Chương 819: Oni
Người Qua Đường Ất
22/05/2019
Vô Song đúng là đã tưởng tượng ra rất nhiều thứ thiên kỳ bách quái mà
mình sẽ gặp trên Bồng Lai Tiên Đảo nhưng mà không ngờ lại được diện kiến một con Oni ở đây.
Oni là một loài quái vật trong thần thoại Phù Tang, ở trong đạo phật của Phù Tang thì sinh vật này được biết đến là kẻ canh cổng địa ngục với thứ sức mạnh kinh hồn.
Con Oni xuất hiện cao tới 3m, tay cầm đại thiết chùy Kanabou, thứ mà ở trung nguyên còn được biết với cái tên Lang Nha Bổng, bắp tay bắp chân của nó to bằng cột đình, đôi mắt vàng lồi ra ngoài, hai cái sừng dài phải đến 20 cm, miệng lớn đỏ lòm với những cái răng sắc nhọn.
Đối với những người như Minamoto Dai hay Thiên Vũ Gia Khang mà nói thì sự xuất hiện của Oni không chỉ là ngoài tầm nhận thức mà còn đem lại nỗi sợ hãi cùng sự khủng hoảng.
Thứ sinh vật quỷ quái kia dù sao hình thù cũng tương đối giống con người hơn nữa cái đám này yếu nhớt nhưng mà con Oni kia vốn là sinh vật đại diện cho địa ngục, đại diện cho sự hung tàn của loài quỷ, nó xuất hiện ở đây thì lại là một vấn đề khác, quan trọng là Oni thì chắc chắn không yếu như cái đám mang theo mùi hôi thối kia đồng thời nó sẽ không bị mù.
Cũng chẳng để Minamoto Dai cùng Thiên Vũ Gia Khang kịp hoàn hồn, con Oni này đã rống một tiếng, âm thanh của nó gần như làm cả cánh rừng run lên, từ chỗ của Vô Song có thể quan sát rất nhiều chim muông bị tiếng gầm này dọa sợ mà bay thẳng khỏi những cành cây cao vút.
Như một lẽ dĩ nhiên, mấy con chim muông ở Bồng Lai Tiên Đảo này cũng lớn một cách dọa người.
Lại nói về Oni, cổ họng của nó rất khỏe, Vô Song không cảm giác được nội lực hay cái gì tương tự từ người Oni tức là chỉ bằng lực cuống họng nó đã có thể tạo ra một tâm thanh không khác gì Sư Tử Hống của Thiếu Lâm.
Sinh vật này nếu được đánh giá thì Vô Song trực tiếp xếp nó vào hàng thiên cấp.
Sau khi hét một tiếng, con Oni gần như hét cho cả linh hồn Minamoto Dai cùng Thiên Vũ Gia Khang bắn thẳng ra khỏi người vậy.
Cái này thật ra cũng dễ giải thích, hai người này tuy không yếu nhưng mà cũng giống hai võ sĩ MMA ở hậu thế đi vào rừng lại thấy một con khủng long vậy, không kinh hồn táng đảm mới là lạ.
Oni gào xong, nó bước thẳng về phía trước, tốc độ của nó không cao nhưng mà sải chân rất dài bù lại, theo nó di chuyển mặt đất rung lên bần bật, cường độ rung động phải gấp đến 3 lần kẻ gọi là Amano mà Luha từng giết.
Khi con Oni lao tới, rốt cuộc ba người trước mặt nó cũng kịp bình tĩnh, đầu tiên là tử tù được gọi Daichiki hành động trước, hắn dùng hai tay nắm chặt thanh Katana của mình, cả người nhún thật mạnh xuống đất rồi bắn ngược lên như tên lửa.
Hai tay nắm chặt chuôi Katana, mũi kiếm xoay ngược lại thành động tác đâm xuống, mục tiêu của hắn chính là đỉnh đầu của Oni.
Lựa chọn của Daichiki không sai, một động tác này cũng không sai gì cả, sai chỉ là con Oni kia tựa hồ hơi "biến thái".
