Chương 230: Cực
Người Qua Đường Ất
21/02/2018
Thiên hạ này tuyệt đối không có ai hiểu biết sâu rộng bằng A Thanh cũng
chẳng có ai có những ý nghĩ điên cuồng như A Thanh, nàng chưa từng tận
tâm nghiên cứu võ học, với nàng đây chỉ là cảm nhận.
A Thanh không giống với Trương Tam Phong, Trương Tam Phong mới chân chính là đại tông sư, mới chân chính là người nhập tâm vào võ học còn A Thanh thì không bất quá hiểu biết của nàng về võ học hay về thế giới này so với Trương Tam Phong chỉ có hơn chứ không có kém.
A Thanh là người bảo hộ thiên đạo, nàng có thể nhìn thấy thế giới mà những người khác nhìn không thấy, nàng đứng ở độ cao khác với tất cả mọi người đồng thời ai bảo nàng là cường giả sống quá ngàn năm, nàng không cần chú tâm nghiên cứu võ đạo thì nàng cũng vượt qua hiểu biết của tất cả mọi người.
Trong mắt A Thanh nàng rất ít hợp mắt với người nào lại càng không có mấy người để nàng kính phục bất quá tại Kim Dung thế giới đúng là có bốn người vẫn được A Thanh từ sâu trong lòng công nhận, khi đối mặt với bốn người này A Thanh hoàn toàn tin tưởng... nếu bọn họ cùng nàng đều sống chung một thời đại, nàng chưa chắc thắng nổi.
Người đầu tiên A Thanh phục phải kể đến Tiêu Dao Tử, võ công của Tiêu Dao Phái đã nằm ngoài đạo lý võ công bình thường, nằm ngoài bản chất võ công của thế giới này đồng thời Tiêu Dao Phái võ công cũng là loại võ công duy nhất trong thiên hạ khiến A Thanh tự mình đến kiểm chứng, tự mình đến nghiên cứu, A Thanh kính phục Tiêu Dao Tử chính là ở suy nghĩ, suy nghĩ của Tiêu Dao Tử vượt qua toàn bộ hiểu biết của thế giới này.
Người thứ hai A Thanh phục là phục Độc Cô Cầu Bại, A Thanh chính là phục tư chất của Độc Cô Cầu Bại.
Nói đến Độc Cô Cầu Bại thì phải nói tới Độc Cô Cửu Kiếm bất quá nói tới Độc Cô Cửu Kiếm thì càng phải nhìn ra xa hơn.
A Thanh từng gặp qua Đoàn Tư Bình, cũng từng cùng với Đoàn Tư Bình đối ẩm, nàng đương nhiên cũng nhìn ra Lục Mạch Thần Kiếm của Đoàn Thị, đây là vô hình kiếm khí, là loại kiếm khí hùng mạnh bậc nhất thế gian lại vô hình vô ảnh, sức sát thương của Lục Mạch Thần Kiếm tuyệt đối là đỉnh cấp trong thiên hạ nhưng nói Lục Mạch Thần Kiếm là kiếm khí thì cũng không đúng, nó càng giống một loại chỉ pháp hơn.
Bản thân Lục Mạch Thần Kiếm là vô hình lại dùng siêu cường nội lực kích phát ra, đây là một loại bẻ gẫy nghiền áp lực lượng lại cực kỳ quỷ mị, đến vô ảnh đi cũng vô tung nhưng A Thanh... không hẳn coi trọng Lục Mạch Thần Kiếm, với nàng mà nói Lục Mạch Thần Kiếm chỉ mạnh ở nội lực, yếu cũng là ở nội lực, nàng chỉ coi Lục Mạch Thần Kiếm giống với ‘thần công’ chứ không phải ‘chân kinh’.
Đến khi Độc Cô Cầu Bại xuất hiện mới khiến A Thanh thực sự bội phục người này, Độc Cô Cầu Bại có Độc Cô Cửu Kiếm, bản thân Độc Cô Cửu Kiếm vẫn tự nhận là phá hết võ công trong thiên hạ, tìm sai lầm của đối phương mà phá, liệu trước tiên cơ từng bước chế địch khiến kẻ địch từng bước từng bước khó đi dẫn tới thảm bại dưới tay Độc Cô Cầu Bại tuy nhiên... Độc Cô Cửu Kiếm còn chưa có tư cách làm A Thanh bội phục.
A Thanh phục là phục cảnh giới cuối cùng của Độc Cô Cửu Kiếm gọi là Vô Kiếm Cảnh, Độc Cô Cầu Bại chính là dựa theo Lục Mạch Thần Kiếm sáng tạo ra Vô Kiếm Cảnh.
Lục Mạch Thần Kiếm trong tay không có kiếm nhưng chỉ bằng kinh người nội lực liền vượt qua toàn bộ thế gian bảo kiếm bất quá ai có tư cách sử dụng Lục Mạch?, ngoại trừ Đoàn Tư Bình cùng Đoàn Dự ra thì A Thanh còn chưa thấy ai dùng được Lục Mạch Thần Kiếm, về phần Vô Kiếm Cảnh của Độc Cô Cửu Kiếm lại khác.
Mượn đạo lý ‘Vô Kiếm Thắng Hữu Kiếm’ của Lục Mạch Thần Kiếm, Độc Cô Cầu Bại biến kiếm ý thành kiếm niệm, cũng có bức kiếm khí ra ngoài, kiếm khí của Độc Cô Cửu Kiếm mới đúng là kiếm khí, đến vô ảnh đi vô tướng, sức sát thương không cách nào so sánh với Lục Mạch Thần Kiếm nhưng lại thiên biến vạn hóa, tầng tầng lớp lớp.
Nếu Độc Cô Cửu Kiếm chỉ là tìm ra sai lầm để mà phá vỡ võ công của đối phương thì A Thanh không mấy quan tâm, cho dù chính người sử dụng Độc Cô Cửu Kiếm cũng có dám chắc không có sai lầm hơn nữa mượn sai lầm của đối phương đánh bại đối phương chỉ là thủ xảo, ví dụ như địch nhân mang theo sức mạnh bẻ gãy nghiền nát tất cả thì mọi sai lầm đều quy về không có, bằng vào thực lực tuyệt đối đủ để bỏ qua mọi sai lầm.
Độc Cô Cầu Bại cũng nhận ra một điểm này vì vậy mới có Vô Kiếm Cảnh ra đời, Vô Kiếm Cảnh chính là ‘Kiếm Vực’ của Độc Cô Cửu Kiếm, mới là cảnh giới tối cao của người dùng kiếm, bằng vào Vô Kiếm Cảnh thì Độc Cô Cửu Kiếm mới là toàn vẹn, mới đáng được gọi là Kiếm Kinh.
Độc Cô Cầu Bại sau khi lĩnh ngộ được Vô Kiếm Cảnh thì Độc Cô Cửu Kiếm cũng không còn chiêu thức chỉ còn... ý niệm, niệm đến kiếm đến, niệm tan kiếm tan tùy tâm sở dục, kiếm đến tất phá, kiếm xuất phong hầu, đây mới là Kiếm Kinh, bao hàm toàn bộ kiếm thuật trong thiên hạ cũng đứng trên toàn bộ kiếm thuật trong thiên hạ.
Trong tay không kiếm, trong lòng có kiếm,tâm động kiếm động, vô kiếm thắng hữu kiếm.
Người thứ ba được A Thanh phục cũng chẳng phải ai xa lạ với Vô Song, đây chính là kỳ nhân đệ nhất xuyên suốt lịch sử võ học Trung Hoa, Trương Chân Nhân – Trương Tam Phong.
Trương Tam Phong sáng tạo ra Thái Cực, Thái Cực phân lưỡng nghi, lưỡng nghi lại phân âm dương, âm dương hòa hợp liền thành đại đạo.
Lấy nhu khắc cương, lấy tĩnh chế động, trong nhu có cương, trong cương lại ẩn ẩn chứ nhu, cương nhu hoàn mỹ sinh thái cực, thái cực như càn khôn nắm giữ thiên địa biến tướng, thiên địa biến tướng lại sinh thành đại đạo.
