ít được nhận hoa nhất.
Tại sao cô lại sợ bó hoa đó đến như vậy?
Meyami âm thầm nhún vai. Cô không muốn bị đem ra làm trò cho cặp sinh đôi Tsubaki cùng Azasu kia hàng ngày.
“1……….2………3………”
“…..Bộp ….. bộp ……bộp….”
Meyami nhìn bó hoa trên tay đứng hình, liếc mắt nhìn chị Lily, bà lão còn dám nháy mắt với cô. Tìm mọi cách, căn cứ vào kích thước… Kiềm chế cảm xúc muốn kéo cổ áo của bà già tính kế mình. Nở nụ cười méo sệch, phía sau không ngừng vang lên tiếng trêu của ai kia. Meyami tiêu thật rồi.
“Nha ~ mama Miwa-san kìa”
Meyami ngay lập tức đổi chỗ. Câu chuyện này cô biết, đề phòng bà chị Lily nhưng không đề phòng mama, chị Ema sẽ nhận được hoa. Cô né sang gần các anh là được rồi. Nói là làm cô đứng gần nhất chỗ các anh. Quay mắt rưng rưng nhìn papa “ con nhận được một bó, vậy con còn có thể đứng sao?” Tâm thực chất muốn gào thét papa lắc đầu đi ạ!
Nhưng ngược lại papa mỉm cười gật đầu. Meyami cười theo, nhìn xuống tay. Cô muốn bóp nát bó này rồi. Thở ra, nhít một nhít. Theo nhịp điệu mà đếm, Meyami chuẩn bị tăng tốc chạy trước khi bó hoa rời xuống. Cô bị ám ảnh rồi. Và mục đích phía sau lưng các anh trai.
“1…..2…..3….”
“…..Bô…..”
“Á aaaaaa”
“ Mimi …”
“……”
Tất cả mọi người có mặt nhìn cô như người ngoài hành tinh. Tiếp theo lại là một tràn pháo tay. Meyami đứng hình tại chỗ, mắt liếc sang bó hoa của chị Lily rơi bên cạnh. Thực tâm cô muốn ngước lên trời hỏi có phải hay không hôm nay cô mang thứ gì hấp dẫn hoa như thế?
Sau được một buổi sáng tàn tạ. Meyami lếch về phòng, nhìn bó hoa trên bàn. AI biết được lúc đó Ema nhìn nhầm cuốn non của hoa thành con sâu chứ. Lúc đó ma mà biết đám anh trai sợ bẩn né đường cho hoa “rời” đi còn cô lại lãnh đủ. Giờ thì sao đây, nói cô cưới được mấy chồng?
Điên hết biết.
Giờ bụng đói, xuống nhà lại để đám người kia làm trò cười. Xong rồi. Lập tức tìm nhà trọ ở đi!
“ Meyami, em không muốn ăn cơm sao? Xuống đi!”
“ Vâng …”
Biết sao giờ anh trai lên gọi. Muốn phản? RƠi đầu đấy.
XUống đến nhà, tất cả mọi người trong nhà có cả người khi cô gặp hồi sáng nói chuyện với Ema. Cúi người tỏ ý chào rồi ngồi lại trên bàn.
“ Hình như em không thích những bó hoa đứng không Meyami?”
Iori nhìn cô , đem giọng nói rất nhẹ nhàng cho cô. Mắt cô bắt đầu sáng lên khi nghe câu sau. Ánh mắt trong suốt vui mừng “Em có thể tặng anh được chứ?”
Gật ngay đầu “chờ em chút” cô muốn tống nó đi lắm luôn chứ. Chạy ngay lên phòng đem hai bó hoa đưa cho anh.
Lúc Meyami quay ngươi lại không biết không khí trong phòng bếp bắt đầu có những tia điện. Mục đích chính là Iori, còn anh chỉ ngồi mỉm cười. Ema nhìn hành động khác lạ trong phòng không dám lên tiếng, Wataru im lặng nhìn bong chị út biến mất thở dài rồi cúi người ăn
“ Iori em nhanh tay thật đấy!”
“ Cảm ơn đã quá khen!”