Chỉ thấy một tay của nó vẫn cầm Kanabou, cả người chạy thẳng về phía trước, cánh tay phải vì sức nặng của Kanabou dẫn đến cả người nó cũng hơi lệch về bên phải, với thân hình to lớn của mình thì lực quán tính của Oni cũng rất lớn, nó khó mà có thể lập tức dừng lại đón đỡ nhưng mà nó cũng không cần dừng lại đón đỡ, cánh tay trái vung ra, bàn tay mở lớn đập thẳng vào người Daichiki.
Chỉ nghe "rầm" một tiếng, thân thể Daichiki như một quả bóng bị đập bay vậy, cả người đâm rầm vào một thân cây gần đó, xương sống bị cường lực sinh sinh bẻ gẫy, miệng mở lớn phun ra một ngụm máu sau đó triệt để gục xuống.
Một đòn của Oni kia chỉ sợ đã không kém một quyền của cao thủ thiên cấp hậu kỳ.
Nhìn thấy sức mạnh thuần túy của con Oni, Vô Song không nhịn được mà khẽ nắm lấy chuôi Katana bên hông mình, Vô Song cũng bắt đầu thấy nóng máu.
Con Oni không phát hiện ra Vô Song vì vậy con mồi của nó chỉ còn Thiên Vũ Gia Khang cùng với Minamoto Dai.
Lúc này con Oni sau khi giải quyết Daichiki thì không chậm lại một giây nào, nó đã đến được trước mặt hai người, toàn bộ trọng tâm cơ thể bỗng chốc dồn về bên trái, lấy tay trái đè xuống mặt đất sau đó bả vai phải gồng lên, cây Kanabou đập thẳng xuống.
Trong hai người, Minamoto Dai vẫn có thể gọi là bình tĩnh hơn một chút, hắn lựa chọn dùng hết sức bình sinh mà nhảy bật về phía sau, về phần Thiên Vũ Gia Khang thì triệt để ngây ngốc, não của hắn đã chết lặng mà không nghĩ được gì, chỉ có thể dựa vào tinh thần Samurai mà nắm chặt chuôi Katana, lấy hết sức gầm lên một tiếng mà đối đầu với cây Kanabou kia.
Minamoto Dai vừa nhảy lên, thấy Thiên Vũ Gia Khang còn đứng đó thậm chí còn muốn liều chết với con Oni, tuy cả hai vốn đối địch với nhau nhưng mà hiện tại khi cộng đồng gặp phải một sinh vật không phải con người thì tất nhiên trở thành đồng minh với nhau, Minamoto Dai lập tức hét lên.
"Thằng ngu, chạy ngay đi ".
Khi tiếng hét của Minamoto Dai đến tai Thiên Vũ Gia Khang thì hắn mới rùng mình nhưng mà hiện tại trước mặt Thiên Vũ Gia Khang chỉ là một vùng trời tối đen, thân ảnh của con Oni cùng cây Kanabou của nó hoàn toàn che đi ánh mặt trời, hoàn toàn nuốt chửng Thiên Vũ Gia Khang.
Khi mà Minamoto Dai mới chạm đất thì nghe đến "ruỳnh" một tiếng, Minamoto Dai còn có cảm giác bị thứ gì đó bắn lên người, một thứ "kinh tởm " vô cùng.
Minamoto Dai rất nhanh nhận ra thứ bắn trên người mình là gì, đấy là máu thịt của Thiên Vũ Gia Khang bị đập nát mà bắn ra tung tóe.
Một chùy của con Oni đập nát nửa người trên của Thiên Vũ Gia Khang, có chẳng chỉ còn nửa người dưới là còn nhìn ra hình thù, còn lại chỉ là một đám máu thịt bầy nhầy.
Minamoto Dai quá mức sợ hãi, hắn căn bản không còn một chút chút chiến ý nào nữa, lập tức xoay người bỏ chạy.
Lựa chọn bỏ chạy thật ra cũng có thể được tính là lựa chọn chính xác nhất bởi vì con Oni căn bản đuổi không được, nếu là đất bằng thì Oni với sải chân khủng bố thậm chí còn nhanh hơn Minamoto Dai nhưng mà nơi đây đều là rừng cây, tuy có rất nhiều đại cổ thụ nhưng cũng chẳng thiếu những cây nhỏ hơn, dạng địa hình kiểu này chỉ cần Minamoto Dai không quá ngu vừa chạy vừa đâm đầu vào cây thì hắn sẽ không chết.