Đại đạo chỉ có một nhưng có vô hạn suy diễn, một chiêu một thức chứa càn khôn, một chiêu một thức chứa vô hạn biến chiêu, đây mới là Thái Cực.
Trong con mắt của A Thanh mà nói, Trương Tam Phong còn gần với đạo hơn cả chính bản thân nàng, nếu Trương Tam Phong sinh ra sớm ngàn năm, sinh ra vào thời chiến quốc loạn thế, vào thời Việt Vương Câu Tiễn thì người được chọn thủ hộ thiên đạo phải là Trương Tam Phong chứ không phải là A Thanh nàng.
A Thanh phục Trương Tam Phong ở một chữ đạo.
Về phần người cuối cùng mà A Thanh phục như đã nói chính là Hoàng Thường, A Thanh phục Hoàng Thường là ở sự hiểu biết, sự hiểu biết của Hoàng Thường còn hơn cả A Thanh, hơn cả Trương Tam Phong chỉ tiếc Hoàng Thường không thể tìm ra bản nguyên, không thể hợp thành đại đạo, A Thanh từng vì Cửu Âm Chân Kinh của Hoàng Thường mà nuối tiếc không thôi, nàng thật sự rất muốn nhìn cái gọi là ‘quy về bản nguyên’ của Hoàng Thường.
Nếu Độc Cô Cửu Kiếm lấy vô chiêu thắng hữu chiêu, mượn vô chiêu để phá toàn bộ thiên hạ võ công thì Hoàng Thường lại nằm ở một thái cực khác, ông mượn sự hiểu biết của mình, nghiên cứu thấu triệt tận võ công trong thiên hạ rồi dựa theo đạo giáo mà sáng tạo thành một bộ tổng cương võ học, Cửu Âm Chân Kinh của Hoàng Thường thậm chí được coi là ‘chân kinh’, cái quý giá nhất của Cửu Âm không phải là võ công bên trong Cửu Âm ghi lại mà chính là cái tổng cương, cái lý tưởng, cái đạo học của Hoàng Thường ghi bên trong.
Chỉ bằng một bộ tổng cương võ học này Hoàng Thường đã đáng được vang danh thiên cổ.
Việc mà A Thanh muốn làm chính là để môn tuyệt học này tìm được thứ ánh sáng của nó, nàng muốn thử biến suy nghĩ điên rồ của Hoàng Thường thành sự thật.
Ẩn sau Cửu Âm Chân Kinh chính là một chữ ‘cực’.
........
Trên đỉnh Hắc Phong Sơn, A Thanh vẫn ngồi trên tảng đá kia, nàng bắt đầu giảng cho Vô Song thế nào là ‘cực’.
“Thiên địa phân cực, quang có cực gọi là cực quang, ám có cực gọi là cực ám, dương có cực gọi là cực dược, âm có cực gọi là cực âm, cực chính là giới hạn là thứ vách ngăn tương đối được lập ra cho một thứ tuyệt đối”.
“Như ta đã nói, cực của quang liền là cực quang nhưng ai có thể nói rõ đâu là cực của nó?, vì vậy cực vốn để chỉ thứ giới hạn mà không ai làm nổi, thứ giới hạn chỉ có thể định nghĩa nhưng không cách nào chạm tới, đây chính là cực”.
“Ngươi nói ngươi từ thế giới khác xuyên không đến đây, ngươi nói thế giới của ngươi có rất nhiều thứ giống với cái thế giới này nhưng cũng có nhiều thứ khác, vậy ta hỏi ngươi ngươi thấy Quách Tĩnh thế nào?, không bàn về ngộ tĩnh, không bàn về cách làm người chỉ nói về võ học của hắn “.
Lời A Thanh nói cực kỳ thâm ảo, những cái đạo lý này Vô Song có cái nghe hiểu có cái nghe cũng không hiểu bất quá khi A Thanh hỏi về Quách Tĩnh thì Vô Song đương nhiên biết dù sao nhân vật chính của Anh Hùng Xạ Điêu sao Vô Song có thể không biết.
“Tu vi võ học của Quách Tĩnh cực cao, bản thân Quách Tĩnh ngộ tĩnh không tốt nhưng cũng vì vậy lại lĩnh ngộ được Tả Hữu Hổ Bác, thêm vào Không Minh Quyền thì cận chân chiến đấu Quách Tĩnh gần như rất khó gặp được đối thủ, bản thân Quách Tĩnh lại còn thêm chí cương chí dương chưởng pháp – Hàng Long Thập Bát Chưởng rồi lấy hoàn chỉnh Cửu Âm Chân Kinh làm gốc, thiên hạ đúng là khó có cao thủ nào địch lại Quách Tĩnh”.
Lời Vô Song nói cũng không phải là giả, ký ức về sự bá đạo của Quách Tĩnh ngày đó vẫn còn in trong tâm trí Vô Song thậm chí cũng không rõ tại sao Vô Song còn cảm nhận được khi chiến đấu với Viên Thừa Chí bản thân Quách Tĩnh rõ ràng còn lưu thủ, cái này Vô Song cũng không dám nói với ai nhưng bằng con mắt cùng hiểu biết của hắn về chính Quách Tĩnh trong nguyên tác thì Hàng Long Thập Bát Chưởng của Quách Tĩnh căn bản không chỉ dừng lại ở đó, Vô Song có một loại cảm giác... ngày đó rõ ràng Quách Tĩnh không thực sự quyết sống quyết chiến cùng Viên Thừa Chí.
Viên Thừa Chí có thể coi là thúc thúc của Vô Song nhưng cái này Vô Song không công nhận không được, bàn về trị quốc hay cầm binh đánh trận thì Vô Song không rõ nhưng nếu bàn về thực lực Vô Song có lẽ vẫn nghĩ Quách Tĩnh cao hơn Viên Thừa Chí một đường.
A Thanh cũng không thấy khó hiểu lắm về câu trả lời của Vô Song dù sao những điều Vô Song nói ra cũng giống hệt với Quách Tĩnh mà nàng biết, nàng hỏi câu hỏi vừa rồi vốn để chỉ ra một điểm.
“Ngươi từng nói Cửu Âm Chân Kinh là đứng đầu cho âm nhu tuyệt học vậy lý do tại sao Quách Tĩnh vốn lấy Cửu Âm Chân Kinh làm gốc lại có thể sử dụng được Hàng Long Chưởng Pháp vốn đại diện cho cương mãnh?”.
“Ngươi có lẽ cũng không biết, Không Minh Quyền của Toàn Chân Giáo vốn cũng là một loại dương cương quyền pháp, Không Minh Quyền mạnh nhất chính là dùng nội lực của Tiên Thiên Công làm gốc trở thành Tiên Thiên Không Minh Quyền, mượn Tiên Thiên lực lượng khiến lực quyền như phá không, sức quyền có thể bạt cả sơn hà “.
“Bản thân Không Minh Quyền của Toàn Chân Giáo vốn đi theo một chữ đạo, vốn là âm dương hòa hợp, cương nhu hỗ trợ nhưng khi kết hợp cùng tuyệt học Tiên Thiên Công thì lại trở thành thuần dương hay nói thẳng ra Không Minh Quyền vốn là lệch dương “.
“Ngươi có bao giờ tự hỏi, bản thân Quách Tĩnh tại sao lấy Cửu Âm làm gốc, dùng võ công trong Cửu Âm nhưng vẫn có thể dùng quyền pháp lệch dương hay chí dương chí cương chưởng pháp chưa? “.
Câu hỏi của A Thanh đương nhiên là Vô Song đã nghĩ đến, ngày đó khi mới bước chân vào giang hồ bản thân Vô Song có may mắn đến Sơn Nam Tây Đạo, có may mắn được nhìn thấy Quách Tĩnh sử dụng Hàng Long Thập Bát Chưởng, Không Minh Quyền hay thậm chí cả Cửu Âm Ngoại Công, điều này gần như nàm ngoài hoàn toàn thường thức võ học của Vô Song.
