Chương 777: Đặc huấn (3)
Người Qua Đường Ất
11/05/2019
Dương Quá chưa từng biết uống rượu tuy nhiên Ngọc Phong Tương cũng không khó uống.
Ngày thứ hai của việc đặc huấn chỉ yêu cầu Dương Quá uống rượu, Ngọc Phong Tương chỉ là rượu mật ong, đương nhiên tửu tính không mạnh bất quá đây lại là vật đại bổ.
Không phải cứ nuôi ong liền có thể tạo thành Ngọc Phong Tương, đầu tiên ong được nuôi phải hút mật ở những loại hoa đặc biệt, những loại hoa chuyên dùng chế dược đồng thời phải đảm bảo đàn ong chỉ lấy mật hoa ở những loại hoa này, gần như bất cứ ai muốn tạo ra Ngọc Phong Tương thì việc đầu tiên phải giới hạn không gian của toàn bộ đàn ong cùng tạo ra một thảm thực vật riêng biệt.
Dựa vào cách này, mật ong sẽ bắt đầu thay đổi về tính chất, tiếp theo người nuôi ong sẽ lấy chính mật ong này làm chủ dược , mang ra phối cùng một loại rượu đặc biệt được chưng cất, loại rượu này đầu tiên phải được ngâm bằng ấu trùng ong, là loại ấu trùng của chính những tổ ong chuyên dùng chế tạo Ngọc Phong Tương, sau đó thêm vào phối phương của thuốc đông y, mỗi lần ủ rượu ít nhất cần 3 tháng.
Mang rượu này phối với thứ mật ong đặc biệt kia, lại cho thêm vài loại phối dược khác, tiếp tục mang đi ủ trong 3 tháng, mỗi bình Ngọc Phong Tương muốn xuất xưởng chí ít gần nửa năm thậm chí Vô Song biết ở Dược Vương Cốc mỗi hai năm mới có thể có một đợt Ngọc Phong Tương sinh ra.
Ngọc Phong Tương không khó uống, uống vào cổ họng chỉ cảm thấy vị ngọt tương đối đậm cùng một chút cảm giác hơi cay cay nơi đầu lưỡi nhưng mà Ngọc Phong Tương sau khi uống xuống bụng cả người liền nóng lên, nóng vô cùng.
Nhiệt lượng này sẽ không gây hại cho cơ thể nhưng nó sẽ đẩy mạnh nhiệt độ cơ thể lên, tức là sẽ tạo ra hiện tượng sốt trong khoảng 6 tiếng đồng hồ, cơ thể lập tức sẽ sinh bệnh, tay chân bủn rủn nhưng nhiệt lực thủy chung vẫn duy trì trong cơ thể, mồ hôi sẽ vã ra như mưa, lỗ chân lông mở ra, tạp chất trong thể nổi dần dần bị đẩy ra ngoài.
Lúc này chính là lúc thích hợp nhất để thi châm, để khai huyệt đạo.
Ngoại trừ Ngọc Phong Tương ra, Vô Song còn chuẩn bị một loại cao cho Dương Quá, loại cao này được gọi là Diệu Dương Cao, một loại cao chỉ cần dán vào người lập tức sinh nhiệt, nếu như Ngọc Phong Tương là nóng từ trong ra ngoài thì Diệu Dương Cao là nóng từ ngoài vào trong, sau đó mang nhiệt lực lan ra toàn bộ cơ thể.
Vô Song cũng không để Dương Quá ở lại Toàn Chân Giáo mà ngay trong đêm đã mang Dương Quá tới cấm địa Toàn Chân, tìm một nơi thích hợp mà nàng đã chuẩn bị từ lâu, lúc này mới bắt đầu để cho "Dương Quá" chịu khổ hình.
Ngọc Phong Tương cùng Diệu Dương Cao cộng đồng phối hợp với nhau, cơ thể Dương Quá liền nóng hầm hập như một cái lò lửa vậy, toàn thân Dương Quá liền run lên, cảm giác nóng đến mức toàn thân Dương Quá bắt đầu ngứa ngáy vô cùng, khó chịu vô cùng.