Con Oni lần này cũng không đuổi nữa bởi vì nó nhìn ra... Minamoto càng chạy càng xa, càng chạy càng hướng về phía sâu trong Bồng Lai Tiên Đảo mà đi.
Oni xoay người lại, nó dùng bàn tay nắm lấy hai chân còn thừa của Thiên Vũ Gia Khang sau đó kéo đi, tình cảnh này thực sự rất buồn nôn bởi vì trừ hai cái chân ra thì phần còn lại của Thiên Vũ Gia Khang chỉ còn là thịt vụn.
Oni tiếp tục bước tới, lần này là DaichiKi.
Con Oni tựa hồ rất thông minh, nó nhìn ra Daichiki còn chưa có chết vì vậy trực tiếp nắm lấy hai chân của Daichiki rồi cầm cả người kẻ này đập thật lực xuống đất.
Không có tiếng hét thảm, chẳng có gì cả, có chăng chỉ là âm thanh xác người va đập xuống nền đất, đầu của Daichiki đã hoàn toàn không cách nào nhìn ra nữa, cũng như Thiên Vũ Gia Khang, tất cả chỉ còn là một nắm thịt vụn.
Con Oni Sau khi giải quyết con mồi của mình thì nó bắt đầu khoanh chân ngồi xuống... nó thực sự muốn ăn sống hai cái xác người này.
Vô Song tuy không phải thiện nam tín nữ gì nhưng mà hắn dù sao cũng là nhân loại, hắn thấy người chết có thể không cứu nhưng mà cũng chưa đến mức nhìn con Oni này bắt đầu ăn thịt người, cảnh tượng này tuyệt đối cực kỳ buồn nôn, thế là Vô Song chậm rãi bước ra khỏi vị trí của mình đồng thời đi thẳng tới chỗ con Oni.
Lúc này theo động tác của Vô Song, con Oni như ý thức được gì đó, nó cũng ngẩng đầu lên, tiếp theo liền buông cái xác trong tay ra, bàn tay lại nắm lấy cây Kanabou của mình.
Nó một lần nữa đứng lên, bàn tay nắm lấy Kanabou nhưng mà cũng không động, cái đầu hơi nghiêng nghiêng về một bên nhìn về phía Vô Song.
Hành động này của nó làm Vô Song nhận ra một việc, con Oni này đủ mạnh và giác quan cũng đủ nhạy bén tuy nhiên nó không lập tức công kích Vô Song mà lại lựa chọn ở lại gần như một con thú hoang đang bảo vệ đống mồi kiếm được vậy.
Nó đi săn thành công... sau đó nó cũng không tiếp tục lựa chọn săn thêm con mồi.
Thân hình Oni cao 3m nhưng mà hai cái xác nó mang về xếp lên nhau cũng gần đủ chỗ này, với con Oni thì hai cái xác người này tuy bị nó đánh nát bét nhưng vẫn sẽ đủ khẩu phần dinh dưỡng của chính nó.
Vô Song có thể hiểu suy nghĩ của con Oni kia, chính vì hiểu Vô Song càng thêm chán ghét Bồng Lai Tiên Đảo này đồng thời càng thêm muốn xẻ thịt con Oni ra, để biết bên trong nó có cái gì, cũng giống như ngày xưa ở Phật Sơn, Vô Song mổ xác cũng đã thành thói quen.
Con Oni sẽ không đứng đó mãi mãi, khi Vô Song vào đúng tầm của nó, vào khoảng cách mà nó cho là không an toàn thì nó sẽ động.
Lại là tiếng gầm như Sư Tử Hống của Thiếu Lâm, một tay cầm cây Kanabou, cả người lao về phía Vô Song, động tác không khác gì lúc tấn công Thiên Vũ Gia Khang.
Vô Song cũng không bước tiếp nữa, hai chân trùng xuống, một tay nắm lấy bao kiếm, một tay nắm lấy chuôi thanh Yama.