Vô Hà Tử thân là ngũ đế cường giả lời nói của Vô Hà Tử về võ học chắc chắn là đúng ít nhất là những thứ xếp vào hàng ‘thường thức’ này, Vô Hà Tử rõ ràng đã nói nội công nào đi với võ công đó, dương cương thì đi với dương cương, âm nhu thì đi với âm nhu, khinh linh thì đi với khinh linh, cho dù Hàng Long Thập Bát Chưởng không phải là công thể bởi nó không có nội công đặc dị đi kèm thì đây vẫn là chí dương chí cương chưởng pháp trong thiên hạ, một người mang theo âm nhu nội lực căn bản đánh không ra Hàng Long.
Lấy ví dụ đơn giản như hai kẻ được coi là lão bối giang hồ như Huyền Minh Nhị Lão, bằng vào hai người này thì cho dù dùng hết sức bú sữa mẹ cũng không đánh ra nổi Hàng Long nhưng không có nghĩa nội lực của hai người yếu, Huyền Minh Thần Chưởng căn bản đâu có yếu?.
Lấy một ví dụ khác là Vô Song, Vô Song cũng tin tưởng cho dù hắn của 10 năm sau, cho dù hắn ngày đó có mạnh hơn Quách Tĩnh thì cũng không đánh ra nổi Hàng Long, đây là vấn đề về thể chất, về con đường đã chọn.
Một điều nữa làm Vô Song cảm thấy kỳ lạ ở Quách Tĩnh là khả năng thay đổi nội lực, khi Quách Tĩnh sử dụng Hàng Long thì hắn rõ ràng là dương cương nội lực nhưng khi sử dụng Cửu Âm võ học thì lại là âm nhu nội lực, tốc độ chuyển đổi giữa dương cương cùng âm nhu cũng cực kỳ nhanh lại hòa hợp vô cùng không nhìn ra nửa phần trúc trắc.
Lúc trước Vô Song đã bắt đầu nghĩ đến sự đặc biệt của Quách Tĩnh là nhờ Cửu Âm Chân Kinh đến hôm nay khi mà A Thanh hỏi thì Vô Song lại càng thêm chắc chắn quan điểm này.
“Là vì Quách Tĩnh hắn có tu luyện Cửu Âm Chân Kinh đúng không?”.
A Thanh khẽ gật đầu, đối với Vô Song mỉm cười.
“Thông minh, bản thân Quách Tĩnh nội lực vốn là dương cương, hắn hoàn toàn có thể đánh ra Hàng Long nhưng Hàng Long của Quách Tĩnh lại là một loại ‘dị’ Hàng Long “.
“Hàng Long là loại chưởng pháp cực kỳ bá đạo cũng vì nó bá đạo thiên hạ này chỉ có duy nhất hai người sử dụng Hàng Long hợp pháp nhãn của ta, một người là Kiều Phong người còn lại là Quách Tĩnh”.
“Hàng Long của Kiều Phong là ‘chân’ Hàng Long là chí dương chí cương Hàng Long, lấy lực chứng đạo, là loại Hàng Long mạnh mẽ nhất, Hàng Long có sức hủy diệt lớn nhất”.
“Hàng Long của Quách Tĩnh lại không giống bởi Quách Tĩnh là ‘dị’ Hàng Long, Hàng Long của Quách Tĩnh chính là chí dương sinh nhu, là Hàng Long sinh động nhất, là Hàng Long có biến hóa mạnh mẽ nhất cũng là Hàng Long khó bị đánh bại nhất”.
“Rốt cuộc là chí dương chí cương mạnh hay chí dương sinh nhu – âm nhu hỗ trợ mạnh?, cái này chính ta cũng không có đáp án rõ ràng bất quá ta muốn nhấn mạnh cho ngươi bốn chữ ‘chí dương sinh nhu’ “.
“Cửu Âm Chân Kinh của Hoàng Thường được gọi là ‘chân kinh’ bởi vì ông ta có suy nghĩ kinh người, theo Hoàng Thường mà nói đại đạo là tròn, từ tròn mới bắt đầu mở rộng, từ một điểm quy ra hàng vạn hàng vạn điểm”.
“Từ một hóa vạn thì từ vạn có thể trở về một, lấy vạn hóa một mới gần với đại đạo nhất, với đám các ngươi võ công trong thiên hạ phân thành rất nhiều thứ phức tạp ví dụ như nội công hay ngoại công, bên trong nội công thì lại chia thành cương mãnh hay âm nhu, Hoàng Thường ông ta không có nghĩ nhiều như vậy”.
“Theo Hoàng Thường mà nói, võ công trong thiên hạ bắt đầu từ một điểm cũng như vạn vạn quyển sách đều bắt đầu từ những chữ viết đầu tiên vậy, võ công đã bắt đầu từ một điểm liền là đồng gốc đồng nguyên, võ công đã đồng nguyên thì hà cớ gì còn phân chia?”.
“Hoàng Thường sáng tạo ra Cửu Âm Chân Kinh, muốn dùng đạo học của bản thân... quy nguyên, muốn quy hết toàn bộ võ công trong thiên hạ về nguyên gốc, đây là... một loại kinh người cuồng ngạo, là một loại mộng tưởng mà chính A Thanh ta cũng cảm thấy không cách nào làm được nhưng Hoàng Thường... có thể “.
“Hoàng Thường biết cơ thể con người sinh âm dương, là âm hay là dương không phải do ngươi quyết định mà là do trời quyết định, người với người khác nhau cũng như đạo đạo vô vàn bất quá ông ta muốn mang Cửu Âm Chân Kinh thành một loại môi giới, một loại môi giới giữa âm dương, một loại giao hòa của muôn vàn đạo trong thiên hạ”.
“Theo Cửu Âm thì võ công trong thiên hạ vốn quy nhất, vậy võ công đã không còn chia âm dương thì người đi theo cương mãnh còn đường cũng có thể sử dụng âm nhu võ học và ngược lại, ông ta muốn một người có thể sử dụng tất cả võ công trong thiên hạ, đây chính là chí của Hoàng Thường, muốn phá bỏ cái gọi là rào cản tự nhiên, muốn đấu lại thiên ý”.
“Tiêu Dao Tử năm xưa mượn Vô Tướng Thần Công diễn hóa vạn loại võ công trong thiên hạ, vô sắc vô hình vô tướng, vì vô tướng nên có thể biến thiên, vì vô hình mà hóa vạn hình, đây là từ một suy ra vạn”.
“Nhiều năm sau Hoàng Thường lại lấy vạn loại võ công trong thiên hạ quy nhất, lấy đồng quy mà phá đi vách ngăn, lấy đồng quy mà chạm đến cực, từ vạn hợp làm một “.
“Vô Tướng Thần Công cùng Cửu Âm Chân Kinh đều là loại người có đại trí lực, đại nghị lực mới có thể sáng tạo ra bất quá hai thứ cũng có khác nhau, Vô Tướng Thần Công là từ một hóa ra vạn, hóa ở đây là diễn hóa”.
“Cửu Âm Chân Kinh từ vạn hóa ra một, đây không phải là diễn hóa mà là quy hóa, lấy hiểu biết tự thân, lấy kinh người đạo học, nắm đến tận gốc của võ học rồi quy về làm một “.
“Vô Tướng Thần Công mang cái danh có thể diễn hóa mọi võ công trong thiên hạ nhưng Cửu Âm Chân Kinh lại còn đáng sợ hơn, nó có thể khiến mọi võ công trong thiên hạ... càng trở nên đáng sợ, càng thêm uy lực, so ra mà nói ta vẫn thích Chân Kinh hơn là Thần Công”.
“Lại nói với ngươi về Hoàng Thường cùng Cửu Âm Chân Kinh, nguyên lý của Cửu Âm Chân Kinh rất đơn giản, nó có thể quy ngược âm cùng dương, lấy âm chuyển dương, lấy dương chuyển âm. Cực dương có thể sinh ám, cực ám có thể sinh dương, cực dương có thể sinh nhu mà cực nhu có thể sinh dương vậy tại sao không thể chuyển hóa giữa âm cùng dương?”.
