Chương 278: Hoàng Đế Nội Kinh – Song Tu Thuật (2)
Người Qua Đường Ất
01/05/2018
Nhắc đến song tu thật ra có rất nhiều người sẽ dùng cái nhìn không tốt
với nó dẫu sao trong giang hồ cũng không có cái gì gọi là song tu, trong giang hồ vốn chỉ có thái âm bổ dương hoặc thái dương bổ âm, nơi nào có
song tu thuật pháp?.
Ví dụ điển hình như Lý Thu Thủy, nàng liền là cao thủ thái dương bổ âm, bản thân bất cứ nam nhân nào khi nói đến việc song tu với nàng liền sợ như sợ cọp, không chỉ dương khí bị hút mà một thân tu vi cũng theo gió mà bay, còn lại một cái mạng đã phải cảm ơn trời đất.
Trong giang hồ không có cái gì cả hai cùng lợi, trong giang hồ vốn kẻ lừa ta gạt, cường giả vi tôn, nếu đã có thể thái bổ đối phương vì cái gì phải cả hai cùng tiến? hơn nữa ‘song tu’ hai chữ này cũng không phải dễ dàng có thể đem ra nói.
Song tu ở đây là cả hai người cùng được lợi ích bất quá để làm được điều này thì cần âm dương hòa hợp, tâm linh tương thông đồng thời tuyệt đối không có tà niệm, trong quá trình song tu cũng không thể nào xuất hiện phản kháng, cái điều kiện này không phải ai cũng có thể làm được.
Song tu thuật nói trắng ra là cần sự thăng hoa về cả linh hồn cùng thể xác của hai người... hay thậm chí nhiều người.
Song tu hai chữ này ở trên giang hồ gần như không bao giờ xuất hiện thay vào đó liền là hai chữ ‘thái bổ’.
Dùng thái bổ tăng cường nội lực bản thân thì có rất rất nhiều người sử dụng, hái hoa đạo tặc trong thiên hạ ai cũng phải học một môn này coi như trụ cột công pháp hơn nữa cũng không thiếu môn phái trên giang hồ sử dụng thuật thái bổ trong đó điển hình nhất có thể nhắc tới Thiên Sơn – Huyết Đao Môn thậm chí cả Tây Vực – Bạch Đà Sơn Trang cũng am hiểu thuật này.
Song tu thuật yêu cầu cực kỳ khó khăn tuy nhiên đấy chỉ là trong thế tục, đấy chỉ là trong giang hồ còn trong cung đình thì hoàn toàn khác, song thu thuật của bậc đế vương tuyệt đối cao cấp hơn rất rất nhiều so với tất cả những thuật pháp liên quan đến giường chiếu khác trong thiên hạ.
Đầu tiên ai cũng biết đế vương có tam cung lục viện thất thập nhị phi chưa kể ngoại trừ đám phi tần này ra còn vô số cung nữ như hoa như ngọc, chỉ cần hoàng đế cảm thấy vừa mắt liền có thể tự tay hái lượm, không ai dám nói cũng chẳng ai dám ý kiến gì, đây là quyền lực của hoàng đế nhưng cũng là bi ai của hoàng đế.
Đừng nói ‘thất thập nhị phi’, chỉ cần lấy 1/10 số lượng đó thôi chỉ sợ hoàng đế cũng ăn không tiêu dẫu sao tinh lực có hạn, sức người căn bản không chịu được loại lao động quá độ này vì vậy bất cứ triều đại nào cũng phải có một môn Hoàng Đế Nội Kinh làm áp đáy hòm, là thủ đoạn bảo mệnh của hoàng đế.
Hoàng Đế Nội Kinh chính là công phu song tu lợi hại nhất thiên hạ bởi đây là tinh hoa của một cái triều đại, vô số ngự y cùng cao thủ y thuật trong dân gian cộng đồng nghiên cứu thậm chí còn không ít tông sư võ học tham gia, tinh hoa của một triều đại căn bản không ai có thể coi thường, một bản Hoàng Đế Nội Kinh có thể so sánh với bất cứ công thể tuyệt học nào trong thiên hạ.