Con Oni thấy Vô Song không chạy, ánh mắt càng thêm hung tàn, khi đến khoảng cách vung chùy thì cả người nó lại nghiêng sang trái, lấy tay trái đỡ cơ thể, bả vai phải vận sức, lấy hết sức mà đập xuống.
Ở phía đối diện, phần bắp tay phải Vô Song cũng căng phồng lên, dùng toàn bộ sức mạnh cơ bắp nguyên thủy nhất, Vô Song vung thật lực thanh Yama ra, lực như bài sơn đảo hải, trực tiếp va chạm với cây Kanabou.
Con Oni đã dùng cách này săn không biết bao nhiêu con mồi nào ngờ hôm nay mất linh, cây Kanabou của nó đập xuống con mồi nhỏ hơn rất nhiều kia nhưng mà lại có một lực lượng khủng khiếp từ chính con mồi xuất ra, đập vào thanh Kanabou.
Con Oni gầm lên một tiếng đau đớn, cả người lảo đảo lùi về phía sau rồi ngã rầm xuống đất, lúc này nguyên cánh tay phải của nó run lên.
Cánh tay phải của Vô Song lúc này cũng run lên, Vô Song lựa chọn cứng đối cứng để biết con Oni này rốt cuộc mạnh ra sao.
Nếu sức mạnh thân thể của Vô Song hiện tại là 10 thì con Oni này là 7 hoặc cao nhất là 8.
Vấn đề là cây Kanabou kia của nó cực quái dị, gần như khuếch đại uy lực của Oni lên vậy, khiến cho lực mà nó tạo ra gần như ngang ngửa với Vô Song.
Chỉ mộ lần xuất thủ duy nhất, Vô Song hiểu được cái cây Kanabou kia chỉ sợ vốn không thuộc về Oni mà nó được ban cho, cây Kanabou nhìn như đơn sơ giản lược nhưng chắc chắn không phải loại quái vật như Oni có thể tạo ra, đây tuyệt đối là thần binh, là Lang Nha Bổng mạnh mẽ hàng đầu thiên hạ.
Dĩ nhiên đọ sức một chiêu cũng đủ rồi, Vô Song không có ý định đọ chiêu tiếp.
Ở phía còn lại, Oni lại gầm lên, nó nắm lấy thanh Kanabou mà lao về phía Vô Song, ăn quả đắng một lần nhưng mà sinh vật này sẽ không sợ, trong mắt nó chỉ có sự tức giận... mãi cho đến khi sau lưng Vô Song xuất hiện một con mắt màu đỏ, một con mắt khổng lồ đỏ như máu đang quan sát thế gian, Oni mới sợ hãi mà dừng lại, tiếp theo nó lựa chọn quay đầu bỏ chạy.
Nhìn thấy Oni tính bỏ chạy, Vô Song nhếch miệng khinh thường, Vô Song đã lộ ra Uy thì sao có thể cho nó chạy đây.
"Đã lâu không dùng thứ này, vậy bây giờ sử dụng đi ".
"Trùng Dương Thất Tinh Kiếm – Thiên Xu Tham Lang Kiếm ".
Vô Song dùng bàn tay trái nắm lấy cổ tay phải sau đó toàn lực xuất một kiếm.
Đường kiếm phá không mà ra, vẽ một đường vòng cung hoa lệ sau đó mang theo cái đầu của con Oni bắn lên trời, tiếp theo máu huyết của thứ sinh vật này bắn ra.
Máu của nó không phải màu đỏ mà là màu nâu.
Nhìn thân ảnh màu đỏ ầm ầm đổ xuống, khóe miệng Vô Song khẽ cong lên.
"Còn tưởng sinh vật huyền thoại thì sẽ không chết?, hóa ra cũng không chịu được một kiếm ".
Giải quyết xong Oni, Vô Song hơi hướng mắt nhìn về phương xa, nhìn về phía Minamoto Dai bỏ chạy, Vô Song lúc này thật ra còn nhìn thấy được một chuyện... đó chính là ánh mắt kinh sợ cùng cung kính của con Oni khi nhìn về cái phương hướng kia.