“Vượt qua thường thức võ học, Cửu Âm Chân Kinh thật sự có thể khiến ngươi bỏ qua rào cản âm dương, sinh ra âm lực nơi cực dương cũng như sinh ra dương lực nơi cực âm”.
“Tất nhiên như ta đã nói, cực âm hay cực dương chỉ là một loại tương đối, ví dụ như chính bản thân ngươi, thân thể ngươi mang theo kinh người âm nhu lực lượng mà gần như không có dương cương, loại thể chất này ta tạm thời gọi là ‘Chí Âm Thể’ bất quá còn cách một chữ ‘Cực’ rất rất xa hay nói đúng hơn ‘Cực Âm Thể’ là thứ không cách nào tồn tại, nếu ngươi là ‘Cực Âm Thể’ thì ngươi đã sớm bị chính bản thân mình đóng băng, ngay từ khi ngươi sinh ra toàn bộ cơ thể đã là một khối băng, ngươi chỉ có một con đường chết “.
“Thiên hạ không tồn tại ‘cực’ bởi không nơi nào thật sự có ‘cực’, nơi cực dương có thể sinh ra âm vậy sao nó còn được gọi là ‘cực’ nữa?, vì vậy ‘cực’ là thứ không tồn tại đáng tiếc không biết có phải Hoàng Thường quá tự tin vào bản thân mình hay ông ta vốn dĩ là một kẻ điên, trong Cửu Âm Chân Kinh của ông ta dám hướng con người đến ‘cực’ “.
“Cảnh giới mạnh nhất của Cửu Âm không phải là cương nhu tương trợ cũng chẳng phái là chí âm sinh dương, chí dương sinh nhu mà là cực âm chuyển dương, cực dương chuyển âm “.
“Lý thuyết mà nói thì Hoàng Thường muốn Cửu Âm Chân Kinh của ông ta chỉ cần vận lên liền có thể chuyển hóa toàn bộ dương lực trong cơ thể thành âm lực và ngược lại, lấy ‘cực’ làm một loại khái niệm, ‘cực’ ở đây là rút ra toàn bộ dương khí hoặc âm khí trong người sau đó mạnh mẽ nghịch đảo lại, một đòn đánh ra”.
“Năm xưa ta cũng từng thấy Âu Dương Phong từng sử dụng nghịch đảo của Cửu Âm, bản thân Âu Dương Phong bị Hoàng Dung làm cho luyện sai lộ tuyến chính của Cửu Âm nhưng nhân họa đắc phúc, Hoàng Dung có thể sửa đổi được quá trình vận khí bên trong Cửu Âm nhưng nàng ta lại không cách nào sửa đổi được cái ý niệm, cái căn bản của Cửu Âm từ đó Âu Dương Phong đánh bậy đánh bạ luyện theo lại thêm thiên tư của chính mình thành công nghịch đảo toàn bộ kinh mạch, mỗi lần ra tay liền dựa theo kinh mạch nghịch đảo chuyển hóa nội lực về trạng thái cực dương hoặc cực âm, trong Hoa Sơn Luận Kiếm lần 2 nếu Âu Dương Phong không phải điên điên khùng khùng thì ông ta chắc chắn là người đứng đầu trong Hoa Sơn Luận Kiếm”.
“Tất nhiên trường hợp của Âu Dương Phong ta cũng không muốn nói tới, Âu Dương Phong là nghịch đảo kinh mạch, cái này thì phải xem phúc phận của mỗi người, kinh mạch của Âu Dương Phong vốn từ nhỏ đã được tôi luyện bằng độc vật, kinh mạch của ông ta không phải rộng lớn nhất cũng chẳng phải là hoàn mỹ nhất nhưng lại là kinh mạch khó phá hủy nhất, trải qua vô số lần luyện độc công, luyện dược độc, trải qua một thời gian nửa đời người mới có thể khiến kinh mạch trong người Âu Dương Phong cực kỳ khó bị phá hủy dẫn tới Âu Dương Phong có thể thành công chịu được trọng tải mà nội lực chuyển hóa mà thành “.
“Ngươi không giống với Âu Dương Phong nhưng ngươi lại càng ưu tú hơn Âu Dương Phong bởi ngươi có hai cái đan điền, một người chỉ có một cái đan điền mà thôi vì vậy nếu muốn chuyển toàn bộ dương lực thành âm lực trong khoảng thời gian cực ngắn thì... chỉ có chết, không có bất cứ đan điền nào chịu được tốc độ chuyển hóa của Cửu Âm Chân Kinh”.
“Người luyện Cửu Âm Chân Kinh điển hình là Quách Tĩnh, Quách Tĩnh chỉ có thể chuyển một phần dương cương trong người thành âm nhu và ngược lại, mượn trạng thái cương nhu tương trợ mà tạo thành chí dương sinh nhu khiến chưởng pháp của Quách Tĩnh so với người cùng luyện khác thường thường tăng thêm 3 thành uy lực “.
“Quách Tĩnh đương nhiên cũng có thể lựa chọn chuyển toàn bộ dương cương thành âm nhu bất quá đây là hành động tự sát, khi chiến đấu chỉ trong một chiêu nửa thức, chỉ trong một cái sát na, Quách Tĩnh đổi hết dương cương thành âm nhu thì cũng chỉ có thể tung ra một đòn, đến đòn thứ hai dương cương không sản sinh kịp, âm nhu trong người lại toàn bộ thoát ra, hắn liền trở thành kẻ vô lực, thậm chí trong quá trình chuyển đổi Quách Tĩnh hoàn toàn có thể tự đoạn kinh mạch mà tụ huyết trọng thương”.
“Không phải ta coi thường Quách Tĩnh chỉ bởi nội công càng nhiều càng hùng hậu thì càng khó chuyển hoán, ‘cực’ cảnh của Cửu Âm yêu cầu chuyển hóa toàn bộ nội lực sang trạng thái đối nghịch ngay lập tức tạo ra sức công phá như một cơn đại hồng thủy tuy nhiên đại hồng thủy này không chỉ với đối thủ mà còn với chính đan điền của ngươi, đan điền khi không chịu được một lực trùng kích như vậy liền sẽ bị hủy, đan điền một khi hủy sẽ thành phế nhân”.
“Từ cổ chí kim không có ai có thể mang Cửu Âm chạm đến cực cảnh của nó chỉ bởi không có đan điền nào chịu nổi việc quy đổi này lại thêm trong chiến đấu không chỉ quy đổi một lần mà phải liên tục quy đổi trong một khoảng thời gian rất ngắn vậy không khác gì tự sát, ước mơ của Hoàng Thường về ‘cực’ cảnh chung quy liền chết yểu... chỉ là có lẽ Hoàng Thường có nằm mơ cũng không nghĩ ra... trên đời lại xuất hiện một kẻ mang theo hai cái đan điền”.
“Những thứ ta đang nói chỉ là lý thuyết nhưng là loại lý thuyết dễ thành công nhất, loại lý thuyết dễ áp dụng nhất, hai cái đan điền... khác rất xa một cái đan điền”.
“Một người có một đan điền liền chỉ có thể đi trên một con đường nhất định đã chọn sẵn nhưng khi có hai đan điền... tại sao không thể đi theo hai con đường riêng biệt?, nếu ngươi đã đi theo âm nhu con đường vậy tại sao không đi thêm dương cương lộ tuyến, lấy cương nhu hộ trợ lại thêm vào Cửu Âm Chân Kinh ngươi liền có thể tạo thành trạng thái chí dương sinh nhu như Quách Tĩnh hay chí nhu sinh dương như chính bản thân ngươi? “.
“Về phần ‘cực’ cảnh, một cái đan điền chắc chắn chịu không được sức phá hoại của cực cảnh nhưng hai cái đan điền thì không giống, hai cái đan điền chính là lưỡng nghi, lưỡng nghi liền đã có thể sinh ra vạn vật, bằng vào hai đan điền một trên một dưới cộng thêm nguyên lý thái cực bổ trợ của Trương Tam Phong, ta vẫn là tin tưởng ngươi chịu được sự phá hoại của cực cảnh, ngươi cũng là người có cơ hội nhất... chạm tới cực cảnh của Cửu Âm Chân Kinh, biến nó thành Cửu Âm Thần Công”.
