Chương 790: Đại Náo Trùng Dương Cung (5)
Người Qua Đường Ất
15/05/2019
Triệu Chi Kính rút kiếm ra vậy thì sự tình liền nghiêm trọng, đao kiếm
vốn vô tình, điều này làm cho đám trưởng bối đời thứ hai lo lắng không
thôi.
Lúc này Khưu Xử Cơ quay về phía Vương Xử Nhất mà nói.
"Tiểu Dương Quá tuy quá phận, tuy đáng phạt nhưng đao kiếm vô tình, nếu nó có mệnh hệ gì thì sợ chúng ta không gánh được ".
Vương Xử Nhất đã triệt để ghét Dương Quá nhưng mà hắn cũng nhìn ra việc ngày hôm nay có lẽ có huyền cơ khác, hơn nữa hắn cũng là bậc trưởng bối, biết việc nào nên việc nào không.
"Nhị ca yên tâm, chỉ cần sự tình không đúng ta sẽ lập tức ra tay ngăn cản hơn nữa Chi Kính làm người ta cũng biết, hắn sẽ có điểm mấu chốt ".
Vương Xử Nhất nói xong trong lòng thầm than, sự việc ngày hôm nay quá mức mất mặt, không chỉ mất mặt toàn bộ Toàn Chân Giáo mà còn mất mặt Vương Xử Nhất hắn, đặc biệt đối với Triệu Chi Kính chỉ sợ là đả kích càng nặng.
Đả kích ở đây không phải là đả kích về tinh thần mà là đả kích về mặt danh vọng của Triệu Chi Kính.
Vương Xử Nhất cũng không khỏi thầm đánh giá lại nhị ca Khưu Xử Cơ của mình, trong mắt hiện lên chút tính toán.
Bọn họ là huynh đệ bao nhiêu năm, vào sinh ra tử bao nhiêu năm, đương nhiên sẽ không hại lẫn nhau nhưng mà đồ tử hay đồ tôn của nhau thì khác.
Lúc nãy Dương Quá rõ ràng nói có cao nhân chỉ điểm, vậy cao nhân ở đây là ai?, cũng như Triệu Chi Kính thì Vương Xử Nhất cảm thấy việc này có hắc thủ sau màn nhưng mà hắc thủ trong lòng Vương Xử Nhất không phải Doãn Chí Bình mà là Khưu Xử Cơ.
Những cái Triệu Chi Kính nhìn ra thì sư phụ của hắn Vương Xử Nhất sao lại nhìn không ra?, vấn đề là có thể đào tạo được Dương Quá trong thời gian một tháng như vậy thì trong hàng đệ tử thứ ba không ai làm được, có chăng chỉ có các trưởng bối thế hệ thứ hai.
Vương Xử Nhất cảm thấy cao nhân trong miệng Dương Quá chính là Khưu Xử Cơ, võ công của Khưu Xử Cơ là số một số hai Toàn Chân, đương nhiên xứng với chữ cao nhân, việc ngày hôm nay như vậy thì chỉ cần Khưu Xử Cơ mở miệng thì cho dù Dương Quá có thua cũng sẽ không lại nhận Triệu Chi Kính làm sư phụ, cho dù Khưu Xử Cơ không mở miệng thì những người khác trong Thất Tử chỉ sợ cũng không để cho Dương Quá làm đệ tử của Triệu Chi Kính nữa.
Tiếp theo mọi việc thuận lý thành chương, Khưu Xử Cơ đứng ra, để Doãn Chí Bình dạy dỗ Dương Quá như vậy tất được mọi người đồng ý, lại hoa ngôn vài câu thì việc lớn hóa nhỏ, việc nhỏ hóa hư vô.