Sâu bên trong hòn đảo này chỉ sợ còn có những thứ khủng khiếp hơn nhiều.
Oni là một loài quái vật trong thần thoại Phù Tang, ở trong đạo phật của Phù Tang thì sinh vật này được biết đến là kẻ canh cổng địa ngục với thứ sức mạnh kinh hồn.
Con Oni xuất hiện cao tới 3m, tay cầm đại thiết chùy Kanabou, thứ mà ở trung nguyên còn được biết với cái tên Lang Nha Bổng, bắp tay bắp chân của nó to bằng cột đình, đôi mắt vàng lồi ra ngoài, hai cái sừng dài phải đến 20 cm, miệng lớn đỏ lòm với những cái răng sắc nhọn.
Đối với những người như Minamoto Dai hay Thiên Vũ Gia Khang mà nói thì sự xuất hiện của Oni không chỉ là ngoài tầm nhận thức mà còn đem lại nỗi sợ hãi cùng sự khủng hoảng.
Thứ sinh vật quỷ quái kia dù sao hình thù cũng tương đối giống con người hơn nữa cái đám này yếu nhớt nhưng mà con Oni kia vốn là sinh vật đại diện cho địa ngục, đại diện cho sự hung tàn của loài quỷ, nó xuất hiện ở đây thì lại là một vấn đề khác, quan trọng là Oni thì chắc chắn không yếu như cái đám mang theo mùi hôi thối kia đồng thời nó sẽ không bị mù.
Cũng chẳng để Minamoto Dai cùng Thiên Vũ Gia Khang kịp hoàn hồn, con Oni này đã rống một tiếng, âm thanh của nó gần như làm cả cánh rừng run lên, từ chỗ của Vô Song có thể quan sát rất nhiều chim muông bị tiếng gầm này dọa sợ mà bay thẳng khỏi những cành cây cao vút.
Như một lẽ dĩ nhiên, mấy con chim muông ở Bồng Lai Tiên Đảo này cũng lớn một cách dọa người.
Lại nói về Oni, cổ họng của nó rất khỏe, Vô Song không cảm giác được nội lực hay cái gì tương tự từ người Oni tức là chỉ bằng lực cuống họng nó đã có thể tạo ra một tâm thanh không khác gì Sư Tử Hống của Thiếu Lâm.
Sinh vật này nếu được đánh giá thì Vô Song trực tiếp xếp nó vào hàng thiên cấp.
Sau khi hét một tiếng, con Oni gần như hét cho cả linh hồn Minamoto Dai cùng Thiên Vũ Gia Khang bắn thẳng ra khỏi người vậy.
Cái này thật ra cũng dễ giải thích, hai người này tuy không yếu nhưng mà cũng giống hai võ sĩ MMA ở hậu thế đi vào rừng lại thấy một con khủng long vậy, không kinh hồn táng đảm mới là lạ.
Oni gào xong, nó bước thẳng về phía trước, tốc độ của nó không cao nhưng mà sải chân rất dài bù lại, theo nó di chuyển mặt đất rung lên bần bật, cường độ rung động phải gấp đến 3 lần kẻ gọi là Amano mà Luha từng giết.
Khi con Oni lao tới, rốt cuộc ba người trước mặt nó cũng kịp bình tĩnh, đầu tiên là tử tù được gọi Daichiki hành động trước, hắn dùng hai tay nắm chặt thanh Katana của mình, cả người nhún thật mạnh xuống đất rồi bắn ngược lên như tên lửa.
Hai tay nắm chặt chuôi Katana, mũi kiếm xoay ngược lại thành động tác đâm xuống, mục tiêu của hắn chính là đỉnh đầu của Oni.
Lựa chọn của Daichiki không sai, một động tác này cũng không sai gì cả, sai chỉ là con Oni kia tựa hồ hơi "biến thái".