Lúc này Vô Song mới thản nhiên từ phía sau lên tiếng.
"Khoanh chân vận công, những việc khác không quan tâm ".
Dương Quá nghe vậy cũng chỉ có thể cố mà chịu đựng, bắt đầu vận lên tâm quyết của Cửu Dương Chân Kinh.
Nhìn Dương Quá vận công, Vô Song tương đối hài lòng gật đầu, so với ngày hôm qua Cửu Dương Chân Khí trong người Dương Quá đã tăng lên đáng kể.
Dựa vào cách của Vô Song, Dương Quá gần như có cả ngày luyện công không bị ai làm phiền, lại thêm thiên phú của Dương Quá tốt vô cùng, nội lực không tịnh tiến mới lạ.
Mượn Cửu Dương Chân Khí, mượn hai loại phụ gia kia, Vô Song bắt đầu lại thi châm với Dương Quá bất quá lần này là châm độc, châm thẳng vào huyệt dương bạch nằm ở ngay trên trán Dương Quá, phần đường ngang chính giữa trán, cách lông mày trái khoảng một đốt ngón tay cái.
Huyệt dương bạch chính là huyệt mở đâu để khai phá Dương Duy Mạch, Dương Quá muốn cấp tốc tu thành Cửu Dương Chân Kinh tầng thứ nhất cũng chỉ có thể dựa vào biện pháp khai phá Dương Duy Mạch, ít nhất phải khai phá ba huyệt mạch đầu trong Dương Duy Mạch mới có thể sinh ra đủ dương khí, sau đó ép thẳng vào đan điền Dương Quá, giúp Dương Quá diễn hóa Cửu Dương Khí thành Cửu Dương Lực, chỉ cần tu thành Cửu Dương Lực sẽ được coi là chạm đến tầng đầu tiên của Cửu Dương Chân Kinh.
Cửu Dương Khí là cực dương, Ngọc Phong Tương tính nhiệt, Diệu Dương Cao lại tựa hỏa diễm thiêu đốt, dựa theo pháp môn tu luyện của Cửu Dương Chân Kinh mà điều thứ nhiệt lực này về vị trí huyệt dương bạch mà Vô Song đâm xuống, tất có khả năng kích phá huyệt đạo này thành công.
Dĩ nhiên mọi việc cũng không đơn giản như vậy, Cửu Dương Khí của Dương Quá vẫn ít đến đáng thương vì vậy Vô Song lại phải dùng thêm một biện pháp khác tức là kích phát thân thể, kích phát Dương Duy Mạch của Dương Quá.
Đả thông Âm Duy Mạch thu được cái gì?, đả thông Âm Duy Mạch sẽ ră tăng khả năng chịu đựng của cơ thể, đả thông Âm Duy Mạch sẽ giúp cơ thể tăng mạnh khả năng phòng ngự với nội lực cùng ngoại lực.
Đả thông Trùng Mạch sẽ tăng tố chất cùng khả năng phản ứng của cơ thể.
Đốc Mạch chủ tu khí huyết, cải tạo ngoại lực của cơ thể.
Nhâm Mạch chủ tu nội lực, cải tạo lục phủ ngũ tạng.
Về phần Dương Duy Mạch gia tăng khả năng hồi phục cùng đề kháng của cơ thể, đề kháng ở đây cụ thể là độc.
Mỗi mạch có một bí pháp riêng để đả thông và Dương Duy Mạch thì cũng vậy, thân thể con người khi bị đẩy đến trạng thái nguy hiểm sẽ bắt đầu sinh ra kháng tính, sẽ bắt đầu làm mọi cách chống lại thứ lực lượng kia, đây là một thủ đoạn kích phát bản năng của cơ thể.
Vô Song thi châm đầu tiên vào huyệt dương bạch, châm này là châm độc đồng thời châm này vốn để dẫn lực, để dẫn đường cho dương khí trong người Dương Quá.
