Chương 411: Quyển 2 - Chương 303: Nhật Nguyệt Tôn Giả – Phật Đạo Song Đế (3)
Người Qua Đường Ất
01/10/2018
Hai người Nhật Nguyệt Tôn Giả thực ra rất giống Vô Song.
Chiêu thức chưa đủ tinh diệu.
Nội lực chưa đủ.
Cảnh giới võ học cũng chưa đủ.
Đây chính là thân thể thành đế, tất nhiên so về cảnh giới võ học hai người này còn hơn Vô Song nhiều.
Một là Bái Nguyệt Giáo Chủ, một là Minh Giáo Giáo Chủ, hai người này lúc trước có lẽ yếu hơn Đồng Mỗ một chút nhưng nhất định cũng là cùng đẳng cấp với nàng, gần như một cặp Long – Mộc đảo chủ vậy.
Cảnh giới thân thể thành đế cũng có một lợi thế rất lớn, chỉ cần không có đế vị cường giả ở gần đó thì khi chiến đấu đế vị cũng khó mà cảm nhận được thực lực chân chính.
Lý Thu Thủy hiện tại đã tương đối mạnh nhưng để đối đầu cùng hai vị tôn giả căn bản là không thể, cho dù một người nàng cũng không chịu được.
Lý Thu Thủy tay nắm Mục Niệm Từ, một mặt sầu khổ.
Mục Niệm Từ hiện tại ánh mắt vẫn cứ mơ màng, nàng vẫn còn chưa thể tỉnh lại từ tà thuật của Nguyệt Tôn Giả.
Từ Mệnh Ngôn Thuật ảnh hưởng rất lớn đến tâm trí nữ tử, ít nhất cũng phải cần một khoảng thời gian mới bắt đầu trở về bình thường.
Càng nghĩ đến Tù Mệnh Ngôn Thuật, Lý Thu Thủy trong lòng càng tức giận nhưng mà nàng hiện tại thực không biết làm sao.
Mới chỉ giao thủ mà thôi nàng đã cảm thấy không có lấy một tia cơ hội chiến thắng nào.
Nói thì lâu nhưng mọi việc diễn ra cực nhanh, Lý Thu Thủy vừa mới lùi lại thì ở cách đó không xa, Hồng Thất Công cũng nhịn xuống thương thế, hét lớn một tiếng.
“Kháng Long Hữu Hối”.
Hồng Thất Công lần này cũng không có hướng về Nhật Tôn Giả, ông thừa hiểu một chiêu Hàng Long của mình không có cách thương tổn Nhật Tôn Giả.
Một chưởng này nhắm ngay Nguyệt Tôn Giả, một chưởng này cũng khiến ánh mắt Lý Thu Thủy sáng lên.
Chỉ cần Nguyệt Tôn Giả tránh ra một đường, Lý Thu Thủy chưa hẳn đã không có tư cách bỏ chạy.
Đáng tiếc Lý Thu Thủy cũng quá coi thường Nguyệt Tôn Giả rồi.
Nguyệt Tôn Giả ánh mắt nhìn thấy Hàng Long lao đến, trong mắt sát khí rất nồng.
Phù Tang không như Trung Nguyên, Phù Tang võ học thật ra không chú trọng quyền pháp hay kiếm pháp, võ học Phù Tang hoặc là lấy đao pháp làm chủ, hoặc là ám khí làm chủ.
Thân là Bái Nguyệt Giáo Chủ, Nguyệt Tôn Giả sao có thể không tinh thông đao pháp?.
Lấy tay làm đao, cỏ tay khẽ nghiêng.
“Bái Nguyệt Thiên Ma Đao”.
Đao khí tung hoành hơn nữa còn là hàn băng đao khí, chí âm chí hàn đao khí.
Đao là bá vương đao nhưng ở Phù Tang, đao là sát nhân đao.
Đao ở Trung Nguyên đại diện dương dương cương cương, uy mãnh vô cùng.
Đao ở Phù Tang đại diện lãnh huyết vô tình, nhất đao tuyệt sát.