Hoàng Đế Nội Kinh mỗi triều đại có thể khác nhau nhưng khác nhau cũng là không nhiều dẫu sao đều là thuật giường chiếu, đều nghiên cứu cơ thể con người, bao nhiêm năm đúc kết lại thì cũng chỉ có vậy rất khó cải tiến cũng rất khó có đại thay đổi vì vậy cũng có thể nói là Hoàng Đế Nội Kinh cũng chỉ có một bản duy nhất dẫu sao các dị bản cũng chẳng thể khác nhau quá nhiều.
Hoàng Đế Nội Kinh chia làm bốn cảnh giới, cảnh giới ở đây cũng không liên quan đến thứ tự, không phải cảnh giới này mạnh hơn cảnh giới kia mà là bốn con đường, bốn tác dụng của Hoàng Đế Nội Kinh.
Đầu tiên là ‘Bế Khí Thuật’, cái Bế Khí Thuật này mục đích duy nhất là giúp hoàng đế có thể long hành hổ bộ trên giường, ngăn cản xuất dương từ đó cho dù lấy ít địch nhiều cũng không đến mức thua quá thảm bại, chí ít vẫn có thể ‘trả bài’ cho phi tần đồng thời trả bài xong cũng không bị vô lực mà bỏ bê triều chính.
Thứ hai là ‘Dẫn Khí Thuật’, Dẫn Khí Thuật là một loại cường thân kiện thể thủ đoạn, mượn âm khí của nữ tử bồi bổ thân thể của hoàng đế, cái này đương nhiên không khác gì thái âm bổ dương có điều dẫn khí thuật ngoại trừ cường thân kiện thể cho hoàng đế còn có cả công dụng bảo trì thanh tỉnh, mượn âm khí của nữ nhân cùng dương khí trong người tạo thành trạng thái âm dương hòa hợp dẫn tới thần thanh khí sảng từ đó tinh thần luôn thoải mái, trạng thái cơ thể luôn được đảm bảo một cách tốt nhất, vừa có thể đảm bảo việc giường chiếu nhưng cũng không chểnh mảng việc sơn hà xã tắc.
Thứ ba là “ Thôn Khí Thuật”, Thôn Khí Thuật mới có thể coi là diệu dụng hàng đầu của Hoàng Đế Nội Kinh bởi đây là loại thuật pháp chỉ có hoàng đế mới có tư cách đụng đến, mỗi quốc gia được xây dựng đều là đại sự, một quốc gia bắt buộc phải có hai thứ đầu tiên là quốc vận thứ hai liền là long mạch, hoàng đế là người chấp chưởng quốc vận đồng thời ngự trị long mạch, dựa vào long mạch cùng quốc vận mà trong đăng cơ đại lễ trên người hoàng đế sẽ sinh ra hoàng khí hay còn gọi là Đế Hoàng Khí.
‘Thôn Khí Thuật’ là cách biến Đế Hoàng Khí thành chân thật, mượn giao hợp giữa nam nhân cùng nữ nhân tạo thành âm dương giao hòa, lấy trạng thái âm dương mà dẫn động Đế Hoàng Khí, Đế Hoàng Khí có thể trực tiếp dùng để chữa thương, dùng để tăng cường thể phách, bách độc bất xâm tà ma bất nhập hơn nữa còn có thể liên tục tăng cường thực lực bậc đế vương tuy nhiên ‘Thôn Khí Thuật’ không phải vị đế vương nào cũng có thể học được, Đế Hoàng Khí mạnh yếu liền phải xem vận nước, khai quốc chi chủ có thể coi như là Đế Hoàng Khí mạnh nhất cũng là lúc triều đại ở trên đỉnh phong, Đế Hoàng Khí sẽ dần dần giảm theo vận nước, triều đại suy tàn sẽ dẫn tới Đế Hoàng Khí suy tàn, đây là điều không có triều đại nào tránh được.
Lại nói đến âm dương hòa hợp, nếu hoàng đế đã mang theo Đế Hoàng Khí chứng tỏ trong người đã là chí dương trạng thái, muốn tìm được nữ nhân thích hợp để dẫn động ra trạng thái âm dương hòa hợp cũng không phải là dễ, dẫu sao chí âm thể nữ nhân không phải đời nào cũng có, thường thường chỉ có thể dùng xảo mà qua ải, tìm những nữ nhân thuần âm thể chất, âm khí no đủ mà tiến hành song tu.