Chỉ thấy một tay của nó vẫn cầm Kanabou, cả người chạy thẳng về phía trước, cánh tay phải vì sức nặng của Kanabou dẫn đến cả người nó cũng hơi lệch về bên phải, với thân hình to lớn của mình thì lực quán tính của Oni cũng rất lớn, nó khó mà có thể lập tức dừng lại đón đỡ nhưng mà nó cũng không cần dừng lại đón đỡ, cánh tay trái vung ra, bàn tay mở lớn đập thẳng vào người Daichiki.
Chỉ nghe "rầm" một tiếng, thân thể Daichiki như một quả bóng bị đập bay vậy, cả người đâm rầm vào một thân cây gần đó, xương sống bị cường lực sinh sinh bẻ gẫy, miệng mở lớn phun ra một ngụm máu sau đó triệt để gục xuống.
Một đòn của Oni kia chỉ sợ đã không kém một quyền của cao thủ thiên cấp hậu kỳ.
Nhìn thấy sức mạnh thuần túy của con Oni, Vô Song không nhịn được mà khẽ nắm lấy chuôi Katana bên hông mình, Vô Song cũng bắt đầu thấy nóng máu.
Con Oni không phát hiện ra Vô Song vì vậy con mồi của nó chỉ còn Thiên Vũ Gia Khang cùng với Minamoto Dai.
Lúc này con Oni sau khi giải quyết Daichiki thì không chậm lại một giây nào, nó đã đến được trước mặt hai người, toàn bộ trọng tâm cơ thể bỗng chốc dồn về bên trái, lấy tay trái đè xuống mặt đất sau đó bả vai phải gồng lên, cây Kanabou đập thẳng xuống.
Trong hai người, Minamoto Dai vẫn có thể gọi là bình tĩnh hơn một chút, hắn lựa chọn dùng hết sức bình sinh mà nhảy bật về phía sau, về phần Thiên Vũ Gia Khang thì triệt để ngây ngốc, não của hắn đã chết lặng mà không nghĩ được gì, chỉ có thể dựa vào tinh thần Samurai mà nắm chặt chuôi Katana, lấy hết sức gầm lên một tiếng mà đối đầu với cây Kanabou kia.
Minamoto Dai vừa nhảy lên, thấy Thiên Vũ Gia Khang còn đứng đó thậm chí còn muốn liều chết với con Oni, tuy cả hai vốn đối địch với nhau nhưng mà hiện tại khi cộng đồng gặp phải một sinh vật không phải con người thì tất nhiên trở thành đồng minh với nhau, Minamoto Dai lập tức hét lên.
"Thằng ngu, chạy ngay đi ".
Khi tiếng hét của Minamoto Dai đến tai Thiên Vũ Gia Khang thì hắn mới rùng mình nhưng mà hiện tại trước mặt Thiên Vũ Gia Khang chỉ là một vùng trời tối đen, thân ảnh của con Oni cùng cây Kanabou của nó hoàn toàn che đi ánh mặt trời, hoàn toàn nuốt chửng Thiên Vũ Gia Khang.
Khi mà Minamoto Dai mới chạm đất thì nghe đến "ruỳnh" một tiếng, Minamoto Dai còn có cảm giác bị thứ gì đó bắn lên người, một thứ "kinh tởm " vô cùng.
Minamoto Dai rất nhanh nhận ra thứ bắn trên người mình là gì, đấy là máu thịt của Thiên Vũ Gia Khang bị đập nát mà bắn ra tung tóe.
Một chùy của con Oni đập nát nửa người trên của Thiên Vũ Gia Khang, có chẳng chỉ còn nửa người dưới là còn nhìn ra hình thù, còn lại chỉ là một đám máu thịt bầy nhầy.
Minamoto Dai quá mức sợ hãi, hắn căn bản không còn một chút chút chiến ý nào nữa, lập tức xoay người bỏ chạy.
Lựa chọn bỏ chạy thật ra cũng có thể được tính là lựa chọn chính xác nhất bởi vì con Oni căn bản đuổi không được, nếu là đất bằng thì Oni với sải chân khủng bố thậm chí còn nhanh hơn Minamoto Dai nhưng mà nơi đây đều là rừng cây, tuy có rất nhiều đại cổ thụ nhưng cũng chẳng thiếu những cây nhỏ hơn, dạng địa hình kiểu này chỉ cần Minamoto Dai không quá ngu vừa chạy vừa đâm đầu vào cây thì hắn sẽ không chết.