7 đường đao khí phá không mà ra, theo động tác Nguyệt Tôn Giả đao khí trực tiếp chém nát hư ảnh Hàng Long lao tới, hàn băng đao khí cắt nát một chiêu Kháng Long Hữu Hối của Hồng Thất Công.
Hồng Thất Công không yếu, Hàng Long Thập Bát Chưởng lại càng không yếu nhưng mà... khoảng cách thực lực giữa hai bên quá lớn.
Cái này cũng như nếu để Quách Tĩnh hồi mới học được Hàng Long lấy Hàng Long đi đánh với Tây Độc vậy, đây chính là tự ngược.
Tay trái một đao chém ra, tay phải cũng biến chiêu, hai tay trở thành song đao.
“Bái Nguyệt Thiên Ma Đao – Thiên Ma Triền Thân”.
Lần này đao khí như xà, đao khí như có linh, trực tiếp bẻ cong, lao về phía Lý Thu Thủy.
Lý Thu Thủy vốn định chạy, nàng nào ngờ Nguyệt Tôn Giả giải quyết một chiêu của Hồng Thất Công nhanh như vậy?, hơn nữa nàng lại càng không ngờ một đao tiếp theo của đối phương trực tiếp tạo thành lao tù, khóa chặt lấy nàng.
Ngay lúc sắp bị nhốt lại, thân hình Lý Thu Thủy dùng một động tác không tưởng, lướt ngang trên hư không.
Thấy một động tác này, Nguyệt Tôn Giả sắc mặt cũng khẽ biến.
Về phần Nhật Tôn Giả ánh mắt thậm chí hiện ra sát khí.
Có ai biết năm đó Nhật Tôn Giả là ai?, năm đó hắn là đệ nhất thiên tài Minh Giáo Ba Tư, hắn liền đi tới Trung Nguyên, nhận trách nhiệm xây dựng Minh Giáo Trung Nguyên.
Năm đó hắn làm rất tốt, Minh Giáo cũng rất mạnh nhưng ai ngờ gặp phải loại siêu cấp quái vật như Hoàng Thường.
Hoàng Thường lấy sức một người, diệt đi Minh Giáo Trung Nguyên, đánh cho Nhật Tôn Giả suýt chút nữa bỏ mạng, phải rời khỏi Trung Nguyên chạy về Ba Tư.
Động tác khinh công của Lý Thu Thủy, Nhật Tôn Giả không nhầm được.
Chiêu thức này trước đây chưa có tên nhưng sau này Hoàng Thường cũng viết vào bên trong Cửu Âm Chân Kinh, nó gọi – Hoành Không Na Di.
Lý thu Thủy tránh được tù lung nhưng nàng nào ngờ Nhật Tôn Giả gần như phát điên, hắn đã ở ngay sau lưng nàng.
Nhật Tôn Giả ánh mắt long sòng sọc, hắn từ lần bị Hoàng Thường đánh bại, chưa từng đặt chân tới Trung Nguyên, cũng không biết Cửu Âm Chân Kinh là cái gì, hắn chỉ biết Lý Thu Thủy tất là hậu nhân của kẻ thù năm xưa.
Không thể không đỏ mắt, không thể không có sát khí.
Đừng nói là Lý Thu Thủy mà Nguyệt Tôn Giả cũng bị dọa sợ bởi trong bàn tay của Nhật Tôn Giả chẳng biết từ bao giờ đã hiện ra một vật.
Thánh Hỏa Lệnh.
Trên người Nhật Tôn Giả hiện ra một cái hư ảnh hỏa long, hỏa long như muốn thiêu rụi tất cả, bao gồm cả Lý Thu Thủy cùng Mục Niệm Từ vậy.
“Viêm Long Vô Song”.
Tay cầm Thánh Hỏa Lệnh, bất chấp mà đập xuống, Lý Thu Thủy không chết cũng trọng thương.
Đây chính là đế vị toàn lực đánh xuống, hơn nữa Lý Thu Thủy cũng không kịp phản ứng.
Ngay lúc tưởng như Lý Thu Thủy chắc chắn chịu một chiêu này, đến cả Lý Thu Thủy cũng không biết làm thế nào thì đột nhiên một đường kinh khủng kiếm khí lao tới, mạnh mẽ va chạm vào Thánh Hỏa Lệnh.