Cảnh giới cuối cùng trong Hoàng Đế Nội Kinh chính là ‘Hoán Khí Thuật’, Hoán Khí Thuật có thể hiểu là chuyển hoán, có thể hiểu là tuần hoàn, đây có thể coi là chân chính song tu, dựa vào Hoán Khí Thuật có thể bài trừ tạp chất, tinh luyện nội khí trong cơ thể đồng thời đây là song song trạng thái, không chỉ có hoàng đế tinh luyện nội khí mà phi tần cũng như vậy, loại cảnh giới này khiến hoàng đế thu lợi ít nhất nhưng nữ nhân bên cạnh lại thu lợi nhiều nhất, có thể khiến tăng cường thể chất, rèn luyện kinh mạch, tinh luyện nội khí và đặc biệt còn có thể... dùng Hoán Khí Thuật để cải thiện cả thể chất của nhau thai.
Bốn cảnh giới này đều tập hợp vào bên trong Hoàng Đế Nội Kinh, trong cái thế giới này đúng là không có bao nhiêu môn tuyệt học có thể so sánh với Hoàng Đế Nội Kinh, loại võ học chỉ dành cho Hoàng Đế, dành cho thiên hạ chí tôn.
Vô Song kể cả có Hoàng Đế Nội Kinh hắn cũng chỉ có thể luyện được Bế Khí Thuật cùng Thôn Khí Thuật, về phần hai cảnh giới sau nhất định phải có Đế Hoàng Khí làm dẫn, Vô Song không phải là đế vương, hắn đào đâu ra Đế Hoàng Khí?.
Tây Thi thì khác, nàng cho dù không phải là đế vương nhưng Đế Hoàng Khí của nàng nhiều đến mức kinh người, ai bảo nàng đã song tu với không biết bao nhiêu đại nhân vật trong lịch sử đây?, tích tiểu thành đại, mượn Hoán Khí Thuật, sau mỗi lần mây mưa trogn thể nội nàng lại bắt đầu tích lũy Đế Hoàng Khí, cái Đế Hoàng Khí này lại đi theo mệnh vận của nàng, theo nàng chuyển thể trùng sinh mà dần dần tích thành một con số khổng lồ.
Nói hơi khó tin một chút nhưng Đế Hoàng Khí của Tây Thi hiện nay chưa hẳn đã thua Tần Thủy Hoàng, Hán Cao Tổ hay Đường Thái Tông chưa kể.... Tây Thi còn từng trở thành một đời nữ vương, trong thế giới này bản thân nàng với Võ Chiếu – Võ Tắc Thiên vốn là một người.
Quỹ tích thế giới thay đổi, thời gian và không gian bị bẻ ngược lại, Thiên Đạo cũng sắp không thể giữ được kết nối của thế giới nữa bất quá khác với các sinh linh bình thường không hiểu chuyện gì xảy ra thì Tây Thi cùng A Thanh lại không tính, bọn họ đứng ngoài ‘phàm nhân’, cho dù quỹ tích thời gian cùng không giant hay đổi nhưng những thứ mà hai người đoạt được đương nhiên vẫn còn giữ lại.
Nói về Đế Hoàng Khí, Tây Thi tự tin ngạo thị cổ kim.
Nếu Tây Thi hiện nay được ví như thiên cổ nhất đế thì... Vô Song lại giống ái phi của nàng.
Nghịch lý vô cùng nhưng cũng hợp lý vô cùng.
Chỉ cần nàng cùng Vô Song một mực song tu, bằng vào Đế Hoàng Khí khổng lồ đúc thành, đừng nói phá tan đại tông sư của ải, cho dù trở thành một trong những cường giả ngũ tuyệt có nội lực hàng đầu trong thiên hạ cũng nằm trong tầm tay của Vô Song.Kiều Phong uống rượu có thể tăng lên nội lực, Vô Song hắn song tu tất nhiên cũng có thể tăng thêm nội lực hơn nữa Đế Hoàng Khí là khí vận của cả một quốc gia, là khí của cả một vương triều, của một thời đại, dùng Đế Hoàng Khí luyện thân... hiệu quả vượt xa bất cứ công pháp hay thể chất nào trong thiên hạ, điều kiện tiên quyết là lượng Đế Hoàng Khí đủ nhiều.
Nói về nhiều... Tây Thi tất nhiên đủ.
........