Vô Song thi châm thứ hai, lần này vẫn để dẫn đường cho dương khí trong người Dương Quá nhưng độc tính còn mạnh hơn, lần thứ hai mới coi là chân chính bơm độc vào người Dương Quá.
Dương Quá khoanh chân tu luyện, còn Vô Song cứ cách nửa tiếng đồng hồ bắt đầu thi châm một lần, mỗi lần đều sẽ tăng một phần độc tính so với châm trước.
Dương Quá uống Ngọc Phong Tương, Ngọc Phong Tương không chỉ sinh ra nhiệt lực mà còn bài trừ tạp chất, Ngọc Phong Tương có tác dụng trong 6 giờ đồng hồ tức là Vô Song sẽ thi tổng cộng 12 châm vào cùng huyệt dương bạch của Dương Quá.
Có Ngọc Phong Tương trợ giúp, có Cửu Dương Khí vốn mang tính bài độc cực cao, Dương Quá sẽ không chết nhưng toàn bộ cơ thể thủy chung vẫn đang chiến đấu với độc tính, độc chất màu đen bắt đầu từ người Dương Quá bốc lên, hơn nữa vì người Dương Quá hiện tại ở trạng thái cực dương dẫn đến việc tạp chất cùng độc chất bị đẩy ra toàn bộ biến thành dạng khí, cả người Dương Quá lúc này như một ấm nước đang sôi sùng sục với khí màu đen liên tục được đẩy ra.
Mọi việc hiện tại diễn ra rất tốt đẹp, vấn đề chỉ là cơ thể Dương Quá có đủ tốt hay không.
Vô Song dự đoán tối đa 12 châm có thể khiến Dương Quá xông phá huyệt dương bạch, khải mở huyệt này sau đó dương khí không hề dừng lại, lao thẳng đến huyệt bản thần, chạm tới vách ngăn huyệt bản thân mới bị bức lui.
Quan trọng ở đây là liệu cơ thể Dương Quá có thể đốt cháy giai đoạn được hay không?, phải để Vô Song châm đủ 12 châm hay chỉ cần 10 châm thậm chí càng ít hơn?.
Vô Song đang vì Dương Quá khai phá huyệt đạo nhưng mà nàng cũng đang âm thầm đánh giá tố chất thân thể của Dương Quá, liệu tố chất thân thể của Dương Quá có được như ngộ tĩnh của Dương Quá?.
Thời gian lặng lẽ trôi qua, trong sơn cốc yên lặng như tờ nhưng mà thiếu niên vốn khoanh chân như tượng gỗ từ đầu đến cuối kia bắt đầu biến chuyển, cả người Dương Quá run lên, sau đó một đoàn hỏa khí từ người Dương Quá bắt đầu biến hóa thành khói trắng, theo đỉnh đầu mà thoát ra.
Lúc này, Vô Song rốt cuộc mở mắt ra nhìn Dương Quá, nàng nhìn Dương Quá như nhìn một cỗ mỹ ngọc vậy, Dương Quá vèn vẹn chỉ cần nàng châm 6 châm, thân thể của Dương Quá tốt vô cùng thậm chí đã không thể dùng một chữ "tốt" để mà hình dung nữa rồi.
Dương Quá là cô nhi, từ bé đến lớn chật vật mà sống, tìm mọi cách mà sống, như một đầu cô lang giữa thiên địa, cho dù ăn đánh, ăn mắng, ăn chửi, cho dù thế nào Dương Quá vẫn sống, vẫn sẽ cố sống, thân thể của Dương Quá có ý chí cầu sinh cực cao.
Ngoài điểm này ra, Dương Quá trong nguyên tác đi theo con đường lấy lực phá pháp, nếu tu luyện lâu dài như Kim Luân thì không nói nhưng từ khi cụt tay đến lúc gặp Thần Điên, Dương Quá mới dùng bao nhiêu thời gian?.