Con Oni lần này cũng không đuổi nữa bởi vì nó nhìn ra... Minamoto càng chạy càng xa, càng chạy càng hướng về phía sâu trong Bồng Lai Tiên Đảo mà đi.
Oni xoay người lại, nó dùng bàn tay nắm lấy hai chân còn thừa của Thiên Vũ Gia Khang sau đó kéo đi, tình cảnh này thực sự rất buồn nôn bởi vì trừ hai cái chân ra thì phần còn lại của Thiên Vũ Gia Khang chỉ còn là thịt vụn.
Oni tiếp tục bước tới, lần này là DaichiKi.
Con Oni tựa hồ rất thông minh, nó nhìn ra Daichiki còn chưa có chết vì vậy trực tiếp nắm lấy hai chân của Daichiki rồi cầm cả người kẻ này đập thật lực xuống đất.
Không có tiếng hét thảm, chẳng có gì cả, có chăng chỉ là âm thanh xác người va đập xuống nền đất, đầu của Daichiki đã hoàn toàn không cách nào nhìn ra nữa, cũng như Thiên Vũ Gia Khang, tất cả chỉ còn là một nắm thịt vụn.
Con Oni Sau khi giải quyết con mồi của mình thì nó bắt đầu khoanh chân ngồi xuống... nó thực sự muốn ăn sống hai cái xác người này.
Vô Song tuy không phải thiện nam tín nữ gì nhưng mà hắn dù sao cũng là nhân loại, hắn thấy người chết có thể không cứu nhưng mà cũng chưa đến mức nhìn con Oni này bắt đầu ăn thịt người, cảnh tượng này tuyệt đối cực kỳ buồn nôn, thế là Vô Song chậm rãi bước ra khỏi vị trí của mình đồng thời đi thẳng tới chỗ con Oni.
Lúc này theo động tác của Vô Song, con Oni như ý thức được gì đó, nó cũng ngẩng đầu lên, tiếp theo liền buông cái xác trong tay ra, bàn tay lại nắm lấy cây Kanabou của mình.
Nó một lần nữa đứng lên, bàn tay nắm lấy Kanabou nhưng mà cũng không động, cái đầu hơi nghiêng nghiêng về một bên nhìn về phía Vô Song.
Hành động này của nó làm Vô Song nhận ra một việc, con Oni này đủ mạnh và giác quan cũng đủ nhạy bén tuy nhiên nó không lập tức công kích Vô Song mà lại lựa chọn ở lại gần như một con thú hoang đang bảo vệ đống mồi kiếm được vậy.
Nó đi săn thành công... sau đó nó cũng không tiếp tục lựa chọn săn thêm con mồi.
Thân hình Oni cao 3m nhưng mà hai cái xác nó mang về xếp lên nhau cũng gần đủ chỗ này, với con Oni thì hai cái xác người này tuy bị nó đánh nát bét nhưng vẫn sẽ đủ khẩu phần dinh dưỡng của chính nó.
Vô Song có thể hiểu suy nghĩ của con Oni kia, chính vì hiểu Vô Song càng thêm chán ghét Bồng Lai Tiên Đảo này đồng thời càng thêm muốn xẻ thịt con Oni ra, để biết bên trong nó có cái gì, cũng giống như ngày xưa ở Phật Sơn, Vô Song mổ xác cũng đã thành thói quen.
Con Oni sẽ không đứng đó mãi mãi, khi Vô Song vào đúng tầm của nó, vào khoảng cách mà nó cho là không an toàn thì nó sẽ động.
Lại là tiếng gầm như Sư Tử Hống của Thiếu Lâm, một tay cầm cây Kanabou, cả người lao về phía Vô Song, động tác không khác gì lúc tấn công Thiên Vũ Gia Khang.
Vô Song cũng không bước tiếp nữa, hai chân trùng xuống, một tay nắm lấy bao kiếm, một tay nắm lấy chuôi thanh Yama.