Vô Song cũng không rõ công dụng của Hoàng Đế Nội Kinh là gì nhưng hắn hiện nay thật sự cảm thấy thần thanh khí sảng, thương thế của bản thân cũng không đến mức khỏi hẳn nhưng nội tức tràn đầy, đan điền khô cạn lại tràn ngập nội lực, hắn sao có thể ngờ được cùng Tây Thi ngủ một lần lại có diệu dụng này?.
Nhìn thấy Vô Song đứng ngây ra đó không biết làm gì mới đúng, Tây Thi miệng nhỏ mở ra, cái lưỡi đinh hương khẽ liếm nhẹ đôi môi đỏ mọng sau đó toàn bộ thần thái của nàng đều thay đổi.
Trên người Tây Thi vậy mà hiện ra một thân ảnh đầu rồng, thân ảnh này tất nhiên là hư ảnh nhưng cường đại gấp trăm lần so với Kiều Phong, đây chính là Đế Hoàng Khí của Tây Thi, nàng hiện nay như một bậc đế vương ngạo thị thiên hạ, chỉ điểm giang sơn.
Tây Thi hiện nay tất nhiên vẫn cực kỳ mị hoặc nhưng trên người nàng xuất hiện uy thế kinh người, một loại uy thế làm người khác không dám phản kháng cũng chẳng dám dùng mắt mà nhìn thẳng nàng, trước uy thế của Tây Thi chính Vô Song còn cảm thấy nhỏ bé.
Vô Song từng có cảm giác này khi đối mặt với A Thanh, đối mặt với thiên đạo khí thế, lúc này hắn lại một lần nữa được trải nghiệm cảm giác kia, hắn được đối mặt với quốc vận, với Đế Hoàng Khí.
“Ân hầu hạ trẫm không tệ, trẫm cho ngươi lui”.
Câu nói này rất buồn cười nhưng dưới Đế Hoàng Khí thì nó tuyệt không buồn cười, Vô Song hiện nay rốt cuộc cũng một lần nữa xác minh, hắn rõ ràng là người phàm, một người phàm bị kẹt trong trận chiến của hai con quái vật.
A Thanh cùng Tây Thi.
A Thanh... nàng đại diện cho Thiên Thời.
Tây Thi lại nắm trong tay Địa Lợi.
Về phần Vô Song?, hắn cảm thấy mình có lẽ là Nhân Hòa chỉ là Nhân này rốt cuộc nghiêng về phía ai?.
.....
Khi Vô Song rời khỏi vương phủ trời mới vừa rạng sáng còn khi hắn trở về mặt trời đã sắp xuống núi.
Vô Song cũng không biết việc hắn rời khỏi thành rạng sáng gây ra kinh động thế nào với đám binh lính thủ vệ, hắn cũng không quan tâm lắm hạ tràng của đám người Cái Bang, việc Vô Song quan tâm là Hoàng Dung cùng Mai Siêu Phong hơn.
Vô Song tính đi tính lại hắn mới ở Yến Kinh khoảng 7 ngày có điều trong khoảng thời gian này hắn gặp nhiều việc còn hơn cả tháng qua ở cùng Lý Thu Thủy thậm chí có nhiều việc hắn còn cảm thấy như thật như ảo đặc biệt là sự xuất hiện của Tây Thi.
Vô Song với Tây Thi hiện nay cũng khó nói rõ ra được là cái quan hệ gì, bản tính của Vô Song là người tương đối cố chấp hơn nữa hắn cũng có tự kiêu của riêng mình, tất nhiên không chỉ Vô Song mà có lẽ bất cứ nam nhân nào cũng không mấy vui vẻ khi thấy nữ nhân từng ngủ với mình lại ngủ trên giường của kẻ khác cho dù chỉ là một quãng thời gian mây mưa thoáng qua.
Bảo Vô Song ghét Tây Thi đương nhiên không đúng nhưng mà thích cũng không phải, hắn đối với Tây Thi thậm chí vừa muốn bảo vệ lại vừa muốn tránh xa, vừa đồng tình nhưng lại vừa sợ hãi, đối với một nữ nhân có không biết bao nhiêu loại tính cách, loại khí thế cùng một cái kinh người xuất thân... đúng là Vô Song vẫn không biết đường nào mà lần.
Thân hình Vô Song rốt cuộc dừng lại, ánh mắt hắn nhìn thấy cửa vương phủ ở xa xa rốt cuộc thở ra một hơi.