A Thanh không giống với Trương Tam Phong, Trương Tam Phong mới chân chính là đại tông sư, mới chân chính là người nhập tâm vào võ học còn A Thanh thì không bất quá hiểu biết của nàng về võ học hay về thế giới này so với Trương Tam Phong chỉ có hơn chứ không có kém.
A Thanh là người bảo hộ thiên đạo, nàng có thể nhìn thấy thế giới mà những người khác nhìn không thấy, nàng đứng ở độ cao khác với tất cả mọi người đồng thời ai bảo nàng là cường giả sống quá ngàn năm, nàng không cần chú tâm nghiên cứu võ đạo thì nàng cũng vượt qua hiểu biết của tất cả mọi người.
Trong mắt A Thanh nàng rất ít hợp mắt với người nào lại càng không có mấy người để nàng kính phục bất quá tại Kim Dung thế giới đúng là có bốn người vẫn được A Thanh từ sâu trong lòng công nhận, khi đối mặt với bốn người này A Thanh hoàn toàn tin tưởng... nếu bọn họ cùng nàng đều sống chung một thời đại, nàng chưa chắc thắng nổi.
Người đầu tiên A Thanh phục phải kể đến Tiêu Dao Tử, võ công của Tiêu Dao Phái đã nằm ngoài đạo lý võ công bình thường, nằm ngoài bản chất võ công của thế giới này đồng thời Tiêu Dao Phái võ công cũng là loại võ công duy nhất trong thiên hạ khiến A Thanh tự mình đến kiểm chứng, tự mình đến nghiên cứu, A Thanh kính phục Tiêu Dao Tử chính là ở suy nghĩ, suy nghĩ của Tiêu Dao Tử vượt qua toàn bộ hiểu biết của thế giới này.
Người thứ hai A Thanh phục là phục Độc Cô Cầu Bại, A Thanh chính là phục tư chất của Độc Cô Cầu Bại.
Nói đến Độc Cô Cầu Bại thì phải nói tới Độc Cô Cửu Kiếm bất quá nói tới Độc Cô Cửu Kiếm thì càng phải nhìn ra xa hơn.
A Thanh từng gặp qua Đoàn Tư Bình, cũng từng cùng với Đoàn Tư Bình đối ẩm, nàng đương nhiên cũng nhìn ra Lục Mạch Thần Kiếm của Đoàn Thị, đây là vô hình kiếm khí, là loại kiếm khí hùng mạnh bậc nhất thế gian lại vô hình vô ảnh, sức sát thương của Lục Mạch Thần Kiếm tuyệt đối là đỉnh cấp trong thiên hạ nhưng nói Lục Mạch Thần Kiếm là kiếm khí thì cũng không đúng, nó càng giống một loại chỉ pháp hơn.
Bản thân Lục Mạch Thần Kiếm là vô hình lại dùng siêu cường nội lực kích phát ra, đây là một loại bẻ gẫy nghiền áp lực lượng lại cực kỳ quỷ mị, đến vô ảnh đi cũng vô tung nhưng A Thanh... không hẳn coi trọng Lục Mạch Thần Kiếm, với nàng mà nói Lục Mạch Thần Kiếm chỉ mạnh ở nội lực, yếu cũng là ở nội lực, nàng chỉ coi Lục Mạch Thần Kiếm giống với ‘thần công’ chứ không phải ‘chân kinh’.
Đến khi Độc Cô Cầu Bại xuất hiện mới khiến A Thanh thực sự bội phục người này, Độc Cô Cầu Bại có Độc Cô Cửu Kiếm, bản thân Độc Cô Cửu Kiếm vẫn tự nhận là phá hết võ công trong thiên hạ, tìm sai lầm của đối phương mà phá, liệu trước tiên cơ từng bước chế địch khiến kẻ địch từng bước từng bước khó đi dẫn tới thảm bại dưới tay Độc Cô Cầu Bại tuy nhiên... Độc Cô Cửu Kiếm còn chưa có tư cách làm A Thanh bội phục.
A Thanh phục là phục cảnh giới cuối cùng của Độc Cô Cửu Kiếm gọi là Vô Kiếm Cảnh, Độc Cô Cầu Bại chính là dựa theo Lục Mạch Thần Kiếm sáng tạo ra Vô Kiếm Cảnh.
Lục Mạch Thần Kiếm trong tay không có kiếm nhưng chỉ bằng kinh người nội lực liền vượt qua toàn bộ thế gian bảo kiếm bất quá ai có tư cách sử dụng Lục Mạch?, ngoại trừ Đoàn Tư Bình cùng Đoàn Dự ra thì A Thanh còn chưa thấy ai dùng được Lục Mạch Thần Kiếm, về phần Vô Kiếm Cảnh của Độc Cô Cửu Kiếm lại khác.
Mượn đạo lý ‘Vô Kiếm Thắng Hữu Kiếm’ của Lục Mạch Thần Kiếm, Độc Cô Cầu Bại biến kiếm ý thành kiếm niệm, cũng có bức kiếm khí ra ngoài, kiếm khí của Độc Cô Cửu Kiếm mới đúng là kiếm khí, đến vô ảnh đi vô tướng, sức sát thương không cách nào so sánh với Lục Mạch Thần Kiếm nhưng lại thiên biến vạn hóa, tầng tầng lớp lớp.
Nếu Độc Cô Cửu Kiếm chỉ là tìm ra sai lầm để mà phá vỡ võ công của đối phương thì A Thanh không mấy quan tâm, cho dù chính người sử dụng Độc Cô Cửu Kiếm cũng có dám chắc không có sai lầm hơn nữa mượn sai lầm của đối phương đánh bại đối phương chỉ là thủ xảo, ví dụ như địch nhân mang theo sức mạnh bẻ gãy nghiền nát tất cả thì mọi sai lầm đều quy về không có, bằng vào thực lực tuyệt đối đủ để bỏ qua mọi sai lầm.
Độc Cô Cầu Bại cũng nhận ra một điểm này vì vậy mới có Vô Kiếm Cảnh ra đời, Vô Kiếm Cảnh chính là ‘Kiếm Vực’ của Độc Cô Cửu Kiếm, mới là cảnh giới tối cao của người dùng kiếm, bằng vào Vô Kiếm Cảnh thì Độc Cô Cửu Kiếm mới là toàn vẹn, mới đáng được gọi là Kiếm Kinh.
Độc Cô Cầu Bại sau khi lĩnh ngộ được Vô Kiếm Cảnh thì Độc Cô Cửu Kiếm cũng không còn chiêu thức chỉ còn... ý niệm, niệm đến kiếm đến, niệm tan kiếm tan tùy tâm sở dục, kiếm đến tất phá, kiếm xuất phong hầu, đây mới là Kiếm Kinh, bao hàm toàn bộ kiếm thuật trong thiên hạ cũng đứng trên toàn bộ kiếm thuật trong thiên hạ.
Trong tay không kiếm, trong lòng có kiếm,tâm động kiếm động, vô kiếm thắng hữu kiếm.
Người thứ ba được A Thanh phục cũng chẳng phải ai xa lạ với Vô Song, đây chính là kỳ nhân đệ nhất xuyên suốt lịch sử võ học Trung Hoa, Trương Chân Nhân – Trương Tam Phong.
Trương Tam Phong sáng tạo ra Thái Cực, Thái Cực phân lưỡng nghi, lưỡng nghi lại phân âm dương, âm dương hòa hợp liền thành đại đạo.
Lấy nhu khắc cương, lấy tĩnh chế động, trong nhu có cương, trong cương lại ẩn ẩn chứ nhu, cương nhu hoàn mỹ sinh thái cực, thái cực như càn khôn nắm giữ thiên địa biến tướng, thiên địa biến tướng lại sinh thành đại đạo.
Đại đạo chỉ có một nhưng có vô hạn suy diễn, một chiêu một thức chứa càn khôn, một chiêu một thức chứa vô hạn biến chiêu, đây mới là Thái Cực.