Tsubaki ngồi liếc sang Iori, vẫn giữ nguyên tình trạng anh nhún vai. Tia điện tiép tục tăng cao. Mà người là mục đích của mọi nguyên nhân chỉ có ý nghĩ nhanh tống vật thể lạ ra khỏi mình.
Meyami bó tay.
Ngồi trên phòng nghỉ, mở chiếc túi quà của hai bà “mẹ” tặng cho. Một chiếc váy liền, áo cánh hể vai, trên eo còn đính các viên đá nhỏ như hìn thẻ bài sang láp lánh. Chân váy là hình cánh hoa xòe. Đi kèm cới đôi guốt đen và cái lắc chân. Meyami nhìn hộp quà mà cười.
Đây mới đúng phong cách của cô
Rời khỏi phòng đợi. Meyami đã thay đỏi bộ váy. Thật đừng đùa ai mặt váy cô dâu đi ăn tiệc chứ. Bộ mới may này còn thoải mái chán. Vừa bước ra khỏi phòng, cô gặp Chi, chị đang ngồi nói gì đó với Juli. Con sóc này lâu rồi không gặp nó còn trầm tĩnh hơn cô rất nhiều. Định bước chân đến lại có một bong người đến trước. Một nam tử tóc vàng, hồ ly đứng bên cạnh chị. Hai người nói chuyện gì đó rất vui. Meyami nhún vai, là người ngoài nữa rồi. Sao anh rể ngày càng cướp mất chị đi nhỉ? Mà tại sao chị ấy quên luôn đứa em này rồi?
Nói thế thực chất, trong tâm cô lại không một chút mảy may. Ema lấy chông, papa sẽ không còn gượng ép mình sống trong nhà các anh nữa. SAu này muốn nhảy hay lăn gì cũng được. Cùng lắm là đi “bụi” không để lão nhà lá cải tìm thấy mặt.
Đến đại sảnh, những trang phục xinh đẹp, bộ váy lộng lẫy. Tiếng nói cười rôn rã. Meyami chỉ đến đưa món ăn vào đĩa mình ngồi lại một góc thẩn thờ ăn. Mấy bữa rồi, xem phía Tompa rất yên lặng. Cô nhắn tin cho hắn, hắn nói tốt hoàn toàn.
Có quá chủ quan không?
Vụ án sẽ kết thúc nhanh như thế? Kiểu này tâm cô không yên được. Hai người chỉ biết tìm những bằng chứng xảy ra mấy bữa trước, cô bị Tompa ngăn không chạm vào vụ án quá khứ nữa. CÔ cũng nghe theo, nhưng lại thấy không yên cho các vụ khác. Mắc dù đồng nghiệp đã nói tất cả các chứng cứ rất chặc chẽ.
NHưng mà …………
“ Mimi cậu sao lại ngồi đây. Đến lúc ném hoa rồi kìa!”
Fuutan đánh thức suy nghĩ của cô bằng cách lay nhẹ. Tay cậu kéo cô đi đứng bên các anh “Mimi cậu không muốn thử nhận hoa sao?”
“ Đương nhiên là muốn”
Cô cười méo sệch. Cô có thể nói không muốn sao? LÀm người ta bảo cô gây ấn tượng cho idol hiện nay sao? Nên biết đến đây cũng kém là những fan cuồng của Idol Sakurakun. Thở ra, đưa mắt nhìn xung quanh khắp nơi. Lực tay ném của chị Lily cô biết, không chắc bó hoa trên tay chị ấy sẽ nhảy được vào tay cô. Nhưng đề phòng vẫn tốt hơn. Ngược lại, đúng lúc tìm chỗ núp, nếu hoa mà bay về phía cô lo chạy, né. Nếu không bó hoa kia không tới cô sẽ hôn gót giày người ta. Nhìn và nhìn.
Cuối cùng quyết định đến đứng đầu hang.
Tại sao? Cô có chỗ để chạy, ngược lại bó hoa có lực ném cong, cong quá cao thì sẽ là hang thứ hai không phải cô. Nếu thẳng đứng? CÔ xong chứ sao, nhưng chắc chị Lily chưa có sức mạnh kiểu đó đâu nhỉ. Cũng là hang ít được nhận hoa nhất.
Tại sao cô lại sợ bó hoa đó đến như vậy?