Nhìn Dương Quá thành công xông phá huyệt dương bạch, trên khuôn mặt băng lãnh của Vô Song xuất hiện một nụ cười hiếm hoi.
Vô Song có thể không vui vẻ sao?, Vô Song đối với Dương Quá đương nhiên có tư tâm nhưng từ đầu đến cuối chưa từng làm việc gì có hại cho Dương Quá, cũng chưa từng lợi dụng Dương Quá, nàng thật sự coi Dương Quá là một đồ đệ, là một tiểu đê đối đãi, bất kể thế nào Vô Song đều nhìn thấy hình bóng của mình kiếp trước trong thân thể Dương Quá, cô độc giữa dòng đời, không thân không thích, sống rất mệt mỏi, rất cô liêu... nhưng mà cũng đủ ngạo nghễ.
Dương khí một khi theo đỉnh đầu thoát ra, Dương Quá đột nhiên cảm thấy thoải mái vô cùng vì vậy đôi mắt nhắm chặt kia cũng khẽ mở, cả người không còn cảm giác nóng bỏng nữa mà lại chuyển sang thần thanh khí sảng, trong lúc này Dương Quá cảm nhận được cơ thể mình thay đổi nhưng thay đổi ra sao thì đứa bé này cũng thật không rõ.
Sau khi mở mắt, Dương Quá lập tức tìm kiếm hình ảnh của Cơ tỷ tỷ, khi Dương Quá quay đầu lại cũng thấy Vô Song đang nhìn mình, nàng thấy ánh mắt của Dương Quá, một lần nữa khẽ mỉm cười.
Dương Quá thấy Cơ tỷ tỷ cười, lập tức ngây ngốc sau đó cũng ngây ngô cười theo, nụ cười phi thường sáng lạn ... nhưng mà rất nhanh mặt Dương Quá đỏ lên bởi tiểu Dương Quá thấy lạnh, ánh mắt nhìn xuống bên dưới, cả người liền nhảy bật lên, lấy hai tay che trước ngực, một mặt xấu hổ vô cùng.
"Quần áo ... quần áo của đệ đâu hết rồi? ".
Dương Quá quả thật còn không rõ quần áo của mình bị cởi ra lúc nào nữa.
Nhìn hình dạng của Dương Quá hiện tại, Vô Song cũng không biết nói gì.
"Che cái gì mà che, tỷ tỷ nếu muốn nhìn đã sớm nhìn hết rồi ".
"Tiến vào đó ngâm mình đi, bên trong có thứ tốt".
Dương Quá bị Vô Song nói đến mức đỏ bừng cả mặt nhưng theo ngón tay ngọc của Vô Song, tiểu Dương Quá thấ một cái thùng lớn nằm trong góc, bất quá cũng không dám bước tới mà ngại ngùng nói.
"Tỷ tỷ... người ... người quay mặt đi chỗ khác được không? ".
Nhìn Dương Quá, Vô Song nhẹ bĩu môi một cái bất quá đúng là vẫn quay đi, ánh mắt nhìn về phía ngoài sơn cốc, lúc này trởi vẫn còn nhá nhem tối, thời gian vẫn còn đủ để giúp Dương Quá thêm một chút.
Nếu Dương Quá tốn quá nhiều thời gian thông huyệt dương bạch thì khi trời sáng nhất định vẫn phải về Toàn Chân Giáo, bỏ qua cơ hội tốt nhất ngâm nước thuốc nhưng hiện tại thời gian dư thừa, cơ thể Dương Quá vừa mới trải qua một giai đoạn bài tiết độc tố, lỗ chân lông vẫn chưa khép lại, lúc này lớp da bên ngoài Dương Quá mới có thể dễ dàng hấp thụ nước thuốc trong thùng gỗ, cái này cũng không khác tẩy kinh phạt tủy mà năm xưa ông ngoại giúp Vô Song bao nhiêu tuy nhiên dẫu sao dược liệu ở Toàn Chân Giáo cũng chỉ có hạn, Vô Song cũng chỉ biết làm hết sức, hiệu quả sẽ không so sánh được với lần ở trên Tử Ngọc Sơn của Vô Song.