Trong con mắt của A Thanh mà nói, Trương Tam Phong còn gần với đạo hơn cả chính bản thân nàng, nếu Trương Tam Phong sinh ra sớm ngàn năm, sinh ra vào thời chiến quốc loạn thế, vào thời Việt Vương Câu Tiễn thì người được chọn thủ hộ thiên đạo phải là Trương Tam Phong chứ không phải là A Thanh nàng.
A Thanh phục Trương Tam Phong ở một chữ đạo.
Về phần người cuối cùng mà A Thanh phục như đã nói chính là Hoàng Thường, A Thanh phục Hoàng Thường là ở sự hiểu biết, sự hiểu biết của Hoàng Thường còn hơn cả A Thanh, hơn cả Trương Tam Phong chỉ tiếc Hoàng Thường không thể tìm ra bản nguyên, không thể hợp thành đại đạo, A Thanh từng vì Cửu Âm Chân Kinh của Hoàng Thường mà nuối tiếc không thôi, nàng thật sự rất muốn nhìn cái gọi là ‘quy về bản nguyên’ của Hoàng Thường.
Nếu Độc Cô Cửu Kiếm lấy vô chiêu thắng hữu chiêu, mượn vô chiêu để phá toàn bộ thiên hạ võ công thì Hoàng Thường lại nằm ở một thái cực khác, ông mượn sự hiểu biết của mình, nghiên cứu thấu triệt tận võ công trong thiên hạ rồi dựa theo đạo giáo mà sáng tạo thành một bộ tổng cương võ học, Cửu Âm Chân Kinh của Hoàng Thường thậm chí được coi là ‘chân kinh’, cái quý giá nhất của Cửu Âm không phải là võ công bên trong Cửu Âm ghi lại mà chính là cái tổng cương, cái lý tưởng, cái đạo học của Hoàng Thường ghi bên trong.
Chỉ bằng một bộ tổng cương võ học này Hoàng Thường đã đáng được vang danh thiên cổ.
Việc mà A Thanh muốn làm chính là để môn tuyệt học này tìm được thứ ánh sáng của nó, nàng muốn thử biến suy nghĩ điên rồ của Hoàng Thường thành sự thật.
Ẩn sau Cửu Âm Chân Kinh chính là một chữ ‘cực’.
........
Trên đỉnh Hắc Phong Sơn, A Thanh vẫn ngồi trên tảng đá kia, nàng bắt đầu giảng cho Vô Song thế nào là ‘cực’.
“Thiên địa phân cực, quang có cực gọi là cực quang, ám có cực gọi là cực ám, dương có cực gọi là cực dược, âm có cực gọi là cực âm, cực chính là giới hạn là thứ vách ngăn tương đối được lập ra cho một thứ tuyệt đối”.
“Như ta đã nói, cực của quang liền là cực quang nhưng ai có thể nói rõ đâu là cực của nó?, vì vậy cực vốn để chỉ thứ giới hạn mà không ai làm nổi, thứ giới hạn chỉ có thể định nghĩa nhưng không cách nào chạm tới, đây chính là cực”.
“Ngươi nói ngươi từ thế giới khác xuyên không đến đây, ngươi nói thế giới của ngươi có rất nhiều thứ giống với cái thế giới này nhưng cũng có nhiều thứ khác, vậy ta hỏi ngươi ngươi thấy Quách Tĩnh thế nào?, không bàn về ngộ tĩnh, không bàn về cách làm người chỉ nói về võ học của hắn “.
Lời A Thanh nói cực kỳ thâm ảo, những cái đạo lý này Vô Song có cái nghe hiểu có cái nghe cũng không hiểu bất quá khi A Thanh hỏi về Quách Tĩnh thì Vô Song đương nhiên biết dù sao nhân vật chính của Anh Hùng Xạ Điêu sao Vô Song có thể không biết.
“Tu vi võ học của Quách Tĩnh cực cao, bản thân Quách Tĩnh ngộ tĩnh không tốt nhưng cũng vì vậy lại lĩnh ngộ được Tả Hữu Hổ Bác, thêm vào Không Minh Quyền thì cận chân chiến đấu Quách Tĩnh gần như rất khó gặp được đối thủ, bản thân Quách Tĩnh lại còn thêm chí cương chí dương chưởng pháp – Hàng Long Thập Bát Chưởng rồi lấy hoàn chỉnh Cửu Âm Chân Kinh làm gốc, thiên hạ đúng là khó có cao thủ nào địch lại Quách Tĩnh”.
Lời Vô Song nói cũng không phải là giả, ký ức về sự bá đạo của Quách Tĩnh ngày đó vẫn còn in trong tâm trí Vô Song thậm chí cũng không rõ tại sao Vô Song còn cảm nhận được khi chiến đấu với Viên Thừa Chí bản thân Quách Tĩnh rõ ràng còn lưu thủ, cái này Vô Song cũng không dám nói với ai nhưng bằng con mắt cùng hiểu biết của hắn về chính Quách Tĩnh trong nguyên tác thì Hàng Long Thập Bát Chưởng của Quách Tĩnh căn bản không chỉ dừng lại ở đó, Vô Song có một loại cảm giác... ngày đó rõ ràng Quách Tĩnh không thực sự quyết sống quyết chiến cùng Viên Thừa Chí.
Viên Thừa Chí có thể coi là thúc thúc của Vô Song nhưng cái này Vô Song không công nhận không được, bàn về trị quốc hay cầm binh đánh trận thì Vô Song không rõ nhưng nếu bàn về thực lực Vô Song có lẽ vẫn nghĩ Quách Tĩnh cao hơn Viên Thừa Chí một đường.
A Thanh cũng không thấy khó hiểu lắm về câu trả lời của Vô Song dù sao những điều Vô Song nói ra cũng giống hệt với Quách Tĩnh mà nàng biết, nàng hỏi câu hỏi vừa rồi vốn để chỉ ra một điểm.
“Ngươi từng nói Cửu Âm Chân Kinh là đứng đầu cho âm nhu tuyệt học vậy lý do tại sao Quách Tĩnh vốn lấy Cửu Âm Chân Kinh làm gốc lại có thể sử dụng được Hàng Long Chưởng Pháp vốn đại diện cho cương mãnh?”.
“Ngươi có lẽ cũng không biết, Không Minh Quyền của Toàn Chân Giáo vốn cũng là một loại dương cương quyền pháp, Không Minh Quyền mạnh nhất chính là dùng nội lực của Tiên Thiên Công làm gốc trở thành Tiên Thiên Không Minh Quyền, mượn Tiên Thiên lực lượng khiến lực quyền như phá không, sức quyền có thể bạt cả sơn hà “.
“Bản thân Không Minh Quyền của Toàn Chân Giáo vốn đi theo một chữ đạo, vốn là âm dương hòa hợp, cương nhu hỗ trợ nhưng khi kết hợp cùng tuyệt học Tiên Thiên Công thì lại trở thành thuần dương hay nói thẳng ra Không Minh Quyền vốn là lệch dương “.
“Ngươi có bao giờ tự hỏi, bản thân Quách Tĩnh tại sao lấy Cửu Âm làm gốc, dùng võ công trong Cửu Âm nhưng vẫn có thể dùng quyền pháp lệch dương hay chí dương chí cương chưởng pháp chưa? “.
Câu hỏi của A Thanh đương nhiên là Vô Song đã nghĩ đến, ngày đó khi mới bước chân vào giang hồ bản thân Vô Song có may mắn đến Sơn Nam Tây Đạo, có may mắn được nhìn thấy Quách Tĩnh sử dụng Hàng Long Thập Bát Chưởng, Không Minh Quyền hay thậm chí cả Cửu Âm Ngoại Công, điều này gần như nàm ngoài hoàn toàn thường thức võ học của Vô Song.