Càng đáng sợ hơn là Dương Quá dung mạo không tệ, tuổi còn nhỏ mà đã lộ ra một cỗ anh khí, từ nhỏ đến lớn sống ở Quách phủ vậy đương nhiên thân thuộc Quách Phù vô cùng, việc hôn sự của Doãn Chí Bình cùng Quách Phù càng ngày càng khó có khả năng vậy nếu lúc này xuất hiện Dương Quá thì sao?.
Chỉ cần để Dương Quá với Quách Phù thành một cặp liền sẽ vẹn cả đôi đường, thân phận chân chính của Dương Quá thì Vương Xử Nhất cũng biết, bằng thân phận này Quách Tĩnh chắc chắn là người muốn tác hợp hai đứa với nhau nhất, Toàn Chân Giáo bỏ thêm chút cố gắng vậy đại sự đương nhiên thành.
Việc tiếp theo chính là Doãn Chí Bình, sau khi đả kích Triệu Chi Kính xong thì danh vọng của hắn là cao nhất lại thêm qua hệ "sư – đồ" với Dương Quá tất sẽ được Quách phủ giúp sức như vậy thì ngôi vị chưởng môn vốn là vật nằm trong túi Doãn Chí Bình hay nói cách khác Toàn Chân Giáo tương lai toàn bộ đều do Khưu Xử Cơ làm chủ.
Vương Xử Nhất càng nghĩ càng xa, não bổ càng ngày càng lớn, trong lòng rốt cuộc xuất hiện một tia chua chát.
"Cao thật sự là cao, nhị ca ngươi tính toán thật chu đáo, tính toán không bỏ sót, ngươi muốn dồn Chi Kính vào chỗ chết ư?, Xử Nhất đúng là không bằng ngươi rồi ".
Vương Xử Nhất cùng Triệu Chi Kính... quả không hổ là thầy trò.
_ _ _ _ __ _ _ _ _ _
Lại nói tới Triệu Chi Kính cùng Dương Quá, Triệu Chi Kính đã rút kiếm ra thì tự tin tăng mạnh, khuôn mặt vẫn cố giữ vẻ đạo mạo nhưng ánh mắt hung ác vô cùng, một phần là vì Dương Quá một phần đương nhiên là vì "hắc thủ sau màn" Doãn Chí Bình.
Triệu Chi Kính cũng sử dụng Toàn Chân Kiếm Pháp hơn nữa bàn về trình độ thì cao minh hơn Dương Quá nhiều lắm, Dương Quá tạm coi là vô địch trong hàng đệ tử thứ tư, trong hàng đệ tử thứ ba cũng có thể chen chân vào 10 vị trí đầu nhưng mà Triệu Chi Kính lại xếp vào cao thủ số một số hai về Toàn Chân Kiếm Pháp của đệ tử đời thứ ba.
Mũi chân dẫm mạnh xuống võ đài, thân hình theo gió mà tới, một kiếm này của Triệu Chi Kính có tên là Tố Nguyệt Phân Huy.
Tố Nguyệt Phân Huy không chỉ là chiêu kiếm đâm thẳng cực nhanh mà nó còn có thể sinh ra kiếm ảnh, Triệu Chi Kính có thể để một chiêu này sinh ra kiếm ảnh thì đã đủ nói lên tạo nghệ của hắn.
Dương Quá thấy Triệu Chi Kính lao tới, trong lòng vui vẻ vô cùng, một kiếm của Triệu Chi kính tuy hơn hẳn Dương Quá nhưng mà so thế nào được với Vô Song đây?, Triệu Chi Kính như mang cho Dương Quá một bài toán khó siêu cấp nhưng ai ngờ Dương Quá lại cầm sách giải.
Dương Quá không lùi mà tiến, vẻ mặt càng thêm tự tin, một kiếm cũng đâm thẳng ra.
Nhìn thấy Dương Quá làm vậy, Triệu Chi Kính thầm chửi Dương Quá "ngu xuẩn" sau đó đương nhiên vẫn cứ hướng kiếm mà tới nào ngờ mũi kiếm của Dương Quá lại cực kỳ chính xác điểm vào mũi kiếm của Triệu Chi Kính hơn nữa còn là điểm vào mũi kiếm thực chứ không phải hư.