Con Oni thấy Vô Song không chạy, ánh mắt càng thêm hung tàn, khi đến khoảng cách vung chùy thì cả người nó lại nghiêng sang trái, lấy tay trái đỡ cơ thể, bả vai phải vận sức, lấy hết sức mà đập xuống.
Ở phía đối diện, phần bắp tay phải Vô Song cũng căng phồng lên, dùng toàn bộ sức mạnh cơ bắp nguyên thủy nhất, Vô Song vung thật lực thanh Yama ra, lực như bài sơn đảo hải, trực tiếp va chạm với cây Kanabou.
Con Oni đã dùng cách này săn không biết bao nhiêu con mồi nào ngờ hôm nay mất linh, cây Kanabou của nó đập xuống con mồi nhỏ hơn rất nhiều kia nhưng mà lại có một lực lượng khủng khiếp từ chính con mồi xuất ra, đập vào thanh Kanabou.
Con Oni gầm lên một tiếng đau đớn, cả người lảo đảo lùi về phía sau rồi ngã rầm xuống đất, lúc này nguyên cánh tay phải của nó run lên.
Cánh tay phải của Vô Song lúc này cũng run lên, Vô Song lựa chọn cứng đối cứng để biết con Oni này rốt cuộc mạnh ra sao.
Nếu sức mạnh thân thể của Vô Song hiện tại là 10 thì con Oni này là 7 hoặc cao nhất là 8.
Vấn đề là cây Kanabou kia của nó cực quái dị, gần như khuếch đại uy lực của Oni lên vậy, khiến cho lực mà nó tạo ra gần như ngang ngửa với Vô Song.
Chỉ mộ lần xuất thủ duy nhất, Vô Song hiểu được cái cây Kanabou kia chỉ sợ vốn không thuộc về Oni mà nó được ban cho, cây Kanabou nhìn như đơn sơ giản lược nhưng chắc chắn không phải loại quái vật như Oni có thể tạo ra, đây tuyệt đối là thần binh, là Lang Nha Bổng mạnh mẽ hàng đầu thiên hạ.
Dĩ nhiên đọ sức một chiêu cũng đủ rồi, Vô Song không có ý định đọ chiêu tiếp.
Ở phía còn lại, Oni lại gầm lên, nó nắm lấy thanh Kanabou mà lao về phía Vô Song, ăn quả đắng một lần nhưng mà sinh vật này sẽ không sợ, trong mắt nó chỉ có sự tức giận... mãi cho đến khi sau lưng Vô Song xuất hiện một con mắt màu đỏ, một con mắt khổng lồ đỏ như máu đang quan sát thế gian, Oni mới sợ hãi mà dừng lại, tiếp theo nó lựa chọn quay đầu bỏ chạy.
Nhìn thấy Oni tính bỏ chạy, Vô Song nhếch miệng khinh thường, Vô Song đã lộ ra Uy thì sao có thể cho nó chạy đây.
"Đã lâu không dùng thứ này, vậy bây giờ sử dụng đi ".
"Trùng Dương Thất Tinh Kiếm – Thiên Xu Tham Lang Kiếm ".
Vô Song dùng bàn tay trái nắm lấy cổ tay phải sau đó toàn lực xuất một kiếm.
Đường kiếm phá không mà ra, vẽ một đường vòng cung hoa lệ sau đó mang theo cái đầu của con Oni bắn lên trời, tiếp theo máu huyết của thứ sinh vật này bắn ra.
Máu của nó không phải màu đỏ mà là màu nâu.
Nhìn thân ảnh màu đỏ ầm ầm đổ xuống, khóe miệng Vô Song khẽ cong lên.
"Còn tưởng sinh vật huyền thoại thì sẽ không chết?, hóa ra cũng không chịu được một kiếm ".
Giải quyết xong Oni, Vô Song hơi hướng mắt nhìn về phương xa, nhìn về phía Minamoto Dai bỏ chạy, Vô Song lúc này thật ra còn nhìn thấy được một chuyện... đó chính là ánh mắt kinh sợ cùng cung kính của con Oni khi nhìn về cái phương hướng kia.
Sâu bên trong hòn đảo này chỉ sợ còn có những thứ khủng khiếp hơn nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.