.........
Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.
Ngày thứ hai của việc đặc huấn chỉ yêu cầu Dương Quá uống rượu, Ngọc Phong Tương chỉ là rượu mật ong, đương nhiên tửu tính không mạnh bất quá đây lại là vật đại bổ.
Không phải cứ nuôi ong liền có thể tạo thành Ngọc Phong Tương, đầu tiên ong được nuôi phải hút mật ở những loại hoa đặc biệt, những loại hoa chuyên dùng chế dược đồng thời phải đảm bảo đàn ong chỉ lấy mật hoa ở những loại hoa này, gần như bất cứ ai muốn tạo ra Ngọc Phong Tương thì việc đầu tiên phải giới hạn không gian của toàn bộ đàn ong cùng tạo ra một thảm thực vật riêng biệt.
Dựa vào cách này, mật ong sẽ bắt đầu thay đổi về tính chất, tiếp theo người nuôi ong sẽ lấy chính mật ong này làm chủ dược , mang ra phối cùng một loại rượu đặc biệt được chưng cất, loại rượu này đầu tiên phải được ngâm bằng ấu trùng ong, là loại ấu trùng của chính những tổ ong chuyên dùng chế tạo Ngọc Phong Tương, sau đó thêm vào phối phương của thuốc đông y, mỗi lần ủ rượu ít nhất cần 3 tháng.
Mang rượu này phối với thứ mật ong đặc biệt kia, lại cho thêm vài loại phối dược khác, tiếp tục mang đi ủ trong 3 tháng, mỗi bình Ngọc Phong Tương muốn xuất xưởng chí ít gần nửa năm thậm chí Vô Song biết ở Dược Vương Cốc mỗi hai năm mới có thể có một đợt Ngọc Phong Tương sinh ra.
Ngọc Phong Tương không khó uống, uống vào cổ họng chỉ cảm thấy vị ngọt tương đối đậm cùng một chút cảm giác hơi cay cay nơi đầu lưỡi nhưng mà Ngọc Phong Tương sau khi uống xuống bụng cả người liền nóng lên, nóng vô cùng.
Nhiệt lượng này sẽ không gây hại cho cơ thể nhưng nó sẽ đẩy mạnh nhiệt độ cơ thể lên, tức là sẽ tạo ra hiện tượng sốt trong khoảng 6 tiếng đồng hồ, cơ thể lập tức sẽ sinh bệnh, tay chân bủn rủn nhưng nhiệt lực thủy chung vẫn duy trì trong cơ thể, mồ hôi sẽ vã ra như mưa, lỗ chân lông mở ra, tạp chất trong thể nổi dần dần bị đẩy ra ngoài.
Lúc này chính là lúc thích hợp nhất để thi châm, để khai huyệt đạo.
Ngoại trừ Ngọc Phong Tương ra, Vô Song còn chuẩn bị một loại cao cho Dương Quá, loại cao này được gọi là Diệu Dương Cao, một loại cao chỉ cần dán vào người lập tức sinh nhiệt, nếu như Ngọc Phong Tương là nóng từ trong ra ngoài thì Diệu Dương Cao là nóng từ ngoài vào trong, sau đó mang nhiệt lực lan ra toàn bộ cơ thể.
Vô Song cũng không để Dương Quá ở lại Toàn Chân Giáo mà ngay trong đêm đã mang Dương Quá tới cấm địa Toàn Chân, tìm một nơi thích hợp mà nàng đã chuẩn bị từ lâu, lúc này mới bắt đầu để cho "Dương Quá" chịu khổ hình.
Ngọc Phong Tương cùng Diệu Dương Cao cộng đồng phối hợp với nhau, cơ thể Dương Quá liền nóng hầm hập như một cái lò lửa vậy, toàn thân Dương Quá liền run lên, cảm giác nóng đến mức toàn thân Dương Quá bắt đầu ngứa ngáy vô cùng, khó chịu vô cùng.