Thánh Hỏa Lệnh đương nhiên sẽ không vỡ nát nhưng Nhật Tôn Giả thì không dễ chịu gì, chỉ nghe một tiếng nổ khủng khiếp đinh tai nhức óc, Lý Thu Thủy ôm Mục Niệm Từ bị đánh bay xuống đất, nhưng mà Nhật Tôn Giả cũng lùi lại hơn 5 bước, sắc mặt trở nên khó coi.
Lý Thu Thủy còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ thấy sau lưng mình còn đang huyền phù 8 thanh hư kiếm.
Kiếm khí hóa hình, kiếm khí ngưng thực.
Đây là Cửu Kiếm Kiếm Ý, là Cửu Kiếm Cực Ý.
Lúc này, rốt cuộc đám người Đàm Công – Đàm Bà, Hoàng Dược Sư, Thượng Quan Kiếm Nam, Kiều Phong, Cừu Thiên Nhận, Trác Bất Phàm mới chạy vào đại viện.
________________
Ở Chuyển Luân điện xa xôi, gần như không thuộc về cái thế giới này, đang vì Vô Song luyện hóa liên ngẫu, Độc Cô không thể không mở mắt, trong mắt có nghi hoặc.
“Cửu Kiếm mất một còn tám”.
“Nha đầu họ Lý kia gặp nguy hiểm?”.
Nghĩ nghĩ một chút, Độc Cô không quan tâm, lại tiếp tục nhắm mắt lại, coi như không có gì xảy ra.
________________
Độc Cô có thể không quan tâm nhưng ở liên minh nhân loại, có hai người đồng thời mở mắt ra.
Trong mắt hai người có miên man khó hiểu, có kinh hãi thất sắc nhưng cả hai người căn bản cũng không nghĩ nhiều, đều động thân mà ra.
Bọn họ không cách nào cảm giác được trận chiến giữa Lý Thu Thủy cùng Nhật Nguyệt Tôn Giả nhưng giây phút kiếm khí nổ tung kia, bọn họ căn bản không thể không có cảm ứng.
Thứ kiếm khí kia, hai người đều nhận ra.
Vì nhận ra, bọn họ liền hướng về trận doanh võ lâm.
Chiêu thức chưa đủ tinh diệu.
Nội lực chưa đủ.
Cảnh giới võ học cũng chưa đủ.
Đây chính là thân thể thành đế, tất nhiên so về cảnh giới võ học hai người này còn hơn Vô Song nhiều.
Một là Bái Nguyệt Giáo Chủ, một là Minh Giáo Giáo Chủ, hai người này lúc trước có lẽ yếu hơn Đồng Mỗ một chút nhưng nhất định cũng là cùng đẳng cấp với nàng, gần như một cặp Long – Mộc đảo chủ vậy.
Cảnh giới thân thể thành đế cũng có một lợi thế rất lớn, chỉ cần không có đế vị cường giả ở gần đó thì khi chiến đấu đế vị cũng khó mà cảm nhận được thực lực chân chính.
Lý Thu Thủy hiện tại đã tương đối mạnh nhưng để đối đầu cùng hai vị tôn giả căn bản là không thể, cho dù một người nàng cũng không chịu được.
Lý Thu Thủy tay nắm Mục Niệm Từ, một mặt sầu khổ.
Mục Niệm Từ hiện tại ánh mắt vẫn cứ mơ màng, nàng vẫn còn chưa thể tỉnh lại từ tà thuật của Nguyệt Tôn Giả.
Từ Mệnh Ngôn Thuật ảnh hưởng rất lớn đến tâm trí nữ tử, ít nhất cũng phải cần một khoảng thời gian mới bắt đầu trở về bình thường.
Càng nghĩ đến Tù Mệnh Ngôn Thuật, Lý Thu Thủy trong lòng càng tức giận nhưng mà nàng hiện tại thực không biết làm sao.
Mới chỉ giao thủ mà thôi nàng đã cảm thấy không có lấy một tia cơ hội chiến thắng nào.
Nói thì lâu nhưng mọi việc diễn ra cực nhanh, Lý Thu Thủy vừa mới lùi lại thì ở cách đó không xa, Hồng Thất Công cũng nhịn xuống thương thế, hét lớn một tiếng.