“Đi đến đâu tính đến đó vậy..., thế giới này càng ngày càng loạn”.
Để lại một nụ cười bất đắc dĩ, dưới ánh chiều tà thân hình Vô Song chậm rãi đi về hướng vương phủ.
.........
.......
Ví dụ điển hình như Lý Thu Thủy, nàng liền là cao thủ thái dương bổ âm, bản thân bất cứ nam nhân nào khi nói đến việc song tu với nàng liền sợ như sợ cọp, không chỉ dương khí bị hút mà một thân tu vi cũng theo gió mà bay, còn lại một cái mạng đã phải cảm ơn trời đất.
Trong giang hồ không có cái gì cả hai cùng lợi, trong giang hồ vốn kẻ lừa ta gạt, cường giả vi tôn, nếu đã có thể thái bổ đối phương vì cái gì phải cả hai cùng tiến? hơn nữa ‘song tu’ hai chữ này cũng không phải dễ dàng có thể đem ra nói.
Song tu ở đây là cả hai người cùng được lợi ích bất quá để làm được điều này thì cần âm dương hòa hợp, tâm linh tương thông đồng thời tuyệt đối không có tà niệm, trong quá trình song tu cũng không thể nào xuất hiện phản kháng, cái điều kiện này không phải ai cũng có thể làm được.
Song tu thuật nói trắng ra là cần sự thăng hoa về cả linh hồn cùng thể xác của hai người... hay thậm chí nhiều người.
Song tu hai chữ này ở trên giang hồ gần như không bao giờ xuất hiện thay vào đó liền là hai chữ ‘thái bổ’.
Dùng thái bổ tăng cường nội lực bản thân thì có rất rất nhiều người sử dụng, hái hoa đạo tặc trong thiên hạ ai cũng phải học một môn này coi như trụ cột công pháp hơn nữa cũng không thiếu môn phái trên giang hồ sử dụng thuật thái bổ trong đó điển hình nhất có thể nhắc tới Thiên Sơn – Huyết Đao Môn thậm chí cả Tây Vực – Bạch Đà Sơn Trang cũng am hiểu thuật này.
Song tu thuật yêu cầu cực kỳ khó khăn tuy nhiên đấy chỉ là trong thế tục, đấy chỉ là trong giang hồ còn trong cung đình thì hoàn toàn khác, song thu thuật của bậc đế vương tuyệt đối cao cấp hơn rất rất nhiều so với tất cả những thuật pháp liên quan đến giường chiếu khác trong thiên hạ.
Đầu tiên ai cũng biết đế vương có tam cung lục viện thất thập nhị phi chưa kể ngoại trừ đám phi tần này ra còn vô số cung nữ như hoa như ngọc, chỉ cần hoàng đế cảm thấy vừa mắt liền có thể tự tay hái lượm, không ai dám nói cũng chẳng ai dám ý kiến gì, đây là quyền lực của hoàng đế nhưng cũng là bi ai của hoàng đế.
Đừng nói ‘thất thập nhị phi’, chỉ cần lấy 1/10 số lượng đó thôi chỉ sợ hoàng đế cũng ăn không tiêu dẫu sao tinh lực có hạn, sức người căn bản không chịu được loại lao động quá độ này vì vậy bất cứ triều đại nào cũng phải có một môn Hoàng Đế Nội Kinh làm áp đáy hòm, là thủ đoạn bảo mệnh của hoàng đế.
Hoàng Đế Nội Kinh chính là công phu song tu lợi hại nhất thiên hạ bởi đây là tinh hoa của một cái triều đại, vô số ngự y cùng cao thủ y thuật trong dân gian cộng đồng nghiên cứu thậm chí còn không ít tông sư võ học tham gia, tinh hoa của một triều đại căn bản không ai có thể coi thường, một bản Hoàng Đế Nội Kinh có thể so sánh với bất cứ công thể tuyệt học nào trong thiên hạ.
Hoàng Đế Nội Kinh mỗi triều đại có thể khác nhau nhưng khác nhau cũng là không nhiều dẫu sao đều là thuật giường chiếu, đều nghiên cứu cơ thể con người, bao nhiêm năm đúc kết lại thì cũng chỉ có vậy rất khó cải tiến cũng rất khó có đại thay đổi vì vậy cũng có thể nói là Hoàng Đế Nội Kinh cũng chỉ có một bản duy nhất dẫu sao các dị bản cũng chẳng thể khác nhau quá nhiều.