Vô Hà Tử thân là ngũ đế cường giả lời nói của Vô Hà Tử về võ học chắc chắn là đúng ít nhất là những thứ xếp vào hàng ‘thường thức’ này, Vô Hà Tử rõ ràng đã nói nội công nào đi với võ công đó, dương cương thì đi với dương cương, âm nhu thì đi với âm nhu, khinh linh thì đi với khinh linh, cho dù Hàng Long Thập Bát Chưởng không phải là công thể bởi nó không có nội công đặc dị đi kèm thì đây vẫn là chí dương chí cương chưởng pháp trong thiên hạ, một người mang theo âm nhu nội lực căn bản đánh không ra Hàng Long.
Lấy ví dụ đơn giản như hai kẻ được coi là lão bối giang hồ như Huyền Minh Nhị Lão, bằng vào hai người này thì cho dù dùng hết sức bú sữa mẹ cũng không đánh ra nổi Hàng Long nhưng không có nghĩa nội lực của hai người yếu, Huyền Minh Thần Chưởng căn bản đâu có yếu?.
Lấy một ví dụ khác là Vô Song, Vô Song cũng tin tưởng cho dù hắn của 10 năm sau, cho dù hắn ngày đó có mạnh hơn Quách Tĩnh thì cũng không đánh ra nổi Hàng Long, đây là vấn đề về thể chất, về con đường đã chọn.
Một điều nữa làm Vô Song cảm thấy kỳ lạ ở Quách Tĩnh là khả năng thay đổi nội lực, khi Quách Tĩnh sử dụng Hàng Long thì hắn rõ ràng là dương cương nội lực nhưng khi sử dụng Cửu Âm võ học thì lại là âm nhu nội lực, tốc độ chuyển đổi giữa dương cương cùng âm nhu cũng cực kỳ nhanh lại hòa hợp vô cùng không nhìn ra nửa phần trúc trắc.
Lúc trước Vô Song đã bắt đầu nghĩ đến sự đặc biệt của Quách Tĩnh là nhờ Cửu Âm Chân Kinh đến hôm nay khi mà A Thanh hỏi thì Vô Song lại càng thêm chắc chắn quan điểm này.
“Là vì Quách Tĩnh hắn có tu luyện Cửu Âm Chân Kinh đúng không?”.
A Thanh khẽ gật đầu, đối với Vô Song mỉm cười.
“Thông minh, bản thân Quách Tĩnh nội lực vốn là dương cương, hắn hoàn toàn có thể đánh ra Hàng Long nhưng Hàng Long của Quách Tĩnh lại là một loại ‘dị’ Hàng Long “.
“Hàng Long là loại chưởng pháp cực kỳ bá đạo cũng vì nó bá đạo thiên hạ này chỉ có duy nhất hai người sử dụng Hàng Long hợp pháp nhãn của ta, một người là Kiều Phong người còn lại là Quách Tĩnh”.
“Hàng Long của Kiều Phong là ‘chân’ Hàng Long là chí dương chí cương Hàng Long, lấy lực chứng đạo, là loại Hàng Long mạnh mẽ nhất, Hàng Long có sức hủy diệt lớn nhất”.
“Hàng Long của Quách Tĩnh lại không giống bởi Quách Tĩnh là ‘dị’ Hàng Long, Hàng Long của Quách Tĩnh chính là chí dương sinh nhu, là Hàng Long sinh động nhất, là Hàng Long có biến hóa mạnh mẽ nhất cũng là Hàng Long khó bị đánh bại nhất”.
“Rốt cuộc là chí dương chí cương mạnh hay chí dương sinh nhu – âm nhu hỗ trợ mạnh?, cái này chính ta cũng không có đáp án rõ ràng bất quá ta muốn nhấn mạnh cho ngươi bốn chữ ‘chí dương sinh nhu’ “.
“Cửu Âm Chân Kinh của Hoàng Thường được gọi là ‘chân kinh’ bởi vì ông ta có suy nghĩ kinh người, theo Hoàng Thường mà nói đại đạo là tròn, từ tròn mới bắt đầu mở rộng, từ một điểm quy ra hàng vạn hàng vạn điểm”.
“Từ một hóa vạn thì từ vạn có thể trở về một, lấy vạn hóa một mới gần với đại đạo nhất, với đám các ngươi võ công trong thiên hạ phân thành rất nhiều thứ phức tạp ví dụ như nội công hay ngoại công, bên trong nội công thì lại chia thành cương mãnh hay âm nhu, Hoàng Thường ông ta không có nghĩ nhiều như vậy”.
“Theo Hoàng Thường mà nói, võ công trong thiên hạ bắt đầu từ một điểm cũng như vạn vạn quyển sách đều bắt đầu từ những chữ viết đầu tiên vậy, võ công đã bắt đầu từ một điểm liền là đồng gốc đồng nguyên, võ công đã đồng nguyên thì hà cớ gì còn phân chia?”.
“Hoàng Thường sáng tạo ra Cửu Âm Chân Kinh, muốn dùng đạo học của bản thân... quy nguyên, muốn quy hết toàn bộ võ công trong thiên hạ về nguyên gốc, đây là... một loại kinh người cuồng ngạo, là một loại mộng tưởng mà chính A Thanh ta cũng cảm thấy không cách nào làm được nhưng Hoàng Thường... có thể “.
“Hoàng Thường biết cơ thể con người sinh âm dương, là âm hay là dương không phải do ngươi quyết định mà là do trời quyết định, người với người khác nhau cũng như đạo đạo vô vàn bất quá ông ta muốn mang Cửu Âm Chân Kinh thành một loại môi giới, một loại môi giới giữa âm dương, một loại giao hòa của muôn vàn đạo trong thiên hạ”.
“Theo Cửu Âm thì võ công trong thiên hạ vốn quy nhất, vậy võ công đã không còn chia âm dương thì người đi theo cương mãnh còn đường cũng có thể sử dụng âm nhu võ học và ngược lại, ông ta muốn một người có thể sử dụng tất cả võ công trong thiên hạ, đây chính là chí của Hoàng Thường, muốn phá bỏ cái gọi là rào cản tự nhiên, muốn đấu lại thiên ý”.
“Tiêu Dao Tử năm xưa mượn Vô Tướng Thần Công diễn hóa vạn loại võ công trong thiên hạ, vô sắc vô hình vô tướng, vì vô tướng nên có thể biến thiên, vì vô hình mà hóa vạn hình, đây là từ một suy ra vạn”.
“Nhiều năm sau Hoàng Thường lại lấy vạn loại võ công trong thiên hạ quy nhất, lấy đồng quy mà phá đi vách ngăn, lấy đồng quy mà chạm đến cực, từ vạn hợp làm một “.
“Vô Tướng Thần Công cùng Cửu Âm Chân Kinh đều là loại người có đại trí lực, đại nghị lực mới có thể sáng tạo ra bất quá hai thứ cũng có khác nhau, Vô Tướng Thần Công là từ một hóa ra vạn, hóa ở đây là diễn hóa”.
“Cửu Âm Chân Kinh từ vạn hóa ra một, đây không phải là diễn hóa mà là quy hóa, lấy hiểu biết tự thân, lấy kinh người đạo học, nắm đến tận gốc của võ học rồi quy về làm một “.
“Vô Tướng Thần Công mang cái danh có thể diễn hóa mọi võ công trong thiên hạ nhưng Cửu Âm Chân Kinh lại còn đáng sợ hơn, nó có thể khiến mọi võ công trong thiên hạ... càng trở nên đáng sợ, càng thêm uy lực, so ra mà nói ta vẫn thích Chân Kinh hơn là Thần Công”.
“Lại nói với ngươi về Hoàng Thường cùng Cửu Âm Chân Kinh, nguyên lý của Cửu Âm Chân Kinh rất đơn giản, nó có thể quy ngược âm cùng dương, lấy âm chuyển dương, lấy dương chuyển âm. Cực dương có thể sinh ám, cực ám có thể sinh dương, cực dương có thể sinh nhu mà cực nhu có thể sinh dương vậy tại sao không thể chuyển hóa giữa âm cùng dương?”.
“Vượt qua thường thức võ học, Cửu Âm Chân Kinh thật sự có thể khiến ngươi bỏ qua rào cản âm dương, sinh ra âm lực nơi cực dương cũng như sinh ra dương lực nơi cực âm”.