Lúc này Vô Song mới thản nhiên từ phía sau lên tiếng.
"Khoanh chân vận công, những việc khác không quan tâm ".
Dương Quá nghe vậy cũng chỉ có thể cố mà chịu đựng, bắt đầu vận lên tâm quyết của Cửu Dương Chân Kinh.
Nhìn Dương Quá vận công, Vô Song tương đối hài lòng gật đầu, so với ngày hôm qua Cửu Dương Chân Khí trong người Dương Quá đã tăng lên đáng kể.
Dựa vào cách của Vô Song, Dương Quá gần như có cả ngày luyện công không bị ai làm phiền, lại thêm thiên phú của Dương Quá tốt vô cùng, nội lực không tịnh tiến mới lạ.
Mượn Cửu Dương Chân Khí, mượn hai loại phụ gia kia, Vô Song bắt đầu lại thi châm với Dương Quá bất quá lần này là châm độc, châm thẳng vào huyệt dương bạch nằm ở ngay trên trán Dương Quá, phần đường ngang chính giữa trán, cách lông mày trái khoảng một đốt ngón tay cái.
Huyệt dương bạch chính là huyệt mở đâu để khai phá Dương Duy Mạch, Dương Quá muốn cấp tốc tu thành Cửu Dương Chân Kinh tầng thứ nhất cũng chỉ có thể dựa vào biện pháp khai phá Dương Duy Mạch, ít nhất phải khai phá ba huyệt mạch đầu trong Dương Duy Mạch mới có thể sinh ra đủ dương khí, sau đó ép thẳng vào đan điền Dương Quá, giúp Dương Quá diễn hóa Cửu Dương Khí thành Cửu Dương Lực, chỉ cần tu thành Cửu Dương Lực sẽ được coi là chạm đến tầng đầu tiên của Cửu Dương Chân Kinh.
Cửu Dương Khí là cực dương, Ngọc Phong Tương tính nhiệt, Diệu Dương Cao lại tựa hỏa diễm thiêu đốt, dựa theo pháp môn tu luyện của Cửu Dương Chân Kinh mà điều thứ nhiệt lực này về vị trí huyệt dương bạch mà Vô Song đâm xuống, tất có khả năng kích phá huyệt đạo này thành công.
Dĩ nhiên mọi việc cũng không đơn giản như vậy, Cửu Dương Khí của Dương Quá vẫn ít đến đáng thương vì vậy Vô Song lại phải dùng thêm một biện pháp khác tức là kích phát thân thể, kích phát Dương Duy Mạch của Dương Quá.
Đả thông Âm Duy Mạch thu được cái gì?, đả thông Âm Duy Mạch sẽ ră tăng khả năng chịu đựng của cơ thể, đả thông Âm Duy Mạch sẽ giúp cơ thể tăng mạnh khả năng phòng ngự với nội lực cùng ngoại lực.
Đả thông Trùng Mạch sẽ tăng tố chất cùng khả năng phản ứng của cơ thể.
Đốc Mạch chủ tu khí huyết, cải tạo ngoại lực của cơ thể.
Nhâm Mạch chủ tu nội lực, cải tạo lục phủ ngũ tạng.
Về phần Dương Duy Mạch gia tăng khả năng hồi phục cùng đề kháng của cơ thể, đề kháng ở đây cụ thể là độc.
Mỗi mạch có một bí pháp riêng để đả thông và Dương Duy Mạch thì cũng vậy, thân thể con người khi bị đẩy đến trạng thái nguy hiểm sẽ bắt đầu sinh ra kháng tính, sẽ bắt đầu làm mọi cách chống lại thứ lực lượng kia, đây là một thủ đoạn kích phát bản năng của cơ thể.
Vô Song thi châm đầu tiên vào huyệt dương bạch, châm này là châm độc đồng thời châm này vốn để dẫn lực, để dẫn đường cho dương khí trong người Dương Quá.