Triệu Chi Kính chỉ cảm thấy cổ tay run lên, đường kiếm bị đánh lệch đi, lưỡi kiếm đâm về phía Dương Quá nhưng vì bị lệch mà thành không trúng còn Dương Quá thì vẫn đang trong đà tiến tới, dùng lại một chiêu Tố Nguyệt Phân Huy đâm Triệu Chi Kính.
Triệu Chi Kính hoảng sợ, vội vận khinh công lùi lại nhưng Dương Quá nào tha cho hắn, một đường ép tới.
Thấy Dương Quá truy đuổi không bỏ, trong lòng Triệu Chi Kính lại cười lạnh, thân hình đang lùi bỗng chốc dừng lại, cả người nhảy bật lên mà chém xuống.
Kiếm này chính là Tiếp Thiên Vân Đào.
Triệu Chi Kính nhảy lên bổ xuống nhưng mà Dương Quá như biết trước, kiếm trong tay Dương Quá chém ngược lên, vừa vặn đánh thẳng vào thân kiếm của Triệu Chi Kính, Triệu Chi Kính chịu dư chấn chỉ cảm thấy cả cánh tay đau đớn, kiếm trong tay còn suýt không giữ được, thân hình giật bằn về phía sau, chật vật vô cùng mới có thể dừng lại, hai người vừa động thủ ai thắng ai thua, ai cao ai thấp lập tức được chứng minh.
Lại một lần nữa, toàn trường tĩnh lặng như tờ, sự tĩnh lặng này như tát vào mặt Triệu Chi Kính vậy, chỉ nghe hắn hét lớn một tiếng rồi lại lao tới.
“Dương Quá ngươi được lắm, vi sư nể tình muốn nhẹ tay với ngươi, ngươi dĩ nhiên còn không biết điều? “.
Dương Quá ở một bên cũng lập tức hô to.
“Đồ chó câm mồm, có giỏi lại đến “.
Lúc này Khưu Xử Cơ quay về phía Vương Xử Nhất mà nói.
"Tiểu Dương Quá tuy quá phận, tuy đáng phạt nhưng đao kiếm vô tình, nếu nó có mệnh hệ gì thì sợ chúng ta không gánh được ".
Vương Xử Nhất đã triệt để ghét Dương Quá nhưng mà hắn cũng nhìn ra việc ngày hôm nay có lẽ có huyền cơ khác, hơn nữa hắn cũng là bậc trưởng bối, biết việc nào nên việc nào không.
"Nhị ca yên tâm, chỉ cần sự tình không đúng ta sẽ lập tức ra tay ngăn cản hơn nữa Chi Kính làm người ta cũng biết, hắn sẽ có điểm mấu chốt ".
Vương Xử Nhất nói xong trong lòng thầm than, sự việc ngày hôm nay quá mức mất mặt, không chỉ mất mặt toàn bộ Toàn Chân Giáo mà còn mất mặt Vương Xử Nhất hắn, đặc biệt đối với Triệu Chi Kính chỉ sợ là đả kích càng nặng.
Đả kích ở đây không phải là đả kích về tinh thần mà là đả kích về mặt danh vọng của Triệu Chi Kính.
Vương Xử Nhất cũng không khỏi thầm đánh giá lại nhị ca Khưu Xử Cơ của mình, trong mắt hiện lên chút tính toán.
Bọn họ là huynh đệ bao nhiêu năm, vào sinh ra tử bao nhiêu năm, đương nhiên sẽ không hại lẫn nhau nhưng mà đồ tử hay đồ tôn của nhau thì khác.