Hoàng Đế Nội Kinh chia làm bốn cảnh giới, cảnh giới ở đây cũng không liên quan đến thứ tự, không phải cảnh giới này mạnh hơn cảnh giới kia mà là bốn con đường, bốn tác dụng của Hoàng Đế Nội Kinh.
Đầu tiên là ‘Bế Khí Thuật’, cái Bế Khí Thuật này mục đích duy nhất là giúp hoàng đế có thể long hành hổ bộ trên giường, ngăn cản xuất dương từ đó cho dù lấy ít địch nhiều cũng không đến mức thua quá thảm bại, chí ít vẫn có thể ‘trả bài’ cho phi tần đồng thời trả bài xong cũng không bị vô lực mà bỏ bê triều chính.
Thứ hai là ‘Dẫn Khí Thuật’, Dẫn Khí Thuật là một loại cường thân kiện thể thủ đoạn, mượn âm khí của nữ tử bồi bổ thân thể của hoàng đế, cái này đương nhiên không khác gì thái âm bổ dương có điều dẫn khí thuật ngoại trừ cường thân kiện thể cho hoàng đế còn có cả công dụng bảo trì thanh tỉnh, mượn âm khí của nữ nhân cùng dương khí trong người tạo thành trạng thái âm dương hòa hợp dẫn tới thần thanh khí sảng từ đó tinh thần luôn thoải mái, trạng thái cơ thể luôn được đảm bảo một cách tốt nhất, vừa có thể đảm bảo việc giường chiếu nhưng cũng không chểnh mảng việc sơn hà xã tắc.
Thứ ba là “ Thôn Khí Thuật”, Thôn Khí Thuật mới có thể coi là diệu dụng hàng đầu của Hoàng Đế Nội Kinh bởi đây là loại thuật pháp chỉ có hoàng đế mới có tư cách đụng đến, mỗi quốc gia được xây dựng đều là đại sự, một quốc gia bắt buộc phải có hai thứ đầu tiên là quốc vận thứ hai liền là long mạch, hoàng đế là người chấp chưởng quốc vận đồng thời ngự trị long mạch, dựa vào long mạch cùng quốc vận mà trong đăng cơ đại lễ trên người hoàng đế sẽ sinh ra hoàng khí hay còn gọi là Đế Hoàng Khí.
‘Thôn Khí Thuật’ là cách biến Đế Hoàng Khí thành chân thật, mượn giao hợp giữa nam nhân cùng nữ nhân tạo thành âm dương giao hòa, lấy trạng thái âm dương mà dẫn động Đế Hoàng Khí, Đế Hoàng Khí có thể trực tiếp dùng để chữa thương, dùng để tăng cường thể phách, bách độc bất xâm tà ma bất nhập hơn nữa còn có thể liên tục tăng cường thực lực bậc đế vương tuy nhiên ‘Thôn Khí Thuật’ không phải vị đế vương nào cũng có thể học được, Đế Hoàng Khí mạnh yếu liền phải xem vận nước, khai quốc chi chủ có thể coi như là Đế Hoàng Khí mạnh nhất cũng là lúc triều đại ở trên đỉnh phong, Đế Hoàng Khí sẽ dần dần giảm theo vận nước, triều đại suy tàn sẽ dẫn tới Đế Hoàng Khí suy tàn, đây là điều không có triều đại nào tránh được.
Lại nói đến âm dương hòa hợp, nếu hoàng đế đã mang theo Đế Hoàng Khí chứng tỏ trong người đã là chí dương trạng thái, muốn tìm được nữ nhân thích hợp để dẫn động ra trạng thái âm dương hòa hợp cũng không phải là dễ, dẫu sao chí âm thể nữ nhân không phải đời nào cũng có, thường thường chỉ có thể dùng xảo mà qua ải, tìm những nữ nhân thuần âm thể chất, âm khí no đủ mà tiến hành song tu.