Vô Song thi châm thứ hai, lần này vẫn để dẫn đường cho dương khí trong người Dương Quá nhưng độc tính còn mạnh hơn, lần thứ hai mới coi là chân chính bơm độc vào người Dương Quá.
Dương Quá khoanh chân tu luyện, còn Vô Song cứ cách nửa tiếng đồng hồ bắt đầu thi châm một lần, mỗi lần đều sẽ tăng một phần độc tính so với châm trước.
Dương Quá uống Ngọc Phong Tương, Ngọc Phong Tương không chỉ sinh ra nhiệt lực mà còn bài trừ tạp chất, Ngọc Phong Tương có tác dụng trong 6 giờ đồng hồ tức là Vô Song sẽ thi tổng cộng 12 châm vào cùng huyệt dương bạch của Dương Quá.
Có Ngọc Phong Tương trợ giúp, có Cửu Dương Khí vốn mang tính bài độc cực cao, Dương Quá sẽ không chết nhưng toàn bộ cơ thể thủy chung vẫn đang chiến đấu với độc tính, độc chất màu đen bắt đầu từ người Dương Quá bốc lên, hơn nữa vì người Dương Quá hiện tại ở trạng thái cực dương dẫn đến việc tạp chất cùng độc chất bị đẩy ra toàn bộ biến thành dạng khí, cả người Dương Quá lúc này như một ấm nước đang sôi sùng sục với khí màu đen liên tục được đẩy ra.
Mọi việc hiện tại diễn ra rất tốt đẹp, vấn đề chỉ là cơ thể Dương Quá có đủ tốt hay không.
Vô Song dự đoán tối đa 12 châm có thể khiến Dương Quá xông phá huyệt dương bạch, khải mở huyệt này sau đó dương khí không hề dừng lại, lao thẳng đến huyệt bản thần, chạm tới vách ngăn huyệt bản thân mới bị bức lui.
Quan trọng ở đây là liệu cơ thể Dương Quá có thể đốt cháy giai đoạn được hay không?, phải để Vô Song châm đủ 12 châm hay chỉ cần 10 châm thậm chí càng ít hơn?.
Vô Song đang vì Dương Quá khai phá huyệt đạo nhưng mà nàng cũng đang âm thầm đánh giá tố chất thân thể của Dương Quá, liệu tố chất thân thể của Dương Quá có được như ngộ tĩnh của Dương Quá?.
Thời gian lặng lẽ trôi qua, trong sơn cốc yên lặng như tờ nhưng mà thiếu niên vốn khoanh chân như tượng gỗ từ đầu đến cuối kia bắt đầu biến chuyển, cả người Dương Quá run lên, sau đó một đoàn hỏa khí từ người Dương Quá bắt đầu biến hóa thành khói trắng, theo đỉnh đầu mà thoát ra.
Lúc này, Vô Song rốt cuộc mở mắt ra nhìn Dương Quá, nàng nhìn Dương Quá như nhìn một cỗ mỹ ngọc vậy, Dương Quá vèn vẹn chỉ cần nàng châm 6 châm, thân thể của Dương Quá tốt vô cùng thậm chí đã không thể dùng một chữ "tốt" để mà hình dung nữa rồi.
Dương Quá là cô nhi, từ bé đến lớn chật vật mà sống, tìm mọi cách mà sống, như một đầu cô lang giữa thiên địa, cho dù ăn đánh, ăn mắng, ăn chửi, cho dù thế nào Dương Quá vẫn sống, vẫn sẽ cố sống, thân thể của Dương Quá có ý chí cầu sinh cực cao.
Ngoài điểm này ra, Dương Quá trong nguyên tác đi theo con đường lấy lực phá pháp, nếu tu luyện lâu dài như Kim Luân thì không nói nhưng từ khi cụt tay đến lúc gặp Thần Điên, Dương Quá mới dùng bao nhiêu thời gian?.
Nhìn Dương Quá thành công xông phá huyệt dương bạch, trên khuôn mặt băng lãnh của Vô Song xuất hiện một nụ cười hiếm hoi.