Lúc nãy Dương Quá rõ ràng nói có cao nhân chỉ điểm, vậy cao nhân ở đây là ai?, cũng như Triệu Chi Kính thì Vương Xử Nhất cảm thấy việc này có hắc thủ sau màn nhưng mà hắc thủ trong lòng Vương Xử Nhất không phải Doãn Chí Bình mà là Khưu Xử Cơ.
Những cái Triệu Chi Kính nhìn ra thì sư phụ của hắn Vương Xử Nhất sao lại nhìn không ra?, vấn đề là có thể đào tạo được Dương Quá trong thời gian một tháng như vậy thì trong hàng đệ tử thứ ba không ai làm được, có chăng chỉ có các trưởng bối thế hệ thứ hai.
Vương Xử Nhất cảm thấy cao nhân trong miệng Dương Quá chính là Khưu Xử Cơ, võ công của Khưu Xử Cơ là số một số hai Toàn Chân, đương nhiên xứng với chữ cao nhân, việc ngày hôm nay như vậy thì chỉ cần Khưu Xử Cơ mở miệng thì cho dù Dương Quá có thua cũng sẽ không lại nhận Triệu Chi Kính làm sư phụ, cho dù Khưu Xử Cơ không mở miệng thì những người khác trong Thất Tử chỉ sợ cũng không để cho Dương Quá làm đệ tử của Triệu Chi Kính nữa.
Tiếp theo mọi việc thuận lý thành chương, Khưu Xử Cơ đứng ra, để Doãn Chí Bình dạy dỗ Dương Quá như vậy tất được mọi người đồng ý, lại hoa ngôn vài câu thì việc lớn hóa nhỏ, việc nhỏ hóa hư vô.
Càng đáng sợ hơn là Dương Quá dung mạo không tệ, tuổi còn nhỏ mà đã lộ ra một cỗ anh khí, từ nhỏ đến lớn sống ở Quách phủ vậy đương nhiên thân thuộc Quách Phù vô cùng, việc hôn sự của Doãn Chí Bình cùng Quách Phù càng ngày càng khó có khả năng vậy nếu lúc này xuất hiện Dương Quá thì sao?.
Chỉ cần để Dương Quá với Quách Phù thành một cặp liền sẽ vẹn cả đôi đường, thân phận chân chính của Dương Quá thì Vương Xử Nhất cũng biết, bằng thân phận này Quách Tĩnh chắc chắn là người muốn tác hợp hai đứa với nhau nhất, Toàn Chân Giáo bỏ thêm chút cố gắng vậy đại sự đương nhiên thành.
Việc tiếp theo chính là Doãn Chí Bình, sau khi đả kích Triệu Chi Kính xong thì danh vọng của hắn là cao nhất lại thêm qua hệ "sư – đồ" với Dương Quá tất sẽ được Quách phủ giúp sức như vậy thì ngôi vị chưởng môn vốn là vật nằm trong túi Doãn Chí Bình hay nói cách khác Toàn Chân Giáo tương lai toàn bộ đều do Khưu Xử Cơ làm chủ.
Vương Xử Nhất càng nghĩ càng xa, não bổ càng ngày càng lớn, trong lòng rốt cuộc xuất hiện một tia chua chát.
"Cao thật sự là cao, nhị ca ngươi tính toán thật chu đáo, tính toán không bỏ sót, ngươi muốn dồn Chi Kính vào chỗ chết ư?, Xử Nhất đúng là không bằng ngươi rồi ".
Vương Xử Nhất cùng Triệu Chi Kính... quả không hổ là thầy trò.
_ _ _ _ __ _ _ _ _ _
Lại nói tới Triệu Chi Kính cùng Dương Quá, Triệu Chi Kính đã rút kiếm ra thì tự tin tăng mạnh, khuôn mặt vẫn cố giữ vẻ đạo mạo nhưng ánh mắt hung ác vô cùng, một phần là vì Dương Quá một phần đương nhiên là vì "hắc thủ sau màn" Doãn Chí Bình.