Cảnh giới cuối cùng trong Hoàng Đế Nội Kinh chính là ‘Hoán Khí Thuật’, Hoán Khí Thuật có thể hiểu là chuyển hoán, có thể hiểu là tuần hoàn, đây có thể coi là chân chính song tu, dựa vào Hoán Khí Thuật có thể bài trừ tạp chất, tinh luyện nội khí trong cơ thể đồng thời đây là song song trạng thái, không chỉ có hoàng đế tinh luyện nội khí mà phi tần cũng như vậy, loại cảnh giới này khiến hoàng đế thu lợi ít nhất nhưng nữ nhân bên cạnh lại thu lợi nhiều nhất, có thể khiến tăng cường thể chất, rèn luyện kinh mạch, tinh luyện nội khí và đặc biệt còn có thể... dùng Hoán Khí Thuật để cải thiện cả thể chất của nhau thai.
Bốn cảnh giới này đều tập hợp vào bên trong Hoàng Đế Nội Kinh, trong cái thế giới này đúng là không có bao nhiêu môn tuyệt học có thể so sánh với Hoàng Đế Nội Kinh, loại võ học chỉ dành cho Hoàng Đế, dành cho thiên hạ chí tôn.
Vô Song kể cả có Hoàng Đế Nội Kinh hắn cũng chỉ có thể luyện được Bế Khí Thuật cùng Thôn Khí Thuật, về phần hai cảnh giới sau nhất định phải có Đế Hoàng Khí làm dẫn, Vô Song không phải là đế vương, hắn đào đâu ra Đế Hoàng Khí?.
Tây Thi thì khác, nàng cho dù không phải là đế vương nhưng Đế Hoàng Khí của nàng nhiều đến mức kinh người, ai bảo nàng đã song tu với không biết bao nhiêu đại nhân vật trong lịch sử đây?, tích tiểu thành đại, mượn Hoán Khí Thuật, sau mỗi lần mây mưa trogn thể nội nàng lại bắt đầu tích lũy Đế Hoàng Khí, cái Đế Hoàng Khí này lại đi theo mệnh vận của nàng, theo nàng chuyển thể trùng sinh mà dần dần tích thành một con số khổng lồ.
Nói hơi khó tin một chút nhưng Đế Hoàng Khí của Tây Thi hiện nay chưa hẳn đã thua Tần Thủy Hoàng, Hán Cao Tổ hay Đường Thái Tông chưa kể.... Tây Thi còn từng trở thành một đời nữ vương, trong thế giới này bản thân nàng với Võ Chiếu – Võ Tắc Thiên vốn là một người.
Quỹ tích thế giới thay đổi, thời gian và không gian bị bẻ ngược lại, Thiên Đạo cũng sắp không thể giữ được kết nối của thế giới nữa bất quá khác với các sinh linh bình thường không hiểu chuyện gì xảy ra thì Tây Thi cùng A Thanh lại không tính, bọn họ đứng ngoài ‘phàm nhân’, cho dù quỹ tích thời gian cùng không giant hay đổi nhưng những thứ mà hai người đoạt được đương nhiên vẫn còn giữ lại.
Nói về Đế Hoàng Khí, Tây Thi tự tin ngạo thị cổ kim.
Nếu Tây Thi hiện nay được ví như thiên cổ nhất đế thì... Vô Song lại giống ái phi của nàng.
Nghịch lý vô cùng nhưng cũng hợp lý vô cùng.
Chỉ cần nàng cùng Vô Song một mực song tu, bằng vào Đế Hoàng Khí khổng lồ đúc thành, đừng nói phá tan đại tông sư của ải, cho dù trở thành một trong những cường giả ngũ tuyệt có nội lực hàng đầu trong thiên hạ cũng nằm trong tầm tay của Vô Song.Kiều Phong uống rượu có thể tăng lên nội lực, Vô Song hắn song tu tất nhiên cũng có thể tăng thêm nội lực hơn nữa Đế Hoàng Khí là khí vận của cả một quốc gia, là khí của cả một vương triều, của một thời đại, dùng Đế Hoàng Khí luyện thân... hiệu quả vượt xa bất cứ công pháp hay thể chất nào trong thiên hạ, điều kiện tiên quyết là lượng Đế Hoàng Khí đủ nhiều.
Nói về nhiều... Tây Thi tất nhiên đủ.
........
Vô Song cũng không rõ công dụng của Hoàng Đế Nội Kinh là gì nhưng hắn hiện nay thật sự cảm thấy thần thanh khí sảng, thương thế của bản thân cũng không đến mức khỏi hẳn nhưng nội tức tràn đầy, đan điền khô cạn lại tràn ngập nội lực, hắn sao có thể ngờ được cùng Tây Thi ngủ một lần lại có diệu dụng này?.