“Kháng Long Hữu Hối”.
Hồng Thất Công lần này cũng không có hướng về Nhật Tôn Giả, ông thừa hiểu một chiêu Hàng Long của mình không có cách thương tổn Nhật Tôn Giả.
Một chưởng này nhắm ngay Nguyệt Tôn Giả, một chưởng này cũng khiến ánh mắt Lý Thu Thủy sáng lên.
Chỉ cần Nguyệt Tôn Giả tránh ra một đường, Lý Thu Thủy chưa hẳn đã không có tư cách bỏ chạy.
Đáng tiếc Lý Thu Thủy cũng quá coi thường Nguyệt Tôn Giả rồi.
Nguyệt Tôn Giả ánh mắt nhìn thấy Hàng Long lao đến, trong mắt sát khí rất nồng.
Phù Tang không như Trung Nguyên, Phù Tang võ học thật ra không chú trọng quyền pháp hay kiếm pháp, võ học Phù Tang hoặc là lấy đao pháp làm chủ, hoặc là ám khí làm chủ.
Thân là Bái Nguyệt Giáo Chủ, Nguyệt Tôn Giả sao có thể không tinh thông đao pháp?.
Lấy tay làm đao, cỏ tay khẽ nghiêng.
“Bái Nguyệt Thiên Ma Đao”.
Đao khí tung hoành hơn nữa còn là hàn băng đao khí, chí âm chí hàn đao khí.
Đao là bá vương đao nhưng ở Phù Tang, đao là sát nhân đao.
Đao ở Trung Nguyên đại diện dương dương cương cương, uy mãnh vô cùng.
Đao ở Phù Tang đại diện lãnh huyết vô tình, nhất đao tuyệt sát.
7 đường đao khí phá không mà ra, theo động tác Nguyệt Tôn Giả đao khí trực tiếp chém nát hư ảnh Hàng Long lao tới, hàn băng đao khí cắt nát một chiêu Kháng Long Hữu Hối của Hồng Thất Công.
Hồng Thất Công không yếu, Hàng Long Thập Bát Chưởng lại càng không yếu nhưng mà... khoảng cách thực lực giữa hai bên quá lớn.
Cái này cũng như nếu để Quách Tĩnh hồi mới học được Hàng Long lấy Hàng Long đi đánh với Tây Độc vậy, đây chính là tự ngược.
Tay trái một đao chém ra, tay phải cũng biến chiêu, hai tay trở thành song đao.
“Bái Nguyệt Thiên Ma Đao – Thiên Ma Triền Thân”.
Lần này đao khí như xà, đao khí như có linh, trực tiếp bẻ cong, lao về phía Lý Thu Thủy.
Lý Thu Thủy vốn định chạy, nàng nào ngờ Nguyệt Tôn Giả giải quyết một chiêu của Hồng Thất Công nhanh như vậy?, hơn nữa nàng lại càng không ngờ một đao tiếp theo của đối phương trực tiếp tạo thành lao tù, khóa chặt lấy nàng.
Ngay lúc sắp bị nhốt lại, thân hình Lý Thu Thủy dùng một động tác không tưởng, lướt ngang trên hư không.
Thấy một động tác này, Nguyệt Tôn Giả sắc mặt cũng khẽ biến.
Về phần Nhật Tôn Giả ánh mắt thậm chí hiện ra sát khí.
Có ai biết năm đó Nhật Tôn Giả là ai?, năm đó hắn là đệ nhất thiên tài Minh Giáo Ba Tư, hắn liền đi tới Trung Nguyên, nhận trách nhiệm xây dựng Minh Giáo Trung Nguyên.
Năm đó hắn làm rất tốt, Minh Giáo cũng rất mạnh nhưng ai ngờ gặp phải loại siêu cấp quái vật như Hoàng Thường.
Hoàng Thường lấy sức một người, diệt đi Minh Giáo Trung Nguyên, đánh cho Nhật Tôn Giả suýt chút nữa bỏ mạng, phải rời khỏi Trung Nguyên chạy về Ba Tư.