Triệu Chi Kính cũng sử dụng Toàn Chân Kiếm Pháp hơn nữa bàn về trình độ thì cao minh hơn Dương Quá nhiều lắm, Dương Quá tạm coi là vô địch trong hàng đệ tử thứ tư, trong hàng đệ tử thứ ba cũng có thể chen chân vào 10 vị trí đầu nhưng mà Triệu Chi Kính lại xếp vào cao thủ số một số hai về Toàn Chân Kiếm Pháp của đệ tử đời thứ ba.
Mũi chân dẫm mạnh xuống võ đài, thân hình theo gió mà tới, một kiếm này của Triệu Chi Kính có tên là Tố Nguyệt Phân Huy.
Tố Nguyệt Phân Huy không chỉ là chiêu kiếm đâm thẳng cực nhanh mà nó còn có thể sinh ra kiếm ảnh, Triệu Chi Kính có thể để một chiêu này sinh ra kiếm ảnh thì đã đủ nói lên tạo nghệ của hắn.
Dương Quá thấy Triệu Chi Kính lao tới, trong lòng vui vẻ vô cùng, một kiếm của Triệu Chi kính tuy hơn hẳn Dương Quá nhưng mà so thế nào được với Vô Song đây?, Triệu Chi Kính như mang cho Dương Quá một bài toán khó siêu cấp nhưng ai ngờ Dương Quá lại cầm sách giải.
Dương Quá không lùi mà tiến, vẻ mặt càng thêm tự tin, một kiếm cũng đâm thẳng ra.
Nhìn thấy Dương Quá làm vậy, Triệu Chi Kính thầm chửi Dương Quá "ngu xuẩn" sau đó đương nhiên vẫn cứ hướng kiếm mà tới nào ngờ mũi kiếm của Dương Quá lại cực kỳ chính xác điểm vào mũi kiếm của Triệu Chi Kính hơn nữa còn là điểm vào mũi kiếm thực chứ không phải hư.
Triệu Chi Kính chỉ cảm thấy cổ tay run lên, đường kiếm bị đánh lệch đi, lưỡi kiếm đâm về phía Dương Quá nhưng vì bị lệch mà thành không trúng còn Dương Quá thì vẫn đang trong đà tiến tới, dùng lại một chiêu Tố Nguyệt Phân Huy đâm Triệu Chi Kính.
Triệu Chi Kính hoảng sợ, vội vận khinh công lùi lại nhưng Dương Quá nào tha cho hắn, một đường ép tới.
Thấy Dương Quá truy đuổi không bỏ, trong lòng Triệu Chi Kính lại cười lạnh, thân hình đang lùi bỗng chốc dừng lại, cả người nhảy bật lên mà chém xuống.
Kiếm này chính là Tiếp Thiên Vân Đào.
Triệu Chi Kính nhảy lên bổ xuống nhưng mà Dương Quá như biết trước, kiếm trong tay Dương Quá chém ngược lên, vừa vặn đánh thẳng vào thân kiếm của Triệu Chi Kính, Triệu Chi Kính chịu dư chấn chỉ cảm thấy cả cánh tay đau đớn, kiếm trong tay còn suýt không giữ được, thân hình giật bằn về phía sau, chật vật vô cùng mới có thể dừng lại, hai người vừa động thủ ai thắng ai thua, ai cao ai thấp lập tức được chứng minh.
Lại một lần nữa, toàn trường tĩnh lặng như tờ, sự tĩnh lặng này như tát vào mặt Triệu Chi Kính vậy, chỉ nghe hắn hét lớn một tiếng rồi lại lao tới.
“Dương Quá ngươi được lắm, vi sư nể tình muốn nhẹ tay với ngươi, ngươi dĩ nhiên còn không biết điều? “.
Dương Quá ở một bên cũng lập tức hô to.
“Đồ chó câm mồm, có giỏi lại đến “.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.