Meyami âm thầm nhún vai. Cô không muốn bị đem ra làm trò cho cặp sinh đôi Tsubaki cùng Azasu kia hàng ngày.
“1……….2………3………”
“…..Bộp ….. bộp ……bộp….”
Meyami nhìn bó hoa trên tay đứng hình, liếc mắt nhìn chị Lily, bà lão còn dám nháy mắt với cô. Tìm mọi cách, căn cứ vào kích thước… Kiềm chế cảm xúc muốn kéo cổ áo của bà già tính kế mình. Nở nụ cười méo sệch, phía sau không ngừng vang lên tiếng trêu của ai kia. Meyami tiêu thật rồi.
“Nha ~ mama Miwa-san kìa”
Meyami ngay lập tức đổi chỗ. Câu chuyện này cô biết, đề phòng bà chị Lily nhưng không đề phòng mama, chị Ema sẽ nhận được hoa. Cô né sang gần các anh là được rồi. Nói là làm cô đứng gần nhất chỗ các anh. Quay mắt rưng rưng nhìn papa “ con nhận được một bó, vậy con còn có thể đứng sao?” Tâm thực chất muốn gào thét papa lắc đầu đi ạ!
Nhưng ngược lại papa mỉm cười gật đầu. Meyami cười theo, nhìn xuống tay. Cô muốn bóp nát bó này rồi. Thở ra, nhít một nhít. Theo nhịp điệu mà đếm, Meyami chuẩn bị tăng tốc chạy trước khi bó hoa rời xuống. Cô bị ám ảnh rồi. Và mục đích phía sau lưng các anh trai.
“1…..2…..3….”
“…..Bô…..”
“Á aaaaaa”
“ Mimi …”
“……”
Tất cả mọi người có mặt nhìn cô như người ngoài hành tinh. Tiếp theo lại là một tràn pháo tay. Meyami đứng hình tại chỗ, mắt liếc sang bó hoa của chị Lily rơi bên cạnh. Thực tâm cô muốn ngước lên trời hỏi có phải hay không hôm nay cô mang thứ gì hấp dẫn hoa như thế?
Sau được một buổi sáng tàn tạ. Meyami lếch về phòng, nhìn bó hoa trên bàn. AI biết được lúc đó Ema nhìn nhầm cuốn non của hoa thành con sâu chứ. Lúc đó ma mà biết đám anh trai sợ bẩn né đường cho hoa “rời” đi còn cô lại lãnh đủ. Giờ thì sao đây, nói cô cưới được mấy chồng?
Điên hết biết.
Giờ bụng đói, xuống nhà lại để đám người kia làm trò cười. Xong rồi. Lập tức tìm nhà trọ ở đi!
“ Meyami, em không muốn ăn cơm sao? Xuống đi!”
“ Vâng …”
Biết sao giờ anh trai lên gọi. Muốn phản? RƠi đầu đấy.
XUống đến nhà, tất cả mọi người trong nhà có cả người khi cô gặp hồi sáng nói chuyện với Ema. Cúi người tỏ ý chào rồi ngồi lại trên bàn.
“ Hình như em không thích những bó hoa đứng không Meyami?”
Iori nhìn cô , đem giọng nói rất nhẹ nhàng cho cô. Mắt cô bắt đầu sáng lên khi nghe câu sau. Ánh mắt trong suốt vui mừng “Em có thể tặng anh được chứ?”
Gật ngay đầu “chờ em chút” cô muốn tống nó đi lắm luôn chứ. Chạy ngay lên phòng đem hai bó hoa đưa cho anh.
Lúc Meyami quay ngươi lại không biết không khí trong phòng bếp bắt đầu có những tia điện. Mục đích chính là Iori, còn anh chỉ ngồi mỉm cười. Ema nhìn hành động khác lạ trong phòng không dám lên tiếng, Wataru im lặng nhìn bong chị út biến mất thở dài rồi cúi người ăn
“ Iori em nhanh tay thật đấy!”
“ Cảm ơn đã quá khen!”
Tsubaki ngồi liếc sang Iori, vẫn giữ nguyên tình trạng anh nhún vai. Tia điện tiép tục tăng cao. Mà người là mục đích của mọi nguyên nhân chỉ có ý nghĩ nhanh tống vật thể lạ ra khỏi mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.