“Tất nhiên như ta đã nói, cực âm hay cực dương chỉ là một loại tương đối, ví dụ như chính bản thân ngươi, thân thể ngươi mang theo kinh người âm nhu lực lượng mà gần như không có dương cương, loại thể chất này ta tạm thời gọi là ‘Chí Âm Thể’ bất quá còn cách một chữ ‘Cực’ rất rất xa hay nói đúng hơn ‘Cực Âm Thể’ là thứ không cách nào tồn tại, nếu ngươi là ‘Cực Âm Thể’ thì ngươi đã sớm bị chính bản thân mình đóng băng, ngay từ khi ngươi sinh ra toàn bộ cơ thể đã là một khối băng, ngươi chỉ có một con đường chết “.
“Thiên hạ không tồn tại ‘cực’ bởi không nơi nào thật sự có ‘cực’, nơi cực dương có thể sinh ra âm vậy sao nó còn được gọi là ‘cực’ nữa?, vì vậy ‘cực’ là thứ không tồn tại đáng tiếc không biết có phải Hoàng Thường quá tự tin vào bản thân mình hay ông ta vốn dĩ là một kẻ điên, trong Cửu Âm Chân Kinh của ông ta dám hướng con người đến ‘cực’ “.
“Cảnh giới mạnh nhất của Cửu Âm không phải là cương nhu tương trợ cũng chẳng phái là chí âm sinh dương, chí dương sinh nhu mà là cực âm chuyển dương, cực dương chuyển âm “.
“Lý thuyết mà nói thì Hoàng Thường muốn Cửu Âm Chân Kinh của ông ta chỉ cần vận lên liền có thể chuyển hóa toàn bộ dương lực trong cơ thể thành âm lực và ngược lại, lấy ‘cực’ làm một loại khái niệm, ‘cực’ ở đây là rút ra toàn bộ dương khí hoặc âm khí trong người sau đó mạnh mẽ nghịch đảo lại, một đòn đánh ra”.
“Năm xưa ta cũng từng thấy Âu Dương Phong từng sử dụng nghịch đảo của Cửu Âm, bản thân Âu Dương Phong bị Hoàng Dung làm cho luyện sai lộ tuyến chính của Cửu Âm nhưng nhân họa đắc phúc, Hoàng Dung có thể sửa đổi được quá trình vận khí bên trong Cửu Âm nhưng nàng ta lại không cách nào sửa đổi được cái ý niệm, cái căn bản của Cửu Âm từ đó Âu Dương Phong đánh bậy đánh bạ luyện theo lại thêm thiên tư của chính mình thành công nghịch đảo toàn bộ kinh mạch, mỗi lần ra tay liền dựa theo kinh mạch nghịch đảo chuyển hóa nội lực về trạng thái cực dương hoặc cực âm, trong Hoa Sơn Luận Kiếm lần 2 nếu Âu Dương Phong không phải điên điên khùng khùng thì ông ta chắc chắn là người đứng đầu trong Hoa Sơn Luận Kiếm”.
“Tất nhiên trường hợp của Âu Dương Phong ta cũng không muốn nói tới, Âu Dương Phong là nghịch đảo kinh mạch, cái này thì phải xem phúc phận của mỗi người, kinh mạch của Âu Dương Phong vốn từ nhỏ đã được tôi luyện bằng độc vật, kinh mạch của ông ta không phải rộng lớn nhất cũng chẳng phải là hoàn mỹ nhất nhưng lại là kinh mạch khó phá hủy nhất, trải qua vô số lần luyện độc công, luyện dược độc, trải qua một thời gian nửa đời người mới có thể khiến kinh mạch trong người Âu Dương Phong cực kỳ khó bị phá hủy dẫn tới Âu Dương Phong có thể thành công chịu được trọng tải mà nội lực chuyển hóa mà thành “.
“Ngươi không giống với Âu Dương Phong nhưng ngươi lại càng ưu tú hơn Âu Dương Phong bởi ngươi có hai cái đan điền, một người chỉ có một cái đan điền mà thôi vì vậy nếu muốn chuyển toàn bộ dương lực thành âm lực trong khoảng thời gian cực ngắn thì... chỉ có chết, không có bất cứ đan điền nào chịu được tốc độ chuyển hóa của Cửu Âm Chân Kinh”.
“Người luyện Cửu Âm Chân Kinh điển hình là Quách Tĩnh, Quách Tĩnh chỉ có thể chuyển một phần dương cương trong người thành âm nhu và ngược lại, mượn trạng thái cương nhu tương trợ mà tạo thành chí dương sinh nhu khiến chưởng pháp của Quách Tĩnh so với người cùng luyện khác thường thường tăng thêm 3 thành uy lực “.
“Quách Tĩnh đương nhiên cũng có thể lựa chọn chuyển toàn bộ dương cương thành âm nhu bất quá đây là hành động tự sát, khi chiến đấu chỉ trong một chiêu nửa thức, chỉ trong một cái sát na, Quách Tĩnh đổi hết dương cương thành âm nhu thì cũng chỉ có thể tung ra một đòn, đến đòn thứ hai dương cương không sản sinh kịp, âm nhu trong người lại toàn bộ thoát ra, hắn liền trở thành kẻ vô lực, thậm chí trong quá trình chuyển đổi Quách Tĩnh hoàn toàn có thể tự đoạn kinh mạch mà tụ huyết trọng thương”.
“Không phải ta coi thường Quách Tĩnh chỉ bởi nội công càng nhiều càng hùng hậu thì càng khó chuyển hoán, ‘cực’ cảnh của Cửu Âm yêu cầu chuyển hóa toàn bộ nội lực sang trạng thái đối nghịch ngay lập tức tạo ra sức công phá như một cơn đại hồng thủy tuy nhiên đại hồng thủy này không chỉ với đối thủ mà còn với chính đan điền của ngươi, đan điền khi không chịu được một lực trùng kích như vậy liền sẽ bị hủy, đan điền một khi hủy sẽ thành phế nhân”.
“Từ cổ chí kim không có ai có thể mang Cửu Âm chạm đến cực cảnh của nó chỉ bởi không có đan điền nào chịu nổi việc quy đổi này lại thêm trong chiến đấu không chỉ quy đổi một lần mà phải liên tục quy đổi trong một khoảng thời gian rất ngắn vậy không khác gì tự sát, ước mơ của Hoàng Thường về ‘cực’ cảnh chung quy liền chết yểu... chỉ là có lẽ Hoàng Thường có nằm mơ cũng không nghĩ ra... trên đời lại xuất hiện một kẻ mang theo hai cái đan điền”.
“Những thứ ta đang nói chỉ là lý thuyết nhưng là loại lý thuyết dễ thành công nhất, loại lý thuyết dễ áp dụng nhất, hai cái đan điền... khác rất xa một cái đan điền”.
“Một người có một đan điền liền chỉ có thể đi trên một con đường nhất định đã chọn sẵn nhưng khi có hai đan điền... tại sao không thể đi theo hai con đường riêng biệt?, nếu ngươi đã đi theo âm nhu con đường vậy tại sao không đi thêm dương cương lộ tuyến, lấy cương nhu hộ trợ lại thêm vào Cửu Âm Chân Kinh ngươi liền có thể tạo thành trạng thái chí dương sinh nhu như Quách Tĩnh hay chí nhu sinh dương như chính bản thân ngươi? “.
“Về phần ‘cực’ cảnh, một cái đan điền chắc chắn chịu không được sức phá hoại của cực cảnh nhưng hai cái đan điền thì không giống, hai cái đan điền chính là lưỡng nghi, lưỡng nghi liền đã có thể sinh ra vạn vật, bằng vào hai đan điền một trên một dưới cộng thêm nguyên lý thái cực bổ trợ của Trương Tam Phong, ta vẫn là tin tưởng ngươi chịu được sự phá hoại của cực cảnh, ngươi cũng là người có cơ hội nhất... chạm tới cực cảnh của Cửu Âm Chân Kinh, biến nó thành Cửu Âm Thần Công”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.