Nhìn thấy Vô Song đứng ngây ra đó không biết làm gì mới đúng, Tây Thi miệng nhỏ mở ra, cái lưỡi đinh hương khẽ liếm nhẹ đôi môi đỏ mọng sau đó toàn bộ thần thái của nàng đều thay đổi.
Trên người Tây Thi vậy mà hiện ra một thân ảnh đầu rồng, thân ảnh này tất nhiên là hư ảnh nhưng cường đại gấp trăm lần so với Kiều Phong, đây chính là Đế Hoàng Khí của Tây Thi, nàng hiện nay như một bậc đế vương ngạo thị thiên hạ, chỉ điểm giang sơn.
Tây Thi hiện nay tất nhiên vẫn cực kỳ mị hoặc nhưng trên người nàng xuất hiện uy thế kinh người, một loại uy thế làm người khác không dám phản kháng cũng chẳng dám dùng mắt mà nhìn thẳng nàng, trước uy thế của Tây Thi chính Vô Song còn cảm thấy nhỏ bé.
Vô Song từng có cảm giác này khi đối mặt với A Thanh, đối mặt với thiên đạo khí thế, lúc này hắn lại một lần nữa được trải nghiệm cảm giác kia, hắn được đối mặt với quốc vận, với Đế Hoàng Khí.
“Ân hầu hạ trẫm không tệ, trẫm cho ngươi lui”.
Câu nói này rất buồn cười nhưng dưới Đế Hoàng Khí thì nó tuyệt không buồn cười, Vô Song hiện nay rốt cuộc cũng một lần nữa xác minh, hắn rõ ràng là người phàm, một người phàm bị kẹt trong trận chiến của hai con quái vật.
A Thanh cùng Tây Thi.
A Thanh... nàng đại diện cho Thiên Thời.
Tây Thi lại nắm trong tay Địa Lợi.
Về phần Vô Song?, hắn cảm thấy mình có lẽ là Nhân Hòa chỉ là Nhân này rốt cuộc nghiêng về phía ai?.
.....
Khi Vô Song rời khỏi vương phủ trời mới vừa rạng sáng còn khi hắn trở về mặt trời đã sắp xuống núi.
Vô Song cũng không biết việc hắn rời khỏi thành rạng sáng gây ra kinh động thế nào với đám binh lính thủ vệ, hắn cũng không quan tâm lắm hạ tràng của đám người Cái Bang, việc Vô Song quan tâm là Hoàng Dung cùng Mai Siêu Phong hơn.
Vô Song tính đi tính lại hắn mới ở Yến Kinh khoảng 7 ngày có điều trong khoảng thời gian này hắn gặp nhiều việc còn hơn cả tháng qua ở cùng Lý Thu Thủy thậm chí có nhiều việc hắn còn cảm thấy như thật như ảo đặc biệt là sự xuất hiện của Tây Thi.
Vô Song với Tây Thi hiện nay cũng khó nói rõ ra được là cái quan hệ gì, bản tính của Vô Song là người tương đối cố chấp hơn nữa hắn cũng có tự kiêu của riêng mình, tất nhiên không chỉ Vô Song mà có lẽ bất cứ nam nhân nào cũng không mấy vui vẻ khi thấy nữ nhân từng ngủ với mình lại ngủ trên giường của kẻ khác cho dù chỉ là một quãng thời gian mây mưa thoáng qua.
Bảo Vô Song ghét Tây Thi đương nhiên không đúng nhưng mà thích cũng không phải, hắn đối với Tây Thi thậm chí vừa muốn bảo vệ lại vừa muốn tránh xa, vừa đồng tình nhưng lại vừa sợ hãi, đối với một nữ nhân có không biết bao nhiêu loại tính cách, loại khí thế cùng một cái kinh người xuất thân... đúng là Vô Song vẫn không biết đường nào mà lần.
Thân hình Vô Song rốt cuộc dừng lại, ánh mắt hắn nhìn thấy cửa vương phủ ở xa xa rốt cuộc thở ra một hơi.
“Đi đến đâu tính đến đó vậy..., thế giới này càng ngày càng loạn”.
Để lại một nụ cười bất đắc dĩ, dưới ánh chiều tà thân hình Vô Song chậm rãi đi về hướng vương phủ.
.........
.......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.