Vô Song có thể không vui vẻ sao?, Vô Song đối với Dương Quá đương nhiên có tư tâm nhưng từ đầu đến cuối chưa từng làm việc gì có hại cho Dương Quá, cũng chưa từng lợi dụng Dương Quá, nàng thật sự coi Dương Quá là một đồ đệ, là một tiểu đê đối đãi, bất kể thế nào Vô Song đều nhìn thấy hình bóng của mình kiếp trước trong thân thể Dương Quá, cô độc giữa dòng đời, không thân không thích, sống rất mệt mỏi, rất cô liêu... nhưng mà cũng đủ ngạo nghễ.
Dương khí một khi theo đỉnh đầu thoát ra, Dương Quá đột nhiên cảm thấy thoải mái vô cùng vì vậy đôi mắt nhắm chặt kia cũng khẽ mở, cả người không còn cảm giác nóng bỏng nữa mà lại chuyển sang thần thanh khí sảng, trong lúc này Dương Quá cảm nhận được cơ thể mình thay đổi nhưng thay đổi ra sao thì đứa bé này cũng thật không rõ.
Sau khi mở mắt, Dương Quá lập tức tìm kiếm hình ảnh của Cơ tỷ tỷ, khi Dương Quá quay đầu lại cũng thấy Vô Song đang nhìn mình, nàng thấy ánh mắt của Dương Quá, một lần nữa khẽ mỉm cười.
Dương Quá thấy Cơ tỷ tỷ cười, lập tức ngây ngốc sau đó cũng ngây ngô cười theo, nụ cười phi thường sáng lạn ... nhưng mà rất nhanh mặt Dương Quá đỏ lên bởi tiểu Dương Quá thấy lạnh, ánh mắt nhìn xuống bên dưới, cả người liền nhảy bật lên, lấy hai tay che trước ngực, một mặt xấu hổ vô cùng.
"Quần áo ... quần áo của đệ đâu hết rồi? ".
Dương Quá quả thật còn không rõ quần áo của mình bị cởi ra lúc nào nữa.
Nhìn hình dạng của Dương Quá hiện tại, Vô Song cũng không biết nói gì.
"Che cái gì mà che, tỷ tỷ nếu muốn nhìn đã sớm nhìn hết rồi ".
"Tiến vào đó ngâm mình đi, bên trong có thứ tốt".
Dương Quá bị Vô Song nói đến mức đỏ bừng cả mặt nhưng theo ngón tay ngọc của Vô Song, tiểu Dương Quá thấ một cái thùng lớn nằm trong góc, bất quá cũng không dám bước tới mà ngại ngùng nói.
"Tỷ tỷ... người ... người quay mặt đi chỗ khác được không? ".
Nhìn Dương Quá, Vô Song nhẹ bĩu môi một cái bất quá đúng là vẫn quay đi, ánh mắt nhìn về phía ngoài sơn cốc, lúc này trởi vẫn còn nhá nhem tối, thời gian vẫn còn đủ để giúp Dương Quá thêm một chút.
Nếu Dương Quá tốn quá nhiều thời gian thông huyệt dương bạch thì khi trời sáng nhất định vẫn phải về Toàn Chân Giáo, bỏ qua cơ hội tốt nhất ngâm nước thuốc nhưng hiện tại thời gian dư thừa, cơ thể Dương Quá vừa mới trải qua một giai đoạn bài tiết độc tố, lỗ chân lông vẫn chưa khép lại, lúc này lớp da bên ngoài Dương Quá mới có thể dễ dàng hấp thụ nước thuốc trong thùng gỗ, cái này cũng không khác tẩy kinh phạt tủy mà năm xưa ông ngoại giúp Vô Song bao nhiêu tuy nhiên dẫu sao dược liệu ở Toàn Chân Giáo cũng chỉ có hạn, Vô Song cũng chỉ biết làm hết sức, hiệu quả sẽ không so sánh được với lần ở trên Tử Ngọc Sơn của Vô Song.
.........
Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.