Động tác khinh công của Lý Thu Thủy, Nhật Tôn Giả không nhầm được.
Chiêu thức này trước đây chưa có tên nhưng sau này Hoàng Thường cũng viết vào bên trong Cửu Âm Chân Kinh, nó gọi – Hoành Không Na Di.
Lý thu Thủy tránh được tù lung nhưng nàng nào ngờ Nhật Tôn Giả gần như phát điên, hắn đã ở ngay sau lưng nàng.
Nhật Tôn Giả ánh mắt long sòng sọc, hắn từ lần bị Hoàng Thường đánh bại, chưa từng đặt chân tới Trung Nguyên, cũng không biết Cửu Âm Chân Kinh là cái gì, hắn chỉ biết Lý Thu Thủy tất là hậu nhân của kẻ thù năm xưa.
Không thể không đỏ mắt, không thể không có sát khí.
Đừng nói là Lý Thu Thủy mà Nguyệt Tôn Giả cũng bị dọa sợ bởi trong bàn tay của Nhật Tôn Giả chẳng biết từ bao giờ đã hiện ra một vật.
Thánh Hỏa Lệnh.
Trên người Nhật Tôn Giả hiện ra một cái hư ảnh hỏa long, hỏa long như muốn thiêu rụi tất cả, bao gồm cả Lý Thu Thủy cùng Mục Niệm Từ vậy.
“Viêm Long Vô Song”.
Tay cầm Thánh Hỏa Lệnh, bất chấp mà đập xuống, Lý Thu Thủy không chết cũng trọng thương.
Đây chính là đế vị toàn lực đánh xuống, hơn nữa Lý Thu Thủy cũng không kịp phản ứng.
Ngay lúc tưởng như Lý Thu Thủy chắc chắn chịu một chiêu này, đến cả Lý Thu Thủy cũng không biết làm thế nào thì đột nhiên một đường kinh khủng kiếm khí lao tới, mạnh mẽ va chạm vào Thánh Hỏa Lệnh.
Thánh Hỏa Lệnh đương nhiên sẽ không vỡ nát nhưng Nhật Tôn Giả thì không dễ chịu gì, chỉ nghe một tiếng nổ khủng khiếp đinh tai nhức óc, Lý Thu Thủy ôm Mục Niệm Từ bị đánh bay xuống đất, nhưng mà Nhật Tôn Giả cũng lùi lại hơn 5 bước, sắc mặt trở nên khó coi.
Lý Thu Thủy còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ thấy sau lưng mình còn đang huyền phù 8 thanh hư kiếm.
Kiếm khí hóa hình, kiếm khí ngưng thực.
Đây là Cửu Kiếm Kiếm Ý, là Cửu Kiếm Cực Ý.
Lúc này, rốt cuộc đám người Đàm Công – Đàm Bà, Hoàng Dược Sư, Thượng Quan Kiếm Nam, Kiều Phong, Cừu Thiên Nhận, Trác Bất Phàm mới chạy vào đại viện.
________________
Ở Chuyển Luân điện xa xôi, gần như không thuộc về cái thế giới này, đang vì Vô Song luyện hóa liên ngẫu, Độc Cô không thể không mở mắt, trong mắt có nghi hoặc.
“Cửu Kiếm mất một còn tám”.
“Nha đầu họ Lý kia gặp nguy hiểm?”.
Nghĩ nghĩ một chút, Độc Cô không quan tâm, lại tiếp tục nhắm mắt lại, coi như không có gì xảy ra.
________________
Độc Cô có thể không quan tâm nhưng ở liên minh nhân loại, có hai người đồng thời mở mắt ra.
Trong mắt hai người có miên man khó hiểu, có kinh hãi thất sắc nhưng cả hai người căn bản cũng không nghĩ nhiều, đều động thân mà ra.
Bọn họ không cách nào cảm giác được trận chiến giữa Lý Thu Thủy cùng Nhật Nguyệt Tôn Giả nhưng giây phút kiếm khí nổ tung kia, bọn họ căn bản không thể không có cảm ứng.
Thứ kiếm khí kia, hai người đều nhận ra.
Vì nhận ra, bọn họ liền hướng về trận doanh võ lâm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.